Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 254: Tiến vào nhóm hạng nhất



Sử Tông Thiên lại biết, hai đại thánh nữ Thần Hoàng đảo đều là thiên phú thất phẩm, độ phù hợp thuộc tính đặc thù thất phẩm.

Thanh Loan thánh nữ là Băng, Chu Tước thánh nữ là Hỏa, mười lăm tuổi Ngưng Mạch, mười bảy tuổi Hậu Thiên, hai mươi hai tuổi Tiên Thiên, hai mươi sáu tuổi Tiên Thiên Chí Cực, hai mươi bảy tuổi nửa bước Toàn Đan!

So sánh với yêu nghiệt tuyệt thế này, cái gọi là thiên tài tề tụ, hội võ tổng tông của bọn họ chỉ có thể coi như trò chơi con nít.

Nghĩ tới Mục Thiên Vũ, Sử Tông Thiên thật sự không có chút dũng khí đấu tranh. Những trưởng lão Thần Hoàng đảo tùy tiện một người đi tới Thất Huyền cốc, dù là bọn họ còn một thái thượng trưởng lão cũng không phải đối thủ.

Cho dù là bản thân Mục Thiên Vũ, tu vi nửa bước Toàn Đan, hơn nữa thực lực còn vượt xa võ giả cùng cấp, cũng chưa chắc kém hơn thái thượng trưởng lão của bọn họ!

Bây giờ Sử Tông Thiên không khỏi suy nghĩ, nếu Thần Hoàng đảo thật sự không để ý thể diện đại tông môn, đòi người của Thất Huyền cốc, hắn phải làm gì đây?

Nói tới bây giờ Lâm Minh còn chỉ là học sinh Thất Huyền võ phủ, căn bản không tính là đệ tử của Thất Huyền cốc, cũng chưa nói tới phản bội sư môn gì gì. Hơn nữa Thần Hoàng đảo có thể cung cấp tài nguyên vượt xa Thất Huyền cốc, nếu đổi lại là hắn đứng ở góc độ Lâm Minh, chỉ sợ càng có khuynh hướng đi Thần Hoàng đảo!

So sánh với Thần Hoàng đảo, Sử Tông Thiên hoàn toàn không có lòng tin.

Thở ra một hơi dài, Sử Tông Thiên nói:

- Lần này Thanh Hồng tiên tử tới Thất Huyền cốc, có lẽ không đơn giản là thay thánh nữ điện hạ thăm bạn?

Mục Thanh Hồng cười hì hì.

- Dường như Sử cốc chủ đang lo lắng gì đó?

Sử Tông Thiên sạm mặt nói:

- Lâm Minh là đệ tử Thất Huyền cốc ta.

- Nhưng theo ta được biết, trước mắt hắn chỉ là học sinh Thất Huyền võ phủ Thiên Vận quốc...

Sử Tông Thiên nhíu mày, không phản bác. Lúc này tự nhiên không phải lúc xấu hổ vì hắn khoác lác lúc trước.

Im lặng hồi lâu, Sử Tông Thiên bỗng cảm thấy chuyện này không đúng. Sợ là Mục Thiên Vũ đã sớm làm quen với Lâm Minh, nếu đã vậy, vì sao Mục Thanh Hồng không lén tiếp xúc với Lâm Minh, đưa ra điều kiện hậu đãi, đi trước một bước kéo Lâm Minh vào Thần Hoàng đảo? Cần gì tới tham dự hội võ tổng tông Thất Huyền cốc bọn họ. Chút thưởng cho ở hội võ tổng tông, cho dù là Nhập Thiên đan, cũng không tính là gì ở Thần Hoàng đảo.

Sử Tông Thiên không nghĩ ra được điều này, cũng không mở miệng hỏi.

Lúc này Mục Thanh Hồng nói:

- Kỳ thật thiếu chủ nhà ta cũng không nghĩ tới đào góc tường Thất Huyền cốc các ngươi, trên thực tế tuy rằng Thần Hoàng đảo chúng ta có tài nguyên phong phú, nhưng công pháp trọng yếu nhất lại không thích hợp cho nam nhân tu luyện. Sử cốc chủ hoàn toàn có thể đợi hội võ kết thúc, hấp thu Lâm Minh chính thức trở thành đệ tử Thất Huyền cốc, thậm chí tương lai nếu Thất Huyền cốc thiếu thốn tài nguyên cung cấp cho Lâm Minh, Thần Hoàng đảo chúng ta còn có thể cung cấp trợ giúp nhất định...

Có chuyện tốt như vậy?

Tuy rằng Mục Thanh Hồng đồng ý trợ giúp tài nguyên cũng là vì kết giao Lâm Minh, nhưng nhìn thế nào cũng có cảm giác chuyện bé xé ra to. Mục Thiên Vũ đích thân chú ý, lại còn phái Mục Thanh Hồng đến đây.

Theo Sử Tông Thiên thấy, Lâm Minh có thiên tài thì cũng chỉ là đứa nhỏ, còn xa mới tới lúc trưởng thành, Mục Thiên Vũ chắc chắn tương lai hắn sẽ trở thành Toàn Đan trung kỳ, thậm chí Toàn Đan hậu kỳ hay sao?

Thiên Diễn đại lục nhiều thiên tài lắm, nhưng chân chính đi tới Toàn Đan lại ít ỏi không có mấy, Thất Huyền cốc bọn họ tích lũy sáu trăm năm, cũng chỉ có một cao thủ Toàn Đan kỳ thái thượng trưởng lão mà thôi.

- Hôm nay Thanh Hồng tiên tử đến đây chỉ là vì chuyện này?

Sử Tông Thiên có phần khó hiểu.

- Ha ha, chuyện này chỉ là vì nhân tiện, còn có một chuyện, cần tìm Sử cốc chủ thương lượng.

Mục Thanh Hồng nói đến nửa câu sau, giọng trở nên nghiêm túc hơn.

- Thanh Hông tiên tử cứ nói.

- Chuyện này liên quan trọng đại, nhất thời không thể nói rõ, đợi hội võ quý tông kết thúc hãy nói rõ ràng.

Thấy vẻ ngưng trọng của Mục Thanh Hồng, Sử Tông Thiên ừ một tiếng, cũng không hỏi tiếp, Thần Hoàng đảo còn có chuyện tới thương lượng với mình, không biết là vì chuyện gì.

Sau trận chiến Lâm Minh và Tĩnh Thiền Ngọc, trận đấu đệ nhất nhân ba mươi sáu nước coi như đã xong, Lâm Minh giành hạng nhất sớm trước hạn.

Về trận đấu sau tổ bảy, cũng hoàn toàn mất ý nghĩa, rất nhiều đối thủ vì tranh giành nhóm hạng hai chủ động bỏ qua trận đấu với Lâm Minh, coi như bảo trì thực lực.

Lâm Minh liên tiếp thắng vòng thứ ba, vòng thứ tư và thứ năm, thẳng đến vòng thứ sáu, hắn đối đầu với Tử Linh.

Là một trong tuyển thủ dự thi toàn thắng vòng ngoài năm tiểu tổ, Tử Linh tự nhiên cũng có thực lực, nhưng đấu Tĩnh Thiền Ngọc, hai chiêu thua trận, sau đó Tĩnh Thiền Ngọc đấu Lâm Minh, cũng hai chiêu thua cuộc!

Người miểu sát nàng lại bị Lâm Minh miểu sát, Tử Linh rất rõ, chênh lệch giữa nàng và Lâm Minh lớn cỡ nào.

Nhưng dù thế, Tử Linh vẫn không nhận thua, vị trí nhóm hạng hai của nàng đã rất ổn định, nàng không muốn chưa đánh mà chịu thua, điều này trái với võ đạo chi tâm của nàng.

Trận đấu bắt đầu, Tử Linh cũng không lựa chọn ẩn thân, nàng biết rõ ở trước mặt linh hồn lực mạnh mẽ như Lâm Minh, ẩn thân là lừa mình dối, rút ra kiếm quang của nàng, Tử Linh vừa ra tay là tuyệt chiêu.

- Đỡ một đòn toàn lực của ta, Tam Thập Lục Quang Nhận Tuyệt Sát!

Xẹt xẹt xẹt!

Ba mươi sáu đạo quang nhận từ bốn phương tám hướng lao về phía Lâm Minh, Lâm Minh vừa nhấc bước, như quỷ mị xuất hiện trước mặt Tử Linh, đánh ra một quyền!

Bùm!

Chỉ sử dụng vẻn vẹn một ngàn cỗ chân nguyên chấn động liền phá tan chân nguyên hộ thể của Tử Linh, tiếp theo Lâm Minh thả tay chộp tới, đặt lên cổ Tử Linh.

Kết quả không có gì đáng kể.

- Lâm Minh thắng!

Trọng tài tuyên bố, Tử Linh thở dài, có chút mất mát. Vừa rồi đối mặt với Lâm Minh xông tới, giống như người thường tay không đối mặt với hổ dữ, có cảm giác không thể chống cự.

Đến tận đây, Lâm Minh sáu trận toàn thắng, tiến vào nhóm hạng nhất là chuyện ván đóng thuyền.

- Quá mạnh mẽ, trong ấn tượng ngoài Bích Đình Hoa ra, còn không ai có thể làm Lâm Minh tiến vào triền đấu, cơ bản chỉ giải quyết trong vòng vài chiêu. Hơn nữa cho dù là triền đấu với Bích Đình Hoa, cũng quá nửa là vì Lâm Minh cố ý che giấu bài tẩy mà thôi.

Tuy rằng Lâm Minh thắng Tử Linh là chuyện đương nhiên, nhưng hắn một đường chiến thắng thoải mái như thế, vẫn khiến người xem xung quanh nháo nhào ca ngợi.

- Trận tiếp theo, Tĩnh Thiền Ngọc đấu Phương Khải!

Phương Khải được ngầm thừa nhận là hạng nhất tổ bảy, tổ bảy tổng cộng có mười người, mỗi người đấu tám trận, sẽ bỏ qua một người. Phương Khải là tuyển thủ hạt giống, sẽ bỏ qua người mạnh nhất tổ ngoại trừ hắn.

Tĩnh Thiền Ngọc thua Lâm Minh, tự nhiên sẽ phải đối mặt với Phương Khải.

Trước khi đi lên lôi đài, Phương Khải cũng không nhìn về phía đối thủ Tĩnh Thiền Ngọc, mà như cười như không nhìn về phía Lâm Minh.

- Là đệ tử ba mươi sáu nước, ngươi rất khá, có một chút cơ hội tiến vào mười hạng đầu, hội võ tổng tông lần tiếp theo, ngươi có thể làm đối thủ của ta.

- Ồ? Lần tiếp theo?

Lâm Minh mỉm cười, đệ tử thân truyền Thất Huyền cốc người sau tự tin hơn người trước, cũng khó trách bọn họ như thế. Từ nhỏ đã lớn lên trong vầng sáng thiên tài, hơn nữa là đệ tử tổng tông, sâu bên trong bọn họ luôn có cảm giác vượt trội mãnh liệt.

- Đúng vậy, lần tiếp theo, trong lần này, ngươi chỉ có tư cách làm ta nghiêm túc.

Theo Phương Khải thấy, đây đã đánh giá cực cao của hắn.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí