Cầu Ma

Chương 566: Thiên tài tiên tộc



"Nơi này là một trong ba đảo lớn Nam Thần sau khi Đông Hoang va chạm hình thành ba." Trên chiến thuyền người đàn ông hai mắt vô tình kiêu ngạo vung tay phải, lập tức trong tay xuất hiện một ngọc giản.

Ngọc giản chớp lóe ánh sáng, ở trước mặt người đàn ông và cô gái chiếu ra một bản đồ ảo. Trên bản đồ tồn tại Đông Hoang đại lục hoàn chỉnh, và Nam Thần giờ đã vở thành đảo, cùng với nơi họ đang ở. Có thể thấy rõ trên đảo trước mặt hai người trong bản đồ viết ba chữ.

Thiên Hàn tông.

"Ba đảo Nam Thần là lực lượng mạnh nhất còn tại nơi đây của Man tộc, chỗ này chắc là Đại Diệp Tiên Tông giáng tiên, nhưng dựa theo tông chủ thôi diễn thì Đại Diệp Tiên Tông ở Man tộc bị tổn thương cực lớn! Phân thân ảnh chiếu của Đế Thiên chết, trưởng lão Đại Diệp Tiên Tông cũng bặt vô tin tức, chắc đã gặp bất trắc rồi. Bắc Lăng đại ca đến đây chắc không gặp lực phản kháng quá nhiều, hành trình không khó lắm đâu." Cô gái nhìn màn sáng phòng hộ không xa, nhẹ giọng nói.

"Không gặp trở lực nhiều nhưng cũng đại biểu chỗ này có lẽ không là nơi phong ấn tay trái của Man Thần." Người đàn ông kêu Bắc Lăng ánh mắt càng thêm lạnh, từ từ nói.

"Chỗ này có ba phần trăm tồn tại tay trái của Man Thần, việc này cần kỳ ngộ, huống chi so với đảo Hải Thiên Tông Thiên Lam Đạo giáng tiên, và đảo Nam Thần thứ ba Tàng Long Tông khống chế thì ta thấy chỗ này có khả năng nhất." Cô gái ngẫm nghĩ, nhẹ giọng nói.

Bắc Lăng hừ lạnh một tiếng, không nói gì, xem như thừa nhận lời của cô gái. Y nâng lên tay phải, chỉ hướng đảo Thiên Hàn tông ngày càng gần. Lập tức Tử Hải rồng gầm, mấy trăm Tử Hải cự nhân ở đằng trước nhất há to mồm cùng rống lên, vọt ra khỏi biển rộng, liếc mặt nhìn ngoài màn sáng đảo Thiên Hàn tông, mấy trăm người khổng lồ sải bước nhanh tới gần.

Theo chúng tới gần, sóng biển ầm ầm vang vọng hóa thành vòng xoáy lấy đảo làm trung tâm ầm ầm chuyển động.

"Bắc Lăng đại ca không cần lo, đi đảo Hải Thiên Tông Thiên Lam Đạo giáng tiên tìm tay trái của Man Thần là Tư Không. Mặc dù người này tu vi không tầm thường như cuồng vọng kiêu ngạo, gặp kháng cự chắc không nhỏ, có thành công chiếm lĩnh được không là chuyện khác. Lần này vài thiên tài các ngươi dựa theo xếp hạng chiến công, Bắc Lăng đại ca là vài hàng đầu mới đúng." Cô gái nhìn Bắc Lăng, vẻ mặt dịu dàng.

"Tư Không không đủ lo, nhưng đi đảo thứ ba Tàng Long Tông là Trần Xung, đây mới là đại địch ta để ý!" Bắc Lăng nói, giây phút nói ra Trần Xung thì biểu tình lộ chút kiêng dè.

"Tư Không, Trần Xung, còn có Đông Hoang Tà Tông Tất Túc, và Chính Thiên Đạo Diệp Vọng." Bạch Tố nheo mắt, đặc biệt cái tên cuối cùng làm mặt y trầm xuống.

"Diệp Vọng..." Cô gái cũng chau chân mày thanh, hiển nhiên có ấn tượng khắc sâu với tên này.

"Các tông quân tiên tộc đều thừa nhân, đứng đầu đệ tử đời này là Diệp Vọng! Trời sinh có ngũ tiên hộ thân, ngũ tiên khai đạo, có vận mệnh tiên sinh. Truyền thuyết khi y sinh ra thì trời đất có mười tám vị vốn mất đi tiên linh đều thức tỉnh, bị trời ban cho thủ hộ một đời y." Cô gái do dự một chút, khẽ nói.

Bắc Lăng im lặng không nói nhưng trong mắt dạt chiến ý, mặc dù y nhìn màn sáng phòng hộ bị mấy trăm Tử Hải cự nhân công kích nhưng lòng thì không mấy để ý, y thật sự để ý là so tài thử luyện của thiên tài các tông trong lần giáng lâm Man tộc này!

"Màn sáng phòng hộ giao cho muội, Trần Hân." Bắc Lăng nhắm mắt ngồi xếp bằng trên đầu thuyền.

Cô gái ở bên cạnh nhẹ gật đầu, nhìn Bắc Lăng, bóng dáng từ nhỏ luôn ở trong tâm cô. Vì y, cô có thể trả giá mọi thứ. Nhưng Bắc Lăng lạnh lùng khiến cô u buồn, thầm than. Trần Hân nâng tay lên, cổ tay có vòng ngọc, giờ vòng ngọc tỏa ánh sáng nhu hòa bao phủ toàn thân cô, lan tràn ra một tia vượt Tử Hải, liên tiếp cùng màn sáng phòng hộ. Trong mắt Trần Hân lóe lên ấn ký phù văn thôi diễn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ngày thứ hai chiến thuyền và mấy trăm Tử Hải cự nhân xuất hiện ngoài màn sáng, ngoài Cửu Phong có vài vệt sáng lao nhanh đến, người trong cầu vồng là người trước kia ra đi giờ biểu tình kinh hoàng lao tới Cửu Phong,ang theo tin tức khiến người ở Cửu Phong chấn động.

Ngoài màn sáng có đại địch tới gần, định mở ra màn sáng phòng hộ!

Mấy trăm Tử Hải cự nhân, hải giao long mạnh mẽ, còn có chiếc thuyền vạn mét, tin tức to lớn khiến người Cửu Phong từ tĩnh tọa tỉnh dậy.

Đặc biệt là ông lão áo trắng chủ Thiên Môn biểu tình nghiêm trọng lập tức phát ra vài mệnh lệnh, mười mấy vệt sáng rời khỏi Cửu Phong, ngay đêm đó trở về là cách nơi Tô Minh Cửu Phong bế quan không xa, Bạch Tố, Hổ Tử, chủ Thiên Môn và cường giả các bộ lạc còn sót lại im lặng nhìn ảo ảnh trước mặt.

Trong hình ảnh xuất hiện mấy trăm Tử Hải cự nhân cùng giao long, thuyền to lớn khủng bố và người đàn ông tóc đen ngồi xếp bằng. Rồi còn có màn sáng phòng hộ không ngừng ảm đạm, bóng yêu kiều đứng cạnh người đàn ông duỗi tay ra khiến phòng hộ mất tác dụng.

"Người có thể khống chế Tử Hải sinh linh sẽ là ai?"

"Không lẽ đến từ Đông Hoang đại lục?"

"Bà nội nó, mặc kệ là ai, chỉ cần dám đụng Cửu Phong là lão tử sẽ khiến hắn biết Hổ gia gia có mấy con mắt!" Hổ Tử ở bên cạnh trợn trừng mắt rống lên.

Hạc trọc lông khinh thường liếc Hổ Tử, lòng thầm nghĩ nếu Cửu Phong không phải đối thủ của người ta thì làm sao trốn.

"Bạch Tố cô nương, Tô Minh đại nhân, cô có biết khi nào sẽ tỉnh không?" Ông lão áo trắng chủ Thiên Môn chần chờ một chút nhìn Bạch Tố.

Bạch Tố nhìn chỗ Tô Minh ngồi xếp bằng, nhẹ lắcđầu.

Giây phút Bạch Tố lắc đầu, từ xa vang tiếng nổ trầm đục. Thanh âm nghe thì không phân biệt được đếntừ đâu, cùng truyền từ bốn phương tám hướng, tựa như thanh âm là từ bốn phía cùng phát ra.

Thanh âm đến đột ngột, giây phút phát ra thì bầu trời xuất hiện dấu vết nứt vỡ, như là trời tách ra. Nhưng nhìn kỹ sẽ thấy vỡ là màn sáng vô hình phủ lên đây.

Theo tiếng nổ và tan vỡ, ông lão áo trắng chủ Thiên Môn biến sắcmặt, người bốn phía có mấy người lập tức đứng dậy, biểu tình trầm trọng.

Tiếng nức nở gào thét quanh quẩn bốn phía, còn có băng hải không thuộc về đây, đến từ Tử Hải tinh phong, theo gió đến!

Màn sáng phòng hộ, tan vỡ!

Màn sáng phòng hộ cường đến từng khiến Tô Minh nhíu mày, có thể chống cự tai biến Đông Hoang, nhưng lúc này mới một ngày đã tan vỡ. Điều này khiến những người còn tỉnh táo trong Cửu Phong tinh thần chấn động, có suy đoán kẻ địch cường đại. Tính đến tính đi cuối cùng biến cay đắng.

Ngoài đảo, màn sáng phòng lộ tan vỡ tán đi, khóe miệng Trần Hân tràn máu, mặt tái nhợt tiều tụy, lảo đảo lùi lại mấy bước.

"Bắc Lăng đại ca, phòng hộ này chúng ta chỉ có thể giữ bangày, ba ngày sau nó sẽ lại xuất hiện, cho nên huynh chỉ có ba ngày."

Bắc Lăng ở một bên bỗng đứng lên, phát ra khí thế lạnh lẽo. Trong mắt y lạnh băng không có nhìn Trần Hân mà nâng tay phải ấn pháp quyết chỉ phía trước.

Cái chỉ này lập tức mấy trăm Tử Hải cự nhân gầm rống xông vào đảo hướng tới chỗ Thiên Hàn tông, sải bước ầm ầm đến, Tử Hải phập phồng nhấn chìm mép đảo. Từng con giap long mấy ngàn mét bay lên, thân hình tối đen đôi khi lộ ra sau tầng mây, có tiếng rồng ngâm truyền tám hướng.

Đó là chín con giao long ngụp lặn giữa tầng mây lao hướng Thiên Hàn tông.

Còn Bắc Lăng, y đứng trên đầu thuyền, dưới thân thuyền lướt sóng, sắp tới gần đảo thì lao ra mặt biển xé gió đi giữa không trung!

Phút chốc chỗ đảo Thiên Hàn tông bị tiêu sát và gào thét tràn ngập! Nguồn truyện: Truyện FULL

"Tiên tộc Bắc Lăng lấy tay trái của Man Thần, dân Man tộc các ngươi quỳ kính lạy, tiếp nhận sưu hồn sẽ được sống, nếu có người phản kháng thì...giết không tha!" Thanh âm ầm ầm như sấm sét vọng bốn phương.

Thanh âm truyền khắp, người Cửu Phong đều nghe thấy. Khi Bắc Lăng ra tiếng thì thần thức to lớn từ người y bỗng tản ra, thần thức không khuếch tán phạm vi lớn mà bị thuyền dưới thân y hấp thu, lấy thuyền làm trung tâm tán bốn hướng. Thần thức qua thuyền biến đổi phát tán thì cực kỳ cường đại, chớp mắt đã phủ trùm toàn đảo.

Ở trước mặt Bắc Lăng, trong không trung trên thuyền xuất hiện màn ảnh, màn ảnh là bản đồ toàn cảnh đảo Thiên Hàn tông thu nhỏ rất nhiều!

Dù là lục địa hay băng hải chính giữa đều thấy cực kỳ rõ ràng.

Trên bản đồ ảo có hơn một trăm điểm sáng chớp lóe, mỗi điểm sáng đảo biểu sinh mệnh một Man tộc, đặc biệt trên bản đồ thì Cửu Phong có điểm sáng trắng nhiều nhất!

Bốn phía rải rác một ít, Bắc Lăng vung lên tay phải, lập tức Tử Hải cự nhân bên dưới có mấy chục con tản ra, như là biết vị trí điểm trắng ở mép ranh, gào thét đi.

Ánh mắt Bắc Lăng nhìn bản đồ Cửu Phong, biểu tình lạnh lùng và mất kiên nhẫn, đối với y thì chỗ này chỉ là vùng hoang dã.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí