Ma Thiên Ký

Chương 518: Nhập phẩm đan dược



Dịch giả: Xin Cái Tên

Liễu Minh cảm thụ được pháp lực trong cơ thể đang trôi dần, khuôn mặt hắn lập tức hiện lên vẻ nghiêm nghị.

Hắn chờ giây phút này đã lâu, nên lập tức vỗ vào hai cái túi da đen bên hông, hai làn khói đen lao ra ngưng tụ thành hình một con Ngân sắc Cốt Hạt và một cái Phi Sọ dữ tợn.

"Chủ nhân". Âm thanh của giống như của nữ hài tử và nam đồng vang lên.

Liễu Minh cũng không nói lời nào, chỉ là nhìn bọn chúng rồi dùng thần thức phân phó mấy câu.

Sau một khắc, Cốt Hạt lập tức dùng hai cái càng ôm lấy bắp đùi, còn Phi Sọ thì thả ra mấy sợi tóc quấn chặt lấy cánh tay của Liễu Minh.

Liễu Minh khẽ gật đầu, sau khi cẩn thận lại Tu Di loa và Trữ Vật phù liền nhắm nghiền hai mắt, bấm pháp quyết bắt dầu khống chế tốc độ lưu động của pháp lực trong cơ thể, đợi đến lúc pháp lực bị rút đi toàn bộ sẽ tiến nhập không gian thần bí kia.

Theo thời gian dần trôi qua sắc mặt hắn cũng từ nhuận hồng trở thành trắng bệch, sương mù màu đen cuồn cuộn ở bên ngoài cơ thể càng lúc càng tán đi.

Khi pháp lực chỉ còn lại một phần mười thì lực hút từ đan điền đột nhiên ngừng lại.

Liễu Minh thấy vậy thì thầm thở dài nhẹ nhõm, nhưng hắn chưa kịp suy tính chuyện gì thì bên tai đã nghe thấy một tiếng "Vù" sau đó trước mặt bỗng trở nên tối sầm.

Khi lần nữa nhìn rõ mọi thứ phía trước hắn đã lại ở trong không gian thần bí

Không gian này rộng tầm một mẫu, xem ra nó lại được mở rộng thêm rồi.

Liễu Minh đưa mắt nhìn sang hai bên thì thấy hai tên Phi Sọ và Cốt Hạt cũng đã thuận lợi tiến vào chỗ này.

"Tốt, hiện tại đã có thêm rất nhiều thời gian, hai người cũng nên cố gắng tu luyện đi." Liễu Minh khoát tay áo một cái, nhỏ giọng nói.

"Vâng, thưa Chủ nhân."

Cốt Hạt giơ đôi cự kìm lên, nhanh chóng nhảy xuống, cũng lắc người một cái đã xuất hiện ở ngoài khoảng cách mười trượng, đồng thời cái đuôi cũng không ngừng đong đưa, chạy thẳng về phía tường khí."

Phi Sọ cũng không chịu yếu thế trong nháy mắt đã hóa thành chín cái bóng mờ, như ẩn như hiện, chạy về phía khác trong tường khí.

Sau khi thấy hai Linh sủng của mình bắt đầu tu luyện, Liễu Mình mới bắt đầu quan sát bốn phía xung quanh. Bỗng nhiên, hắn lớn tiếng kêu:

"La tiền bối, vãn bối có một số việc muốn thỉnh giáo, mong tiền bối hiện thân để gặp mặt."

âm thanh vang vọng khắp không trung, nhưng mãi vẫn không có chuyện gì xảy ra.

Đợi một lúc, Liễu Minh lại kêu thêm mấy lần nữa nhưng kết quả vẫn y như cũ.

Hắn cũng đã lường trước được tình huống như vậy nhưng vẫn phải thở dài bất đắc dĩ.

Có vẻ như La Hầu không muốn xuất hiện hoặc lại rơi vào trạng thái ngủ say.

Liễu Minh cũng không nghĩ nhiều nữa, hắn ngồi yên lặng bắt đầu nhớ lại những giới thiệu về hệ thống và chủng loại đan dược có mặt trên đại lục Trung Thiên mà gã đọc được trong các điển tịch tại Vạn Sự Điện.

Cứ dựa theo ghi chép thì đan dược ở Trung Thiên Đại lục được phân chia hết sức cẩn thận, đã tự lập thành một hệ thống tu luyện riêng biệt đây là chuyện mà Vân xuyên đại lục không thể nào so sánh nổi.

Mặc dù lúc bình thường tu sĩ chỉ có thể phục dục các loại đan dược cùng cấp nên đa số bọn họ chỉ mang theo các loại đan dược của cảnh giới Linh Đồ hoặc Ngưng Dịch. Đan dược của Hóa tinh kỳ thậm chí là Chân Đan kỳ thì lại căn cứ vào trình độ luyện đan để phân chia, có thể là đan dược cấp thấp hoặc là đan dược cao cấp. Nhưng trên thực tế mỗi một cấp độ đan dược lại có độ tinh khiết khác nhau nên lại được chia thành: đan dược thấp kém, phổ thông và nhập phẩm.

Trong mỗi một loại đan dược được luyện chế ra đều không thể tránh khỏi việc còn có một số tạp chất vô ích, nên có thể thông qua các thủ đoạn giám định dễ dàng phát hiện.

Đan dược thấp kém là loại đan dược có chứa hơn năm mươi phần trăm tạp chất, độ tinh khiết còn chưa được một nửa. Đan dược phổ thông có chứa tạp chất từ ba đến năm phần của đan dược còn nhập phẩm đan dược bắt buộc phải có độ tinh thuần vượt quá bảy thành. Trong đó nếu độ tinh thuần từ bảy đến tám mươi phần trăm thì được xưng là Phàm Phẩm, từ tám đến chín phần mười thì được coi là đan dược bậc Địa phẩm, còn lại thì chính là Thiên phẩm đan dược trong truyền thuyết.

Hơn nữa, nếu đan dược đạt đến trình độ Nhập phẩm thì ngoài mặt đan dược sẽ sinh ra linh văn, càng xuất hiện nhiều linh văn thì cấp bậc càng cao. Linh văn còn thường được gọi là Đan vân. Nói như vậy tức là, nếu trên mặt đan dược có xuất hiện một đến ba đan vân tức là đan dược đó đã đạt đến cấp bậc Phàm phẩm, bốn đến sáu đan vân là Địa Phẩm, sáu cái trở lên đương nhiên là Thiên Phẩm.

Mà khi đạn dược đạt đến cấp độ Nhập phẩm thì về mặt giá trị hoặc giá cả đan dược phàm phẩm không thể so sánh nổi. Dù sao độ tinh thuần của đan dược càng cao thì bất luận là hiệu quả hay việc kháng dược tính của cơ thể, các loại đan dược có độ tinh thuần thấp càng không bì kịp.

Thậm chí một số tác dụng đặc thù của đan dược có thể khác nhau một trời một vực cho dù tinh thuần chênh lệch nửa thành.

Ở Trung Thiên đại lục, luyện đan sư có thể luyện ra Nhập phẩm đan dược được tôn xưng là Luyện Đan đại sư.

Liễu Minh nhớ lại, lúc ở Nam Hải, Phương Nghiêu luyện chế Thanh Tán Đan cho hắn, hình như cũng có hai đan vân, như vậy cũng được coi là Luyện Đan đại sư chăng?

Đương nhiên việc luyện chế được Nhập phẩm đan dược cho cảnh giới Linh Đồ kỳ khác xa luyện cho Ngưng Dịch Kỳ hay hóa Tinh Kỳ. Dù sao một người là do được tông môn hoặc gia tộc ủng hộ dùng lượng lớn vật liệu tài nguyên để bồi dưỡng, còn người kia thì chỉ dựa vào thiên phú luyện đan của mình

Liễu Minh hơi suy nghĩ, lại mơ hồ nhớ tới, lúc trước hắn ở Vân Xuyên, có lần tiến nhập thần bí không gian đã dựa vào lượng lớn tài liệu luyện chế được một viên đan dược cho Linh Đồ. Có đan vân ít nhất cũng sẽ được xếp vào Phàm Phẩm đan dược.

Toàn bộ Tu Luyện giới cũng như thế, cảnh giới càng cao thì càng khó có thể tìm được luyện đan đại sư luyện chế được đan dược thích hợp cho mình.

Liễu Minh suy nghĩ đến đây, bỗng nhiên tâm niệm khẽ động tay vỗ vào Tu Di loa ở bên hông đưa viên đan dược Tam sắc Hỏa Diễm được đựng bằng hộp ngọc màu bạc ra ngoài. Hắn cẩn thận mở nắp hộp dùng hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy viên đan dược đưa lên trước mặt, quan sát tỉ mỉ.

Ánh mắt hắn xuyên thấu qua cả viên đan dược, sau khi lần thứ hai xác nhận được viên đan dược này quả nhiên có ba đan vân hắn bỗng trở nên trầm ngâm, đồng thời cũng lập tức cất nó vào Tu Di Loa.

"Vậy bắt đầu từ Lãnh Ngưng Đan đi."

Hắn tự lẩm bẩm một câu rồi lấy đơn thuốc ra để nghiên cứu kĩ lưỡng.

Sau nửa ngày, qua bao lần cân đo đong đếm, tay áo hắn mới run lên, ở giữa không trung lập tức xuất hiện một cái đỉnh nhỏ màu bạc, nó xoay tròn mấy vòng lập tức biến lớn rơi trên mặt đất.

Liễu Minh lại thò tay vào ống áo, móc ra mấy tấm phù lục màu vàng nhạt.

trên mặt phù lục vẽ chi chít linh văn màu bạc, đây chính là Trữ vật phù dùng để chứa tài liệu luyện đan loại bình thường.

hắn bóp nát Trữ vật phù, một đạo ánh sáng màu vàng lóe lên, những tài liệu luyện đan đã rơi đầy trên mặt đất.

Những tài liệu này là do hắn sưu tầm trong một tháng, nhưng theo hắn tính toán thì nó chỉ đủ để hắn luyện đan trong vòng một ngày.

Trong không gian thần bí này, sẽ không thật sự tiêu hao vật liệu luyện đan nên trên lý thuyết hắn chỉ cần một phần tài liệu là có thể luyện chế đan dược giống như thật, nhưng tính cách của hắn trước nay vẫn luôn cẩn thận như vậy.

Đôi mắt của Liễu Minh dường như lóe sáng, pháp quyết trên tay cũng liên tục biến đổi chuẩn xác đánh lên lô đỉnh màu bạc.

Linh văn bên ngoài của đỉnh lô lập tức lóe sáng, từng hồi "ông ông" vang lên, nắp đỉnh cũng theo đó mà mở ra.

Tay áo bào của hắn lại giương lên, một cơn gió nổi lên, cuốn theo tài liệu luyện đan lao vào bên trong đỉnh lô.

Tay áo bào của hắn lại nhẹ nhàng vỗ một cái, nắp đỉnh lập tức đóng lại.

Làm xong hết thảy mọi việc sau, Liễu Minh liền khoanh chân ngồi, trong miệng lẩm bẩm khẩu quyết, hai tay bấm quyết không ngớt từng đạo từng đạo pháp quyết không ngừng tuôn vào bên trong đỉnh lô màu bạc.

Đỉnh lô khẽ run lên, ngọn lửa màu đỏ thẫm bên dưới cũng lập tức cháy hừng hực bao trọn cả đỉnh lô.

Ngày thứ hai.

bên trong đỉnh lô phát ra một tiếng nổ lớn, mùi cháy khét cũng bốc lên từ đó.

Liễu Minh khẽ nhíu mày, pháp quyết trên tay cũng lập tức ngừng lại rồi mở nắp đỉnh đổ hết cặn bã tro bụi trong đó ra ngoài. Rồi lại lấy tài liệu từ trong Trữ Vật Phù ra, đổ vào đỉnh lô, bắt đầu lần luyện đan thứ hai.

...

Qua một tháng, Liễu Minh lại lần nữa mở lò đổ cặn bã tro bụi ra ngoài, hàng lông mày đã nhíu chặt lại.

Đây là lần thứ ba mươi hắn luyện Lãnh Ngưng Đan, trong ba mươi lần này không có lần nào thành công, ngay cả đan dược có độ tinh thuần thấp kém cũng không hề luyện được nửa viên.

Hắn cứ tưởng mình đã cẩn thận hết mức thế nhưng vẫn cứ xẩy ra những sai sót cực kỳ nhỏ khiến hắn chỉ biết thở dài uể oải. Có thể thấy việc luyện chế đan dược cho Ngưng Dịch Kỳ khó khăn hơn Linh Đồ rất nhiều.

Hắn đứng dậy thư giãn gân cốt, rồi thuận tiện quan sát qua tình hình của Cốt Hạt và Phi Sọ sau đó lại khoanh chân, tiếp tục luyện đan.

Lại thêm một tháng đi qua, Liễu Minh vẫn ngồi ở trước lò luyện đan, thần sức cực kỳ chuyên chú, thôi động pháp quyết khống chế lò lửa, mồ hôi trên trán lớn như những hạt đậu đang không ngừng túa ra.

Sau ba tháng, Liễu Minh nhìn lò đan đang tỏa ra mùi khét của thuốc chỉ có thể lắc đầu cười khổ.

Sáu tháng...

Thời gian như thoi đưa, một năm trôi qua chỉ trong nháy mắt.

Trong không gian thần bí, Liễu Minh vẫn ngồi ở bên lò luyện đan, ánh mắt hắn tập trung vào một viên đan dược màu bạc xán lạn ở trước mặt, thần sắc của hắn đã đỡ lạnh đạm hơn nhiều.

Viên Lãnh Ngưng Đan này là công sức vất vả suốt một năm trời của hắn, trải qua mấy trăm lần luyện đan mới mau mắn luyện thành, nếu không phải trước đây hắn cũng có chút ít kinh nghiệm luyện đan thì còn lâu nữa viên đan dược này mới xuất hiện được.

Thông qua một loại phương pháp giám định đơn giản được ghi lại trên điển tịch thì hắn đã xác định được độ tinh khiết của viên Lãnh Ngưng Băng này chỉ được khoảng ba mươi phần trăm, miễn cưỡng coi như là đan dược thấp kém đi.

Tuy độ tinh thuần chỉ được ba thành nhưng đây cũng là điểm tựa cho Liễu Minh, khiến hắn tự tin hơn nhiều.

Phải biết rằng, người bình thường đừng nói là phải đối mặt với mấy trăm lần mà ngay cả việc trải qua mấy chục lần thậm chí mấy lần thất bại cũng đã khiến nhiều người đánh mất niềm tin, chán nản, từ bỏ công việc.

Liễu Minh lập tức bỏ viên đan dược này vào trong chiếc hộp ngọc chuẩn bị từ trước, sau đó lại bóp nát một tấm Trữ Vật Phù, lấy ra tài liệu để tiếp tục công cuộc luyện đan.

Nếu đã có một lần thành công, Liễu Minh tin rằng lần thành công tiếp theo sẽ xuất hiện rất nhanh.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí