Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3068





Chương 3638

Lục Mặc Thâm biết cô ấy đang nói về chuyện lần trước khi ở trên vách núi.

Mặc dù bình thường cô ấy biểu hiện hung ác, thế nhưng vào lúc nguy hiểm nhất, vì bảo vệ mạng của Lục Mặc Thâm, cô ấy cũng có thể buông tay mình ra.

Nếu như không yêu thì có thể ra loại chuyện như này sao?

Ánh mắt Lục Mặc Thâm lập tức trở nên vô cùng dịu dàng, rõ ràng từ lâu mình đã biết đáp án này, nhưng cách một đoạn thời gian sẽ để cô ấy lặp lại một lần.

Nhiều năm như vậy, anh ta vẫn luôn cho rằng bản thân mình bất tử, không ngờ rằng sẽ có lúc mình lại lo được lo mất như vậy.

“Ngoan, anh cũng yêu em”

Sau khi Lục Mặc Thâm nói xong lời này, trực tiếp hôn lên môi cô ấy.

Lần này Lâm Thúy Vân cũng không giấy dụa, ngược lại ôm lấy cổ của anh ta, dán lên trên người anh.

Mặc kệ là tác dụng của rượu, hay là trong lòng có suy nghĩ này, bây giờ trong đầu Lâm Thúy Vân chỉ nghĩ một việc, đó chính là cô ấy thích anh ta, cô ấy muốn anh ta.

Nụ hôn này vừa sâu lại vừa dài, Lâm Thúy ‘Vân khẽ thở hổn hển, ghé vào bả vai anh ta: “Lục Mặc Thâm…”

“ừ.

“Lục Mặc Thâm.

Lâm Thúy Vân vô cùng lo lắng lặp lại tên của anh.

Hô hấp của Lục Mặc Thâm nặng nề, anh †a trầm thấp đáp lại “Ừ, anh ở đây”

“Chúng ta… Đi trước đi”

Sau khi Lâm Thúy Vân nói xong câu này, chỉ thấy khuôn mặt của mình nóng bừng, cả đầu đều chôn bên trong cổ anh ta.

Hô hấp của Lục Mặc Thâm nặng nề, sắc mặt của anh †a cũng trở nên tràn đầy sức sống.

Anh ta hơi nghiêng đầu sang chỗ khác thì thầm vào tai cô ấy: “Em đang mời anh sao?”

‘Vốn tưởng rằng sau khi mình nói lời này xong, Lâm Thúy Vân sẽ thẹn quá hóa giận, nhưng mà không ngờ lần này cô ấy lại chủ động vịn lên vai anh: “Đúng vậy, mỗi một lân đều do anh chủ động, em không thể chủ động một lần sao?

Hay là nói…”

Lâm Thúy Vân đột nhiên lùi cơ thế lại phía sau, cùng Lục Mặc Thâm bốn mắt nhìn nhau: “Hay là nói anh nuôi chó ở bên ngoài?”

Lục Mặc Thâm: Vì sao mạch não của cô nhóc ngang ngược nhà anh ta nuôi lại trong sáng như vậy?

Mỗi lần chỉ cần một câu nói của cô ấy, có thể phá hỏng bầu không khí lãng mạn này chỉ trong vòng một giây.

Đối mặt với vẻ hùng hổ của Lâm Thúy Vân, Lục Mặc Thâm cũng bất đắc dĩ nhếch miệng.

Anh ta cúi đầu hôn lên miệng giống như đang treo một bình dầu: “Không nuôi chó bên ngoài, nhưng trong nhà lại có một đồ vô ơn không biết cho ăn như: nào!”

“Đồ vô ơn là ai vậy?”

“Xa tận chân trời gần ngay trước mắt”

*.. Rốt cuộc anh đang nói đến ai vậy?”

“Cho dù là ai, bây giờ em chỉ cần biết một chuyện”


DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí