Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 339: Ta thuần phục một con chim (1)



- Đừng ồn ào nữa. Đi Sáp Bắc Thành của Hàn Vũ vương quốc, chỉ có mười người. Ngày hôm nay đã đủ. Muốn đi, ngày mai lại tới xếp hàng!

- Đây là đi Tế Bắc thành của An Viễn vương quốc, còn thiếu ba người. Muốn đi thì tranh thủ thời gian, chậm sẽ không còn chỗ!

- Ở đây bán ra ấu tể của man thú Hồng Vĩ Hồ Thông Huyền cảnh, có ai nguyện ý mua, tranh thủ thời gian qua...

...

Trước mặt đoàn người, các loại âm thanh ầm ĩ, có vẻ lộn xộn.

- Huyền Lạc sơn mạch gần sát với mười vương quốc. Bắc Vũ vương quốc, Hàn Vũ vương quốc, Thiên Huyền vương quốc... Tất cả sẽ đến đây giao dịch. Mỗi ngày đều sẽ có rất nhiều người. Nhất là đi xa nhà, toàn bộ Thú Đường tổng cộng lại có nhiều man thú như vậy, người tới nhiều, không có khả năng đều ngồi hết được. Cơ bản cần tới sớm xếp hàng. Có vài người ở chỗ này chờ liền nửa tháng, cũng rất khó xếp hàng được!

Nhìn đoàn người ầm ĩ trước mắt, Vân Đào giải thích.

- Nửa tháng cũng không thể xếp hàng?

Trương Huyền sửng sốt.

Thú Đường không có khả năng thỏa mãn đầy đủ nhu cầu man thú. Về điểm ấy hắn đã sớm đoán được. Nhưng hắn không nghĩ tới cần phải sắp xếp trong thời gian lâu như vậy.

Nếu như ở chỗ này chờ nửa tháng, còn không bằng trực tiếp ngồi báo Kim Thân Thiết Tiễn đi Thiên Vũ vương quốc.

- Tiền bối yên tâm!

Nhìn vẻ mặt của hắn, Vân Đào mỉm cười:

- Chỉ cần ta hoàn thành sát hạch, trở thành thuần thú sư chính thức, lại có tư cách giúp tiền bối lựa chọn man thú bay để sử dụng, không cần giống như những người khác ở chỗ này chờ đợi.

Nghe hắn nói như vậy, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.

Bất kỳ nghề nghiệp nào, cũng có đặc quyền.

Thật giống như luyện đan sư ở nghiệp đoàn của luyện đan sư mua đan dược, không chỉ được ưu tiên, còn được giảm chiết khấu.

Thuần thú sư cũng giống như vậy.

Những người khác muốn cưỡi man thú bay, phải xếp hàng chờ. Mỗi ngày số người thuê là cố định. Nhưng thuần thú sư chính thức lại khác, có thể trực tiếp cưỡi, không cần giống như những người khác xếp hàng chậm trễ thời gian.

- Vậy... đi hoàn thành sát hạch thôi!

Nhìn thấy được mọi người xếp hàng dường như rất dài, da đầu Trương Huyền tê dại, tùy ý khoát tay áo.

- Ừ, nơi sát hạch thuần thú sư ở nơi đó!

Vân Đào đi trước dẫn đường.

Mấy người sải bước đi nhanh qua. Những người khác thấy bên cạnh Trương Huyền có con báo Kim Thân Thiết Tiễn cao lớn hung bạo mạnh mẽ, đều tránh ra.

Lúc này con báo Kim Thân Thiết Tiễn đã không còn khí tức sắc bén như khi vừa đột phá. Ngoại trừ hình thể to lớn, so với trước, nó không có khác biệt quá lớn, khiến cho người ta vừa nhìn thấy, còn tưởng rằng nó chỉ có Ích Huyệt cảnh.

Chỉ có điều, mặc dù là man thú Ích Huyệt cảnh, cũng không ai nguyện ý trêu chọc. Không phải là bởi vì thực lực của nó, mà nơi này là Thú Đường. Có thể dẫn theo một con man thú khổng lồ như vậy, khẳng định có quan hệ rất lớn. Nếu không phải là học đồ thì chính là thuần thú sư. Bất kể bên nào, bọn họ đều không thể đắc tội được.

Không ai ngăn cản, bọn họ đi thật ra vô cùng nhanh chóng. Qua thời gian không lâu, mọi người lại đi đến trước một gian phòng cực lớn. Phía trước cửa có năm chữ lớn “sát hạch thuần thú sư“.

Không giống với nơi sát hạch luyện đan sư, nơi đây có vẻ càng rộng hơn.

- Hiện tại cách sát hạch kết thúc, còn có một khoảng thời gian. Thời gian không muộn. Chúng ta vào đi thôi!

Nghĩ đến lập tức có thể thông qua sát hạch trở thành thuần thú sư chính thức, Vân Đào hưng phấn, trong mắt tỏa ra ánh sáng. Hắn cười một tiếng, muốn đi vào.

- Đây không phải là Vân Đào sao? Thế nào lại nhanh lại trở về như thế? Có phải cảm thấy không có cách nào thông qua sát hạch, xám xịt trở về hay không?

Mọi người vẫn chưa vào cửa, lại nghe được một giọng điệu thoáng hiện ra vẻ cười nhạo vang lên.

Quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy một người thanh niên dẫn theo rất nhiều thuộc hạ và một con hổ thú cực lớn, nghênh ngang đi tới.

Con hổ thú này so với báo Kim Thân Thiết Tiễn còn lớn hơn, khí thế cũng càng thêm kinh người, khiến người ta một loại cảm giác có thể xé rách trời cao.

Chỉ có điều, bàn về thực lực, nó còn kém hơn một ít, chỉ là Ích Huyệt cảnh sơ kỳ mà thôi.

- Người này là lục vương tử của Thần Bắc vương quốc Chu Cẩm Hoàng, cùng điện hạ chúng ta luôn luôn không hợp nhau...

Nhìn thấy Trương Huyền nghi ngờ, một thuộc hạ của Vân Đào truyền âm qua.

- Thần Bắc vương quốc?

Trong đầu Trương Huyền xuất hiện thư tịch xung quanh địa đồ.

Giống như Hàn Vũ vương quốc, Thần Bắc cũng là một vương quốc nhị đẳng. Bởi vì lãnh thổ gần với Hàn Vũ láng giềng, mâu thuẫn không ngừng, xem như là một trong những vương quốc đối địch, làm thành viên vương thất của hai vương quốc lớn, căm thù lẫn nhau, cũng là chuyện rất bình thường.

- Mâu thuẫn của hai người bọn họ, thật ra... không phải là bởi vì lãnh thổ, mà là...

Thuộc hạ của Vân Đào nói còn chưa dứt lời, liền nghe được có tiếng bước chân vang lên. Ngay sau đó lại một đám người đã đi tới.

- Cẩm Hoàng, ngươi sao có thể nói như vậy được? Không thấy được con báo Kim Thân Thiết Tiễn phía sau hắn này? Có con này, hắn đương nhiên có thể thông qua đợt kiểm tra!

Một người thanh niên áo trắng dẫn đầu, khẽ cười một tiếng, lập tức nhướng mày:

- Chỉ là... Ta nhìn con báo Kim Thân Thiết Tiễn này thế nào, hình như lại không thân với hắn? Chẳng lẽ không phải là thú sủng của hắn!

Nghe là giúp Vân Đào giải vây, trên thực tế môi hơi cong lêng, mang theo ý đùa cợt.

- Đây là cửu vương tử Càn Viễn vương quốc, Chu Tuyên. Hắn cùng điện hạ cũng không quá hòa hợp...

Tiếng thuộc hạ của Vân Đào truyền âm tiếp tục vang lên.

Càn Viễn vương quốc cũng là vương quốc nhị cấp, cách nơi này cũng không tính là quá xa, không liền kề với Thiên Huyền, lại nối liền cùng Thiên Vũ vương quốc.

- A, ngươi vừa nói như vậy, ta mới nhìn ra!

Thoáng liếc mắt nhìn con báo Kim Thân Thiết Tiễn, cũng không tới gần Vân Đào, ngược lại đứng sát cùng một người thanh niên không biết tên, Chu Cẩm Hoàng mỉm cười:

- Vân Đào, ngươi sẽ không phải thật sự không thuần phục được man thú, cố ý tìm người mượn một con đến đây chứ? Nếu thật sự là như vậy, ta khuyên ngươi vẫn nên cẩn thận hơn một chút. Một khi bị Thú Đường điều tra ra, cả đời sẽ bị cấm thi. Đến lúc đó, cũng chỉ có thể cụp đuôi ngoan ngoãn rời khỏi đây!

Thú Đường có quy định rõ ràng. Khi sát hạch thuần thú sư nếu như là mượn man thú của người khác, một khi bị điều tra ra, cả đời cấm thi, cũng đại biểu đời này sẽ vô duyên cùng nghề nghiệp thuần thú sư.

Chu Tuyên, Chu Cẩm Hoàng là thuần thú học đồ, năng lực quan sát tất nhiên không kém. Bọn họ vừa liếc mắt liền nhìn ra được con báo Kim Thân Thiết Tiễn và Trương Huyền thân thiết, còn đối với Vân Đào vô cùng xa lạ. Rất rõ ràng đó không phải là thú sủng của hắn.

- Hắc hắc, chỉ cần lần này không có cách nào thông qua, xem hắn còn mặt mũi nào, theo đuổi Mạc Vũ tiểu thư!

Chu Tuyên nói.

- Còn theo đuổi sao? Ta thấy có thể lăn được bao xa thì lăn đi bấy xa. Loại thiên tài siêu cấp giống như Mạc Vũ tiểu thư, không có khả năng bị loại gà mờ giống như hắn dâm loạn được!

Chu Cẩm Hoàng hừ lạnh.

- Ta có không tư cách? Các ngươi cũng chưa chắc có chỗ nào hơn được ta. Bớt ở chỗ này nói lời châm chọc đi. Có bản lĩnh thành thuần thú sư lại nói!

Thấy hai người giáp công, Vân Đào một mình khó có thể chống đỡ, vung ống tay áo lên.

- Phải vậy không? Thoạt nhìn rất tự tin! Chỉ có điều, một lát nữa sẽ có lúc ngươi phải khóc. Sát hạch thuần thú sư, không chỉ thông qua, còn phải đánh giá cấp bậc. Ta xem một lát nữa ngươi có thể được đánh giá là cấp mấy!

Chu Tuyên nói.

- Ngươi vẫn nên quản tốt chính mình đi. Ta sợ đến lúc đó ngay cả tam cấp cũng không được đánh giá nổi, phải xám xịt rời khỏi đây!

Vân Đào nói.

- Ngươi...

Hai mắt Chu Tuyên híp lại một cái:

- Hi vọng sau khi sát hạch xong, ngươi còn có thể tự tin như vậy.

- Hừ!

Ba người đối chọi gay gắt, không ai nhường ai. Một đám thuộc hạ đều căm thù nhìn nhau, không có sắc mặt tốt.

Trong tai nghe được lời đối thoại của mấy người này, Trương Huyền cũng hiểu được, mâu thuẫn của mấy người quả thực không phải là bởi vì lãnh thổ của vương quốc, mà hình như là một vị nữ tử tên gọi là Mạc Vũ.

- Mạc Vũ tiểu thư, là thiên tài nổi tiếng nhất trong thuần thú học đồ, cùng đám người điện hạ sát hạch thuần thú sư, phát ra ánh sáng chói mắt. Trong lòng điện hạ của các vương quốc đều thầm mến, ngầm cạnh tranh, hy vọng có thể nhận được sự ưu ái của nàng...

Thuộc hạ của Vân Đào tiếp tục truyền âm.

Biết được là nguyên nhân này, Trương Huyền lắc đầu.

Còn tưởng rằng làm vương tử, bởi vì tranh lãnh thổ, tranh đấu với nhau. Không nghĩ tới lại bởi vì một nữ nhân.

- Là Mạc Vũ tiểu thư!

- Mau nhìn man thú ở sau lưng nàng...

- Thật là lợi hại!

...

Ba người đang giằng co, liền nghe được xung quanh có tiếng xôn xao. Một bóng dáng yểu điệu chậm rãi đi tới.

Phía sau bóng người này có một con hùng ưng cao lớn đi theo, lưng sắt cánh vàng, hai mắt giống như điện giật, làm cho lòng người sinh ra sự cảnh giác.

- Man thú Thông Huyền cảnh?

Mắt Trương Huyền tập trung nhìn qua.

Con hùng ưng này không ngờ đã đạt đến Thông Huyền cảnh hậu kỳ. So với con báo Kim Thân Thiết Tiễn bên cạnh hắn cũng cường đại hơn rất nhiều.

Hơn nữa, khí tức mơ hồ, khiến người ta một loại cảm giác phong lôi. Sợ rằng ở trên phương diện tốc độ, so với con chim kỳ lạ trước đó, chỉ có mạnh hơn, không có kém hơn.

- Mạc Vũ tiểu thư!

Thấy bóng người này xuất hiện, ánh mắt đám người Vân Đào, Chu Cẩm Hoàng, Chu Tuyên nhất thời đều sáng lên. Bọn họ vội vàng nghênh đón.

- Nàng chính là Mạc Vũ?

Nhìn hùng ưng xong, lúc này Trương Huyền mới chuyển lực chú ý tới trên bóng dáng yểu điệu kia.

Đó là một nữ tử khoảng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, toàn thân mặc trường bào màu xanh lục nhạt, phác họa ra dáng người hoàn mỹ duyên dáng, thắt lưng yêu kiều tuyệt đẹp chỉ bằng nắm tay, ba nghìn sợi tóc đen bóng chảy xuôi xuống, kết hợp với làn da thịt trắng như tuyết, khiến người ta một loại thẩm mỹ khác thường.

Nói riêng về diện mạo, so với Trầm Bích Như cũng không kém hơn chút nào, thậm chí còn có phần hơn. Có thể nói còn theo kịp Triệu Nhã đã kích hoạt 10% thể chất thuần âm.

Xinh đẹp thì rất đẹp, chỉ có điều thoạt nhìn vô cùng lạnh lùng. Đối với thái độ của đám người Vân Đào, nàng còn hoàn toàn không để ý chút nào.

- Không hổ danh là Mạc Vũ tiểu thư, quả nhiên ra tay không tầm thường!

Vẻ mặt Chu Cẩm Hoàng tươi cười chào đón:

- Thanh Ưng thú Thông Huyền cảnh, chỉ sợ cũng chỉ có nàng mới có khả năng thuần phục. Lợi hại, lợi hại!

- Đó là chuyện tất nhiên. Một con Thanh Ưng thú nho nhỏ mà thôi. Mạc Vũ tiểu thư ra tay, còn không phải dễ như trở bàn tay sao?

Chu Tuyên cũng lộ ra vẻ mặt tươi cười.

Đối với lời khen tặng của hai người, vị Mạc Vũ tiểu thư này liếc mắt thoáng nhìn, trên gương mặt lạnh như băng không biểu lộ ra bất kỳ thái độ nào. Mắt nàng thoáng nhìn, thấy được Trầm Bích Như ở trong đám người, dừng lại một chút, sau đó trực tiếp đi tới.

- Nàng cũng tới sát hạch thuần thú sư sao? Hàn Quỳnh đâu? Nàng ấy không có tới sao?

Âm thanh tuy rằng thanh thúy động lòng người, lại mang theo cảm giác từ chối người ngoài ngàn dặm.

- Nàng không có tới. Ta là đi cùng bằng hữu qua đây.

Trầm Bích Như chỉ về phía Trương Huyền.

Mạc Vũ tiểu thư liếc mắt thoáng nhìn Trương Huyền, lập tức lướt qua, giống như không khí. Ngay sau đó thân thể nàng xoay đi, cũng không nhiều lời vô ích, tiến về phía gian phòng.

Đám người Chu Cẩm Hoàng bị đối phương bỏ qua, cũng hoàn toàn không có chút không vui nào, cũng theo sát, tiến vào trong.

- Các ngươi quen nhau?

Đối với chuyện Mạc Vũ tiểu thư này không nhìn mình, Trương Huyền cũng không quá để ý. Mà hắn nghi ngờ nhìn về phía Trầm lão sư bên cạnh.

- Lần trước ta cùng Hàn Quỳnh tới đây, có gặp qua một lần.

Trầm Bích Như gật đầu.

- Nàng thật sự chỉ là một thuần thú học đồ có tư chất thôi sao?

Trương Huyền nghi ngờ.

Cho dù nữ hài này rất xinh đẹp, rất có thiên phú đối với thuần thú, cũng không đến mức khiến cho vương tử của ba vương quốc lớn lộ ra thái độ cung kính như vậy!

Bất kể là Hàn Vũ, Thần Bắc hay Càn Viễn, đều là vương quốc nhị cấp. Cho dù thuần thú sư không nhiều lắm, khẳng định cũng có không ít. Một học đồ mà thôi, vẫn không đến mức khiến cho đường đường vương tử điện hạ ăn nói khép nép, cam tâm tình nguyện như vậy.

Ở vương quốc nhị đẳng, đừng nói thuần thú sư học đồ, cho dù danh sư học đồ, sợ rằng cũng không có được loại địa vị này.

Theo đẳng cấp vương quốc càng cao, vương quyền cũng lại càng tôn quý. Trừ phi là người chức nghiệp đẳng cấp cao, bằng không, chắc chắn sẽ không khiến cho người ta chú ý, không có khả năng giống như Thiên Huyền vương quốc, một danh sư học đồ nho nhỏ, là có thể khiến cho Trầm Truy bệ hạ đối xử cung kính.

- Nàng quả thực không chỉ là thuần thú học đồ. Ta đã nghe Hàn Quỳnh nói qua một lần, nàng còn có một thân phận khác... Tam công chúa của Thiên Vũ vương quốc!

Trầm Bích Như suy nghĩ một chút nói.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí