Vô Thượng Sát Thần

Chương 1785: Nói Xong Chưa?



Tất cả ánh mắt của những người ở bên ngoài đều rơi vào trên người Tiêu Phàm cùng Tiếu Thiên Long và tứ đại cường giả Chiến Thần cảnh, bọn hắn biết Tiêu Phàm cùng năm người Tiếu Thiên Long đang dùng linh hồn để chiến đấu.

Khiến những người này ngạc nhiên là thời gian trôi qua đã lâu như vậy mà bọn hắn vẫn đứng im không nhúc nhích.

Chiếu theo lẽ thường mà nói, dùng linh hồn công kích để chiến đấu là phương pháp nhanh nhất để quyết định sinh tử, nhưng mà lần này, thời gian đã qua lâu như vậy mà chiến đấu còn chưa phân ra thắng bại.

“Với cách làm người của Tiếu Thiên Long, hắn nhất định là dốc hết sức lực, đã lâu như vậy, người kia vẫn chưa chết sao?” Trong mắt Tiếu Thiên Tà khẽ lóe lên vẻ ngạc nhiên.

Tiêu Phàm thật sự mang lại cho hắn quá nhiều kinh ngạc, chỉ là một thất biến Chiến Thần, lại có thể cùng ngũ đại Chiến Thần cảnh đỉnh phong giao phong thì cũng không nói làm gì.

Nhưng linh hồn của hắn cũng có thể chống lại lâu như vậy, điều này không phải người bình thường có thể làm được.

Hiện tại hắn đã hoàn toàn xác định Tiêu Phàm chính là người kế thừa Tu La điện, nhưng trong lòng hắn vẫn còn đang do dự, có nên tìm Tiêu Phàm hỗ trợ hay không.

Phù phù!

Đúng lúc này, bốn tia sáng từ mi tâm của Tiêu Phàm bắn ra, trở lại bên trong thân thể tứ đại cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong.

“Ha ha, cuối cùng đã giết chết hắn, Tam vương tử uy vũ.” Thuộc hạ của Tiếu Thiên Long lớn tiếng chúc mừng, trong giọng nói đều lộ vẻ kích động.

“Không đúng, linh hồn của Tam vương tử không thấy đi ra.” một tu sĩ sau lưng Tiếu Thiên Tà trầm giọng nói

Lời vừa nói ra, nụ cười trên mặt thuộc hạ Tiếu Thiên Long trong nháy mắt cứng đờ, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn hư không.

Sau một khắc, sự tình làm tất cả mọi người kinh hãi phát sinh, chỉ thấy thân thể Tiếu Thiên Long từ trên không đột nhiên rơi xuống đất.

“Tam vương tử chết rồi?” Đám người lấy tinh thần nhìn lên, không khỏi hít một hơi lạnh.

Bọn hắn mặc dù không biết thực lực linh hồn của Tiếu Thiên Long, nhưng tứ đại cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong kia, linh hồn của họ chính là Chiến Thần cảnh viên mãn.

Năm người hợp lực đối phó với một người, linh hồn Tiếu Thiên Long lại bị hủy diệt, điều này sao có thể không làm bọn không kinh hãi được?

“Chẳng lẽ bọn hắn đồng quy vu tận?” Tiếu Thiên Tà khép hờ hai mắt, bởi vì lúc này Tiêu Phàm cũng chưa có động tĩnh gì.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, Tiêu Phàm đột nhiên động, hắn vung tay lên, một luồng sức mạnh nâng thi thể Tiếu Thiên Long tới bên cạnh hắn.

Ngay sau đó, hắn điểm vào mi tâm Tiếu Thiên Long.

“Thiên Long Chiến Hồn không nên lãng phí, vừa vặn góp thành Long Phượng Trình Tường.” Tiêu Phàm trong lòng âm thầm nói.

Lúc này ở bên trong Thần cung, một hạt châu màu đen đang lơ lửng, đây chính là Tỏa Hồn Châu, phía dưới hạt châu có một con Thiên Hoàng to lớn đang bay lượn.

Rất hiển nhiên, Thiên Hoàng này là do trước đó chém giết Tiếu Thiên Hoàng, nuốt linh hồn của nàng, sau đó bức ra Thiên Hoàng Chiến Hồn.

Một luồng khí tức huyền diệu chậm rãi hiện lên, xung quanh Tỏa Hồn Châu dần ngưng tụ lên một hư ảnh Kim Lân Thiên Long.

“Xem ra Tỏa Hồn Châu so với tưởng tượng của ta còn cường đại hơn nhiều.” Tiêu Phàm thầm nghĩ.

Nếu như trước kia hắn còn tin tưởng Tỏa Hồn Châu là do Tu La điện chủ sáng tạo ra thì bây giờ hắn lại không nghĩ như thế nữa.

Tỏa Hồn Châu là đồ vật có thể chuyển rời Chiến Hồn, mà Chiến Hồn chính là đặc thù linh hồn thiên phú của tu sĩ Chiến Hồn đại lục.

Vậy chẳng phải là Tỏa Hồn Châu có thể chuyển rời linh hồn thiên phú của con người hay sao?

Tiêu Phàm cũng không biết Tỏa Hồn Châu là thần binh cấp bậc gì, nhưng nó so với pháp bảo bình thường chắc chắn trân quý hơn nhiều.

Chỉ một lát sau, Chiến Hồn của Tiếu Thiên Long đã bị rút ra không còn gì, thân thể khô quắt lại, Tiêu Phàm buông tay, thi thể của hắn lại một lần nữa từ hư không rơi xuống.

“Ngươi, ngươi vậy mà giết chết Tam vương tử rồi?” Ánh mắt đám thuộc hạ của Tiếu Thiên Long nhìn về phía Tiêu Phàm tràn ngập sợ hãi.

Bên này rất nhiều người nhìn thấy tình cảnh này đều quên cả đuổi giết Nhạc Nhân tộc, đứng tại chỗ thất thần.

Mấy người Nhạc Nhất Sơn và Nhạc Thạch ở nơi xa cũng kinh hãi vô cùng, bọn họ biết Tiêu Phàm rất mạnh, nhưng không nghĩ hắn lại biến thái như vậy.

Trong những vương tử và công chúa của Thương Sinh thần quốc, thực lực của Tiếu Thiên Long nằm trong ba người đứng đầu, bây giờ lại dễ dàng bị giết chết như thế?

“Bát vương tử, xìn người hãy báo thù cho Tam vương tử!” Một cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong đứng đối diện với Tiêu Phàm nhìn về nơi xa quát to.

Bọn hắn mặc dù đã bị Tiêu Phàm khống chế tư tưởng, nhưng dựa theo xắp xếp trước đó, chủ tử Tiếu Thiên Long của bọn hắn đã chết, bọn hắn không thể biểu hiện như không có việc gì được.

Dù sao Tiếu Thiên Long bị giết chết, bọn hắn phải chịu trách nhiệm rất lớn.

“Ta cũng rất muốn thay hắn báo thù, nhưng bốn người các ngươi còn thêm cả lão tam, hợp lực lại cũng không phải đối thủ của hắn, các ngươi cảm thấy ta có thể giết chết hắn sao?” Tiếu Thiên Tà bình tĩnh hỏi lại.

Lời này của hắn vô cùng thẳng thắng khiến đám người không thể phản bác.

Thực lực của Tiếu Thiên Long được công nhận là mạnh hơn Tiếu Thiên Tà, Tiếu Thiên Long đều đã chết, Tiếu Thiên Tà đi lên thì có ích lợi gì đâu?

“Cút!” Tiêu Phàm lạnh lùng liếc tứ đại Chiến Thần cảnh cường giả một cái, ánh mặt tràn ngập sát khí nói.

Bốn người sợ hãi lui lại mấy bước, một người trong đó cắn răng nói: “Chỉ cần ngươi không đi khỏi Cổ Hoang sơn mạch, Thần chủ nhất định sẽ báo thù cho Tam vương tử! Chúng ta đi!”

Tiếng nói vừa dứt, bốn người không chút do dự bay về nơi xa, những tu sĩ khác đi theo Tiếu Thiên Long đến đây, thấy thế nào dám lưu ở nơi đây.

Tiếu Thiên Long đã bị giết chết, bọn hắn lưu lại tuyệt đối sống không được bao lâu.

Sau một lát, trừ Tiêu Phàm cùng người của Nhạc Nhân tộc, chỉ còn lại Tiếu Thiên Tà và thuộc hạ của hắn là chưa rời đi.

“Ngươi còn không đi?” Lông mày Tiêu Phàm hơi nhíu lại.

Tiếu Thiên Tà khiến Tiêu Phàm cảm thấy một cảm giác quái dị, dựa theo lẽ thường mà nói, Tiếu Thiên Tà làm huynh đệ nên báo thù cho Tiếu Thiên Hoàng cùng Tiếu Thiên Long mới đúng.

Nhưng hắn chẳng những không làm, ngược lại thần sắc cũng không có bất cứ biến hóa gì, tựa như cái chết của Tiếu Thiên Long và Tiếu Thiên Hoàng cùng hắn không có bất cứ quan hệ nào.

Huynh đệ của mình chết mà hắn thờ ơ như vậy, đối với hắn, Tiêu Phàm không có chút hảo cảm nào.

Tiếu Thiên Tà cứ lẳng lặng đứng ở đó, không có để ý tới, cũng không rời đi, không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.

“Ha ha, Tiêu Phàm, ngươi vậy mà lại ở đây!” Đúng lúc này, tiếng cười điên cuồng từ đằng xa truyền đến.

Không đợi đám người lấy lại tinh thần, năm bóng dáng trong nháy mắt xuất hiện ở phụ cận, một luồng khí tức điên cuồng cuốn tới, xuất hiện một trận mưa to gió lớn giữa thiên địa.

Tiêu Phàm ngẩng đầu nhìn lại, thấy Chiến Thiên Hạ cùng ngũ đại cường giả đứng lơ lửng trên không, ánh mắt nhìn Tiêu Phàm giống như nhìn sâu kiến, ngạo mạn vô cùng.

Sắc mặt Tiêu Phàm vô cùng bình tĩnh, bây giờ hắn đã đột phá bát biến Chiến Thần, cho dù phải đối mặt với năm Chiến Thần cảnh đỉnh phong, hắn cũng không sợ hãi.

Một thân ảnh lóe lên, trong nháy mắt Kiếm La đã xuất hiện bên người Tiêu Phàm, bây giờ Kiếm La đã đột phá đến Chiến Thần cảnh đỉnh phong, chỉ cần hai người hợp lực thì khả năng không phải nhóm người Chiến Thiên Hạ giết chết hai người, mà là hai người họ giết bọn hắn.

“Ở nơi này còn có thể gặp được ngươi, xem ra hôm nay ngươi khó thoát khỏi kiếp nạn đây!”

“Chiến Thiên Hạ, hắn quả nhiên là mệnh kiếp của ngươi, không nghĩ tới đi đến nơi này còn đụng phải hắn, có điều ngươi yên tâm, lần này, chúng ta nhất định giúp ngươi giết hắn!”

Mấy người nghiền ngẫm nhìn Tiêu Phàm, trong lời nói tràn ngập vẻ khinh thường, ngược lại, Chiến Thiên Hạ đứng ở một bên vẫn trầm mặc không nói.

Nếu như ở đây gặp được Tiêu Phàm, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua, Tiêu Phàm chính là mệnh kiếp của hắn, cho dù Tiêu Phàm không giết hắn, hắn cũng sẽ vì Tiêu Phàm mà chết.

Nhưng giờ phút này trong lòng hắn lại cảm giác thấy một loại nguy hiểm, nếu lưu ở chỗ này, bản thân hắn có thể sẽ gặp phiền phức.

“Chiến Thiên Hạ, không phải ngươi sợ rồi chứ?” Một lão giả áo bào đen thấy Chiến Thiên Hạ trầm mặc, lập tức châm chọc nói.

“Sợ? Ta làm sao có thể sợ, còn mời các vị hợp lực với ta cùng giết hắn!” Chiến Thiên Hạ lập tức lên giọng nói.

“Đương nhiên! Năm người chúng ta cùng tiến lên là đã quá coi trọng hắn rồi.” Lão giả mặc áo bào đen kiêu ngạo gật đầu.

“Nói xong chưa?” Một giọng nói hờ hững vang lên, Tiêu Phàm chờ mãi không thấy bên kia động thủ, nhịn không được mở miệng hỏi.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí