Ma Thiên Ký

Chương 1086: Bản chép tay của Minh Ngục



Dịch giả: Hàn Lâm Nhi

"Hắc hắc, tại hạ tin tưởng với tài năng của Ẩn Hàn huynh, tất nhiên là có thể đạt tới yêu cầu của tại hạ, còn về chuyện đem vật này bỏ chạy..." Bích Viêm cười hắc hắc một tiếng, một ánh sáng màu đỏ lóe lên, trên tay y lập tức hiện ra một khối Tinh Thạch đỏ như máu lớn cỡ nắm tay.

Viên Tinh Thạch này sáng long lanh, xung quanh tỏa ra hồng quang khá là yêu dị, dường như trong đó có vô số tơ máu giống như côn trùng đang chậm rãi chuyển động, thoạt nhìn vô cùng thần bí.

"Đây là Huyết Chú Minh Tinh, ý của Bích Viêm huynh là..." Liễu Minh không chút ngạc nhiên liếc nhìn viên Tinh Thạch nói.

Trên đường đi tới thành Bích U, Liễu Minh đã nghe được khá nhiều chuyện có liên quan tới U Tộc nên hắn đương nhiên biết rõ Huyết Chú Minh Tinh là một loại pháp khế huyết thệ rất cổ xưa của U Tộc.

"Ẩn Hàn huynh biết rõ vật này thì tốt rồi. Điển tịch này vô cùng quý giá, vì để phòng ngừa vạn nhất, ta và ngươi cũng nên làm Huyết Chú minh thệ để thể hiện thành ý chứ." Bích Viêm cười nói.

Nghe vậy, ánh mắt Liễu Minh lóe lên, cũng không suy nghĩ nhiều liền gật đầu tỏ vẻ không có ý kiến khác. Bích Viêm thấy vậy liền ném viên Tinh Thạch đỏ như máu đó về phía trước, đồng thời đưa tay lên đánh ra vài đạo pháp quyết. Lúc này, viên Tinh Thạch đỏ như máu đang lơ lửng giữa hai người, không ngừng xoay tròn liên tục. Thấy vậy, Bích Viêm đưa mắt nhìn Liễu Minh rồi duỗi ra một ngón tay, bức ra một giọt máu đỏ tươi sau đó búng nó vào phía trên viên Tinh Thạch. Giọt máu này vừa chạm vào viên Tinh Thạch liền hóa thành vô số sợi tơ máu chui ngay vào bên trong Tinh Thạch. Ngay sau đó, những sợi tơ máu giống như côn trùng trong viên Tinh Thạch dường như đã sống dậy, chúng nhanh chóng chạy qua chạy lại bên trong viên Tinh Thạch. Liễu Minh thấy vậy cũng làm giống như y, chích ra một giọt máu rồi thả vào viên Tinh Thạch. Giọt máu này vừa rơi vào nó, ngay lập tức các sợi tơ máu bên trong viên Tinh Thạch còn tăng tốc độ nhanh hơn, giống như muốn phá vỡ viên Tinh Thạch này ra vậy. Thấy vậy, hai người liền liếc nhìn nhau rồi cùng giơ tay lên trời phát hạ lời thề, ngay sau đó, viên Tinh Thạch bỗng nhiên huyết quang đại thịnh, phát ra "Ba" một tiếng rồi lập tức vỡ vụn ra.

Lúc này, vô số con trùng nhỏ như tơ máu từ đống đổ vỡ bay lên, biến thành hai đạo huyết quang, một đạo bắn về trán của Bích Viêm, đạo còn lại bay vào trán Liễu Minh rồi không thấy bóng dáng đâu nữa. Giờ phút này, Liễu Minh chỉ cảm thấy ở mi tâm có một trận rét thấu xương rồi trực tiếp chui vào thân thể của hắn, sau khi chạy tán loạn trong người liền chui vào trong thần thức hải, hóa thành một con sâu huyết sắc nhỏ, bám vào phía trên Chân Đan đen trắng. Hắn thử thúc giục tinh thần lực trong thần thức hải để chạm vào con sâu nhỏ. Kết quả con sâu nhỏ không một chút bị thương, giống như là đã chết vậy, thế nhưng Liễu Minh vẫn cảm nhận được một cỗ khí tức vô cùng hung lệ trên thân con sâu.

"Lời thề đã hoàn thành, tại hạ xin phép cáo từ, hẹn hai tháng sau gặp lại." Liễu Minh chắp tay chào rồi cất bản điển tịch màu xanh da trời kia đi, sau đó hắn còn liếc nhìn một góc mật thất một chút rồi mới đi.

Sau khi Bích Viêm nhìn thấy Liễu Minh rời đi liền tiếp tục ngồi lại ghế đá, rót một chén linh trà rồi nhẹ nhàng nhấp một ngụm. Ngay lúc này, bỗng vang lên một tiếng ken két, vách tường trong góc mật thất chợt hiện ra một cửa động, từ trong đó có một lão già tóc bạc đang chậm rãi đi ra. Thấy vậy, Bích Viêm cũng không kinh ngạc, y vẫn chậm rãi ngồi phẩm trà, đương nhiên đã sớm biết người mới tới.

"Sao ngươi lại giao bản chép tay của Minh Ngục cho một tên U Tộc không rõ lai lịch dễ dàng như vậy?" Lão già nhìn Bích Viêm, hàng mi trắng khẽ nhíu một chút rồi hỏi.

"Hắc hắc, điển tịch là một thứ vô cùng thích hợp để trao đổi với người khác bởi vì nó có thể phục chế ra vô số bản, chỉ cần thực hiện minh thệ thì lợi ích của chúng ta vẫn luôn được bảo đảm. Đối với ta, bản chép tay của Minh Ngục kia có cũng được, mà không có cũng không sao, nếu dùng nó có thể đổi lấy một sự trợ giúp mạnh mẽ thì có thể càng đem lại nhiều lợi ích cho chúng ta." Bích Viêm chỉ cười hắc hắc, không chút phật lòng trả lời.

"Tính toán thì như thế, thế nhưng kẻ tên Ẩn Hàn này cũng chỉ có tu vi Chân Đan sơ kỳ, hơn nữa theo lời ngươi thì ba bốn mươi năm trước còn đang ở cảnh giới Giả Đan, nói không chừng cũng chỉ ngưng kết Chân Đan mấy năm gần đây thôi. Như vậy, cuộc trao đổi này ngươi vẫn thiệt hơn không ít." Lão giả tóc bạc trầm tư một chút rồi hừ lạnh nói.

"Tên Ẩn Hàn này cũng không phải một tên Chân Đan bình thường, mà ngươi cũng biết trực giác của ta xưa nay là rất chuẩn đấy. Ngoài ra ta đã từng chứng kiến hắn thi triển ra Long Hổ Minh Ngục Công, uy lực lúc đó thật sự vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa hắn đã có thể kích phát ra thần thông "Minh Ngục", chỉ cần như vậy là đủ rồi." Ánh mắt Bích Viêm lóe lên rồi nói.

"Còn có chuyện này?" Lão giả tóc bạc biến sắc, giật mình nói.

"Không cần tu luyện công pháp phụ trợ mà đã có thể tu luyện Long Hổ Minh Ngục Công tới cảnh giới đại thành, điều này chỉ sợ toàn bộ Minh Giới cũng không có bao nhiêu người làm được, hơn nữa thần thức của hắn cũng vô cùng mạnh mẽ, vừa rồi hắn không nói ra nhưng có lẽ đã phát hiện ngươi trốn trong kia từ sớm." Bích Viêm mỉm cười nói.

"Không thể như thế được! Bí thuật ẩn nấp của ta cho dù là các thành chủ cấp Thiên Tượng cũng chưa chắc phát hiện ra, kẻ này lại chỉ mới tiến vào cảnh giới Chân Đan sơ kỳ, tuyệt đối không thể có Tinh Thần lực mạnh mẽ như vậy..." Lão giả tóc bạc nghe vậy, có chút không tin.

"Hắc hắc, ngươi không tin thì thôi, thế nhưng không sao, thực lực tên Ẩn Hàn này càng mạnh càng tốt, có như vậy thì đợt này ta và ngươi mới có hy vọng bắt được tên Hư Linh kia..." Bích Viêm nói đến đây, hàn quang trong mắt lóe lên, tay cầm cũng chén trà càng chặt.

Rắc rắc!

Chén trà trong tay hắn lập tức biến thành bột mịn rơi xuống. Lão già tóc bạc trầm ngâm một lúc, dường như đang cân nhắc những lời vừa rồi của Bích Viêm. Lúc này, Liễu Minh đã đi khỏi phòng khách quý, hắn cũng chẳng còn tâm trạng tiếp tục tham gia đại hội đấu giá nữa mà đi ra Thụy U Các rồi trở về khách sạn luôn. Sau khi về phòng, hai tay hắn liên tục huy động, từng đạo trận kỳ trong tay hắn theo đó bắn ra, nhanh chóng chui vào bốn phía căn phòng, tiếp đó hắn liên tục bày ra vài tầng cấm chế rồi mới yên tâm đi đến giữa phòng ngồi xuống. Sau đó hắn đảo tay một cái, lấy ra bản điển tịch màu xanh da trời, trên bìa viết bốn chữ cổ to "Minh Ngục thủ trát" mà hắn mới lấy được từ chỗ Bích Viêm. Hắn thở nhẹ một hơi rồi lật bản điển tịch ra, những dòng chữ nhỏ và các đồ án vẽ rõ ràng nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Thời gian trôi qua từng chút từng chút một. Một lúc lâu sau hắn mới khép lại bản điển tịch, khuôn mặt lộ nét suy tư. Thông tin trong điển tịch này cũng không nhiều lắm, mà nay hắn đã luyện thành sáu tầng đầu Long Hổ Minh Ngục Công mà cũng chưa gặp phải bình cảnh lần nào nên rất nhanh hắn đã đọc xong nội dung bản điển tịch. Theo như hắn phán đoán, trên bản điển tịch này đều viết về tâm đắc tu luyện Long Hổ Minh Ngục Công, trong đó cũng có một số lý giải về công pháp này, các chi tiết khó hiểu lúc trước đều được giải thích cặn kẽ làm cho hắn được lợi rất lớn. Ngoài ra trong đó còn một số giải thích về bí quyết thi triển công pháp rất mới mẻ đối với hắn nữa. Thế nhưng các ghi chép về phương pháp phụ trợ cho Long Hổ Minh Ngục Công làm cho hắn cảm thấy tương đối khó hiểu. Bởi theo như trong điển tịch thì khi tu luyện Long Hổ Minh Ngục Công tới cấp cao thì mỗi một giai đoạn đều cần một số ngoại vật dung nhập vào Long Hổ Minh Ngục mới có thể đột phá bình cảnh và làm cho uy lực tăng lên.

"Dung nhập ngoại vật, thì ra là vậy, bây giờ ta đã hiểu rồi." Ngày xưa khi hắn tu luyện Long Hổ Minh Ngục Công thì đã sử dụng ngoại vật phụ trợ, nên những ghi chép trong điển tịch cũng không làm Liễu Minh cảm thấy ngoài ý muốn.

Căn cứ vào phương pháp phụ trợ thì năm xưa khi Minh Ngục U Vương tu luyện Long Hổ Minh Ngục công đã dùng vô số thiên tài địa bảo cực kỳ trân quý dung nhập vào công pháp mới làm cho uy năng của nó tăng đến như vậy. Trong số vài loại bảo vật của Minh giới này, Liễu Minh cũng chỉ biết đến "Hàn Diễm Tủy Ngọc", đó là một bảo vật cực kỳ trân quý, nghe nói nó là loại linh tài có thể làm cường hóa âm thuộc tính, đã mấy trăm năm nay không còn xuất hiện ở Cửu U Minh Giới nữa. Còn các thiên tài địa bảo khác, hắn đến nghe còn chưa nghe qua, thế nhưng theo tên gọi của chúng thì thấy được đều là vật mang thuộc tính Âm.

"Nếu Long Hổ Minh Ngục Công đã có thể dung nhập được các bảo vật thuộc tính Âm này, vậy có lẽ cũng có thể dung nhập được vật khác nữa." Liễu Minh suy nghĩ hồi lâu rồi thì thào nói.

Nghĩ đến đây liền làm ngay, hắn lập tức lấy vài loại thiên tài địa bảo trân quý thuộc tính Âm trong số cống phẩm của Hàn Thủy Thành ra, nếu chúng đã khó có thể bán được vậy thì hắn sẽ thử dùng luôn xem sao. Đầu tiên Liễu Minh cầm lấy một cây linh thảo đen như mực, đó là Quỷ Minh Thảo, một trong các cống phẩm của thành Hàn Thủy. Vật này ẩn chứa khí tức âm hàn rất nặng, có lẽ sẽ dùng được. Sau khi hắn đánh giá vật này một chút liền chà xát hai tay, hắc khí trên người theo đó tuôn ra bao phủ lấy cây Quỷ Minh Thảo kia.

"Xoẹt" một tiếng, cây Quỷ Minh Thảo lập tức bị nghiền nát. Lúc này, thần sắc Liễu Minh vô cùng tập trung, hắn vội vàng dựa vào phương pháp tu luyện trên điển tịch, dùng lực âm hàn trong cây Quỷ Minh Thảo kia dung nhập vào trong Long Hổ Minh Ngục Công đang biến thành hắc khí cuồn cuộn. Hai canh giờ sau, hắc khí trên người hắn đã chậm rãi tản bớt, linh lực âm hàn trong nhánh cây kia đã sáp nhập vào trong Long Hổ Minh Ngục Công, thế nhưng dường như chưa giúp ích gì cho sự tăng trưởng uy năng của công pháp này cả.

"Xem ra ngọn Quỷ Minh Thảo này cũng không phù hợp với Long Hổ Minh Ngục Công..." Liễu Minh thì thào nói rồi ngay lập tức cầm lên một hộp ngọc màu đen, bên trong chứa một khối hắc ngọc đẹp đẽ. Tay hắn lại tuôn ra một cỗ hắc khí, bao phủ toàn bộ viên tinh thể...

Liên tiếp trong ba ngày, Liễu Minh đã thử bảy tám loại tài liệu quý hiếm trong số cống phẩm, hiệu quả đem lại đều không tốt lắm, chỉ có duy nhất loại Huyền Huyết Ngưng Tinh là tạm được. Thế nhưng nếu muốn tăng lên uy lực của Long Hổ Minh Ngục Công thì phải cần số lượng Huyền Huyết Ngưng Tinh cực lớn mới được. Trong tay hắn lại chỉ có một khối tinh thạch nhỏ như vậy, mà thứ này là đồ tiến cống của thành Hàn Thủy với U Vương nên giá trị chắc chắn là cực kỳ xa xỉ. Xem ra cũng không thế dựa vào Huyền Huyết Ngưng Tinh để tăng cao uy lực của Long Hổ Minh Ngục Công được.

"Chẳng lẽ hắn đã bỏ ra một giá lớn để lấy được bản chép tay của Minh Ngục vẫn không có bao nhiêu tác dụng sao..." Liễu Minh chỉ có thể lắc đầu nở nụ cười khổ.

Có lẽ sau này hắn có thể thử nghiệm một số bảo vật khác, thế nhưng thời gian Bích Viêm cho hắn cũng chỉ có hai tháng.

"Đúng rồi!"

Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó. Hắn vung tay lên, trong tay liền có thêm một cái hồ lô màu đen lớn hơn một xích, bên trong là gần ngàn viên Minh Hà Trọng Thủy mà hắn đã mất hai mươi năm thu thập.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí