Vũ Luyện Điên Phong

Chương 441: Luyện đan sư phong ba



Có thể nguyên nhân thân là đại sư tỷ, Hàn Tiểu Thất khí chất u lãnh, mà Dạ Hàm thiên chân khả ái, Liễu Thanh Như quyến rũ động lòng người, Hoa Nhược Ẩn điềm tĩnh nhu thuận.

Kinh ngạc nhìn Hàn Tiểu Thất, Dương Khai tựa hồ từ trên người nàng phát hiện một chút bóng dáng của Tô Nhan, ánh mắt lợi hại lơ đãng liền bắt đầu trở nên nhu hòa lên.

Hai người đều là đại sư tỷ trong tông môn của mình, chỗ tương đồng cũng có một chút, chỉ có điều Tô Nhan so với Hàn Tiểu Thất không thể nghi ngờ càng thêm lạnh như băng. Mà phần lạnh như băng này của nàng là bày ra với ngoại nhân, tại trước mặt Dương Khai, vẻ băng lãnh của nàng như băng tuyết tan chảy lúc đầu xuân.

Cổ Hàn Tiểu Thất ửng hồng, dưới ánh mắt sáng quắc như lửa nóng của kia Dương Khai, có chút không chịu nổi, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Dương Khai, thấp giọng quát:

- Ta nói thật, ngươi nhìn ta làm gì.

Thu Ức Mộng không khỏi hừ nhẹ một tiếng, thầm nghiến răng nghiến lợi, cho rằng nam nhân quả nhiên đều không phải thứ tốt, nhìn thấy mỹ nữ liền nổi sắc tâm.

Dương Khai trong mắt nhu tình mật ý cùng thâm tình chân thành trên mặt, chỉ cần không phải kẻ mù, ai cũng có thể nhìn ra được, ở đây mọi người cũng không là tiểu hài tử, làm sao không rõ?

- Dương Khai? Ngươi không cần trực tiếp như vậy a.

Tả Phương cười khan một tiếng,

- Tuy Hàn sư tỷ rất xinh đẹp, chúng ta thậm chí muốn nhìn nhiều thêm vài lần, nhưng là chỉ biết lén lút nhìn trộm, ngươi biểu hiện rõ ràng như vậy làm gì?

Hàn Tiểu Thất vốn là bị Dương Khai nhìn chằm chằm có chút không được tự nhiên, nghe vậy sắc mặt đỏ lên, trừng mắt liếc Tả Phương:

- Ngươi cũng không phải thứ gì tốt, cùng hắn cá mè một lứa!

Tả Phương lập tức xấu hổ cười không ngừng.

Dương Khai cũng không trả lời, cũng không đi giải thích, trong mắt thần sắc dần dần thu liễm, thản nhiên đến cực điểm, chợt nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn hướng ra ngoài điện.

Đạp đạp đạp, một hồi tiếng bước chân dồn dập truyền đến.

Đổng Bàn Tử trên mặt mang một tia lo lắng, sau khi đi vào cũng không chào hỏi những người khác, hấp tấp nói:

- Dương Khai, đã xảy ra chuyện, ngươi phải dẫn người đi xem.

- Chuyện gì?

Dương Khai nhíu mày hỏi.

Sắc mặt những người khác cũng cũng không khỏi ngưng trọng, tại trong đoạt đích chi chiến, lúc có tình huống đột nhiên phát sinh, bọn hắn đã vào Dương Khai phủ lựa chọn giúp hắn, tự nhiên là sẽ thời khắc chuẩn bị tốt cho chiến đấu.

- Đám người Khinh Yên đến Chiến Thành. Nhưng vào trong thành bị người cản lại!

- Các nàng đến rồi?

Dương Khai thần sắc chấn động, trên mặt tuôn ra một tia thần sắc vui sướng, cũng không có trì hoãn. Bước nhanh liền đi ra ngoài, đồng thời quát nhẹ:

- Ảnh Cửu, theo ta đi!

Không có Huyết Thị thủ hộ, tại dưới ban ngày ban mặt hiện thân, cũng là một việc rất nguy hiểm.

- Không nên không nên, ngươi bây giờ có được trợ lực, tối thiểu nhất cũng phải xuất động ra một nửa, ngươi còn không rõ lắm tình huống bên kia như thế nào.

Đổng Bàn Tử trên trán có chút mồ hôi lạnh, hiển nhiên là tại thời điểm nhận được tin tức, bản thân cũng càng hoảng sợ.

Dương Khai ngạc nhiên liếc nhìn hắn. Cũng không hỏi nhiều, gật đầu nói:

- Vậy người của Hoắc gia, Hướng gia, Đổng gia, Đoan Mộc gia tộc cùng theo ta đi. Thu Ức Mộng nàng lưu lại.

- Ân.

Thu đại tiểu thư trầm giọng đáp.

- Chúng ta thì sao?

Hàn Tiểu Thất hỏi.

- Chư vị cũng lưu lại nghỉ ngơi một chút đi, lần này hẳn không phải là đại sự gì.

Nói xong, liền cùng hai người Đổng Khinh Hàn bước nhanh ra ngoài. Đánh chớp nhoáng, Đổng Khinh Hàn mở miệng huýt sáo vang, sau một khắc, trong phủ đệ liền truyền đến từng đợt thanh âm tay áo phần phật.

Đợi Dương Khai đi tới cửa. Hoắc Tinh Thần, Hướng Thiên Tiếu, đã dẫn một đám người chờ đợi bên ngoài rồi, trong đó có năm vị Thần Du cường giả Dương Khai tại đêm hôm đó đã từng thấy qua im lặng đứng ở một bên, sau khi chào đón Dương Khai, khẽ vuốt cằm:

- Bái kiến Khai công tử!

- Làm phiền rồi

Dương Khai hướng năm vị cường nhân của Đoan Mộc gia tộc gật đầu.

- Dương Khai, đã xảy ra chuyện gì?

Hoắc Tinh Thần ngạc nhiên hỏi thăm, đây là lần đầu tiên Dương Khai triệu tập nhân mã chủ động xuất kích, hắn khó tránh khỏi có chút tò mò.

- Vừa đi vừa nói chuyện, ta cũng không rõ lắm.

Dương Khai thuận miệng lên tiếng.

Một đám người trùng trùng điệp điệp hướng ra ngoài chạy đi.

- Khinh Yên làm sao mà bị người ngăn lại vậy?

Lúc đang chạy đi, Dương Khai mới có thời gian hỏi, nàng mặc dù là đệ tử của Tiêu Phù Sinh, nhưng dù sao thời gian học tập luyện đan chi đạo còn ngắn ngủi, nàng bây giờ có thể luyện chế ra địa cấp đan dược cũng đã rất tốt, hơn nữa, dùng phương thức mà Tiêu Phù Sinh bồi dưỡng đệ tử, chỉ sợ còn không để cho Đổng Khinh Yên chính thức bắt đầu luyện đan.

Như vậy một Luyện Đan Sư, dường như không có giá trị bị người ngăn lại đi.

Đổng Khinh Hàn dở khóc dở cười:

- Nếu chỉ có một mình Khinh Yên, chỉ sợ cũng không có vấn đề gì, ngươi có biết nàng dẫn theo bao nhiêu người tới không?

- Ba mươi người!

Đổng Khinh Hàn ngữ khí trầm trọng,

- Trọn vẹn ba mươi vị Luyện Đan Sư xuất thân Dược Vương Cốc, trong đó có một nửa là Thiên cấp Luyện Đan Sư, càng có một vị là Huyền cấp.

- Cái gì?

Dương Khai vẻ mặt kinh hãi, lần này mà ngay cả Hoắc Tinh Thần kẻ không nghiêm túc từ trước đến nay cũng há to miệng.

- Người Dược Vương Cốc làm sao tới tham gia đoạt đích chi chiến?

Hoắc đại công tử gần như cho là mình nghe lầm, có phần có chút không dám tin tưởng.

Đổng Khinh Hàn lắc lắc đầu:

- Tình huống cụ thể ta không biết, ngươi đây phải hỏi Dương Khai mới được, bọn họ lần này tới là tìm nơi nương tựa Dương Khai đấy.

Khi nói chuyện, nhìn Dương Khai đầy vẻ thâm ý sâu sắc, trong lòng hiển nhiên cũng có một chút suy đoán.

Hoắc Tinh Thần chấn động vô cùng:

- Dương Khai ngươi có đại năng lượng đến như vậy điều động đám đầu gỗ phiền phức kia của Dược Vương Cốc? Nhóm người đó mắt cao hơn trán, dù là bản công tử bọn họ cũng chưa từng để ở trong mắt, ngươi như thế nào lợi hại như vậy?

Dương Khai cau mày, không có để ý tới Hoắc Tinh Thần, trong lòng một trận lo lắng vô cùng.

Đổng Khinh Yên đến đây, tiểu sư tỷ kia khẳng định cũng tới!

Ở trong Chiến Thành bị những huynh đệ kia của mình dẫn người ngăn lại, nếu tiểu sư tỷ vì vậy mà có cái gì sơ xuất...

Ánh mắt dần dần băng hàn, một thân chân nguyên bắt đầu khởi động điên cuồng.

Đi theo tại bên người Dương Khai chạy như bay tới trước Đổng Khinh Hàn cùng Hoắc Tinh Thần cũng không khỏi lại càng hoảng sợ, kinh hãi quay đầu, bọn hắn phát hiện Dương Khai không biết như thế nào như vậy, cả người khí tràng đột nhiên đã xảy ra thay đổi, trở nên cuồng bạo, trong mơ hồ lộ ra một cổ hương vị huyết tinh, loại khí tức sát phạt đồ lục này, làm cho bọn họ không khỏi nổi da gà cả người, không khỏi hơi cách hắn xa một ít.

Đi ra một đoạn, bước tiến bỗng nhiên dừng lại, Dương Khai ánh mắt lóe lóe, quay đầu nhìn qua Hướng Thiên Tiếu nói:

- Hướng nhị thiếu gia, ngươi đừng đi cùng nữa.

Hướng Thiên Tiếu không nói một lời, chỉ nhìn Dương Khai, chờ hắn nói.

Vẫy vẫy tay, Dương Khai nói nhỏ bên tai Hướng Thiên Tiếu vài câu, Hướng nhị công tử khẽ gật đầu,

Dương Khai lại nhìn hướng năm vị Thần Du Cảnh kia của Đoan Mộc gia, ôm quyền nói:

- Các vị tiền bối cũng đi theo Hướng nhị thiếu gia, cụ thể làm như thế nào, Thu Ức Mộng biết an bài.

Năm người Đoan Mộc gia đồng loạt gật đầu.

Hướng Thiên Tiếu lúc này mới dẫn nhân mã của mình cùng năm người Đoan Mộc Gia đi trở về.

- Ngươi làm gì vậy?

Vẻ mặt Hoắc Tinh Thần khó hiểu.

Dương Khai nhíu nhíu mày:

- Lúc trước không biết là tình huống như vậy, hiện tại nếu đã biết, tự nhiên phải làm chút bố trí, bằng không đám người này chỉ sợ không mang trở lại được!

- Bọn họ dám động thủ đối với người Dược Vương Cốc? Hoắc Tinh Thần trừng lớn con ngươi mắt.

- Phi thường thời kỳ, phi thường đối đãi!

Dương Khai hít sâu một hơi, trầm ổn nói:

- Đổi lại là ta, tình nguyện đắc tội Dược Vương Cốc, cũng không có khả năng mặc kệ một đám trợ lực lớn như vậy đi giúp địch nhân của mình, hơn nữa, bọn họ cũng sẽ không giết người, chỉ có điều sẽ nghĩ biện pháp bắt người Dược Vương Cốc đi mà thôi.

Vừa nghe hắn nói như vậy, Đổng Khinh Hàn và Hoắc Tinh Thần đều nhẹ nhàng gật đầu. Sẽ không giết người, điều này cũng có nghĩa là sẽ không quá mức đắc tội Dược Vương Cốc, ngày sau chuẩn bị chút lễ vật dâng Dược Vương Cốc bồi tội là được.

Chiến thành thiên trung vị trí.

Đám người Dược Vương Cốc thân mặc bạch y đều ngừng lại, Đổng Khinh Yên và Hạ Ngưng Thường đứng sóng vai, hai mỹ phụ Hương di và Lan di cũng đứng ở một bên.

Bốn phương tám hướng, bị vài nhóm đội ngũ bao vây, hơn nữa theo thời gian trôi qua, không ngừng mà có Dương gia đệ tử dẫn theo rất nhiều cao thủ đi đến.

Ngay cả khi bị người bao vây, thần sắc của một nhóm người Dược Vương Cốc này cũng là kiêu căng, trong mắt mỗi người đều lộ ra vẻ khinh miệt và ngạo mạn không chịu nổi, hai người Hương di Lan di đồng dạng sắc mặt bình tĩnh.

Chỉ có Đổng Khinh Yên nghiến răng nghiến lợi, căm giận không ngừng, Hạ Ngưng Thường trong đôi mắt đẹp ẩn chứa ưu phiền, lo lắng bức thiết, thường thường hướng phía tây bắc liếc mắt một cái.

Nghe nói, cái hướng kia chính là vị trí phủ đệ của sư đệ.

Trái lại bao vây Dược Vương Cốc mấy nhóm nhân mã này, cũng không có biểu hiện ra chút nào bất kính, ngược lại mỗi người trên mặt đều mang vẻ lấy lòng ấm áp tươi cười, xa xa vái chào.

Dương Chiếu, Dương Kháng, Dương Thận, Dương Ảnh, phân ra bốn phương mà đứng.

Ngoại trừ ra Dương Kháng mang vẻ mặt buồn bực, ba người khác đều là đánh giá lẫn nhau, trên mặt mang một vẻ cảnh giác.

Dương Kháng xác thực đủ phiền muộn, thời điểm một nhóm người này của Dược Vương Cốc tiến vào Chiến Thành, còn từ nơi ngoài phủ đệ hắn ngàn trượng đi tới. Đợi cho có người báo lại, ở bên trong Chiến Thành bỗng nhiên xuất hiện ba mươi vị Luyện Đan Sư thân mặc bạch y, hắn vội vã chạy đến thì đã muộn.

Tuy rằng thành công ngăn lại đám người kia, nhưng tin tức đã nhanh chóng lan ra, làm cho Dương Chiếu, Dương Thận và Dương Ảnh cũng dẫn người hiện thân nơi đây.

Hiện tại các đại công tử phủ đô khẩn cấp chiêu mộ Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư, như vậy một nhóm nhân mã xuất hiện tại Chiến Thành, khó tránh khỏi sẽ gây ra cho chú ý.

Càng làm cho Dương Kháng hộc máu chính là, nhóm người Luyện Đan Sư này, lại là xuất thân từ Dược Vương Cốc đấy, căn bản không phải Luyện Đan Sư xuất thân từ thế lực bình thường có thể so sánh được.

Một người cầm đầu, chính là thiếu cốc chủ Dược Vương Cốc Tần Trạch!

Tần Trạch tuy rằng đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng lão đầu tử nhà hắn dù sao vẫn chưa chết, người tuy đã trung niên cũng vẫn như cũ lưng đeo một danh hiệu thiếu cốc chủ, cũng được thế nhân kính ngưỡng.

Tần Trạch người này, ở luyện đan giới cũng là đại danh đỉnh đỉnh, tư chất luyện đan cực kỳ xuất sắc, đợi một thời gian nữa chưa chắc không thể tới được độ cao của Tiêu Phù Sinh.

Từng nghe đồn đại, Tần Trạch ở không lâu trước thông qua khảo nghiệm của Dược Vương Cốc Trường Lão Môn, thành công thăng tiến Huyền cấp hạ phẩm Luyện Đan Sư, hiện tại vừa thấy, quả đúng như thế.

Trên ngực thêu bốn cánh hoa, đó là một chứng cớ xác thực.

Lại nhìn những người khác, có một nửa là Thiên cấp Luyện Đan Sư, còn có một ít là Địa cấp Luyện Đan Sư, thuần một sắc Địa cấp thượng phẩm.

Những đóa hoa hoặc nhiều hoặc ít cánh, chư đệ tử Dương gia nhìn một hồi hoa mắt, đỏ mắt không thôi.

Nếu như một nhóm người, kéo đến trận doanh của mình, thì có thể luyện chế ra bao nhiêu đan dược à? Có khả năng dùng những đan dược này để vũ trang nâng cao lực lượng bao nhiêu người?

Bốn người lặng lẽ tính kế tại trong lòng một phen, kinh hãi phát hiện, chỉ cần tài liệu cung ứng lên, có nhóm người này tương trợ, không tới ba tháng, thực lực đám người trên tay mình nắm giữ, hết thảy cũng có thể nâng cao một cái cấp bậc.

Nói một cách khác, có một nhóm người như vậy, ở tương lai đoạt đích chi chiến, sẽ chiếm cứ ưu thế tương đối lớn.

Trong lúc nhất thời, bốn vị Dương gia đệ tử bất kể là ai, tròng mắt đều đỏ bừng, hô hấp lập tức nóng bỏng lên.

Hơn ba mươi vị Luyện Đan Sư này, mang đến hấp dẫn cho bọn hắn, không thua gì ba mươi mỹ nữ trần truồng khẩn cầu được thương yêu.

Duy chỉ có thần thái của bọn hắn quá cao ngạo một chút.​

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí