Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 962: Không Quăng Đi Được







Lý Phàm thừa nhận kết quả hiện tại chắc chắn đã nằm ngoài dự đoán của anh, nhưng như thế cũng tốt, nếu mấy người đó nhất quyết muốn chơi với anh, anh cũng không ngại chơi tới bến với bọn họ.

Thần Bài cảm giác bản thân bị sỉ nhục nặng nề, nhưng để không cần đưa tiền, cô vẫn nhịn, cô làm bộ không hiểu, cười hỏi: “Anh Lý, nếu nói vậy, tôi xin hỏi anh, anh có đồng ý hay không?”
Cô cảm thấy rất lạ, chắc là không có ai có thể từ chối yêu cầu này mới đúng, nhưng Lý Phàm lại từ chối, chuyện này làm cô vô cùng bực bội, không lẽ thật sự giống như những gì cô đoán, phương hướng của đối phương có vấn đề gì sao?
Nếu Lý Phàm biết được suy nghĩ của cô, chắc chắn sẽ tức quá hóa cười, không ngờ đối phương lại dùng đến chiêu này để quyến rũ anh.

Lý Phàm đương nhiên sẽ không mắc câu, anh từ chối một cách dứt khoát: “Xin lỗi, tôi không đồng ý.”
Sắc mặt Thần Bài tệ đi, đây là có ý gì? Cô hiếm khi đưa ra yêu cầu như thế, không ngờ đối phương lại từ chối, không phải là đang khinh thường cô sao?
“Tôi không có nhiều tiền như thế, bây giờ anh chỉ có hai lựa chọn, hoặc là đồng ý với điều kiện của tôi, hoặc là không ra khỏi nơi này.”
Lúc Thần Bài gọi anh đến nơi này thì cô đã chuẩn bị xong xuôi, nếu anh muốn chơi với cô thì cô cũng sẵn lòng chơi tới bến với anh.

Đối với cô, cô cảm thấy cách làm của đối phương thật sự quá ngu ngôc, cô vẫn rất tự tin vào bản thân.


Cho dù đối phương bày ra thái độ như thế này thì cô cũng không thèm để tâm đến.

Lý Phàm nghe đến đây, cũng bật cười, suy nghĩ của đối phương cũng ngây thơ thật, dùng chiêu này để đối phó anh, đúng là mơ tưởng viễn vông.

“Xin lỗi, tôi không đồng ý.” Lý Phàm lạnh nhạt nói.

Anh biết đối phương không chơi nổi, quyết đoán đi ra ngoài.

Thần Bài sa sầm mặt, cô biết sau khi anh rời khỏi, chắc chắn sẽ kể chuyện này ra ngoài, cô không thể để chuyện này xảy ra.

Đợi Lý Phàm rời khỏi đây rồi, Thiên Vương đang dẫn theo người chờ sẵn ngoài cửa, Thiên Vương theo bản năng nhìn về phía Thần Bài, Thần Bài hơi lắc đầu.

Thiên Vương lập tức hiểu gì đó, anh quyết đoán gọi mọi người ra tay, đối phương rượu mời không muốn lại muốn rượu phạt, vậy thì anh sẽ cho đối phương biết sự lợi hại của anh.

Khi Lý Phàm nhìn thấy dáng vẻ của anh ta, cũng bật cười, đã đến nước này rồi mà anh ta vẫn còn nghĩ đến vấn đề ngu ngốc này.

Đối với Lý Phàm, anh biết rõ suy nghĩ của đối phương, trong mắt anh, anh biết rõ kết quả hiện tại, càng vào thời điểm này thì lại càng phải bình tĩnh mới được.

Những người đó dứt khoát ra tay với Lý Phàm, Lý Phàm đã sớm biết sẽ có chuyện thế này, anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, giơ tay đánh một đấm vào một người trong số đó.

Lập tức có một người nằm bò ra đất, sau khi mọi người nhìn thấy kết quả này đều vô cùng ngạc nhiên, nếu không phải chính mắt nhìn thấy, bọn họ không thể nào tin được đây là sự thật.

Bọn họ nhìn thoáng qua nhau, đều vô cùng kinh ngạc.

Không bao lâu sau, người Thiên Vương gọi đến đều bị Lý Phàm đánh đến mức không còn sức bò dậy.

“Anh!” Thiên Vương vừa sợ vừa giận, giận đến mức sắp bùng nổ.


Lý Phàm thấy vậy nói: “Bây giờ các anh thua rồi, tốt nhất là đưa tiền ra đây cho tôi.”
Thần Bài trầm mặt xuống, nhưng vì muốn bảo vệ danh dự, cô theo bản năng lấy thân phận Đại Long Vương ra, nói: “Anh cũng biết đây chính là địa bàn của Đại Long Vương, anh làm vậy chẳng khác nào phá rối lợi ích của Đại Long Vương.”
“Đừng nói là Đại Long Vương, cho dù địa bàn này là của Long Vương Long Hậu thì tôi cũng không sợ, việc nào ra việc đó, các cô đã thua.” Lý Phàm dửng dưng nói.

Thần Bài và Thiên Vương nhìn nhau, đều ngẩn người, tình hình gì thế này, nghe ý của anh thì hình như anh biết đây là địa bàn của Đại Long Vương, sao đối phương còn muốn tiếp tục quấy rối chứ?
Chuyện này làm bọn họ không thể hiểu nổi, bọn họ kết luận chắc chắn là có vấn đề gì.

Lý Phàm cười cười: “Các người muốn đối phó tôi thì cũng phải xem lại các người có bản lĩnh đó hay không.”
Thiên Vương và Thần Bài vừa mới lấy lại tinh thần, bọn họ lập tức phát hiện Lý Phàm đã chạy vào giữa đám người, hai người đều ngẩn ra, một lúc lâu sau vẫn không thể nào hiểu nổi.

Bọn họ thay đổi sắc mặt kịch liệt, nếu Lý Phàm nói tin tức này cho người khác thì không phải là chuyện tốt lành gì đối với bọn họ, bọn họ không bình tĩnh nổi nữa, lập tức đuổi theo.

“Anh Lý, có việc gì đều có thể bàn lại, nhất định đừng xúc động.” Thiên Vương dùng thái độ hèn mọn cầu xin.

Nếu không phải vì danh dự của Đại Long Vương, nếu Đại Long Vương trách tội, anh chắc chắn là sẽ không chịu đựng nổi.

Cho dù anh ta có đưa ra điều kiện gì thì Lý Phàm cũng không đồng ý, điều này làm anh ta cảm thấy rất bất đắc dĩ, anh ta cho rằng việc này chắc chắn có vấn đề lớn gì đó.

Lý Phàm mỉm cười nói: “Anh mơ đẹp thật, nói cho anh biết, đây là chuyện không thể nào.”
Thiên Vương nhức đầu, anh lau trán.

Khi mọi người nhìn thấy Lý Phàm lại bước ra, lập tức đặt toàn bộ lực chú ý lên người Lý Phàm.

Lý Phàm chậc lưỡi: “Xem ra địa bàn của Đại Long Vương cũng không có bao nhiêu tiền, bây giờ đến cả vài trăm tỷ cũng không thua nổi.”
Mọi người nghe được câu nói này đều hít sâu, cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nếu không phải chính mắt nhìn thấy, bọn họ cũng không dám tin là sự thật.


Bọn họ nhìn thoáng qua nhau, một lúc lâu sau vẫn không thể hiểu được mọi chuyện là như thế nào.

Mọi người đều thổn thức, tin tức này sẽ âm thầm mang đến không ít ảnh hưởng cho Đại Long Vương.

Thiên Vương và Thần Bài cũng thay đổi sắc mặt kịch liệt, bọn họ cũng không ngờ đối phương lại dám nói ra thật, chuyện này làm bọn họ cảm thấy rất bất ngờ.

Bọn họ bất giác nhìn Lý Phàm bằng ánh mắt lạnh như băng, gần như muốn phát điên, chiêu này của anh hoàn toàn không thèm để lại chút tình cảm nào, không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào cả.

Lý Phàm cười cười: “Tôi đề nghị các người đừng tự rước phiền phức vào người thì hơn.”
Thiên Vương và Thần Bài hít thở sâu, vô cùng kinh ngạc vì kết quả này, trong lòng họ vô cùng buồn bực, cho rằng chuyện này không đơn giản như những gì họ đã nghĩ.

Vì đè ép những lời bàn tán xung quanh, Thần Bài cắn răng, bắt đầu sử dụng tài chính của Đại Long Vương.

Bởi vì tài chính này có liên kết với thẻ ngân hàng của Đại Long Vương.

Từ trước đến nay, Thần Bài không dám dòm ngó gì đến cái thẻ ngân hàng đó, nhưng hiện tại cô cũng chỉ có thể nhịn, ít nhất tổn thất tiền thì cũng tốt hơn là bị tổn thất cả tiền và danh dự.

Thần Bài lập tức chuyển khoản vào tài khoản của Lý Phàm, lúc này, Thần Bài tức giận nói: “Anh mau đi đi.”
Lý Phàm cười nói: “Bây giờ tôi vẫn chưa chơi đã, đương nhiên không thể đi rồi.”
Thần Bài hơi sửng sốt, cô không ngờ đối phương lại dai như đỉa, không thể nào đuổi đi được..





DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí