Thần Ma Thiên Tôn

Chương 67: Khảo hạch tàn khố



- Xoẹt xoẹt…

Những “dây leo” này hung hăng trườn tới, mở ra những cái miệng đầy máu, lộ ra hàm răng sắc bén.

Lúc này Ninh Tiểu Xuyên mới nhìn ra, đây căn bản không phải là dây leo.

Đây là một đầu Huyền thú tam phẩm “Đằng Mộc Xà”, cực kỳ thô to, dài hơn 20m, vừa rồi nó quấn trên tàng cây, cho nên Ninh Tiểu Xuyên còn tưởng rằng đây là một sợi dây leo.

Sinh tử quan đầu, Ninh Tiểu Xuyên liền vận chuyển huyết khí trong cơ thể tới cực hạn, Huyền Khí Võ Đạo từ trong cơ thể phát ra, ngưng tụ thành một thanh Huyền Khí chiến kiếm.

Hai tay vung kiếm, đánh thẳng về phía đỉnh đầu Đằng Mộc Xà, lập tức phát ra một tiếng nổ lớn.

Một trận tia lửa bắn ra.

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy hai tay bị phản chấn đến phát run, lực phòng ngự của Huyền thú tam phẩm cũng quá mạnh rồi, một kích toàn lực, không ngờ lại không thể trảm phá được xà lân.

Ninh Tiểu Xuyên đạp mạnh lên cành cây, nhanh chóng trèo lên cao, nhảy lên một nhánh cây cao hơn 10m, tay chân linh hoạt như một đầu Linh Hầu.

- Phành…

Đằng Mộc Xà phun ra lưỡi rắn đỏ lòm, bò dọc theo thân cây, trong mắt bắn ra thần sắc hung lệ, cái đuôi bổ xuống đánh gãy cả cành cây.

Ninh Tiểu Xuyên vội vàng nhảy lên, bắt lấy một nhánh cây càng cao hơn.

- Xì xì…

Đằng Mộc Xà há miệng, phun ra một ngụm khói độc về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Độc rắn có tính ăn mòn rất mạnh, lập tức biến một cành cây thành bột phấn, rơi lả tả trên mặt đất.

Huyền thú có trí tuệ không kém gì con người, rất thông minh, đuổi gắt gao Ninh Tiểu Xuyên không bỏ.

- Đáng chết!

- Thiểm Điện Thần Thú.

Hai tay Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ điện quang, tập trung thành một quả điện cầu cực lớn, hóa thành một đầu cự thú thiểm điện, móng vuốt đánh thẳng tới đỉnh đầu Đằng Mộc Xà.

Điện lưu đánh cho Đằng Mộc Xà rơi xuống, tạo thành một cái hố cực lớn trên mặt đất, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.

Ninh Tiểu Xuyên từ trên cành cây nhảy xuống, ở giữa không trung ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm, mượn lực rơi của thân thể, dùng một kiếm này đâm thủng đầu Đằng Mộc Xà. “Phốc” một tiếng, ghim chặt đầu rắn trên mặt đất.

Đằng Mộc Xà bắt đầu giãy dụa mãnh liệt, thân rắn thô to cuốn chặt lấy thân thể Ninh Tiểu Xuyên, hai chân, lưng, cổ đều bị cuốn chặt, giống như muốn trực tiếp nghiền nát Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy xương cốt của mình đã bị lệch vị trí, phát ra tiếng “răng rắc” nho nhỏ.

Cổ giống như như bị nghiền nát, trong mắt tràn ngập tơ máu, gương mặt đỏ lên, không thể hô hấp nổi.

Hai tay Ninh Tiểu Xuyên vẫn đè chặt thanh kiếm, ghim đầu Đằng Mộc Xà xuống đất, cường hành vận chuyển Huyền Khí trong cơ thể, hơn mười đạo điện lưu cường hoành, từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên chạy ra, không ngừng bổ lên người Đằng Mộc Xà.

Nửa khắc sau…

Đằng Mộc Xà cuối cùng cũng khí tuyệt bỏ mình, thân rắn mềm ra, rũ xuống đất.

- Khục khục…

Ninh Tiểu Xuyên đặt mông ngồi xuống đất, ho khan một trận, không ngừng thở dốc.

- Đằng Mộc Xà này hẳn là vừa mới tấn chức Huyền thú tam phẩm không lâu, trong những Huyền thú tam phẩm thì tương đối yếu, chiến lực cũng không quá mạnh, nếu như gặp phải một đầu Huyền thú tam phẩm cường đại nào đó, e rằng hôm nay người chết là ta rồi.

Sau khi Ninh Tiểu Xuyên nghỉ ngơi xong, bắt đầu giải phẫu Đằng Mộc Xà, tách da rắn ra, lấy được một viên Huyền thạch hạ phẩm to bằng nắm tay.

Giá trị của viên Huyền thạch hạ phẩm này, ít nhất cũng phải 10 vạn đồng tiền nhỏ.

Huyền thạch tất nhiên là chủ yếu là khoáng thạch, nhưng trong cơ thể Huyền thú cường đại, cũng có thể thai nghén ra Huyền thạch.

Bản chất của Huyền thạch, chính là do Huyền Khí ngưng tụ kết tích, tồn tại trong thiên nhiên, trong khoáng thạch, trong cơ thể Huyền thú, thậm chí là trong một vài thực vật đặc thù, ví dụ như Huyền Linh Mộc.

Thậm chí, trong cơ thể một số Võ giả cường đại, cũng có thể thai nghén ra những viên Huyền thạch rất nhỏ, loại này được Võ giả gọi là “Huyền Thạch Linh Thể”.

Trong cơ thể của Huyền thú tam phẩm, có thể thai nghén ra Huyền thạch hạ phẩm.

- Lân phiến của Đằng Mộc Xà có thể dùng làm áp giáp, da có thể dùng làm chiến y, nội tạng có thể luyện chế Trung Cấp đan, huyết dịch có thể luyện chế thành Huyền Thú Linh Dịch, quả thật toàn thân đều là bảo vật, tính sơ sơ thì giá trị của Đằng Mộc Xà đã vượt qua 30 vạn đồng tiền nhỏ rồi.

Ầm ầm ầm...

Mặt đất đột nhiên chấn động, có tiếng cự thú rống lớn.

Grào...

Màng nhĩ của Ninh Tiểu Xuyên bị chấn cho đau đớn, thân thể liên tiếp lui về sau ba bước, chỉ thấy một đầu Tê Giác Thú cao tới 12m từ trong rừng chạy ra, toàn thân bị hỏa diễm bao trùm, mắt lớn bằng cái xô, chỉ một tiếng rống, đã khiến cho cát bay đá chạy.

Đây là một đầu Huyền thú ngũ phẩm đã tu luyện hơn 500 năm, trên người bạo phát khí tức cực kỳ hùng hậu, giống như một “Chúa tể rừng xanh”.

Mắt của Tê Giác Thú nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, phát ra tiếng gào thét phẫn nộ, thanh âm giống như có thể chấn Ninh Tiểu Xuyên bay ra ngoài.

Trốn!

Ninh Tiểu Xuyên bỏ Đằng Mộc Xà vào túi Càn Khôn, sau đó lập tức xoay người bỏ chạy, vận chuyển Huyền Khí đến hai chân, dùng điện quang bao bọc lấy bàn chân, sau đó co chân bỏ chạy.

Căn bản không cần do dự, gặp phải Huyền thú ngũ phẩm, chỉ có thể bỏ chạy mà thôi.

Loại hung thú cấp bậc này, chính là chúa tể khắp mười dặm sơn mạch.

Phành phành phành...

Tê Giác Thú ở phía sau dồn sức đuổi theo, nhưng bởi vì thân thể quá khổng lồ, cho nên ngược lại ảnh hưởng tới tốc độ, cuối cùng để cho Ninh Tiểu Xuyên trốn thoát.

Ninh Tiểu Xuyên chạy liên tục 20 dặm, thấy Tê Giác Thú không đuổi theo thì mới thở phào một hơi, sau đó dừng lại, nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi không thôi.

- Quá hung hiểm rồi, còn may là chạy được nhanh!

Lúc này, Ninh Tiểu Xuyên vẫn nghe thấy trong rừng phát ra từng tiếng rống giận dữ của Tê Giác Thú, chấn động đại thụ khắp rừng núi đều lắc lư.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn cảm thấy không an toàn, liền thu liễm khí tức toàn thân, sau đó lấy một tấm vải trong túi Càn Khôn, bắt đầu vẽ phác họa địa đồ Hỏa Ma Sơn Mạch, đánh dấu khu vực này là khu vực nguy hiểm, sau đó lập tức rời xa mảnh địa vực này.

Ninh Tiểu Xuyên thu liễm khí tức trên người, bắt đầu cẩn thận hơn.

Lúc này, Ninh Tiểu Xuyên vẫn nghe thấy trong rừng phát ra từng tiếng rống giận dữ của Tê Giác Thú, chấn động đại thụ khắp rừng núi đều lắc lư.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn cảm thấy không an toàn, liền thu liễm khí tức toàn thân, sau đó lấy một tấm vải trong túi Càn Khôn, bắt đầu vẽ phác họa địa đồ Hỏa Ma Sơn Mạch, đánh dấu khu vực này là khu vực nguy hiểm, sau đó lập tức rời xa mảnh địa vực này.

Ninh Tiểu Xuyên thu liễm khí tức trên người, bắt đầu cẩn thận hơn.

Hắn có được Tâm Thần cảm ứng, cho nên có thể đại khái biết trước nguy hiểm, vì vậy một khi dự cảm phía trước sẽ gặp nguy hiểm, thì lập tức dừng bước, vẽ một vòng tròn lên địa đồ, đánh dấu là khu vực nguy hiểm.

Liên tiếp hai ngày, mặc dù Ninh Tiểu Xuyên đã gặp sáu đầu Huyền thú, nhưng đều là Huyền thú nhất phẩm, nhị phẩm, đều bị hắn dễ dàng tiêu diệt, cho nên cũng không gặp hung hiểm gì lớn.

Hai ngày này, Ninh Tiểu Xuyên cũng gặp được ba người tham gia khảo hạch, chẳng qua là chỉ thấy thi thể của bọn hắn mà thôi, trong đó có một người khảo hạch còn bị Huyền thú ăn đến mức chỉ còn lại bộ xương.

Khảo hạch Thiên Đế học cung quá mức tàn khốc rồi.

Thế nhưng, đến bây giờ vẫn chưa nhìn thấy một gốc Hắc Hỏa Mộc nào, Ninh Tiểu Xuyên tiếp tục cẩn thận tìm kiếm trong rừng núi. Muốn thông qua khảo hạch của Thiên Đế học cung, thì nhất định phải đạt được một quả Hắc Hỏa Mộc châu.

Đột nhiên, Ninh Tiểu Xuyên nghe thấy trong rừng truyền đến tiếng đánh nhau, còn có tiếng người, vì vậy lập tức chạy tới nơi phát ra thành âm, ẩn mình sau một gốc đại thụ, chỉ thấy cách đó không xa có hai đám người đang tranh đấu kịch liệt.

- Tề Thiên Nhi, giao Hắc Hỏa Mộc châu ra đây, bằng không hôm nay chính là tử kỳ của ngươi.

Lâm Ngân tay cầm một cây đại đao, trên đao lưu động Huyền Khí, tọa thành một viên cầu, bao bọc lấy thân thể của hắn.

Một đao chém ra, có 36 đạo đao khí.

Tu vi của Lâm Ngân đã đạt tới Thần Thể tầng thứ nhất, đây cũng là Thần Thông Võ Đạo mà hắn tu luyện ra – Cương Vực Cuồng Đao.

Ở bên cạnh có hai Võ giả trẻ tuổi tu vi Huyền Khí tầng thứ chín, trên người mặc trang phục giống như Lâm Ngân, hiển nhiên ba người bọn họ đều thuộc một Tông môn.

Cùng giao thủ với Lâm Ngân là một thiếu nữ.

Thiếu nữ này mặc trang phục trắng tinh, váy dài chấm đất, mái tóc trên đầu đen nhánh, buông xõa từ đỉnh đầu đến bắp chân, thân thể mảnh khảnh không ngừng biến hóa phương vị, mái tóc dài trên đỉnh đầu tung bay như thác.

- Lâm Ngân, Linh Khê Tông các ngươi là cường đạo sao? Có bản lĩnh thì tự mình đào Hắc Hỏa Mộc châu đi, o ngờ lại muốn cướp đoạt trong tay ta, vậy cũng bản lãnh ư?

Tề Thiên Nhi cũng là tu vi Thần Thể tầng thứ nhất, nhưng rõ ràng rơi vào thế yếu, bởi vì trong tay Lâm Ngân cầm một thanh chiến đao cấp bậc Huyền Khí, còn trong tay nàng lại không có vũ khí cấp bậc Huyền Khí.

Cảnh giới ngang nhau, thì chiến lực của người có Huyền Khí sẽ mạnh hơn người không có Huyền Khí.

Phốc…

Đao khí phá vỡ huyền cương hộ thể của Tề Thiên Nhi, một đao bổ lên lưng nàng, lưu lại một đạo vết thương đầm đìa máu.

Lâm Ngân đánh ra một chưởng, đánh lên vai trái của Tề Thiên Nhi, phát ra một tiếng “bịch” nặng nề.

Tề Thiên Nhi điểm ra một chỉ, đầu ngón tay mảnh khảnh bắn ra một đạo sóng kiếm, đánh lên ngực Lâm Ngân, cũng đánh hắn bay ra ngoài.

Thân thể của nàng thối lui về phía sau, trong miệng phát ra một tiếng rên khẽ.

- Nhị sư huynh.

Hai tên Võ giả trẻ tuổi của Linh Khê Tông, liền vội vàng đỡ lấy Lâm Ngân.

Lâm Ngần đè tay lên ngực, trên tay tràn đầy máu tươi, lập tức vẻ mặt trở nên cực kỳ phẫn nộ, quát:

- Tiện nhân, đồng loạt ra tay, bắt lấy tiện nhân kia, trước hết đoạt Hắc Hỏa Mộc châu, sau đó thay phiên chơi chết ả.

Trong mắt hai tên đệ tử trẻ tuổi đều lộ ra vẻ cuồng nhiệt, Tề Thiên Nhi chính là đệ nhất mỹ nữ của Lục Huyền võ phủ, xem ra hôm nay có phúc hưởng rồi.

Ba người của Linh Khê Tông, đều vận chuyển Huyền Khí trong cơ thể, điên cuồng xông lên.

Vụt...

Vụt...

Hai đạo kiếm khí từ trong rừng cây bay ra, nhanh như hai đạo tia chớp, trực tiếp đánh chết hai tên đệ tử Huyền Khí tầng thứ chín của Linh Khê Tông.

Biến hóa như vậy, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người.

Tề Thiên Nhi và Lâm Ngân, thậm chí ngay cả Ninh Tiểu Xuyên đang nấp trong bóng tối, cũng đều cảm thấy nôn nao.

Còn có cao thủ âm thầm ẩn nấp?

Lâm Ngân quát:

- Kẻ nào? Mau chút ra cho ta!

Tiêu Ly từ trên một ngọn cây nhảy xuống, đứng trên mặt đất, đôi mắt sắc bén, dáng vẻ tuấn lãng tiêu sái, lạnh lùng nhìn hai cỗ thi thể trên mặt đất, nói:

- Ba tên nam nhân lại đối phó với một nữ tử, quả thật là làm mất mặt Linh Khê Tông.

Đôi mắt đẹp của Tề Thiên Nhi lập tức trở mơ mang, thoáng nhìn qua Tiêu Ly, đột nhiên cảm thấy thiếu niên này đúng là một mỹ nam tử hiếm có.

Ninh Tiểu Xuyên ẩn núp trong bóng tối, trong lòng có chút ngạc nhiên, không ngờ Tiêu Ly cũng ở đây, vì vậy lập tức nín thở, cẩn thận che giấu khí tức trên người.

Tất cả những người ở đây, đều là cao thủ thế hệ trẻ.

Lâm Ngân bạt đao đứng thẳng, cười lạnh:

- Tiểu tử, ngươi là cái thá gì mà dám khoa tay múa chân với ta? Ngươi muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, vậy ta sẽ tiễn ngươi lên đường.

Ầm ầm ầm...

Lâm Ngân điên cuồng vung chiến đao trong tay, tạo thành một trận lốc xoáy, phóng thẳng về phía Tiêu Ly.

- Không biết trời cao đất rộng.

Tiêu Ly đứng thẳng trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích, chỉ duỗi ra một cánh tay, bàn tay trực tiếp hóa thành một đạo cự trảo Thao Thế dài chín mét, bóp nát đao cương, nhấc Lâm Ngân lên khỏi mặt đất.

Phành…

Đầu Lâm Ngân vỡ vụn giống như trái dưa hấu, rơi vãi khắp mắt đất, nhiễm đỏ một vùng.

- Khá lắm, không ngờ hắn đã đạt tới Thần Thể tầng thứ hai rồi.

Ninh Tiểu Xuyên từ xa nhìn chằm chằm Tiêu Ly, trong mắt có vài phần lạnh lùng. Thiên phú và thể chất của kẻ này quả nhiên lợi hại, không ngờ chỉ dùng một chiêu đã giết chết Lâm Ngân cảnh giới Thần Thể tầng thứ nhất, e rằng Võ giả Thần Thể tầng thứ hai khác cũng không có chiến lực cường đại như vậy.

Võ giả thể chất cường đại, có thể xưng Vương trong đám cùng cảnh giới, thậm chí quét ngang vô địch.

Mà Tiêu Ly, lại có thể chất như vậy.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí