Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 616: Mộc Hoành y sư suy sụp (hạ) (2)



- Trải qua phán đoán của ta, Lâm Lang công tử bị thương, không chỉ đơn giản là vết thương ngoài da như vậy. Sợ rằng... còn trúng độc!

Do dự một lát, Mộc Hoành chậm rãi nói.

- Trúng độc?

Lâm Nhược Thiên sửng sốt.

Chẳng lẽ người kia ra tay đối với con của hắn, còn là một vị độc sư nữa sao?

Nếu không, độc bình thường, đối với cường giả Tông Sư, gần như là không có bất kỳ tác dụng nào.

- Không sai! Chất độc này vô cùng kỳ quặc. Ta cũng không nhận ra được. Chỉ có điều cũng không cần lo lắng quá mức. Một lát nữa ta sử dụng chân khí nghĩ biện pháp ép nó ra. Chỉ cần không có độc, vết thương của hắn sẽ không lại nứt ra nữa. Rất nhanh sẽ khỏi hẳn!

Mộc Hoành y sư nói tiếp.

Thí nghiệm vài loại dược liệu, hắn cũng cuối cùng xác nhận được, đối phương nhất định là trúng độc. Nếu không, không có khả năng nước thuốc ở trên người người khác không có bất cứ vấn đề gì, ở trên thân người này liên tiếp xuất hiện biến cố.

Chỉ có điều, độc có ngàn ngàn vạn vạn loại. Hắn không phải là độc sư, căn bản không có cách nào xác nhận được.

- Vậy làm phiền Mộc tông sư!

Lâm Nhược Thiên liền vội vàng gật đầu.

- Ừ!

Mộc Hoành lên tiếng, Lâm Lang nâng dậy, ngồi khoanh chân ở sau người, bàn tay để ở lưng hắn, một luồng chân khí chậm rãi truyền thụ, tiến vào trong.

Giúp người khác trừ độc, cần phải có phương pháp đặc biệt. Thân là y sư tam tinh, hắn đã đặc biệt học qua, hết sức quen thuộc.

Chân khí dọc theo kinh mạch của đối phương, tra xét từng tấc một.

- Chính là chỗ này...

Rất nhanh, vị trí độc lại bị phát hiện. Mắt hắn không nhịn được nhất thời sáng lên.

Sau khi trúng độc, độc sẽ theo kinh mạch chạy khắp toàn thân. Muốn loại bỏ, đầu tiên phải tìm được nó ở chỗ nào. Nếu không, thủ đoạn nhiều hơn nữa, cũng chỉ vô dụng.

- Lâm Lang công tử tu luyện công pháp Lâm gia, cùng chân khí ta tu luyện thuộc về hai phái khác nhau, không phù hợp. Chỉ cần khống chế chân khí bao vây, ép độc ra bên ngoài cơ thể là được...

Tìm được vị trí, Mộc Hoành không hưng phấn, trái lại càng cảnh giác hơn.

Bệnh nhân trúng độc, nói cách khác, độc đã cùng chân khí, thân thể của hắn, dung hợp tốt. Muốn loại bỏ, đầu tiên cần tính chất chân khí của mình cùng đối phương khác nhau mới được.

Nếu không chân khí dung hợp với nhau, chẳng những không thể loại bỏ được độc, còn rất dễ dàng dính tới trên người mình, được một mất mười.

Lâm Lang tu luyện công pháp Lâm gia, hoàn toàn khác hẳn so với hắn, quan hệ thật giống như dầu và nước. Chỉ cần cẩn thận một chút, chắc hẳn là rất dễ dàng tống nọc độc ra bên ngoài cơ thể.

Chân khí chậm rãi chảy xuôi, Mộc Hoành y sư cẩn thận từng li từng tí khống chế tiếp xúc cùng nọc độc. Mới vừa va chạm, đang định trục xuất thứ này ra khỏi bên ngoài cơ thể, “xèo” một tiếng, trong nháy mắt giống như là diêm gặp phải xăng.

Nọc độc giống như là truyền nhiễm, trong phút chốc chui vào trong chân khí của hắn.

- Cái gì?

Đồng tử hắn co lại, còn chưa kịp phản ứng, liền thấy bàn tay nhanh chóng biến thành màu đen. Ngay sau đó, kịch độc lập tức lan tràn lên phía trên, chui vào cánh tay.

- Cái này... cái này... làm sao có thể?

Sắc mặt nhất thời trắng bệch, Mộc Hoành thiếu chút nữa phát điên rồi.

Đã thấy độc mạnh, lại chưa thấy qua độc mạnh như vậy!

Trước đây hắn cũng từng tự tay giúp người giải quyết qua độc dược nhị phẩm. Dựa theo tình huống bình thường, chỉ cần cùng chân khí của đối phương dung hòa, sẽ rất khó tạo thành uy hiếp đối với chân khí của người khác chân khí...

Dù sao chân khí chỉ cần khác tông đồng nguyên, cơ bản đều bài xích lẫn nhau, rất khó dung hợp!

Đây là cái quỷ gì?

Thế nào chân khí mới vừa tiếp xúc lên, lại giống như đốt thuốc nổ?

- Nguy rồi. Nhất định là... trong độc này, ẩn chứa chân khí tinh càng thuần hơn. Loại chân khí này có thể cùng bất kỳ chân khí nào dung hòa...

Linh quang lóe lên, nhớ tới chuyện ghi lại ở trên một quyển y thuật.

Có thể cùng chân khí của hắn nhanh chóng dung hợp, đồng thời truyền độc tới. Chỉ có một loại khả năng, đó chính là... người hạ độc, chân khí cực tinh thuần, có thể cùng chân khí của hắn dung hợp hoàn mỹ, hoàn toàn không có chút đường sống phản kháng.

- Kết thúc rồi...

Thân thể thoáng lắc một cái.

Giải độc cho người ta không giải được, ngược lại mình trúng độc...

Mộc Hoành khóc không ra nước mắt.

Mới vừa rồi còn nghĩ cố gắng trị liệu, lưu lại cho Lâm gia một ấn tượng tốt, hoàn toàn đánh vào mặt, khiến cho tất cả mọi người biết, Mộc Hoành hắn không phải ngồi không. So với Liễu hội trưởng kia, cũng không kém hơn chút nào. Kết quả là làm ra tình huống này...

Chuyện gì thế này!

Cổ tay hắn lật một cái, sốt ruột vội vàng lấy ra một viên thuốc giải độc ngậm vào trong miệng, vừa hóa giải một chút, liền thấy vẻ mặt Lâm Nhược Thiên sốt ruột đi tới trước mặt, bàn tay vừa chạm vào ở trên người hắn:

- Mộc tông sư, chuyện gì xảy ra? Ngươi làm sao vậy...

- Đừng động vào...

Vốn đang mạnh mẽ áp chế khí độc lan tràn, đối phương vừa đụng vào, chân khí lại không khống chế được, chân khí ẩn chứa độc xông phá gông cùm xiềng xích ở hai cánh tay, chui vào toàn thân của hắn.

Phụt!

Một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra. Thân thể Mộc Hoành y sư thoáng lắc lư một cái, lại cũng không kiên trì nổi.

- Độc trong người hắn cổ quái...

Còn chưa nói dứt lời, trước mắt hắn tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

- Mộc y sư...

Thấy đường đường là y sư tam tinh, hội trưởng y sư tiền nhiệm của nghiệp đoàn y sư, trực tiếp ngất xỉu, Lâm Nhược Thiên và Quý Phong đều bối rối.

Ai có thể nói cho ta biết chuyện gì xảy ra?

Mộc Hoành y sư, ngươi không phải tới trị thương sao?

Thế nào càng trị thương thế của Lâm Lang càng nghiêm trọng... Không chỉ như vậy, chính ngươi gương mặt tối tăm, ngất đi, tính là cái gì?

Trị thương cho người ta trị, kết quả mình lại trúng độc hôn mê...

Mộc Hoành, ngươi vừa rồi không phải đã trả lời rất chắc chắn nói “có ngươi ở đây, yên tâm” sao?

Yên tâm, với tài nghệ này... ta yên tâm cái rắm!

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí