Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 640





Chương 642:



Nói rồi đôi mắt sáng ngời của Lê Hương rơi lên người Liễu Chiêu Đệ, hai tay nhỏ bé chắp sau lưng, quan sát Liễu Chiêu Đệ trên dưới một phen, sau đó chậc chậc hai tiếng: “Đệ nhất mỹ nhân Đế Đô năm đó ở đây à, nhưng sao tôi cứ cảm giác Mạc phu nhân một chút ý vị cũng không có, bà cùng vị đệ nhất mỹ nhân Đề Đô này chênh nhau vạn dặm, sẽ không phải là hai người khác nhau chứ?”



*..” Liễu Chiêu Đệ hít một hơi, bà ta không thể tin nhìn Lê Hương, cô biết được thứ gì, cô làm sao biết được những chuyện này?



“Mạc phu nhân, bà tên là Liễu Chiêu Đệ, vị này đệ nhất mỹ nhân Đề Đô này tên là Liễu Anh Lạc mà nhỉ?” Lê Hương tiếp tục nói.



Đồng tử Liễu Chiêu Đệ đột nhiên co rút, hoảng sợ nhìn Lê Hương.



Thực ra Lê Hương biết không nhiều, có chút là Mạc Tuân nói cho cô biết, có chút là chính cô tự đoán, cô nhìn Liễu Chiêu Đệ sắc mặt chọt tái nhọt, cười một tiếng: “Năm đó người Bác Mạc cưới nhất định là Liễu Anh Lạc, trên giấy hôn thú trên chắc là tên của Bác Mạc cùng Liễu Anh Lạc, cũng không biết sau khi Mạc phu nhân gả vào, tên trên tờ giấy hôn thú có hay không biến thành Liễu Chiêu Đệ!”



Liễu Chiêu Đệ cảm giác như có một mũi dao xoáy sâu vào tim bà, khiến bà ta đau tê tâm liệt phế. Đây vẫn luôn là cái gai trong họng bà ta, tuy bà ta đã là Mạc phu nhân, nhưng bà ta và Mạc Tư Tước chưa từng lĩnh giấy hôn thú!



Hiện tại trên giấy hôn thú vẫn là tên Mạc Tư Tước và Liễu Anh Lạ!



c Lê Hương đoán được những thứ này, vừa rồi mới chứng thực được, nhưng bây giờ nhìn khóe mắt Liễu Chiêu Đệ, cô biết mình đã đoán đúng.



Lê Hương từng bước một đi tới trước mặt Liễu Chiêu Đệ: “Hai cô con gái Liễu gia hoán đổi cuộc sống của nhau, bà tưởng Liễu Anh Lạc là cái bóng của bà, kỳ thực, cái bóng chân chính là bà cơ, mấy năm nay, bà cũng chỉ là vật thay thế của bà ấy, ngay cả danh phận cũng không có, nếu có một ngày Liễu Anh Lạc trở về, tắt cả bây giờ bà có sẽ vật quy nguyên chủ(*)!”



(*) Vật về với chủ cũ.



“Mạc phu nhân, tôi lập lại lần nữa, ngàn vạn lần đừng trêu chọc đến tôi, tôi cũng không phải là loại người mặc cho người ta xoa nặn chèn ép, lần sau bà cẩn thận cho tôi một chút!”



Nói xong, Lê Hương trực tiếp xoay người rời đi, rời khỏi Mạc gia.



Cả người Liễu Chiêu Đệ dường như bị đẩy vào trong vực sâu, vừa rồi từng câu từng chữ của Lê Hương đều đâm đến nỗi đau của bà ta, để bà kinh sợ, khủng hoảng, bắt an.



Bà ta ngay từ đầu chỉ tưởng Lê Hương chỉ là con nhóc có chút tâm cơ, bà vô cùng tự tin tuyên chiến với cô, cũng không đặt cô vào mắt.



Nhưng không ngờ đến khí thế cô hùng hổ như thế, căn bản cũng không phải cô gái hiền lành gì.



Cô biết rất nhiều, cô nhìn thấu bà ta, cô hiểu bà ta đang sợ cái gì, cô chỉ cần động miệng động mép đã có thể bà đối mặt với vực sâu.



Cô thật sự rất đáng sợ!



Liễu Chiêu Đệ nhìn về phía Mạc Tư Tước, bà ta khô khốc giật môi: “Tư Tước, chuyện này anh nghe em giải thích, em…”



Mạc Tư Tước không nhìn bà, mà là nhìn bức họa trong tay, nhìn Liễu Anh Lạc trong tranh: “Cô là vì Tử Tiễn?”



“Đúng vậy Tư Tước, em tra được Tử Tiễn ở cùng Lê Hương này, bọn nó ở trên đường cái ôm ấp lẫn nhau, Tử Tiễn còn muốn lái xe đến Đại học A tìm Lê Hương này, Tử Tiễn chúng ta là thiên chỉ kiêu tử đó, ánh mắt nó rất cao, cũng rất dễ bị lừa, người làm mẹ như em nhất định phải kiểm định thay nó, em không thích Lê Hương này, con nhỏ đó tuyệt đối không thể trở thành con dâu em, em chỉ muốn con gái của Lâm Thủy Daol”



Liễu Chiêu Đệ ngay cả Dạ Minh Châu vẫn luôn ton hót bà cũng không thích, bà tâm tâm niệm niệm muốn con gái Lâm Thủy Dao làm con dâu mình.
Chương 643:

Hơn 20 năm trước Đề Đô phồn hoa tựa gắm, Liễu Anh Lạc quan nắp mãn kinh hoa, Lâm Thủy Dao đến từ nơi thần bí, thăng cấp đánh quái(*), chơi đến nghiêng ngả toàn bộ Đề Đô, là hai kỳ nữ này.

(*) Ý là oanh tạc khắp nơi.

Ngón tay Mạc Tư Tước nhẹ nhàng mơn trón khuôn mặt nhỏ nhắn trong trẻo nhưng lạnh lùng của Liễu Anh Lạc: “Con gái Lâm Thủy Dao vẫn chưa tìm được.”

“Đó là bởi vì lão phu nhân cầm đi tín vật đính hôn Lâm Thủy Dao để lại rồi, để cho chúng ta không thể nào điều tra được! Tư Tước, anh rất bất công, anh chỉ thích thằng con trai Liễu Anh Lạc sinh cho anh, hôn sự của Tự Tiễn chúng ta anh lại chẳng hề để trong lòng!” Liễu Chiêu Đệ nói ra bất mãn trong lòng.

Mạc Tư Tước ngắng đầu, con ngươi u trầm lướt đến mặt Liễu Chiêu Đệ : “Nếu như tôi không thương Tử Tiễn, chuyện thứ nhất tôi làm hẳn là phế bỏ vị trí Mạc phu nhân của cô xuống, tránh cho cô dạy hư Tử Tiễn. Trước khi làm việc phải động não, cô dùng loại thủ đoạn hạ cấp này đối phó Lê Hương, chưa nói cô không phải đối thủ của Lê Hương, cho dù cô thắng, cô đặt Tử Tiễn vào đâu rồi?”

“Em… em…” Liễu Chiêu Đệ nghẹn lời, bà biết Mạc Tư Tước phải không vui, một người nắm quyền đã thắm nhuần thương trường nhiều năm như vậy, một ngày nỗi giận, chính là lôi đình vạn quân, bà sợ đến mức không thể nói được câu nào.

Mạc Tư Tước đứng dậy, ông cuối cùng cũng liếc mắt đến Liễu Chiêu Đệ: “Nếu như cô không muốn làm Mạc phu nhân, nói cho tôi biết một tiếng, tôi không thiếu Mạc phu nhân, về sau an phận một chút cho tôi.”

Nói xong, ông cầm bức họa kia rời khỏi thư phòng.

Liễu Chiêu Đệ siết chặt quyền, viền mắt đỏ lên, hôm nay Lê Hương giữa đêm xông vào Mạc gia, khiến Mạc Tư Tước đánh bà ta về nguyên hình.

Một chiêu này thật độ!

c Không sai, mấy năm nay bà ta chính là cái bóng của Liễu Anh Lạ!

c Một đứa con gái con của ca nữ, nếu như không phải là vì bà ta từ nhỏ bị bệnh, Liễu Anh Lạc căn bản không vào được Liễu gia, Liễu Anh Lạc vốn chỉ là bình máu của bà ta, là cái bóng của bà ta.

Thế nhưng ai biết Liễu Anh Lạc càng trưởng thành lại càng phong hoa, cho đến khi sáng lập Fly, mỗi đơn trang sức mỗi quý một khi đưa ra thị trường đều bị quét sạch, kinh diễm toàn bộ giới trang sức, quan nắp mãn kinh hoa.

Bà cũng không là cái bóng của bà ta, ngược lại bà ta lại thành cái bóng của bà.

Đây đúng là câu chuyện kích thích và buồn cười nhất.

Thế nhưng, mấy năm nay Liễu Chiêu Đệ vẫn vui vẻ chịu đựng, bởi vì bà ta yêu Mạc Tư Tước.

Bà ta không cách nào quên được hình ảnh lần đầu tiên mình nhìn thấy Mạc Tư Tước, ngày đó Mạc Tư Tước bước xuống từ chiếc xe sang trọng, ông một thân tây trang màu đen được may thủ công, một nhóm lớn nhân viên cấp cao đi theo phía sau, ông lững thững đi giữa vạn người, rực rỡ chói sáng, khiến người ta không thể dời mắt nỗi.

30 năm trước, chàng trai Mạc Tư Tước của Đề Đô, đã khiến bao người xuân tâm nhộn nhạo?

Ai có thể chạy trồn được hào quang cùng mị lực của ông, bà ta cũng không thể.

Bà ta vừa gặp đã yêu Mạc Tư Tước.

Liễu gia nuôi dưỡng giai nhân khuynh thành nơi khuê phòng, trong chốc lát đã thất lạc tâm phách lên người đàn ông này.

Đã nhiều năm như vậy, Liễu Chiêu Đệ nhìn Mạc Tư Tước, tâm vẫn động như trước.

Thế nhưng, ông bạc tình hà khắc với bà như cũ .

Liễu Chiêu Đệ đột nhiên cảm thấy ngực đau đón, bà ta lớn tiếng kêu lên: “Người đâu, mau tới đây!”
Chương 644:



Trong Đề Bar.



Có Dạ Cần đi tới phòng bao xa hoa, anh nhìn thoáng qua Mạc Tuân lúc này đang lười biếng dựa lưng vào sô pha, thờ ơ rót cho mình một ly rượu: “Nghe nói Lê Hương ban đêm xông vào Mạc gia cậu, khiến Liễu Chiêu Đệ giận đến tức ngực, bác sĩ tư nhân ra vào từng đọt lại từng đợt.”



“Tửu trang tư nhân kia ban nãy cũng bị máy đào đất san phẳng, thiên đường nhân gian ngợp trong vàng son lập tức biến thành một nắm đất, Hàn Đình, bố cậu quả nhiên là bố cậu, ông vừa ra tay liền kinh người như thế.”



Mạc Tuân ngồi trên ghế sa lon đỏ sậm uống rượu, anh cầm bình rượu rót, trên bàn trà đã ngã nghiêng đống vỏ chai rỗng.



Nghe nói chuyện Lê Hương ban đêm xông vào Mạc gia, còn có tửu trang tư nhân bị san bằng, anh cũng không nói lời nào, ánh đèn lờ mờ soi khuôn mặt tuần tú kia lúc sáng lúc tối.











“Ừ!” Mọi người đồng thanh đáp.



Lúc này Lệ Yên Nhiên mang theo người Đại học T tới, Lệ Yên Nhiên nhìn Lê Hương, vô tình cười nhạo nói: “Nghe nói mấy ngày này các người đều ở đây nỗ lực học tập, bình thường không dụng công, nước tới chân mới nhảy, câu này là dành cho các người, có gắng hơn nữa cũng vô dụng, học tập căn bản không phải chuyện một lần là xong.”



Lê Hương nhìn Lệ Yên Nhiên: “Học tập quả thực không phải chuyện một lần là xong, nhưng chúng tôi bây giờ lấy sách làm gốc, cũng không muộn! Nỗ lực sẽ mang đến vận may, chúng ta cứ chờ ở cuộc thi đi.”



Xem dáng vẻ tràn đầy lòng tin của Lê Hương, Lệ Yên Nhiên hết sức khinh thường: “Vậy các người phải thật nỗ lực, đừng để thua quá khó coil”



“Đại học T các cô càng phải nỗ lực, đừng đề thành trò cười cho bàn dân thiên hạt”



Lê Hương đối mắt nhìn Lệ Yên Nhiên, tia lửa trong mắt hai người văng ra khắp nơi, khói thuốc súng tràn ngập.



Lúc này “ding” một tiếng, tiếng chuông reo vào thi, cuộc thi sắp bắt đầu.



Lệ Yên Nhiên lạnh lùng phát tay áo: “Chúng ta đi!”



Cô ta mang theo người Đại học T rời đi.



Lê Hương tay khẽ vẫy, cũng mang theo người Đại học A tiến vào, khí thế hùng dũng vào sân đấu.



Kì thi liên hợp chính thức hạ màn, tất cả sinh viên thi xong đều mệt mỏi nằm gục trên bàn, nói mình mệt như chó, rốt cục có thể thở được rồi.



Bước tiếp theo là sửa lại bài, đếm điểm của từng trường và tiến hành đánh giá tổng điểm. Chỉ trong nháy mắt, một tuần nữa đã trôi qua.



Bây giờ hiệu trưởng của tất cả các trường đều tập trung tại một văn phòng, đây là chiến trường của họ.



Thầy Ngô lại bị bao vây.
Chương 645:

“Lão Ngô, nghe nói năm nay Lê Hương Đại học A ông một mình đấu với hoa khôi học bá Lệ Yên Nhiên Đại học T, lá gan cô ta sao có thể lớn như vậy, sẽ không sợ mất mặt sao?”

“Không chỉ thế đâu, tôi còn nghe nói Đại học A ở cổng trường buông lời, nói năm nay Đại học A sẽ vọt vào Top 5, giành được tư cách nhận lời mời vào viện khoa học.”

“Lão Ngô, không phải chúng ta muốn phê bình ông, mà là Đại học A ông gần đây quá kiêu ngạo, không sai, trận bóng rỗ là trường ông cầm cúp quán quân, nhưng đây là kiểm tra đấy, Đại học A vẫn luôn chót đáy mà ha ha ha.”

Thầy Ngô cũng không tức giận, gần đây cái đầu hói của ông đã từ từ mọc tóc lên, cả người nhìn thần thái sáng láng, ông khoát tay áo: “Tôi tin tưởng sinh viên Đại học A chúng ta, lần này các em ấy thực sự rất nỗ lực, bọn nhỏ nói cái gì, tôi tin cái đó, hôm nay mượn cái mặt già này đánh cược với các ông, thua cuộc, tôi cam tâm tình nguyện bị các ông cười nhạo, thắng cuộc, các ông phải mời tôi uống rượu.”

“Không thành vấn đề, chúng ta cược!”

Có người kéo phó giáo sư Chu: “Lão Chu, ông có cược không?”

Phó giáo sư Chu gần đây tâm trạng không tốt lắm, nhưng nhìn đến số điểm được đưa đến trong tay, ông lại tìm về cảm giác hồng hách ngày xưa, ông khinh miệt nhìn thầy Ngô: “Lão Ngô, thi cử thật sự không phải là lĩnh vực sở trường của Đại học A ông, các ông cũng không cần khoe tài, nhưng ông đã đưa mặt đến để tôi vả, vậy liền theo ông chơi một chút, tôi cược.”

“Tết!” Thầy Ngô hai mắt sáng ngời: “Nếu như ông thắng, sau này mỗi lần thấy ông cũng gọi ông là sư phụ, bưng trà đưa nước cho ông, nếu tôi thắng, khà khà, mỗi lần ông thấy tôi phải gọi tôi là sư phụ, bưng trà đưa nước cho tôi!”

Phó giáo sư Chu cảm thấy Đại học A không có khả năng thẳng, bởi vì thắng phải đồng thời thỏa mãn hai điều kiện, thứ nhất Lê Hương phải đánh bại Lệ Yên Nhiên, thứ hai Đại học A phải vào Top 5, đây quả thực là khó như lên trời, tên thầy Ngô này cứ nằm mơ đi.

“Được, cứ làm như vậy!” Phó giáo sư Chu sảng khoái đáp ứng.

Tất cả mọi người có điểm nhao nhao muốn thử, kì thi liên hợp năm nay rất náo nhiệt, tất cả mọi người đều gia nhập đánh cuợc, chơi rất lớn: “Trước hết chúng ta xem thử tổng điểm, xem Đại học A có vào được top 5 không?”

“Được.”

Hiệu trưởng mỗi trường vây quanh ở một cái bàn làm việc trên, phó giáo sư Chu trong túi văn kiện được niêm phong lấy ra tờ tông điểm, sau đó mở ra trường học xếp hạng thứ nhát.

Xếp hạng thứ nhát là Đại học TI Kết quả này không quá bát ngờ, Đại học T mấy năm nay vẫn luôn đứng đầu giữa các trường, nhân tài đông đúc bên trong, lần này cũng đứng đầu.

“Chao ôi lão Chu, chúc mừng nhé.”

“Chúng tôi năm nào cũng ở đây chúc mừng ông, năm nay cũng không ngoại lệ!”

Phó giáo sư Chu gương mặt hồng nhuận, ông liếc mắt nhìn thầy Ngô: “Lão Ngô, thế nào, đứng đầu vẫn là Đại học T chúng tôi.

Thầy Ngô cũng cười híp mắt: “Lão Chu, Đại học T ông đứng nhất cũng chẳng phải nội dung cá cược của chúng ta, tôi chỉ có thể nói chúc mừng với ông.”

Phó giáo sư Chu bị sặc, khá khó chịu: “Ông chờ đấy, bây giờ tôi mở ra Top 5, Đại học A các ông chắc chắn không có tên!”

Phó giáo sư Chu mở ra hạng hai, không phải Đại học A.

Hạng ba, cũng không phải Đại học A.

Hạng bốn, cũng không phải Đại học A.

Hiện tại chỉ còn lại có hạng năm cuối cùng thôi.

Phó giáo sư Chu mặt mày hớn hở: “Lão Ngô, ông có hồi hộp không, nhìn ông chảy mồ hôi đầy trán thế kia, mau lấy giấy lau mồ hôi đi.”
Chương 646:



Nhanh chóng có người tốt bụng lấy giấy cho thầy Ngô lau mồ hôi: “Lão Ngô, đừng lo quá, không phải chỉ là bưng trà cho lão Chu bưng thôi sao, chúng tôi đã thay ông pha trà xong rồi.”



Thầy Ngô thực sự sốt ruột để toát mồ hôi, tất cả hy vọng của ông đều đặt lên hạng năm này, nơi đây cõng mọi kỳ vọng của Đại học A.



Thầy Ngô đẩy hết đám người “tốt bụng” ra: “Hạng năm này, để tôi tới bóc!”



Thầy Ngô mở hạng năm, ông cứng người tại chỗ.



Phó giáo sư Chu cười ha ha: “Lão Ngô, hạng năm không phải Đại học AI Tôi biết ông thua rồi, mau gọi một tiếng sư phụ nào!”



Lúc này có người len lén đẩy phó giáo sư Chu: “Lão Chu, ông mau nhìn, hạngn mă thật sự là… Đại học AI”



Cái gì?



Phó giáo sư Chu cứng đờ, nhanh chóng cúi đầu nhìn lại, dòng chữ đỏ càng thêm khiến ba chữ Đại học A phóng †o xông thẳng vào mắt ông ta.



“Hạng năm, Đại học AI”



Thầy Ngô từ trong lúc khiếp sợ hoàn hồn: “Là Đại học A chúng tôi, là Đại học A chúng tôi, đám nhỏ này thực sự làm được rồi, Lê Hương nói không sai, người biết nỗ lực vận khí sẽ không quá kém, chính là bởi vì chúng tôi từ thung lũng mà lên, cho nên không phải sợ hãi!”



Phó giáo sư Chu và đám hiệu trưởng đứng lêm như bị sét đánh, bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng Đại học A vậy mà có thể lọt vào Top 5.



Từ đội sổ giết đến Top 5, đây quả thực là phi thăng, đám hiệu trưởng này cho tới bây giờ chưa bao giò gặp tình huống này, bọn họ chứng kiến lịch sử rồi ư? Người biết nỗ lực vận khí sẽ không quá kém?



Chúng ta từ thung lũng mà lên, cho nên không phải sợ hãi?



Phó giáo sư Chu nhìn vẻ mặt hồng nhuận, kích động còn thiếu điều nhảy dựng lên của thầy Ngô, hai câu này là Lê Hương kia nói sao, hai câu này bọn họ vì là nghề giáo nên đã dạy người khác rất nhiều, nhưng người có thể chân chính biến hai câu này thành sự thật, lại quá ít?



Trong đầu Phó giáo sư Chu hiện lên gương mặt nhỏ thanh thuần kia của Lê Hương, còn có đôi mắt sáng trong ung dung của cô, cô gái tuổi đời còn nhỏ như vậy, trên người cô luôn luôn ẩn giấu một sức mạnh vô cùng kiên định, cô giống như là một vệt sáng, tỏa sáng chính mình còn đồng thời soi sáng đến người khác.



Phó giáo sư Chu nhìn một phần khác trong tư liệu niêm phong, trong này có điểm của học sinh Đại học T và Đại học A, lúc này tay ông vậy mà khẽ run, ông hơi sợ, không dám mở.



Bởi vì mở ra cái này, sẽ là kết quả cá nhân của Lê Hương và Lệ Yên Nhiên đọ sức.



Phó giáo sư Chu có một loại dự cảm rất xấu, ông cảm tháy Lệ Yên Nhiên đã… thua.



Đám hiệu trưởng vây quanh có chút xấu hồ, “Lão Ngô, chúc mừng ông nhé, lần này Đại học A các ông chân chính khiến chúng tôi… nhìn với cặp mắt khác xưa!”



“Nhưng lão Ngô, ông đừng vui vẻ quá sớm nha, chúng ta vẫn nên nhìn thử thành tích cá nhân của Lê Hương đi.”



“Đúng thế, lần này đứng nhất dù sao vẫn là Đại học T người ta, chúng tôi đều tin tưởng cá nhân đứng nhân cũng là ở Đại học T, Lệ Yên Nhiên tất thắng!”



Thầy Ngô cảm thấy những người này là đồ kị, trần truồng đồ kị, nhưng người ưu tú luôn sẽ gặp người ganh ghét, ông có thể hiểu, thầy Ngô nhìn về phía phó giáo sư Chu: “Lão Chu, chúng ta liền mở thành tích cá nhân ra nhìn thử đi, lần này Đại học T mặc dù là đứng nhất, thế nhưng nếu như cá nhân đứng nhất không phải Đại học T, mà là của Đại học A chúng tôi, vậy cái mặt này của ông thực sự là cũng bị đánh sưng lên luôn đó.”



Phó giáo sư Chu đâm lao phải theo lao, đến lúc này, chỉ có thể liều mạng, ông hừ một tiếng: “Vậy chúng ta bây giờ sẽ xem thử thành tích cá nhân đi!”



Phó giáo sư Chu mở ra một hồ sơ được niêm phong khác Đám hiệu trưởng mấy trường khác đều căng to hai mắt, nín thở, bọn họ đều đang đợi xem thành tích cá nhân Lê Hương và Lệ Yên Nhiên.



Thời khắc đặc sắc nhất đã đến.



Hồ sơ niêm phong được mở ra, phó giáo sư Chu lấy ra thành tích hai trường, không ngoài ý muốn, thành tích đứng đầu Đại học T vẫn là Lệ Yên Nhiên, mà đệ nhất Đại học A cũng chính là Lê Hương?
Chương 647:



Lê Hương đứng đầu Đại học AI Không ngờ con bé này thật đúng là có có chút tài năng?



Phó giáo sư Chu nghe được tiếng nghị luận bên tai, tim ông đã bắt đầu chùng xuống.



Thầy Ngô rút phiếu điểm của Đại học A, ông trước yên lặng nhìn thoáng qua, sau đó anh “chao ôi” một tiếng, sắc mặt rất cổ quái.



Phó giáo sư Chu quét hai mắt sáng ngời sang, như là trong tuyệt cảnh thấy được hy vọng, ông tiến đến trước mặt thầy Ngô: “Lão Ngô, biểu cảm này của ông là sao đây, lẽ nào Lê Hương không thi tốt?”



Xem biểu cảm lão Ngô, nhất định là như vậy rồi.



“Lão Chu, Lệ Yên Nhiên thi bao nhiêu?”



Phó giáo sư Chu nhìn một chút thành tích của Lệ Yên Nhiên, ông nhanh chóng nở nụ cười, Lệ Yên Nhiên vẫn luôn là học bá và hoa khôi Đại học T, nhưng lần này Lệ Yên Nhiên phát huy vượt xa bình thường, thi rất tốt.



“449, 148, 147, còn có hai điểm 146, tổng điểm 736.” Phó giáo sư Chu tuyên bố.



Wow.



“Trời ạ, lần này Lệ Yên Nhiên thi được đến 736 điểm?”



“736 điểm ư, đây coi như là tầm cao mới trong máy năm nay À¡m rÖi.



“Lão Chu, Đại học T của ông quả thực lợi hại, Lệ Yên Nhiên này càng lúc càng đỉnh!”



Phó giáo sư Chu cười khoát tay: “Con bé Yên Nhiên này vẫn rất ưu tú, lần này chắc là lại bị khiêu khích, kích phát năng lượng nhỏ trong nó, cho nên phát huy vượt xa bình thường.”



Nói rồi phó giáo sư Chu đã dẫn trọng tâm câu chuyện dẫn tới trên người thầy Ngô: “Lão Ngô, ông đứng ngây ở đó lâu lắm rồi đấy, Lê Hương đến tột cùng thi được bao nhiêu, cho chúng tôi xem đi.”



“Lão Ngô, Lê Hương nhất định không thi tốt rồi, chúng ta đều biết, không sao đâu, không phải mất mặt, chúng ta cũng không chê cười ngươi, để chúng tôi xem nào.”



“Lệ Yên Nhiên thi được 736 điểm, đây cũng dạy cho Lê Hương kia của Đại học A ông một bài học, làm người không thể lại tự đại, lấy trứng chọi đá, không phải là muốn chết à?”



“Lão Ngô, đừng có lề mề nữa, đưa phiếu điểm cho chúng tôi!”



Có một hiệu trưởng vươn tay cướp phiếu điểm trong tay thầy Ngô đi.



Đám hiệu trưởng ùa lên: “Mau cho chúng tôi xem thử.”



“Mọi người đừng có đẩy, tôi đọc cho các ông nghe, thành tích Lê Hương là, 150…150? 150? 150? 150? Tổng điểm…75D”



Toàn bộ trong phòng làm việc trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ, nhóm hiệu trưởng kia như bị điện giật, mỗi người đều là vẻ mặt sợ hãi không thể tin.



Trời ơi?



Lê Hương mỗi môn học đều là trọn điểm 150, tổng điểm 7501 Đây là trình độ gì? Phó giáo sư Chu cả người đều cứng lại rồi, đầu ông “oành” một tiếng nỗ tung, ông nghe thấy cái gì? Làm sao có thể? Phó giáo sư Chu rất nhanh chạy lên trước, đoạt lấy phiếu điểm Đại học A, phía trên bát ngờ nhất chính là Lê Hương, mỗi môn học đều 150 điểm, tổng điểm 750?



Giấy trắng mực đen, trực tiếp vụt thẳng vào mắt phó giáo sư Chu.



Phó giáo sư Chu như hóa đá tại chỗ, không, ông không thẻ tin được, nhiều năm như vậy kỳ thi liên hợp vẫn chưa có ai kiểm tra ra được số điểm tuyệt đối, lấy Đại học T của bọn họ ra ví dụ, vẫn là xuất hiện ở thời kì lộng lẫy nhất huy hoàng nhất của Đại học T, cũng chính là truyền kỳ Đại học T, Mạc Tử Tiễn.



Đúng rồi, còn có một người nữa, phó giáo sư Chu đột nhiên nhớ ra, năm đó Đại học T cũng có một truyền kỳ khác, 15 tuổi đạt được hai bằng tiến sĩ, năm đó cũng là trọn điểm mỗi môn, mà cô gái đạt full điểm kia hình như tên là… Lê Hương?
CHương 648:



Phiếu điểm từ phó giáo sư Chu trong tay rơi xuống mặt đất, ông đã kinh hồn lạc phách, Lê Hương? Thì ra cô chính là Lê Hương?



Các trường đại học cũng bắt đầu công bồ kết quả thi, Đại học A giết đến Top 5, chắn kinh rồi toàn bộ trường đại học Đề Đô, càng làm cho người ta khiếp sợ là, năm nay cá nhân đứng nhất cũng xuất hiện ở Đại học A, hơn nữa mỗi môn đều trọn điểm, tông điểm là 750, đổi mới toàn bộ thành tích kì thi liên hợp, người đó chính là Lê Hương?



Cái tên Lê Hương này trong nháy mắt trở thành vì sao nổi bật nhất, được mọi người trò chuyện say sưa.



Bọn Phạm Điềm đã sớm vây Lê Hương chặt như nem.



“Lê Hương, sao mà cậu làm được thế, cậu vậy mà… trọn điểm?”



“Lê Hương, cậu là người sao?”



“Lê Hương, báo cho cậu biết Đại học A chúng ta cũng tiến vào Top 5 rồi, thế nào, không làm cậu mắt mặt chứ?”



Toàn bộ Đại học A không khí vui mừng dào dạt, ai nấy đều hãnh diện, bên Đại học T kia, Lệ Yên Nhiên phẫn hận siết chặt tay.



Đại học A và Đại học T là hàng xóm cách vách, hiện tại bên ngoài trường trong tủ kính trưng bày, mọi người đứng trên phó.



Chứng kiến thành tích trọn điểm của Lê Hương, Lệ Yên Nhiên thực sự khiếp sợ, kinh ngạc, không dám tin, lần này cô ta rất tự tin, tổng điểm 736 đã trong dự liệu của cô ta, nếu như đổi thành lúc bình thường, số điểm này của cô ta đã sớm oanh động, cô ta đâu ngờ Lê Hương vậy mà trọn điểm?



“Má ơi, Lê Hương sát vách vậy mà được 750 điểm tuyệt đối, cô ta thi kiểu gì thế?”



“Lê Hương quá lợi hại, cô ấy vậy mà thực sự đánh bại được Yên Nhiên.”



“Bây giò chẳng có ai là chưa nghe đến cái tên Lê Hương, cậu nhìn cổng Đại học A người ta đông thế kia, rất nhiều sinh viên từ trường khác chạy đến, chỉ để nhìn Lê Hương này!”



Lệ Yên Nhiên bám chặt móng tay vào lòng bàn tay lại không hề thấy đau, đám sinh viên từ trường khác trước kia đều chạy đến ngắm cô ta, vậy mà bây giò Lê Hương đã danh chắn Đế Đô, cô đoạt đi tất cả vinh dự và hào quang của cô ta.



Lần đánh cược này, cô ta thual Hơn nữa, thua rất thảm?



Lúc này có người kêu lên: “Các cậu mau nhìn, phó giáo sư Chu tới kìa.”



Phó giáo sư Chu tới thật, sắc mặt ông rất xấu, bên người ông là thầy Ngô, thầy Ngô hiện tại như một chàng thanh niên hăng hái.



“Thầy Ngô, lần này Đại học A chúng ta thực sự tiến vào Top 5 rồi, hơn nữa người đứng đầu kì thi cũng là Lê Hương Đại học A chúng ta, Lê Hương đạt trọn điểm đấy ạ!” Mọi người vây quanh thầy Ngô.



Thầy Ngô cười ha ha: “Các em, lần này các em vắt vả rồi, các em đã tạo nên kỳ tích cho Đại học A ta, phía trên chuẩn bị khen thưởng chúng ta đấy, Đại học A chẳng máy chốc sẽ giăng đèn kết hoa, bên ngoài sẽ có băng rôn và màn hình led chuyển động chúc mừng thắng lợi của chúng ta, hơn nữa đài truyền hình còn có thể phỏng vấn chúng ta nữa đấy!”



“Wow, tốt quá!” Tất cả mọi người đều reo vang.



Thầy Ngô nhìn về phía Lê Hương giữa đám người, tự đáy lòng thở dài nói: “Lê Hương, con quá tuyệt vời.”



Đúng vậy, cô thực sự cực kỳ tuyệt vời.



Trong tròng mắt Lê Hương tràn đầy ánh sao và ý cười: “Thầy Ngô, em nói rồi, Đại học A chúng ta cừ nhất!”



“Đúng, Đại học A chúng ta cừ nhất!”



Toàn bộ người Đại học A oang oang có lực hô những lời này ra miệng, khí thôn sơn hà(”).



() Khí thôn sơn hà: Khí thế dời sông lấp bẻ.
Chương 649:



Lúc này thầy Ngô nhìn sang phó giáo sư Chu đứng bên, ông ho khan một tiếng: “Khụ Khu, lão Chu này, tôi hơi khát nước.”



Đây là ý gì? Chỉ thấy phó giáo sư Chu lòng không phục nghiền răng, sau đó đích thân bưng một ly trà, đưa cho thầy Ngô, còn ngoan ngoãn gọi một tiếng: “Sư phụ, mời uống trà.”



“Ừ, ngoan đấy…” Thầy Ngô nhận trà, uống một ngụm.



Đám sinh viên Đại học T sợ ngây người, bọn họ ngây người như phỗng nhìn phó giáo sư Chu của bọn họ trước đây tự tin không ai bì nổi, còn người đang bưng trà rót nước còn gọi hai chữ “sư phụ” này là phó giáo sư Chu của bọn họ sao? Thầy Ngô uống một ngụm trà, lại nhét chén trà vào tay phó giáo sư Chu, ông tuyên bố: “Mấy em, hôm nay đã là thứ sáu rồi, buổi tối hiệu trưởng thầy đây mời khách, chúng ta đi nhậu một chầu ăn mừng nào.”



Quá tốt?









Cô không gọi ông là phó giáo sư Chu, mà là chủ nhiệm Chu, đó là bởi vì bảy, tám năm trước ông vẫn còn là một thầy chủ nhiệm.



Bây giờ người gọi ông là chủ nhiệm Chu, sợ rằng chỉ có hiệu trưởng hiện tại của Đại học T.



Phó giáo sư Chu mặt xám như tro, quả nhiên là cô, cùng Mạc Tử Tiễn nổi danh, cùng xưng hai đại truyền kỳ của Đại học T, là thiên chỉ kiêu nữ một thời, 15 tuổi đã có hai bằng tiến sĩ.



Một tháng trước ông ta vậy mà từ chối đẩy cô ra ngoài cổng?



Phó giáo sư Chu đã biết chính mình đã bỏ lỡ thứ gì, là ông tự tay đẩy một ngôi sao sáng chói cho Đại học A cách vách, để Đại học A vô dụng kia được hời?



Hai tay phó giáo sư Chu run rẫy, ông xoay người, không nói một lời vào Đại học T.



Đám sinh viên Đại học T đi theo phía sau ông: “Phó giáo sư Chu, chuyện gì xảy ra vậy ạ, vì sao thầy lại bưng trà cho thầy Ngô, còn gọi ông ta là sư phụ?”



Phó giáo sư Chu rống lên một tiếng: “Tôi là kẻ ngu, được chưa.



Cút, đừng tới phiền tôi!”



Buổi tối, tại Đề Bar.



Thầy Ngô mời khách, người Đại học A tới đây thả lỏng ăn mừng, gần như chiêm trọn đại sảnh, cảnh tượng khá đông đúc.



Lê Hương cũng tới, ngồi chung một chỗ với đám nữ sinh Phạm Điềm, giữa đường, các cô cùng đi toilet.



Trên hành lang, Lê Hương đụng phải người quen, là Lệ Yên Nhiên.



Lệ Yên Nhiên bên người còn có một cô gái, cô gái kia cao gầy xinh đẹp, mặc váy đỏ, nhìn như một thiên kim đại tiểu thư, cô ta chính là thiên kim của Dạ gia, Dạ Minh Châu.



Lệ Yên Nhiên nhìn Lê Hương: “Minh Châu, cô ta chính là Lê Hương!”

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí