Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1986: Bái kiến Lão Tổ tông! (1)



Ở bên dưới mấy người Hồn Tộc cũng là đều kinh động lên tiếng hô lớn. Bọn họ đều là đã được chứng kiến qua về sự đáng sợ của con Lang Vương này. Nó đã có khả năng lăng không chạy như bay, là Lục Giai Đê Giai Linh Thú, có được thực lực khủng bố không thua kém bậc Thiên Tôn.

Dẫu bọn ho sinh sống tại đây đã nhiều năm nhưng tới nay vẫn là lần đầu gặp mặt con Linh Thú đáng sợ.

Nếu không có con Linh Thú này, chỉ bằng mấy người Địa Hoàng bọn họ cùng với vài vị Vương Giai đã sớm phá vòng vây mà đi rồi.

Bọn họ mặc dù không biết vừa rồi phát sinh chuyện gì, nhưng mà bọn hắn lại không cho rằng người trẻ tuổi trước mắt này có thể ngăn được con Lang Vương này xông vào cắn a!

E rằng đợi lát nữa người trẻ tuổi này sẽ đổ máu tươi ngay tại chỗ!

Chính là, sau một khắc thì bọn họ cũng là đều hoàn toàn trợn tròn mắt!

Chỉ thấy một con Lang Vương vô cùng oai phong lẫm liệt lại bị người ta xem như chú khuyển trông nhà bình thường, chỉ một cước đá bay ra thật xa. Một âm thanh tiếng kêu thảm thiết xé rách không trung, mà cuối cùng chỉ còn sót lại một chấm nhỏ biến mất tại phía chân trời.

Cho dù là Vân Lợi hay là vị lão tộc trưởng có thực lực cường đại nhất kia, ánh mắt bọn họ ai nấy đều là trợn thật lớn, điệu bộ khó có thể tin nổi.

Bọn họ còn đang nghĩ mới rồi vây công bọn họ thật sự là một đàn Lang Thú hung hãn sao? Mà một con Lang Vương kia thật sự là đạt tới Lục Giai trở lên sao?

Lão tộc trưởng nhìn Lăng Tiếu, trong ánh mắt lão nổi lên một ý nghĩ không sao diễn tả nổi. Lão phát hiện Lăng Tiếu tựa hồ có chút tương tự như thần tượng của bọn họ ở trong từ đường. Mà ở trong những sách cổ ghi chép của chủng tộc thì lão hiểu quá rõ. Trong thời huy hoàng đã qua của chủng tộc bọn họ, vẫn còn từng xuất hiện những vị tồn tại như thể thần linh. Bọn họ chỉ cần một ý niệm trong đầu là có thể phá núi đào sông, dời non lấp biển đều không là vấn đề.

Mà người trẻ tuổi trước mắt này vừa rồi không phải là chỉ dùng một ý niệm trong đầu liền quăng đi toàn bộ những con Lang Thú này ra tít ngoài xa hay sao?

Nhìn lần nữa lại hắn cùng với Lão Tổ tông kia đều có chung một khí phách thách thức thiên hạ và tư thế oai hùng tiêu sái tự nhiên, lão tộc trưởng này không nhịn được sự hoảng sợ liền quỳ xuống oai oái khóc ròng mà nói

- Lão... Tổ tông, Lão Tổ tông giáng xuống, xin nhận một lạy của hậu bối tử tôn Vân Sư Phúc!

Những người khác đều không hiểu ra sao, nhưng mà thấy Lão tộc trưởng đã quỳ xuống, lại xưng hô Lăng Tiếu là Lão Tổ tông. Nên trong lúc nhất thời bọn họ đều cảm giác được người này có thể chính là thần linh trong tộc bọn họ giáng xuống hay không. Lúc này ai nấy đều vội vàng quỳ xuống cao giọng giật mình la lên

- Bái kiến Lão Tổ tông!.

Lăng Tiếu vẫn còn thật là có hơi không hiểu. Nhưng mà với thực lực bây giờ của hắn, và so cùng mối liên hệ giữa bọn họ và Lão Tổ tông thì thật đúng là hắn không ngại nhận một quì này của bọn họ, đồng thời cũng nhân cơ hội lợi dụng dịp này để hắn nói rõ ý đồ với bọn họ.

Lăng Tiếu để lộ ra ngoài khí tức Thần Vương kia trên người mình. Ở chung quanh hắn trong nháy mắt hình thành một mảnh hào quang, soi sáng ánh mắt của mọi người. Lực lượng Bản Nguyên và linh khí vô cùng yếu ớt ở nơi này cũng cùng với hành động này của Lăng Tiếu mà trở nên lúc nào cũng có thể sẵn sàng ùa đến mãnh liệt. Điều đó khiến cho người ở chỗ này ai nấy đều hơi bị kinh ngạc, lại hơi thấy khoan khoái thung dung, khiến cho bọn họ đồng loạt cảm thấy được có một loại cảm giác lâng lâng, tựa hồ đều muốn đột phá vào giờ khắc này.

Bọn họ đều là giật mình la lên ở trong lòng "Thần tích a!".

- Nếu như các ngươi nhận ra thân phận của ta, ta cũng không tính toán che giấu. Ta đúng là Hồn Tổ chuyển thế tái sinh, cũng là tổ tiên các ngươi!

Lăng Tiếu cố làm sâu lắng nhẹ nhàng nói một tiếng. Ngay sau đó, hắn liếc liếc mắt hướng tới tứ phương mà quát to

- Lên cho ta!

Cùng với âm thanh Lăng Tiếu vừa dứt, mấy quả núi cao ở gần đó đều là thấy đất rung núi chuyển mà từ từ nhấc lên.

- Rầm rầm!

Cả mấy quả núi đang không ngừng rung rinh bắt đầu di động, bọn chúng rốt cục nhấc dần từng điểm mà bắt đầu rời khỏi mặt đất, rồi lăng không trôi nổi bay lên cao.

Mặc dù những người có mặt ở đây đều là tồn tại lợi hại nhất trong Hồn Tộc, nhưng khi bọn hắn thấy một màn như vậy thì vẫn bị kinh hãi một hồi. Quả thực là khiến cho bọn họ không dám tưởng tượng.

Lão tộc trưởng kia chính là tu vi bậc bán tôn. Muốn lão toàn lực vẫy một cái để hủy diệt một quả núi cao thì không là vấn đề, muốn lão nhổ lên một quả núi non trùng điệp nho nhỏ thì cũng gượng gạo có thể làm được.

Chính là nghĩ muốn làm như Lăng Tiếu vậy, chỉ dựa vào một ý niệm trong đầu liền đồng thời khiến cho vài quả núi lớn bay dựng lên, đây là khái niệm gì? Đây là cấp bậc thực lực gì mới có khả năng làm được vậy?

Cho dù là tồn tại cấp bậc Huyền Đế thì cũng còn chưa có năng lực này. Về phần Thánh Giả có lẽ có khả năng làm được, nhưng mà bọn hắn nhất định phải lợi dụng thủ đoạn cách không để khống chế mà không phải giống như Lăng Tiếu, dùng ý nghĩ như vậy là có thể dễ dàng làm được. Cái này thì tuyệt đối không có.

Chiêu thức ấy thì phải là bậc độc nhất vô nhị của người Hồn Tộc bọn hắn mới có thể làm được.

Lăng Tiếu đùa bỡn vài quả núi cao chỉ là trò trẻ con. Hắn quả thật không muốn gây ra động tĩnh quá lớn, nếu là chăm chú thì ngay cả dãy núi non này hắn đều khiến cho bay lên đều không nhất thiết là việc gì khó.

Mấy ông lão Hồn Tộc ai nấy đều bắt đầu tin tưởng người trẻ tuổi trước mắt này có lẽ chính là tổ tiên bọn họ chuyển sang kiếp khác.

Bởi vì trên người Lăng Tiếu đột nhiên có thêm một loại mùi vị khiến cho bọn họ cảm giác thân cận.

- Bái kiến Lão Tổ tông!

Mọi người ở chỗ này ai nấy đều là quỳ lạy rồi nhất tề tung hô.

- Tộc chúng ta từ thời viễn cổ tới nay liền sinh tồn hết đời này đến đời khác. Về sau đến khi niên đại Thượng Cổ bắt đầu, ta chịu mệnh của trời tự nghĩ ra thần quyết, cứu chủng tộc khỏi nguy nan, khai sáng cơ nghiệp phi phàm, tắm huyết trăm tộc khắp đồng ruộng, uy chấn tứ phương, kinh động khắp nơi...

Lăng Tiếu trong nháy mắt biến thành một người khác, thần âm mênh mông cuồn cuộn bắt đầu lanh lảnh vang dội tại thiên địa này.

Bất kể là thôn xóm Hồn Tộc ở phương xa, bất luận kẻ nào cũng đều nghe được những lời thế này của Lăng Tiếu. Tất cả cảm nhận được một nỗi xúc động phát ra từ bản thân, tất cả đều quỳ sát xuống, trên mặt tràn ngập vẻ sùng bái kính nể.

Bọn họ nghe Lăng Tiếu kể ra nguồn gốc lịch sử chủng tộc mà đều là cảm thấy một hồi tự hào và kiêu ngạo.

Thì ra bọn họ đều là hậu duệ Cổ Thần tộc, có được huyết thống ưu tú nhất, chỉ là bị kẻ gian làm hại, mới bị ép lưu lạc đến bước này.


DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí