Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1757: Vậy thì ở chung một chút đi!



Lăng Phi trịnh trọng nhắc nhở nói, dừng chút hắn lại nói:

- Ngươi cũng không cần lo lắng Bán Long chi thân kia, chờ sau khi ngươi đột phá Thần Vương biến hóa này sẽ bị thần lực đồng hóa, không còn tồn tại nữa.

Lăng Tiếu sau khi nghe xong bừng tỉnh đại ngộ, lúc này lộ ra tươi cười nói:

- Thì ra là thế, ta còn đang lo lắng mỗi lần toàn lực tác chiến cả đời đều sẽ vậy chứ!

- Tốt rồi, ngươi đi gặp cô bé của Liệt Viêm Thương Minh kia đi, miễn cho nói Kim tộc chúng ta không biết nhân tình, bất quá... Phải nhớ kỹ tạm thời không nên nghĩ đến nhi nữ tình trường, nhiệm vụ của ngươi là dùng tốc độ nhanh nhất trở thành Thần Vương, càng nhanh càng tốt!

Lăng Phi rất nghiêm túc nói.

Lăng Tiếu nhẹ gật đầu, lập tức theo Lăng Phi chạy tới Thiên Long Môn.

Trên đường Lăng Phi lại nói:

- Đến ngoại môn rồi bảo đại ca an bài cho ngươi một thân phận, về sau ngươi không chỉ là người của Kim tộc chúng ta mà còn là người của Thiên Long Môn nữa, có thân phận ngoại môn, ngươi hành tẩu ở Thiên Long Địa Vực cũng thuận tiện hơn nhiều lắm.

- Đa tạ Ngũ Ca!

Lăng Tiếu cảm kích nói.

Tên tuổi Kim tộc quả thực lớn đến kinh người, nhưng ở Thiên Long Địa Vực đa số đều biết đến Thiên Long Môn, có thể có một thân phận ở Thiên Long Môn, Lăng Tiếu quả thực sẽ phong quang hơn không ít.

Cần biết rõ đây là tồn tại cấp bậc cự đầu ở Thiên Long Địa Vực, so với Liệt Viêm Thương Minh càng thêm có tác dụng, ai muốn đắc tội hắn, vậy đều phải hảo hảo nghĩ lại mới được.

- Thiên Long Môn tuy là ngoại môn, nhưng ở đó cũng có không ít người xuất sắc, càng có cái mấy thần thể, bọn hắn có thể so sánh với mấy hài tử xuất sắc nhất tộc ta, thậm chí còn phải mạnh hơn một bậc, ngươi phải chú ý một chút, ngày sau nếu có thể thì diệt đi uy phong của bọn hắn, miễn cho bọn hắn không biết sự lợi hại của tộc ta, cảm thấy mình có thể trở thành chưởng khổng giả của Thiên Long Môn!

Lăng Phi hiện lên vài tia lệ mang phức tạp nói.

- Xem ra trong Thiên Long Môn cũng không đơn giản như vậy a!

Lăng Tiếu ở trong lòng thở dài nói.

Bất quá, hắn cũng là người nhiều kinh nghiệm, biết nơi nào có người sẽ có giang hồ, sẽ có đủ loại lục đục với nhau.

Đã đến không gian trận, trực tiếp truyền tống vào Thiên Long Môn.

Lăng Phi ở trong Thiên Long Môn có đặc quyền, chưởng quản Giao Long chiến đội, là thống lĩnh một đội trong đó, hơn nữa môn chủ càng là đại ca của Lăng Phi.

Hắn ở chỗ này căn bản không chịu bất kỳ ước thúc nào, làm việc cũng tương đối đường hoàng.

Lăng Tiếu theo Lăng Phi gặp được môn chủ Lăng Thần, dùng bối phận trong tộc mà nói, Lăng Thần là nhị ca của Lăng Tiếu, mà Lăng Tiếu xếp hạng tộc vị 198, giữa bọn họ còn cách không ít huynh đệ.

Bất quá, ở Thiên Long Môn Lăng Tiếu vẫn phải ngoan ngoãn gọi Lăng Thần là môn chủ, chút công phu mặt ngoài này vẫn phải làm tốt.

Lăng Thần mỉm cười trao đổi vài câu với Lăng Tiếu, hắn biết rõ Lăng Tiếu đã được trưởng lão trong tộc tán thành, còn biết tin tức một vị lão tổ tông có thể con sống, đối với Lăng Tiếu cũng rất khách khí, không hề có bộ dáng môn chủ gì cả.

- Tốt rồi Tiếu đệ, ngươi đi gặp tiểu cô nương người ta đi, nàng ở cùng một chỗ với chị dâu ngươi đấy, nếu ngươi còn không đến, chỉ sợ mấy tiểu tử kia sẽ bắt cóc nàng mất!

Lăng Thần khó được buông tư thái trêu ghẹo nói.

Lăng Tiếu cười cười giải thích nói:

- Ta với nàng không có gì cả.

Lăng Tiếu đến Kim tộc nhận tổ quy tông, Liệt Như Ngọc cũng không rời đi, vẫn ở lại trong Thiên Long Môn.

Thê tử Tiêu Trân Thải của Lăng Thần đối với Liệt Như Ngọc có ấn tượng không tệ, lại hiểu rõ Liệt Vô Địch tựa hồ cố ý để con gái này của hắn kết hợp với Lăng Tiếu, đồng thời cũng cho thấy Liệt Viêm Thương Minh bọn hắn muốn kéo quan hệ với Thiên Long Môn, cho nên Tiêu Trân Thải cũng vui vẻ thúc đẩy việc này, ở chung với Liệt Như Ngọc rất hòa hợp.

Liệt Như Ngọc lần nữa nhìn thấy Lăng Tiếu trên mặt liền vui mừng.

Chỉ là nghe xong câu kia của Lăng Tiếu thần sắc liền buồn bực.

- Tiểu thư còn chưa trở về sao?

Lăng Tiếu ân cần hỏi thăm Tiêu Trân Thải một tiếng, tiếp theo không tim không có phổi nói với Liệt Như Ngọc.

- Ngươi có phải ước gì ta lập tức rời đi không?

Liệt Như Ngọc rất khó chịu nói.

- Đương nhiên không phải rồi.

Lăng Tiếu đáp, tiếp theo còn nói:

- Ta còn chưa đa tạ ngươi và minh chủ chiếu cố nữa mà, nếu không ta cũng không thể nào về lại trong tộc, về sau có gì cần Lăng Tiếu trợ giúp thì cứ nói một tiếng, Lăng Tiếu ta cũng không phải loại người vong ân phụ nghĩa.

Lăng Tiếu lời này là một hứa hẹn trình trọng, coi như là một loại giao phó với thân phận khách khanh trưởng lão của Thương Minh.

Liệt Như Ngọc có chút bất mãn, nàng nói thầm:

- Chẳng lẽ tên này thật sự là đầu gỗ sao?

Tiêu Trân Thải nhìn ra hai người tựa hồ không hòa hợp lắm, tranh thủ thời gian ở một bên nói:

- Tiếu đệ, Như Ngọc cô nương người ta vì ngươi nên mới chờ ở đây, ngươi không thấy đau lòng nàng sao, như vậy đi, hai người các ngươi vào thành dạo chơi chút đi, hiểu rõ một chút phong quang của Thiên Long Thành a!

Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không bỏ qua mặt mũi của Tiêu Trân Thải, lập tức đáp:

- Ân, ta còn chưa đi dạo qua Thiên Long Thành đấy, nếu không chị dâu đi dạo chơi cùng chúng ta đi?

- Ta không đi cùng đâu, các ngươi đi thôi, ta an bài cho các ngươi an bài mấy hộ vệ, miễn cho Như Ngọc cô nương xảy ra chuyện, đến lúc đó cũng không tiện giao phó cho Liệt minh chủ.

Tiêu Trân Thải cười nói.

Liệt Như Ngọc lộ ra vài phần ngượng ngùng nói:

- Phu nhân ngươi cũng đừng chê cười ta a!

Tiêu Trân Thải cười cười, quăng cho Liệt Như Ngọc một ánh mắt cổ vux, lúc này mới dịu dàng rời đi.

Lăng Tiếu coi như đã hiểu rõ tâm tư của Liệt Như Ngọc rồi.

Hắn xem như tình trường lão luyện, nếu như lúc này cũng không rõ, hắn cũng không gọi là Lăng Tiếu rồi.

- Vậy thì ở chung một chút đi!

Lăng Tiếu ở trong lòng không sao cả thầm nghĩ.

Liệt Như Ngọc quả thật rất đẹp, so với nữ nhân trước kia của hắn còn xinh đẹp hơn một bậc, chỉ có Vân Mộng Kỳ và Tiêu Linh có thể sánh bằng, chỉ là tính cách nàng có chút điêu ngoa, nếu như nàng không đổi được, Lăng Tiếu đối với nàng không có ấn tượng gì tốt cả.

Về phần thái độ của Lăng Tiếu thì hắn nhìn trúng vào Liệt Viêm Thương Minh, nếu như có thể thu Liệt Như Ngọc, quả thật chính là tài sắc kiêm thu.

Chỉ bất quá hắn còn chưa có quyết định chính thức thôi!

Hiển nhiên chuyện quan trọng hiện giờ chính là phải đẩy nhanh tốc độ đột phá, sớm ngày mang người nhà đến Thiên Vực

Nghĩ tới đây, tâm tình Lăng Tiếu liền trầm tĩnh lại, dứt khoát không so đo với chuyện trước kia của Liệt Như Ngọc nữa, đối đãi với nàng như bạn tốt, cùng nàng trò chuyện đi dạo khắp Thiên Long Thành.

Liệt Như Ngọc có thể cảm ứng được sự thay đổi của Lăng Tiếu đối với nàng, trong lòng cao hứng không thôi.

- Như Ngọc phiền ngươi một chuyện được không?

Lăng Tiếu đã thay đổi xưng hô với Liệt Như Ngọc, rất tự nhiên gọi tên nàng.


DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí