Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 442: Đám người Triệu Nhã đi tới (2)



Vừa rời khỏi cửa lớn của nghiệp đoàn, ngửa mặt lên trời hét dài, trong ánh mắt Quý Mặc công tử mang theo sát khí nồng đậm:

- Khiến cho ta bị sỉ nhục và áp bức lớn như vậy, ta và ngươi không đội trời chung! Người đâu!

- Thiếu gia!

Vù.

Một bóng người xuất hiện ở cách đó không xa.

- Điều tra cho ta, điều tra rõ ràng xem người này rốt cuộc là ai. Lúc cần thiết, có thể... giết chết!

Bàn tay lớn vung lên.

Đường đường là một trong ba gia tộc lớn ở vương thành, thiếu gia Quý gia bị một nhân vật nhỏ không biết tên sỉ nhục ác như vậy, lửa giận trong lòng từ lâu đã không thể kìm chế được.

- Vâng!

Bóng người gật đầu, thân thể thoáng lắc một cái, đã biến mất ở trong bóng tối.

...

- Tàng thư khố của các ngươi ở chỗ nào?

Có thân phận thi họa sư chính thức, Trương Huyền cũng không nóng vội rời khỏi đó, mà hỏi.

Trước đó hắn chỉ ở trong nhà Lục Trầm đại sư, xem qua loại sách thi họa. Những cái đó chỉ là căn bản, dùng để tiến hành vẽ bức tranh cấp thấp còn có thể. Lại muốn tiến bộ, thì không được.

Nếu đã trở thành thi họa sư chính thức, nơi đây lại là nghiệp đoàn, hắn không ngại đi xem có thể học tập thêm một ít hay không.

- Trương tông sư, mời đi bên này!

Ngô phó hội trưởng đi trước dẫn đường.

Chỉ chốc lát, mấy người tới một gian phòng cực lớn.

- Nơi này chính là kho sách của nghiệp đoàn chúng ta!

Ngô phó hội trưởng chỉ về phía trong.

Trương Huyền gật đầu:

- Ta tiến vào trong đi dạo một hồi, đừng cho người tới quấy rầy!

Nói xong hắn chắp tay sau lưng đi vào.

Tàng thư khố của nghiệp đoàn thi họa sư, quả nhiên phải lớn hơn rất nhiều so với tàng thư khố của nhà Lục Trầm đại sư. Đủ các loại sách, tác phẩm, toàn sách là sách, không biết bao nhiêu.

Thấy đám người Ngô phó hội trưởng cũng không tiến vào theo, Trương Huyền hít sâu một hơi, ngón tay từ bắt đầu giá sách hàng thứ nhất, không ngừng lướt qua.

Từng quyển sách một lại được tiến vào trong đầu.

...

Trương Huyền ở nghiệp đoàn thi họa sư, không ngừng thu nhận sách, bên ngoài Thiên Vũ vương thành, một con man thú bay cực lớn, đáp xuống. Vài bóng người từ trên lưng nhảy xuống.

- Đây là Thiên Vũ vương thành?

Một người thiếu niên nhìn về phía tường thành nguy nga cao vút, trong mắt đầy hưng phấn.

- Đúng vậy!

Trong đám người, một lão nhân vuốt râu, mỉm cười.

- Trước đó ngồi xe ngựa đi tới Bắc Vũ vương quốc, sau đó lại mượn man thú bay của vương thất bọn họ, một đường không nghỉ ngơi, giằng co đủ một tháng mới đến đây. Phạm vi của Thiên Vũ vương quốc thật là lớn!

Lại một nữ hài mỉm cười, lộ ra gương mặt mỹ lệ, mắt chớp chớp:

- Các ngươi nói xem, lão sư hắn đến chưa?

- Ta nghe Trầm lão sư nói, Trương lão sư từ sau khi Thú Đường rời khỏi, muốn đi Hồng Liên sơn mạch, chắc hẳn có chuyện gì muốn làm. Hẳn là tạm thời còn chưa đến được. Chỉ có điều đừng lo, hắn nhất định sẽ qua sát hạch danh sư. Chỉ cần ở chỗ này chờ là được!

Lại một nữ hài mở miệng.

Trước đó, một nữ hài thoạt nhìn có chút ngại ngùng. Vị này tư thế oai hùng hiên ngang, khiến người ta một loại cảm giác anh khí bừng bừng phấn chấn. Nhất là diện mạo, đẹp không thể tưởng tượng nổi, giống như nhân vật ở trong bức tranh.

- Chúng ta đừng ở chỗ này đợi nữa, tiến vào thành trước đi!

Cắt ngang lời mấy người bàn luận, lão nhân vừa nói chuyện, nói:

- Nói trước một chút, Thiên Vũ vương quốc là vương quốc nhất đẳng, không có khả năng giống loại địa phương nhỏ như Thiên Huyền vương quốc. Làm chuyện gì cũng phải chú ý. Có chút lơ là có thể sẽ đắc tội với một ít nhân vật lợi hại. Tuy rằng thông qua nghiệp đoàn danh sư, chuyện bình thường đều có thể giải quyết, nhưng phiền phức vô cùng. Mọi người cẩn thật vẫn tốt hơn!

- Vâng!

Mấy người lên tiếng.

Thấy mọi người đáp ứng, lão nhân lúc này mới gật đầu, nói tiếp:

- Hiện tại trời đã tối rồi. Tiến vào Vương Thành, chúng ta tìm chỗ ở trước, nghỉ ngơi thật tốt. Sau đó sáng mai, ta lại thông qua Danh Sư Đường, hỏi thăm một chút xem Trương sư huynh có tới hay không. Trước khi Trương sư huynh quay về, tu vi của các ngươi đều phải đột phá Đỉnh Lực cảnh. Bằng không, ta cũng không tiện gặp hắn!

- Lưu sư yên tâm!

Nghe được phân phó, mấy người đồng thời gật đầu.

Nếu như Trương Huyền ở nơi này, khẳng định có thể nhận ra, những người này chính là học sinh của hắn năm đó, cùng đám người Lưu sư, Lục Tầm, Hoàng Ngữ.

Sau khi Trương Huyền rời khỏi Hồng Thiên học viện tiến vào núi rừng, bọn họ cũng đi về phía Bắc Vũ vương quốc, cưỡi xe ngựa, đi hơn mười ngày mới đến nơi.

Sau đó Lưu sư dựa vào mặt mũi, từ vương thất Bắc Vũ mượn con man thú bay, lúc này tốc độ mới nhanh hơn.

Chỉ có điều, con man thú này không có cách nào so sánh được với Khiếu Thiên thú của Trương Huyền, chỉ có thực lực khoảng Thông Huyền cảnh, bay hơn mười ngày mới đi tới nơi này.

Nói cách khác, trên đường quay vòng các loại, bọn họ đi hết khoảng một tháng, mới đến được Thiên Vũ vương thành trước mắt.

Thời gian lâu như vậy, tu vi của đám người Triệu Nhã cũng có bước tiến nhảy vọt.

Trương Huyền lưu lại bí tịch đều trải qua Thiên Đạo Đồ Thư Quán thay đổi, vốn đã cường hãn. Lại có Lưu sư ở một bên không ngừng chỉ điểm, bọn họ muốn tiến bước không nhanh cũng khó.

Thể chất của Triệu Nhã mở ra, vốn đạt tới Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong, lúc này huyệt đạo bên ngoài thân lóe lên, dĩ nhiên mở ra hai nơi huyệt đạo, trở thành cường giả Ích Huyệt cảnh chân chính.

Về phần đám người Trịnh Dương cũng tiến bước rất lớn, đều đạt tới võ giả Bì Cốt cảnh tứ trọng đỉnh phong, cách Đỉnh Lực cảnh chỉ có kém một bước.

Tu vi yếu nhất, tất nhiên vẫn là Viên Đào. Chỉ có điều, hắn cũng đạt tới Bì Cốt cảnh trung kỳ, toàn thân phòng ngự càng cường đại hơn. Cho dù Triệu Nhã công kích đánh vào người, cũng không đau không ngứa. Có thể nói, phòng ngự của hắn, cho dù là Ích Huyệt cảnh đỉnh phong tới, cũng đừng hòng mơ tưởng phá vỡ, tuyệt đối là tấm lá chắn thịt hình người.

Mấy người tiến bước, Lục Tầm là học đồ, cùng Lưu sư ở sau lưng, cũng tiến bước không nhỏ. Một tháng tu luyện, hắn cũng đã đột phá gông cùm xiềng xích, đạt được Thông Huyền cảnh sơ kỳ.

Về phần Hoàng Ngữ, cũng từ Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong thuận lợi tiến vào Ích Huyệt cảnh.

Đương nhiên, tiến bước lớn nhất vẫn là Lưu sư Lưu Lăng.

Ban đầu ở Thiên Huyền vương quốc “Dương sư” chỉ điểm cho, lúc này hắn đã đột phá gông cùm xiềng xích gây phức tạp nhiều năm, trở thành cường giả Tông Sư cảnh.

Lực lượng trong cơ thể hắn cuộn trào mãnh liệt, khí thế mười phần.

- Được rồi, vào đi thôi!

Do Lưu sư dẫn dắt, không cần giao nộp lệ phí vào thành, mấy người thuận lợi tiến vào vương thành.

Vừa tiến vào, đám người Triệu Nhã lập tức bị sự phồn hoa của Thiên Vũ vương thành thu hút. Con mắt của mỗi một người đều t trợn tròn, đầy hưng phấn.

- Lại ở trong này đi!

Đi dọc theo đường phố một hồi, từ phía xa nhìn thấy được một lữ quán, Lưu sư dẫn theo mọi người đi vào, an bài để ở lại.

- Lưu sư, mới vừa rồi trên đường đến đây, ta thấy nghiệp đoàn thi họa sư đang ở gần. Ta muốn... Đi sát hạch học đồ thử xem!

Vừa an bài xong cho mọi người, Lục Tầm đã đi tới, vẻ mặt chờ mong.

- Sau này sát hạch danh sư, chức nghiệp trợ giúp cũng phải học tập. Đi đi!

Lưu sư khoát tay.

- Vâng!

Lục Tầm gật đầu đi ra ngoài.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí