Kỷ Ninh điều khiển Tiểu Thiên Kiếm Trận tạo thành một luồng kiếm quang đâm thẳng tới Hòa Hạnh làm cô gái có dáng vẻ yểu điệu này lập tức biến đổi sắc mặt: "Kiếm quang thật đáng sợ! Đành phải vậy thôi!" Mái tóc màu xanh của nàng lập tức phát ra ánh sáng xanh chói mắt, đồng thời toàn thân được được bao phủ bởi một tầng sáng xanh. Mà luống kiếm quang vừa đâm xuyên qua tầng sáng vàng thì lập tức đâm thẳng tới tầng sáng xanh. Tầng sáng xanh lập tức chấn động, phù văn ở mặt ngoài bị bóp méo lại rồi cuối cùng sau một tiếng Uỳnh thì vỡ ra.
Tia kiếm quang còn sót lại đã cực kỳ yếu ớt nên cũng không thể xuyên qua được pháp bảo hộ thân của Hòa Hạnh.
"Đại ca! Phù bài do sư tôn ban cho gặp một kích này đã bị phá vỡ rồi." Hòa Hạnh vội vàng nói.
Thật đáng sợ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.com
Uy lực của luồng kiếm quang này có khi phải ngang tầm với một kích tiện tay của Vạn Tượng chân nhân vì đến ngay cả phù bài do sư tôn hắn cho cũng chỉ có thể đỡ được một kích mà thôi.
"Tiểu muội, liều mạng thôi." Hòa Phòng nghiến răng nghiến lợi. "Đừng có trông chờ vào may mắn. Phải liều mạng thì mới có được một đường sinh cơ."
"Rõ." Hòa Hạnh gật đầu.
Trong mắt hai huynh muội đều hiện lên vẻ dứt khoát. Chỉ thấy khí tức của bọn hắn đột nhiên tăng vọt lên, xuất hiện một tầng ánh sáng đỏ máu trôi nổi bên ngoài da.
"Cấm thuật!" Xa xa, Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Ninh, Ảnh bà bà, lão bộc A Tỉnh đang vây công bỗng thấy vậy thì biến đổi sắc mặt.
Cấm thuật...
Thông thường đều là loại pháp môn cấm kỵ thiêu đốt thọ mệnh, đây chính là một cái giá cực lớn phải trả khi thi triển nó. Một khi thi triển ra rồi thì việc bù đắp lại những gì đã mất cũng rất khó. Nhưng chính vì cái giá phải trả rất lớn nên khi kẻ nào thi triển ra cấm thuật sẽ có được thực lực tăng như bão.
"Muốn giết chúng ta thì đến đây."
"Đến đây."
Sau khi thi triển cấm thuật, trong mắt của Hòa Phòng và Hòa Hạnh đều hiện lên sự điên cuồng.
"Bọn chúng bây giờ là chó cùng." Ngay lập tức, Kỷ Cửu Hỏa truyền âm nói. "Tuy bị chúng ta vây công nhưng dù sao bọn chúng cũng là Tử Phủ tu sĩ, lại còn thi triển cấm thuật. Nên chúng ta chỉ hơi khinh thường là có thể sẽ có người phải chết. Vì thế phải cực kỳ cẩn thận, ưu thế đang ở bên chúng ta. Thà bỏ qua cơ hội còn hơn là phải liều mạng. Chúng ta phải tìm ra cơ hội dù chỉ nhỏ nhất để giết bọn chúng."
"Rõ." Ảnh bà bà nheo mắt lại.
Lão bộc A Tỉnh thì lại nhìn chằm chằm về hướng xa xa nơi huynh muội Hòa Phòng, tay thao tác lấy đại chùy của hắn.
Kỷ Ninh lại xuất ra sợi kiếm quang thứ hai.
Bốn người liên thủ!
Điên cuồng tấn công huynh muội Hòa Phòng. Thực lực của huynh muội Hòa Phong trong đám Tử Phủ tu sĩ cũng chỉ có thể coi là bình thường, vẫn còn xếp sau Động Tử Khải và Mộc Tứ! Mà Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, lão bộc A Tỉnh đều là những kẻ đã sống gần bốn trăm năm. Trên thực tế, ba ông bà già này còn có thực lực mạnh hơn hẳn hai huynh muội kia. Đó là còn chưa kể đến tên biến thái như Kỷ Ninh!
Sau khi huynh muội Hòa Phòng thi triển ra cấm thuật thì mới chỉ có thể miễn cưỡng đỡ được thế vây công của bốn người.
"Lũ Kỷ tộc hèn mọn giảo hoạt." Huynh muội Hòa Phòng, Hòa Hạnh đứng đó điên cuồng mắng chửi, đồng thời thao tác pháp bảo để ngăn cản. Bởi vì thi triển cấm thuật nên uy lực của pháp bảo họ thi triển ra cũng tăng lên nhiều...Đặc biệt là tầng nước do cái hũ kia thả ra, bây giờ đã có thể ngăn cản hoàn toàn kiếm quang được tạo ra từ Tiểu Thiên Kiến Trận của Kỷ Ninh!
Điều này làm cho Kỷ Ninh phải thầm than trong lòng.
Đối phương là Tử Phủ tu sĩ mà mình thì mới chỉ là cấp Tiên Thiên viên mãn. Có thể đánh vượt cấp làm ép đối phương phải thi triển cấm thuật thì cũng có thể kiêu ngạo với Tiểu Thiên Kiếm Trận rồi.
"Đại ca, tên Kỷ Ninh kia quá mạnh mẽ." Trong mắt Hòa Hạnh hiện lên vẻ tuyệt vọng. "Dù ta có đem toàn bộ sức lực ra thì cũng chỉ có thể ngăn cản mình hắn thôi."
"Phía ta cũng sắp không trụ được nữa rồi." Hòa Phòng còn phải đồng thời đỡ đòn của ba người khác.
Bỗng nhiên...
Trên tay hai huynh muội Hòa Phòng, Hòa Hạnh xuất hiện một đạo phù hắc quang. Trong nháy mắt họ đã thúc dục hai đạo phù này biến thành hơn mười đạo hắc quang tập kích bốn người Kỷ Cửu Hỏa! Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, lão bộc A Tỉnh đều kinh hãi thi triển ra thủ đoạn để ngăn cản. Còn Kỷ Ninh thì cầm song kiếm trong tay, trước người đã xuất hiện Thủy Hỏa Liên Hoa xoay tròn.
"Uỳnh uỳnh uỳnh." Luồng hắc quang xuyên thẳng cho Thủy Hỏa Liên Hoa nhưng cuối cùng cũng bị Bắc Minh Kiếm của Kỷ Ninh đỡ lại.
Kỷ Ninh phải lùi liên tiếp ra sau để lại từng vết nứt trên mặt đất.
"Thật lợi hại." Kỷ Ninh nhìn xuống lỗ thủng ở phần bụng, có điều trong nháy mắt cơ thịt ở phần bụng cũng sinh trưởng khôi phục không để lại một vết sẹo nào.
"Kỷ Ninh, may là có ngươi, nếu không riêng lần này chúng ta đã bị thương thậm chí có thể có người chết không chừng." Kỷ Cửu Hỏa cũng được một trận hoảng sợ. Bọn họ đều là dòng luyện khí mà hắc quang kia lại quá nhanh, một khi bị nó xuyên qua không chừng có thể chết ngay tức thì.
Ảnh bà bà cũng truyền âm nói: "Hai tên này không hổ là xuất thân từ tông môn, có rất nhiều thủ đoạn. Chúng ta mà không cẩn thận là thua ngay. Bây giờ chúng ta cố gắng giữ khoảng cách tránh xa bọn chúng một chút nhờ đó chúng ta lại càng có thể dễ dàng giải quyết."
"Ừ." Kỷ Cửu Hỏa gật đầu. "Hai người bọn chúng sắp không chống được nữa rồi. Chỉ cần cố gắng thêm chút nữa là bọn chúng chắc chắn phải chết."
Kỷ Ninh thấy thế thì cũng nhíu màu lại.
Ba người tộc trưởng đều là Tử Phủ tu sĩ dòng luyện khí nên không dám đến gần kẻ thù bởi vì công kích lần trước của đối phương quá nhanh, muốn tránh cũng không tránh được, nên khoảng cách càng gần thì lại càng nguy hiểm. Vì thế đúng là bọn họ phải đi ra xa...nhưng mình lại là dòng Thần Ma luyện thể! Nếu cứ giữ khoảng cách như vậy thì đến khi nào mới thắng được? Phải tốc chiến tốc thắng!
"Tộc trưởng, xin giao cho ta." Kỷ Ninh truyền âm lớn, đồng thời sau lưng hắn xuất hiện pháp bảo cánh chim. Đôi cánh vừa lay động một cái thì cả người Kỷ Ninh đã như hóa thành một con đại bàng tung cánh, trong nháy mắt liền xuất hiện trước mặt huynh muội Hòa Phòng, Hòa Hạnh.
"Cẩn thận." Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà cũng lão bộc A Tỉnh đều lắp bắp kinh hãi. Có điều bọn họ cũng biết Kỷ Ninh là dòng Thần Ma luyện thể, lại còn tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ nên cũng có chút yên tâm.
"Tới hay lắm." Huynh muội Hòa Phòng, Hòa Hạnh vốn còn hơi chút kinh ngạc nhưng lập tức dồn toàn lực tiếp đón.
Lúc trước bọn chúng còn đang tức sôi cả bụng lên.
Đám người Kỷ Cửu Hỏa quá giảo hoạt, luôn giữ khoản cách không cho bọn chúng có cơ hội xông lên liều mạng! Hai người bọn chúng đều như bị bông để người ta đánh, không dám để sơ hở lộ ra. Một khi sai lầm là lập tức bị giết chết ngay. Nhưng chẳng lẽ có ai không phạm sai lầm bao giờ sao? Đang lúc bọn hắn tuyệt vọng thì Kỷ Ninh liền xung phong liều chết xông tới.
"Giết được ngươi thì dù bọn ta có chết cũng đáng."
"Thiên tài của Kỷ tộc cơ à."
Huynh muội Hòa Phòng điên cuồng xông lên liều mạng cùng Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh thì giống như chim đại bàng gào thét xẹt qua tạo thành một đường cong tập kích thẳng vào Hòa Hạnh. Mục tiêu của hắn chính là muốn phá ít nhất một món pháp bảo hộ thân của Hòa Hạnh. Ở phía trước Kỷ Ninh hiện ra một luồng kiếm quang. Bắc Minh Kiếm trong tay hắn thi triển ra kiếm chiêu cực mạnh...Ti Vũ Thành Tuyến!
"Vù!"
Kiếm quang xẹt qua!
Cái đầu xinh đẹp của Hòa Hạnh kia bay đi, trong đôi mắt của nàng vẫn còn đầy sự khiếp sợ khó tin.
"Ngươi, ngươi..." Hòa Phòng ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
Trên đầu Kỷ Ninh có một vết thương, thậm chí là xẹt qua ấn đường. Nhưng vết thương này cũng nhanh chóng khôi phục lại. Sở dĩ hắn có thể vừa đối mặt đã giết chết Tử Phủ tu sĩ Hòa Hạnh là do kiếm thuật hơn xa đối phương. Đồng thời Kỷ Ninh lại còn dùng thủ đoạn lưỡng bại câu thương để có thể tùy ý đấm đối phương một kiếm. Nhờ đó mới có thể một chiêu đã giết chết đối phương rồi.
"Ngươi, Thần Ma luyện thể đã bước vào Tử Phủ rồi sao?" Hòa Phòng không thể tin nổi.
Thần Ma luyện thể đều chậm tiến hơn luyện khí.
Lúc trước Kỷ Ninh thao tác Tiển Thiên Kiếm Trận rõ ràng là thủ đoạn của dòng luyện khí. Hơn nữa Kỷ Ninh mới có mười sáu tuổi...Hòa Phòng cùng Hòa Hạnh đều cho rằng Kỷ Ninh mới chỉ luyện khí mở Tử Phủ thôi! Đoán chừng Thần Ma luyện thể cũng mới chỉ ngấp nghé Tử Phủ mà thôi. Thông thường thì giai đoạn Tiên Thiên sinh linh của Xích Minh Cửu Thiên Đồ là giai đoạn nguy hiểm nhất cho nên Hòa Hạnh mới muốn liều mạng.
"Tiểu muội." Hòa Phòng nhìn thi thể trên đất rồi đột nhiên gào lên một tiếng. "Tử Khải sư huynh. Báo thì cho chúng ta. Tiêu diệt Kỷ tộc! ! !"
"Lui." Kỷ Ninh giật mình, pháp bảo cánh chim chấn động đem cả người lui về phía sau.
"Uỳnh."
Hòa Phòng đột nhiên nổ tung.
Tử Phủ trong cơ thể hắn giống như một hồ nước, trong hồ nước lại tích tụ vô tận nước, nước chính là nguyên lực hóa lỏng! Khi Hòa Phòng giật kíp nổ Tử Phủ này thì toàn bộ nguyên lực hóa lỏng tích tụ trong hồ nước đó lập tức hóa thành khí. Quả thật chỉ có thể miêu tả bằng từ đáng sợ.
Nguyên lực mãnh liệt vô tận tràn ra bốn phương tám hướng! Trong nháy mắt đã bao phủ quanh Kỷ Ninh!
Ầm ầm! ! !
"Kỷ Ninh!"
"Kỷ Ninh !" Xa xa ba người Kỷ Cửu Hỏa đều kinh hãi.