Lục Lâm Thiên từ lÄ©nh ngá» cảm giác ÄÆ°á»£c, Äại bi cá» Äá» không chá» tÄng cao tâm cảnh ÄÆ¡n giản như váºy, dưá»ng như có chá» tá»t khác hắn chưa tìm ra.
CÅ©ng không biết qua bao lâu, khà tức Lục Lâm Thiên hÆ¡i chấn Äá»ng, kim mang giá»ng như con rắn nhá» chui và o trong ngưá»i hắn, khà tức tá»± nhiên cÅ©ng biến mất.
- Vô vi tâm, không quan tâm, vô tạp loạn tâm, vô kiến thủ tâm, vô thượng chi tâm...
Hai mắt má» ra, Lục Lâm Thiên thì thà o, hắn hiá»u ÄÆ°á»£c gì Äó, cưá»i vui vẻ, nói:
- Ta hiá»u rá»i, Äại bi cá» Äá» có thá» tÄng cưá»ng tâm cảnh, ta hiá»u rá»i.
Ầm ầm.
Khi Lục Lâm Thiên thì thà o, cá» Äá» trưá»c mặt tan vỡ, hà o quang chói mắt vá»i khà tức cá» xưa xuất hiá»n trưá»c mặt Lục Lâm Thiên.
Trong hà o quang nà y, khà tức quanh ngưá»i Lục Lâm Thiên chấn Äá»ng dữ dá»i, thân hình hắn như lá»t xác, tất cả bình thưá»ng trá» lại.
Thá»i Äiá»m Lục Lâm Thiên má» mắt lần nữa, khà tức nà y trá» nên khác biá»t, loại khác biá»t nà y ngưá»i bình thưá»ng không thá» nháºn ra.
- Má» ra rá»i sao?
Lục Lâm Thiên thì thà o, tâm thần phát hiá»n cấm chế trên há»p gấm thứ hai Äã má» ra.
Tâm thần khẽ Äá»ng, Lục Lâm Thiên lấy há»p gấm ra, ánh mắt Äầy chá» mong nhìn há»p gấm nà y.
Xuy xuy.
Khi há»p gấm má» ra, hà o quang chói mắt bao phá»§ má»t cá» Äá», khà tức trên cá» Äá» cá»±c kỳ cá» xưa, hà o quang chói mắt mang theo tin tức truyá»n và o mi tâm Lục Lâm Thiên.
- Äại từ cá» Äá»!
Sau má»t lát, Lục Lâm Thiên nhìn cá» Äá» trưá»c mặt, Äang tìm tòi tin tức má»i thì hắn nhÃu mà y, tâm thần chấn Äá»ng, phát hiá»n bên ngoà i có viá»c, bằng không Thái A sẽ không Äến Äây, trưá»c khi Lục Lâm Thiên bế quan có nói qua, trừ phi có Äại sá»±, bằng không cứ tìm Truy Má»nh lÃ ÄÆ°á»£c.
- Sư phụ, BÄng Thiên Lý và ngưá»i quân bá» Äến, nói muá»n gặp ngươi.
Trong Äình viá»n, Lục Lâm Thiên Äi ra khá»i Thiên Trụ giá»i, Thái A Äã sá»m chá» á» bên cạnh.
- Äi, Äi ra xem.
Lục Lâm Thiên cưá»i cưá»i, hắn Äoán ra BÄng Thiên Lý mang tá»i không Ãt phần thưá»ng từ quân bá», má»t lần Äánh chết trÄm vạn Äại quân Minh Linh, chiến tÃch nà y sẽ ÄÆ°á»£c khen thưá»ng không nhá».
Sau má»t lát, trong tá»ng bá» quân Äoà n Hùng Phong, Lục Lâm Thiên Äi và o Äại Äiá»n, Truy Má»nh và Phá Thá» Äang chá» á» Äây.
Trong Äại Äiá»n có hÆ¡n mưá»i ngưá»i xa lạ Äang ngá»i Äây, cả Äám Äá»u mang ngạo khÃ, BÄng Thiên Lý cÅ©ng á» trong Äó, nhưng xem vá» trà và Äá»a vá» không cao không thấp.
Khi Lục Lâm Thiên và Thái A tiến và o Äại Äiá»n, ánh mắt Äám ngưá»i kia Äánh giá Lục Lâm Thiên.
- Bái kiến Äoà n trưá»ng.
Truy Má»nh, Phá Thá», Há» Hải, Nham SÆ¡n Äứng lên hà nh lá»
.
- Miá»
n lá»
.
Lục Lâm Thiên phất tay miá»
n lá»
, hắn bưá»c lên phÃa trưá»c trong ánh mắt Äánh giá cá»§a Äám ngưá»i kia, trá»±c tiếp không khách khà ngá»i lên chá»§ vá».
Khi Lục Lâm Thiên ngôÌi xuôÌng, ánh mắt Äám ngưá»i kia hÆ¡i chấn Äá»ng, trong lúc mÆ¡ há» dưá»ng như còn có chút không vui.
Äá»i vá»i những ánh mắt không vui nà y, Lục Lâm Thiên nhìn và o mắt, cÅ©ng lÆ¡ Äá»
nh, ánh mắt từ từ nhìn qua Äám ngưá»i nà y.
Ãnh mắt Lục Lâm Thiên Äảo qua, Äại hán Äi Äầu mặc trưá»ng bà o rá»ng bá» dáng chừng nÄm mươi, là n da trắng nõn, tuy hắn ngá»i Äó nhưng toà n thân tá»a ra khà tức lÄng lá», loại nà y khà tức là m cho Lục Lâm Thiên cảm thấy hÆ¡i chấn Äá»ng.
- Tuyên CỠCảnh cao giai.
Lục Lâm Thiên không khó cảm giác ra, tuy Äại hán thu liá»
m khà tức, nhưng khà tức vô hình Äạt tá»i cấp Äá» Tuyên Cá» Cảnh cao giai, loại có thá»±c lá»±c cá»±c cao.
- Sư phụ, nghe nói ngưá»i Äứng Äầu tên là Ãu Dương Tiá»n, là tôn tưá»ng trong liên minh quân bá», ngưá»i sau hắn tên là Cô Lang, thứ ba tên là Äá»c Hạt, là trung Äoà n trưá»ng quân Äoà n Ma Hạt, nữ tá» thứ tư là Má» Linh Lạc, là quân Äoà n Thiên Hạm.
Lục Lâm Thiên dò xét, Thái A truyá»n âm và o tai Lục Lâm Thiên.
- Tôn tưá»ng sao?
Nghe váºy, ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn thẳng và o Äại hán trung niên, thì ra là tôn tưá»ng cá»§a hai Äại liên minh, Äá»a vá» cao hÆ¡n BÄng Thiên Lý má»t chút.
Từ khi Thái A truyá»n âm, ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn qua Cô Lang ngá»i á» vá» trà thứ hai, ánh mắt Äại hán thu liá»
m, hÆ¡i cúi Äầu, toà n thân có khà tức chấn Äá»ng kỳ lạ, giá»ng như cô lang thoát ly khá»i Äà n sói, khà tức cá»±c kỳ lÄng lá».
Ngưá»i thứ ba chÃnh là lão giả Äầu trá»c, bên tai còn có tóc dà i mà u tÃm xõa xuá»ng ngÅ© quan giá»ng như bá» hao tá»n, nhìn có cảm giác dữ tợn, trên ngưá»i có dấu vết Äá»c khÃ, hẳn là tu luyá»n giả tu luyá»n Äá»c công.
Lục Lâm Thiên nhìn cô gái thứ tư, Äôi mắt hÆ¡i chấn Äá»ng, Má» Linh Lạc cá»§a quân Äoà n Thiên Hạm dưá»ng như cá»±c kỳ tuá»i trẻ, dung nhan không tÃnh là tuyá»t mỹ, cÅ©ng có và i phần mỹ mạo, Äặc biá»t trang phục rất gá»n gà ng.
Lúc nà y Má» Linh Lạc ngẩng Äầu lên, bá»n mắt hai ngưá»i nhìn nhau, Äá»t nhiên có chấn Äá»ng linh há»n xuất hiá»n.
- Muá»n thÄm dò linh há»n sao?
Lục Lâm Thiên suy nghÄ©, hắn cÅ©ng cưá»i lạnh.
Trong nháy mắt linh há»n hai ngưá»i va chạm, giao phong linh há»n rất khó phát hiá»n, trong Äại Äiá»n nà y cÅ©ng chá» có và i ngưá»i phát hiá»n dá» trạng ma thôi, Äại Äa sá» ngưá»i chá» cảm thấy hÆ¡i có chấn Äá»ng.
Xuy xuy.
Trong va chạm lúc nà y, linh há»n Má» Linh Lạc chấn Äá»ng hÆ¡i tán loạn, khà tức âm hà n xen lẫn nóng bá»ng là m linh há»n cá»§a nà ng vô lá»±c phản kháng.
Äạp.
Và o lúc nà y, thân hình má»m mại cá»§a Má» Linh Lạc Äá»t nhiên run lên, dưá»i ghế ngá»i có khà lưu khá»i Äá»ng, láºp tức tiêu tán không thấy.
- á».
Äôi mắt Má» Linh Lạc mang theo và i phần kinh ngạc, vừa giao thá»§ linh há»n vừa rá»i, linh há»n cá»§a nà ng bá» Äá»i phương là m chấn Äá»ng, nà ng cÅ©ng rÆ¡i và o hạ phong.
- CÅ©ng là tu luyá»n giả linh há»n áo nghÄ©a, linh há»n lá»±c cưá»ng hãn khá»§ng bá».
Má» Linh Lạc khÏếp sợ cÅ©ng ká»p phản ứng, Äá»i phương cÅ©ng là tu luyá»n giả linh há»n áo nghÄ©a cưá»ng hãn, linh há»n lá»±c mạnh tá»i mức nà ng không thá» nhìn trá»m.
Má» Linh Lạc linh há»n thÄm dò tan tác, lúc nà y Ãu Dương Tiá»n, Cô Lang và Äá»c Hạt Äầu trá»c ba ngưá»i cÅ©ng nhìn ra má»t chút dấu vết, ánh mắt hÆ¡i Äá»ng.
- Má» tiá»u thư, ta nói Äúng chưa, Lục Äoà n trưá»ng cÅ©ng không phải dá»
trêu mà .
BÄng Thiên Lý sau lưng Má» Linh Lạc cưá»i nói.
- Quả nhiên Äúng như Mục tá»· tá»· nói, tu vá» Niết Bà n Cảnh cao giai Äá»nh phong có thá» chá»ng lại cưá»ng giả Tuyên Cá» Cảnh trung giai, tháºt sá»± không thá» tưá»ng tượng ná»i, không thá» tưá»ng tượng ná»i.
Má» Linh Lạc vẫn còn khÏếp sợ, nói nhá».
Ãnh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, lại nhìn Má» Linh Lạc, có phần lÄng lá», nói:
- Ta cÅ©ng không thÃch có ngưá»i thÄm dò, lúc nà y Äá»§ rá»i, tiếp theo ta không ngại trừng phạt Äâu.
- Äúng như Mục tá»· tá»· nói, là m ngưá»i cuá»ng ngạo, nhưng có tiá»n vá»n cao ngạo, nhưng ngưá»i giá»i có ngưá»i giá»i hÆ¡n, quá cuá»ng ngạo cÅ©ng không tá»t, xem ngươi Äánh chết trÄm vạn Minh Linh, lúc nà y ta không so Äo vá»i ngươi.
Nghe Lục Lâm Thiên nói hÆ¡i hung hÄng, Má» Linh Lạc không quan tâm, Äôi mắt dÃªÌ thương nhÃu lại, từ từ nói nhá».
- Tháºt sao, ta hy vá»ng ngươi so Äo Äấy, ngươi Äã cuá»ng ngạo như váºy, cÅ©ng không biết lá»
phép, ta từ trưá»c Äến nay sẽ không quá khách khÃ.
Lục Lâm Thiên nói.
Nghe váºy, Má» Linh Lạc nhìn Lục Lâm Thiên, nói:
- Nà y, ngươi là ngưá»i thế nà o váºy, ai không lá»
phép, ta chá» thÄm dò má»t hai mà thôi, cÅ©ng không có ác ý, nếu ngươi chá» có hư danh, ta từ xa Äi tá»i nÆ¡i nà y không phải thiá»t thòi sao?