Phi Thiên

Chương 1517: Vân Dung quán (Thượng)



Khấu Văn Lam nói:

- Các ngươi không cần quan tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp tìm người nghe ngóng. Nói cho các ngươi biết là bảo các ngươi chuẩn bị cho tốt trước. Một khi có tin tức, tất cả tu sĩ ngoài Kim Liên dưới trướng bổn thống lĩnh sẽ phải cùng xuất chinh theo Bổn thống lĩnh.

Tôn Phó thống lĩnh lại chắp tay nói:

- Đại nhân, nếu như chúng ta đi, bên khu Đông thành này làm sao bây giờ?

- Bên Tổng trấn tự có sắp xếp, các ngươi chỉ cần chuẩn bị tốt, tùy thời xuất phát là được.

Khấu Văn Lam lạnh nhạt đáp lại một câu.

Có mấy lời hắn không tiện nói ra, kỳ thực hắn cũng hiểu rõ. Bích Nguyệt phu nhân làm vậy là sớm đuổi hắn và Hạ Hầu Long Thành một chút. Tránh cho hai người nháo sự ở đây. Ngay cả chuyện bồi thường của những cửa hàng khu Đông thành, Bích Nguyệt phu nhân cũng đã phái người tiếp nhận. Đối với chuyện này Khấu Văn Lam không có ý kiến gì. Dù sao bồi thường tiền đều là cho những thương hộ kia. Lại không tới tay hắn, chỗ tốt chính thức đã tới tay hắn.

Bàn giao nhắn nhủ với đám người dưới trướng một phen. Khấu Văn Lam rời khỏi phủ thống lĩnh đi thẳng tới Quần Anh hội quán.

Oan gia ngõ hẹp, vừa vào cửa đã gặp một người. Hạ Hầu Long Thành cũng vừa từ bên trong đi ra, thấy người tới là hắn, thân thể chắn ngang đường, cố ý ngăn đường Khấu Văn Lam lại, hắn cười lạnh nói:

- Ẻo lả, ngươi tới đây làm gì?

- Hạ Hầu cẩu hùng, ta muốn đi đâu thì đi đó, chẳng lẽ Quần Anh hội quán này là ngươi mở?

- Ngươi đừng quên đây là địa bàn của ai.

- Cẩu hùng thối, nể mặt tổng trấn đại nhân lần này ta tha cho ngươi một mạng. Ta khuyên ngươi không có việc gì đừng có gây sự.

- Còn không biết là ai tha cho ai.

Hạ Hầu Long Thành khinh thường nói một tiếng, nhưng mà vẫn nhường đường cho đối phương rồi rời đi. Không có biện pháp, trước đó Bích Nguyệt phu nhân đã lên tiếng, bảo hai người phân cao thấp trong chuyện Hắc Vương kia. Trước khi làm xong việc không cho phép hai người lại gây chuyện. Hai người cũng đồng ý.

Hạ Hầu Long Thành vừa đi, Khấu Văn Lam tiến vào trong. Hoàng Phủ Quân Nhu có chút đau đầu, khuôn mặt tươi cười đón khách. Hai người ngồi xuống đình, sau khi dâng trà lên, Hoàng Phủ Quân Nhu thở dài nói:

- Khấu thống lĩnh đại giá quang lâm, không biết là có chuyện gì?

Khấu Văn Lam cười nói:

- Cẩu hùng kia vì sao lại tới, ta vì sao mà tới? Quân Nhu, giữa chúng ta cũng không cần phải che che giấu giấu. Ta đành nói thẳng vậy, vận dụng lực lượng Quần Anh hội giúp ta tìm kiếm tung tích của tên Quỷ Vương kia.

Hoàng Phủ Quân Nhu cau mày nói:

- Có phải ngươi tìm nhầm người rồi không? Thiên đình các ngươi còn không tìm thấy người, chúng ta nào có thể tìm được chứ?

Uống một ngụm trà, Khấu Văn Lam nhẹ nhàng dùng khăn tay lau miệng rồi lắc đầu nói:

- Cần gì phải biết rõ mà còn giả bộ hồ đồ như vậy? Quần Anh hội các ngươi làm gì, ngươi biết, ta cũng biết. Thiên đình ngoài sáng, các ngươi trong tối. Góc tối nơi Thiên đình không vươn tới. Quần anh hội các ngươi bên trong người tam giáo cửu lưu đều có. Dù sao cũng là bằng hữu, chỉ là một chút chuyện nhỏ mà thôi.

Hoàng Phủ Quân Nhu nói:

- Ngươi đã nói tới mức này, ngươi cũng nên hiểu rõ. Nếu như thực sự có thể dùng lực lượng Quần Anh hội tìm kiếm Quỷ vương thì không tới phiên ngươi mở miệng. Người bên trên đã sớm mở miệng. Không phải bị bất đắc dĩ thì cũng không nên dùng Quần anh hội. Nếu không, việc lớn việc nhỏ đều dùng Quần anh hội, như vậy còn cần đám thiên binh thiên tướng các ngươi làm gì? Mọi chuyện đều dùng Quần anh hội, một khi Quần Anh hội bị người trong thiên hạ biết rõ. Như vậy Quần Anh hội sẽ không tồn tại được. Sao ngươi không đi tìm Khấu gia các ngươi hỗ trợ tìm kiếm, lại còn tới tìm ta. Ngươi tìm nhầm người rồi.

Khấu Văn Lam nói:

- Nhiều một phần lực lượng cũng có khả năng sớm ngày tìm được. Quân Nhu, không phải nàng sẽ không giúp ta đó chứ?

Hoàng Phủ Quân Nhu lắc đầu:

- Khấu Văn Lam, ngươi đã quá xem trọng ta rồi. Loại chuyện này đừng nói ta không làm chủ được. Cho dù ta có thể làm chủ, ngươi có từng nghĩ tới một việc hay không.... Ngươi đã biết rõ Quần anh hội nghe lệnh người nào. Nếu như Khấu gia các ngươi cũng có thể vận dụng Quần anh hội, như vậy sẽ khiến cho vị kia kiêng kỵ. Đừng nói là Quần anh hội ta không may. Chỉ sợ Khấu gia ngươi cũng tai họa ngập đầu. Ngươi xuất thân cao quý, chắc hẳn cũng nghe tới hậu quả khi phạm húy, kiêng kỵ chứ? Thiên uy khó dò, ngươi thực sự muốn thừa nhận hậu quả như vậy sao? Việc này nếu như đổi lại là lão gia tử nhà ngươi, chắc chắn sẽ không đi tìm Quần Anh hội. Ngươi..... Nể mặt là bằng hữu, thứ cho ta nói thẳng. Ngươi và Hạ Hầu Long Thành đã quen không kiêng kỵ gì cả. Vừa đi ra khỏi nhà đã trực tiếp làm thống lĩnh một khu, thiếu kinh nghiệm lịch lãm rèn luyện. Ngay cả người lãnh đạo trực tiếp của các ngươi là Bích Nguyệt phu nhân cũng không được các ngươi đặt vào trong mắt. Đây là bối cảnh của các ngươi, nhưng mà làm như vậy cũng không đúng. Không sai, đúng là Bích Nguyệt phu nhân không thể làm gì được các ngươi. Nhưng mà từ trên xuống dưới, trong thiên đình này không có ai thích loại quy củ này. Dù sao lão gia tử nhà ngươi còn chưa được tới mức một tay che trời. Tiếng người đáng sợ, miệng người có thể khiến cho vàng xói mòn. Đừng hủy tiền đồ của mình. Cho nên ta nói các ngươi a, kinh nghiệm ở phương diện này còn nông cạn một chút. Nên học lão gia tử nhà các ngươi một chút. Không nên đụng vào chuyện không nên làm. Chuyện này ta không giúp được các ngươi.

Lời nói đằng sau có ý tứ răn dạy, nhưng mà Khấu Văn Lam lại trầm mặc, mãi một lúc lâu sau mới gật đầu nói

- Thụ giáo, việc này cứ coi như ta chưa từng nói qua.

Dứt lời hắn chắp tay rời đi.

Khấu Văn Lam lúc nào mới có thể tìm được tin tức Hắc Vương Miêu Nghị không biết. Một tháng sau Vân Tri Thu đã mang người tới.

Mang theo nho sinh, đầu bếp, Thiên Nhi, Tuyết Nhi, còn có mấy tiểu nhị vốn là người của Phong Vân khách điếm. Đều là người tương đối tin cậy. Cho dù là tiểu nhị khác của Phong Vân khách điếm cũng rất tin cậy. Chỉ là không thể nào mang hết bọn họ tới được. Bên tiểu thế giới còn có người. Mà những người mang tới này lại trường kỳ ở bên đại thế giới này.

Yêu Nhược Tiên chưa từng đi tới nơi này. Sau khi nhận được tin tức Vân Tri Thu sắp tới, Miêu Nghị thông báo cho Chính Khí môn đưa Yêu Nhược tiên tới tinh không. Về sau gặp Vân Tri Thu, nàng lại lặng lẽ mang hắn tới.

Cửa hàng đương nhiên không tránh khỏi tu sửa một phen. Miêu Nghị đương nhiên phải chạy tới nhìn một cái. Tiến vào cửa hàng hắn đã thấy Vân Tri Thu khoa tay múa chân, chỉ bên này phải làm thế này, bên kia phải làm thế nọ. Tóm lại nàng là lão bản, tất cả đều phải dựa theo ý tứ của nàng.

Những người khác nhìn thấy Miêu Nghị thì sợ hãi, có chút phức tạp. Nho sinh và đầu bếp thì thổn thức, không biết nên nói gì cho phải. Tiểu tử này ở trong tiểu thế giới xuất quỷ nhập thần, hóa ra đã sớm lăn lộn tốt ở đại thế giới trong truyền thuyết. Lại còn làm tiểu tướng tam tiết trong thiên đình.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí