Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1409: Long tộc khách khanh tướng quân (2)



Lăng Tiếu không kịp phản ứng, lập tức cảm giác được vùng ngực nóng cháy, tựa hồ có đoàn liệt hỏa hừng hực thiêu hủy hắn.

A a!

Lăng Tiếu té trên mặt đất phát ra tiếng hô thảm thiết, y phục bị chấn vỡ hoàn toàn.

Cảm giác này giống như lúc ở trong Long Trì, làm hắn đau đớn chỉ muốn chết.

Long Nữ ở một bên lo lắng nhìn Lăng Tiếu, đồng thời hỏi:

- Lão Long Vương, ngài…ngài làm gì lão đại vậy?

- Yên tâm đi, ta sẽ không hại hắn!

Lão Long Vương cười nhẹ nói.

Long Vương khó hiểu nói:

- Lão Long Vương, lễ vật này thật sự quá trọng!

Long Nữ không biết lão Long Vương tặng vật gì, nhưng Long Vương lại biết.

Đó chính là một mảnh long lân của lão Long Vương, đừng xem thường chỉ là một mảnh long lân, nhưng ở trong Long tộc đại biểu quyền lợi vô thượng, đại biểu cho Lăng Tiếu đã được lão Long Vương thừa nhận, bất kỳ tộc nhân nào của Long tộc cũng không được công kích hắn, đồng thời chỗ trân quý nhất của long lân chính là công năng phòng ngự của nó.

Lão Long Vương đã đạt tới cấp bậc gì thì không hiểu rõ, ít nhất trong Trung Vực không có nhân loại nào là đối thủ của hắn.

Một mảnh long lân của hắn ở thời điểm mấu chốt tuyệt đối có thể trở thành pháp bảo cứu mạng của Lăng Tiếu.

Có thể nói lão Long Vương xem như đã tặng thêm cho hắn một sinh mạng.

Vùng ngực Lăng Tiếu nóng cháy, long khí trong đan điền nháy mắt bốc lên, mạnh mẽ cọ rửa kinh mạch, lan tràn về hướng ngực hắn.

Long khí cùng long lân nháy mắt giao tiếp nhau, giữa hai bên như có cảm giác dung hợp lẫn nhau, lực lượng khuếch tán, lưu chuyển một vòng trong thân thể hắn.

Lăng Tiếu lập tức cảm giác đau đớn biến mất, chỉ còn lại cảm giác thoải mái, hắn rõ ràng cảm nhận được trong thân thể mình có thêm vật gì đó, tựa hồ tùy thời đều nghe theo hắn gọi về, cho hắn lực lượng vô hạn.

Toàn thân Lăng Tiếu đẫm mồ hôi, khi hắn đứng lên nhìn trên ngực mình hiện ra một mảnh vảy màu làm lớn cỡ bàn tay, trên vảy hiện ra hào quang liễm diễm, có vẻ cực kỳ xinh đẹp.

- Đây là long lân sao?

Vẻ mặt Lăng Tiếu nghi hoặc nhìn lão Long Vương.

Lão Long Vương đáp:

- Không sai, có được nó ngươi có thể tùy ý đi lại trong hải vực.

Ngừng một chút hắn nói tiếp:

- Được rồi, các ngươi nên đi đâu thì đi thôi, thập thất, ngươi tạm thời lưu lại đi!

- Ta…

Long Nữ định nói gì đó, nhưng bị lão Long Vương nhìn thoáng qua liền thuận theo gật đầu, đi tới bên người hắn.

Lăng Tiếu ý thức được lão Long Vương đã quyết định không để Long Nữ tiếp tục đi theo hắn ra ngoài, thầm thở dài tự nhủ:

- Có lẽ nơi này mới thích hợp cho nàng nhất!

Lăng Tiếu đi theo Long Vương rời đi.

Long Vương mời hắn ở lại Long Cung thêm vài ngày, nhưng Lăng Tiếu không còn tâm tư kia.

Hắn đã kiến thức được Long Cung, kiến thức được phúc trạch mà cả đời người không thấy được, đạt được long huyết tẩy lễ, thực lực thăng lên huyền đế chân chính, đạt được Long tộc cho phép, việc này xem như thu hoạch thật lớn, ngoại trừ Long Nữ bị lưu lại hắn đã cảm thấy không còn gì tiếc nuối.

Trước khi rời đi, Lăng Tiếu thu thập một ít linh thảo thất giai cùng bát giai bên ngoài Long Cung.

Đây đều là vật trân quý nghịch thiên, ở bên ngoài thật khó gặp, hắn làm sao có thể bỏ qua.

Có không ít linh thảo tạm thời hắn chưa cần dùng, nhưng vẫn thu lấy trồng trong dược đỉnh.

Bên trong dược đỉnh có thật nhiều tài nguyên phải trao đổi mới có thể sử dụng, đây là vì giúp luyện dược sư có thể tuần hoàn dùng tới, không thể làm cho linh thảo cạn kiệt.

Lăng Tiếu nhiều lần đạt được trợ giúp tài nguyên của dược đỉnh, hiện tại phong phú thêm cho nó cũng thật tốt, dù tương lai hắn vẫn lạc, cũng có thể lưu cho người hữu duyên, xem như kết nhân quả thiện duyên cũng xong.

Khi đi ngang qua con thuyền lớn bị chìm ngoài Long Cung, Lăng Tiếu thoáng do dự nhìn Quy thừa tướng hỏi:

- Quy thừa tướng, ta muốn đi dạo nơi này, có được không?

Những thuyền này không biết từng tích lũy bao nhiêu của cải, Lăng Tiếu thật sự không muốn bỏ qua.

Quy thừa tướng cười nhẹ nói:

- Khách khanh tướng quân, ngoại trừ cấm địa trong tộc, ngươi có thể đi bất cứ nơi nào.

Trước đó Quy thừa tướng biết được Lăng Tiếu có một mảnh long lân của lão Long Vương, làm hắn vô cùng hâm mộ, đây là ban thưởng tối cao trong tộc, hắn hầu hạ lão Long Vương mấy vạn năm, nhưng chỉ đạt được một mảnh mà thôi, những người khác căn bản chưa từng được hưởng thụ qua đãi ngộ như thế.

Một nhân loại được lão Long Vương thưởng thức, hắn thật không dám lãnh đạm.

Lăng Tiếu không lập tức đi qua, có chút lo lắng nói:

- Vậy đầu đại xà kia sẽ không ăn bổn thiếu đi?

- Sẽ không, ngươi là khách khanh tướng quân, Long tộc đã được thông báo nên nó sẽ không dám làm bậy.

Quy thừa tướng đáp.

Nghe xong Quy thừa tướng khẳng định, Lăng Tiếu khẩn cấp chui vào con thuyền kia.

Quả nhiên hắn vừa đi vào, cự xà liền xuất hiện.

Lăng Tiếu không khỏi lập tức đề phòng.

- Gặp qua khách khanh tướng quân!

Cự xà cũng không làm gì hắn, ngược lại cung kính cúi đầu nói.

Lúc này Lăng Tiếu mới yên lòng hỏi:

- Ân, ta muốn lấy chút đồ vật trong này, ngươi không để ý đi?

- Không…không có gì, chỉ cần khách khanh tướng quân thích ngươi tùy tiện lấy là được!

Cự xà đáp.

Lăng Tiếu mừng rỡ, không chút khách khí bắt đầu càn quét.

Nơi này có thật nhiều vũ khí, không gian giới, những vật này tích lũy chung một chỗ đúng là thu hoạch lớn.

Bỗng nhiên Lăng Tiếu cảm thấy được một cỗ năng lượng ba động thật lớn trong con thuyền lớn nhất, tựa hồ bên trong có vật gì gọi hắn.

Lăng Tiếu không tự chủ được hướng chỗ con thuyền kia đi vào.

Trên thuyền chỉ có một cột cờ, tuy bị tổn hại nhưng có thể nhìn thấy thêu chữ “Đông Phương”.

Lăng Tiếu vuốt vuốt lá cờ dùng thiên niên tơ tằm chế tạo, hắn có thể khẳng định đây tuyệt đối là thuyền của Đông Phương thế gia.

Nhìn con thuyền bị nước biển ăn mòn rách nát, sàn thuyền dùng loại gỗ ngàn năm hiếm có tạo thành, hiện tại bị mục rữa thế này đã biết con thuyền đã bị chìm thật lâu, mấy trăm năm, thậm chí là mấy ngàn năm.

Lăng Tiếu chỉ thoáng chần chờ, mở ra cửa thuyền đã nát, đi vào bên trong.

- Đây…đây là Thủy Giáp thương?

Lăng Tiếu nhìn binh khí cắm ở giữa thuyền kinh ngạc nói.

Thủy Giáp thương khác với những trường thương bình thường, thân thương không dài, lại có tính co duỗi, có thể biến thành hai đoạn, thậm chí là ba đoạn, là vũ khí thủy hệ.

Trên Thủy Giáp thương có những đoạn liêm câu thật kỳ lạ, quang mang sắc bén, làm cho người ta có cảm giác thị huyết, mà bộ vị trên đỉnh còn có viên trân châu, trân châu trải qua năm tháng mài mòn vẫn mang theo năng lượng ba động nhè nhẹ.

Lăng Tiếu rõ ràng cảm giác được cỗ ba động kia gọi hắn đến nơi đây.

- Ta đã đến đây, ngươi còn không hiện thân!

Lăng Tiếu bình tĩnh nhìn Thủy Giáp thương thản nhiên nói.

Thanh âm của hắn rơi xuống, một đạo hư ảnh lặng yên xuất hiện bên cạnh Thủy Giáp thương.

Đây là một lão nhân tóc bạc gương mặt hồng hào, dáng người cao lớn uy mãnh, một cỗ khí thế đập vào mặt mà đến, khiến cả con thuyền đều rung động.

- Không nghĩ tới ngươi lại có thể phát hiện sự tồn tại của ta!

Trạng thái của lão nhân kia tựa hồ không tốt lắm, ngữ khí khá suy yếu.


DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí