Thông tin truyện Trong Làng Ngoài Thôn Full

Trong Làng Ngoài Thôn

Trong Làng Ngoài Thôn

Trạng thái:

Full
Đánh giá: 10.0/10 từ 1 lượt

Bạn đang đọc Review Truyện Trong Làng Ngoài Thôn Full phiên ngoại. Mười tuổi năm ấy, tôi theo chân bà nội đến phủ quốc công để "xin lộc", cuộc hành trình đã để lại dấu ấn sâu đậm trong trái tim non nớt của tôi. Dưới ánh trăng sáng tỏ, chúng tôi rời thôn Đào Thủy để tìm kiếm sự giúp đỡ từ những người quyền quý, nhờ vào lòng tốt của họ mà cả gia đình tôi đã thoát khỏi nguy cơ chết đói. Câu chuyện bắt đầu từ đây, mở ra một hành trình đầy gian truân và xúc động.

Tác giả: Đồng An An/潼安安.

Thể loại: Cổ Đại, HE, Hài Hước, Gia Đình, Chữa Lành, Điền Văn

Văn án, trích đoạn và review giới thiệu Truyện Trong Làng Ngoài Thôn Full:

Thôn Đào Thủy, nơi gia đình tôi sống, đang phải đối mặt với một trận hạn hán khốc liệt. Năm Long Khánh thứ 16, hạn hán lan tràn khắp Yên Châu, ba mẫu ruộng nhà tôi chỉ thu hoạch được một thạch lương thực, không đủ để nuôi sống năm miệng ăn trong nhà. Trong hoàn cảnh khốn khó ấy, bà nội quyết định liều mình một phen, dẫn tôi đến phủ Hưng quốc công để "xin lộc". Nhà tôi vốn dĩ không dính dáng gì đến vương tôn quý tộc nơi kinh thành, nhưng đối mặt với nguy cơ chết đói, con người sẽ trở nên lanh lợi hơn bao giờ hết.

Bà nội là một người phụ nữ mạnh mẽ và quyết đoán. Trong đêm khuya thanh vắng, bà nhớ ra rằng bà dì họ ngoại của mẹ tôi có một người thân thích làm di nương trong phủ Hưng quốc công. Dù di nương không phải là chủ mẫu danh chính ngôn thuận, nhưng nếu có thể ban phát chút lộc lá, cũng đủ cho nhà nông chúng tôi ăn cả nửa năm. Đối với việc "xin lộc" này, cha mẹ tôi không mấy hào hứng, đặc biệt là cha tôi. Ông vốn là người thật thà chất phác, cả ngày chỉ biết cúi mặt làm lụng vất vả. Nhưng cuối cùng, cha cũng phải nhượng bộ trước những lời thuyết phục mạnh mẽ của bà nội, vì ông không thể chịu được cảnh con cái mình phải đói khát và nhục nhã.

Năm đó, tôi mười tuổi, Thu Muội bốn tuổi, còn đứa bé trong bụng mẹ đã được gần bảy tháng. Đêm đó, bà nội thu dọn một bọc lớn, bên trong chứa đầy những loại trái cây tươi ngon nhưng không đáng giá là mấy. Bà định tự mình đi, nhưng lại đổi ý, kéo tôi từ trong chăn dậy và bảo tôi đi cùng. Từ thôn Đào Thủy đến kinh thành, đi bộ mất gần bốn canh giờ. Dưới ánh trăng, tôi và bà nội dắt díu nhau lên đường, sương sớm dày đặc như tuyết, tôi nắm chặt vạt áo bà, bước từng bước trong đám cỏ dại gai góc.

"Xuân Muội, có mệt không?" - bà nội hỏi tôi trong làn khói trắng hơi thở.

"Không mệt ạ, bà nội, con biết tại sao bà lại bảo con đi cùng bà." - tôi đáp.

Bà nội cười hỏi: "Vì sao?"

"Con chỉ là một đứa con gái nhỏ, đi một đoạn đường xa như vậy để làm khách, người ta nhất định sẽ không nỡ để chúng ta tay không trở về ạ!"

Bà nội khen ngợi: "Ôi chao, cha mẹ con, hai kẻ ngốc nghếch ấy, sao lại sinh ra được đứa con gái lanh lợi như con thế này!"

Cuộc trò chuyện nhỏ đó tiếp thêm động lực cho tôi. Dù chân đã mỏi nhừ và quần áo ướt sũng sương đêm, tôi vẫn kiên định bước đi, vì biết rằng phía trước là hy vọng cho cả gia đình.

Cuối cùng, chúng tôi đến trước cổng phủ Hưng quốc công ở hẻm Cát Tường, kinh thành. Người gác cổng sau khi hỏi rõ lai lịch đã cho một bà tử đầu cài trâm hoa dẫn chúng tôi vào phủ từ cửa hông. Tôi nhìn ngắm xung quanh, choáng ngợp trước những cánh cửa son đỏ rực, những tầng lớp nhà cửa dát vàng và những bóng áo hồng áo xanh đi qua đi lại. Bà nội gặp ai cũng cười, mở miệng ra là những lời chúc tốt lành, cái lưng vốn thẳng tắp giờ đây đã còng xuống như cành cây sai trĩu quả.

Trên đường đi, bà dặn dò tôi đủ điều: "Phải luôn mỉm cười, người ta hỏi gì thì trả lời nấy, đừng nhìn lung tung, đừng nói lung tung, đừng tùy tiện ăn đồ của người ta." Tôi luôn giữ nụ cười thật tươi, đến nỗi mặt mũi cứng đờ. Người mà chúng tôi muốn bái kiến là một vị thiếp thất mà Hưng quốc công nạp vào phủ từ nhiều năm trước, bà ấy họ Chu, tôi nghe người trong phủ gọi là "Chu di nương".

Khi gặp Chu di nương, bà ấy tươi cười nắm lấy tay tôi, không ngừng khen ngợi. Bà nội khép nép, cười nói đầy lễ phép, còn tôi thì cúi đầu dập đầu bái kiến. Nhưng Chu di nương hiền hòa, không để tôi phải hành lễ lâu, ân cần bảo tôi ra ngoài vườn chơi. Bà nội liên tục nháy mắt ra hiệu cho tôi đừng gây chuyện, còn Chu di nương thì mỉm cười đầy nho nhã, dáng vẻ đoan trang quý phái ấy giống hệt như những vị nương nương trong hoàng cung mà tôi vẫn thường hình dung.

Phủ Hưng quốc công thật rộng lớn, rộng hơn cả thôn Đào Thủy của chúng tôi. Tôi đi theo sau bà tử, chẳng mấy chốc đã hoa mắt chóng mặt. Khi quay trở lại tiểu viện của Chu di nương, bà nội hai mắt sáng rực, mặt mày hớn hở, vừa nhìn đã biết là bà đã "xin lộc" thành công. Chu di nương sau khi nói chuyện nhiều cũng hơi mệt, nhưng vẫn giữ vẻ hiền hòa và quý phái, dặn dò chúng tôi ăn uống rồi mới quay về.

Bữa cơm trưa ở phủ quốc công hôm đó, tôi có thể nhớ cả đời. Từ khi sinh ra đến giờ, tôi chưa từng được ăn bữa cơm nào ngon đến thế. Những món ăn ngon lành, đầy đủ dinh dưỡng khiến tôi cảm thấy mình như đang sống trong một giấc mơ. Trong lòng tôi, phủ quốc công không chỉ là nơi quyền quý mà còn là nơi chứa đựng lòng tốt và sự nhân hậu.

Sau bữa ăn, chúng tôi trở về thôn Đào Thủy với những món quà mà Chu di nương ban phát. Bà nội kể lại mọi chuyện cho cả nhà nghe, ai nấy đều vui mừng khôn xiết. Nhờ vào lòng tốt của quý nhân, gia đình tôi đã vượt qua được cơn đói khát, tìm lại được hy vọng trong cuộc sống.

Nhưng cuộc sống không bao giờ dễ dàng. Những ngày tháng sau đó, gia đình tôi phải đối mặt với nhiều thử thách khác nhau. Từ việc đối phó với những kẻ ganh ghét, đến việc giữ gìn lòng tự trọng giữa cảnh nghèo khó. Mỗi ngày trôi qua, tôi và gia đình đều phải học cách sống mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn.

Câu chuyện "Trong Làng Ngoài Thôn" là một hành trình dài của lòng dũng cảm, sự kiên trì và lòng nhân ái. Nó cho thấy rằng dù ở trong hoàn cảnh khó khăn nhất, con người vẫn có thể tìm thấy hy vọng và ánh sáng nếu biết đứng lên và chiến đấu cho điều mình tin tưởng. Những ký ức về chuyến hành trình đến phủ quốc công mãi mãi in sâu trong lòng tôi, nhắc nhở tôi về sự đoàn kết và lòng dũng cảm của gia đình mình.

Từ những trải nghiệm đó, tôi đã học được rằng trong cuộc sống, không có gì là không thể nếu chúng ta biết cố gắng và kiên trì. Câu chuyện của gia đình tôi là minh chứng sống động cho điều đó, và tôi hy vọng rằng nó sẽ truyền cảm hứng cho những ai đang đối mặt với khó khăn, để họ biết rằng luôn có hy vọng và ánh sáng ở cuối con đường.




Đừng bỏ lỡ bộ truyện hot Trong Làng Ngoài Thôn bản full hoàn toàn miễn phí này nhé, qua văn án và review, cũng như bình luận, nếu không thuộc gu của bạn thì có thể đọc Chú Bắt Cóc Có Mỏ Vàng khá là hay cùng với Anh Lính Cưng Vợ được nhiều bạn đọc bình chọn là 1 trong những truyện hay và hot nhất trong thời gian vừa qua.


Từ khóa tìm kiếm: siêu cấp cưng chiều Trong Làng Ngoài Thôn review chương mới nhất, truyenfull, trumtruyen, zingtruyen, wikidich, dtruyen, sstruyen, truyenyy, wattpad, noveltoon, truyenchu, truyenhdx, tamlinh247, truyencv, medoctruyen, truyendocnhieu, thichtruyen, truyencuatui, truyenvip.

Bình luận truyện

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí