Lâm Thương Hải nói tiếp:
- Nhưng ở trên chiến trường, cá nhân ta sẽ không nghe lệnh làm việc, mặt khác, công đạo của Lý Phong, cũng không thể không đòi lại, như vậy đi, cứ lấy nhân số đánh chết để định đoạt, ai giết nhiều người hơn, thì người đó liền có quyền nói chuyện, ngươi có dám so với ta không.
- So nhân số đánh chết?
Diệp Trần nhẹ nhàng cười cười, từ chối cho ý kiến nói:
- Ngươi có nghe lệnh hay không, ta cũng không thèm để ý, nhưng nếu như làm ảnh hưởng đến người khác, cho dù ngươi là đại đệ tử, ta cũng có quyền xử lý ngươi, điểm này, hi vọng ngươi rõ, về phần so nhân số đánh chết, ngươi muốn so thì cứ so thôi, ta không sao cả.
- Nói như vậy, ngươi đồng ý.
Lâm Thương Hải hơi cau mày, thái độ của Diệp Trần khiến hắn có chút bất mãn ý, tựa hồ đối phương cũng không để ý đến chuyện này lắm vậy.
- Coi như thế đi!
Diệp Trần không muốn tranh luận chuyện này nữa.
- Đại sư huynh so nhân số đánh chết với Diệp sư huynh!
Trần Vũ Hân và La Vân Tùng hai mặt nhìn nhau, bọn hắn ngược lại trong lòng có chút mong đợi, loại tràng diện này, nhất định sẽ thập phần rung động và đồ sộ.
Về phần ai thắng ai thua, bọn hắn cũng chưa biết rõ.
Đông phương thiển hải rất lớn, hầu như tương đương với một phần năm Chân Linh đại lục, mà Long Thần Thiên Cung là thế lực mạnh nhất khu này, lãnh thổ quốc gia chiếm cứ tự nhiên cũng lớn nhất, trong nháy mắt không có khả năng theo truyền tống điện đến Thanh Long Điện, cần một thời gian nhất định.
Trên một hòn đảo cự đại bên ngoài Long Thần Thiên Cung một ngàn năm trăm dặm có những kiến trúc nguy nga liên tiếp, quần thể kiến trúc to lớn này màu xanh nên nhìn bao quát từ trên cao xuống như là long lân trên người Thanh Long vậy, dưới ánh hào quang phản xạ của mặt trời, tất cả kiến trúc hội tụ cùng một chỗ, tức thì tựa như một đầu thanh sắc Cự Long quân quanh.
Hòn đảo này gọi là Thanh Long đảo, thế lực trên đảo đúng là Thanh Long điện đứng đầu ngũ đại điện Long Thần Thiên Cung.
Trong khu vực hạch tâm một tòa đại điện Thanh Long điện, có hai vị Phó điện chủ đang chờ bên ngoài, người hộ tống còn có hơn mười vị đại chấp sự, ngoại trừ Điện chủ Thanh Long điện, tất cả cao tầng Thanh Long điện đều đã đến, làm như vậy là để chờ đợi tân nhiệm phó điện chủ do Long Thần Thiên Cung phái tới.
Bọn hắn biết rõ vị tân nhiệm Phó điện chủ này khẳng định không tầm thường, nói không chừng là cao thủ ẩn danh Long Thần Thiên Cung, cho nên bọn hắn tất nhiên phải phối hợp một chút, cho đối phương thấy được sự coi trọng.
- Ngô huynh, ngươi cho rằng lần này phía trên sẽ phái ai tới?
Một tên Phó điện chủ hỏi một phó điện chủ khác bên cạnh.
Phó điện chủ này họ Ngô, phân tích nói:
- Thực lực quá thấp không đủ để chúng nhân phục, thực lực rất cao thì không có mấy người, chẳng lẽ là đại đệ tử hạch tâm Lâm Thương Hải, hay là nhị đệ tử Lý Phong.
- Thực lực Lâm Thương Hải đã đủ rồi, nhưng chiến tranh không thể dựa vào thực lực cá nhân, còn phải có một năng lực nhất định đứng đầu, điểm này là nói về Lâm Thương Hải, về phần Lý Phong, nói thật tên này dù biểu hiện bề ngoài luôn hòa khí nhưng thực tế vô cùng cuồng ngạo, không coi ai ra gì cả.
- Hai người này đều khó có khả năng, vậy hẳn là cao thủ chúng ta không biết rồi.
- Ừ, ta cũng cho là vậy. Đã đến rồi.
Lúc hai người nói chuyện, cửa đá truyền tống trong đại điện phát sáng lên, vòng xoáy giống như vầng sáng bắt đầu gia tốc, mười mấy đạo nhân ảnh lăng không lướt đi.
- Ồ
Trước măt xuất hiện hơn mười người, nói mọi người không kinh ngạc là không có khả năng, cái bọn hắn không nghĩ tới là tất cả đều là người trẻ tuổi, lớn nhất là Lâm Thương Hải, nhìn qua cũng chừng ba mươi tuổi mà thôi.
- Lâm Thương Hải, chúc mừng!
Sửng sốt một chút, trên mặt Ngô Phó điện chủ lộ ra dáng tươi cười, tuy theo bọn họ thì Lâm Thanh Hải không thích hợp trở thành phó điện chủ, nhưng nếu là ý tứ trưởng lão hội vậy bọn họ tự nhiên cũng sẽ không phản đối, huống chi năng lực đứng đầu có thể bồi dưỡng được, nói không chừng Lâm Thương Hải có thể thích ứng vị trí phó điện chủ cũng nên.
- Lâm Thương Hải, về sau chúng ta là đồng liêu rồi. Một vị Phó điện chủ khác cũng cười nói.
Lâm Thanh Hải nghe có chút không hiểu lời hai người nói, nhưng hắn rốt cuộc vẫn thông thấu lòng người, rất nhanh hiểu được, đạm mạc nói:
- Ta không phải.
Trần Vũ Hân vội vàng giải vây, nói:
- Hai vị đã hiểu lầm, vị Diệp sư huynh Diệp Trần này mới chuẩn bị nhậm chức phó điện chủ.
- Vị này mới phải sao.
Hai vị Phó điện chủ có chút xấu hổ, trên thực tế cũng không thể trách bọn hắn.
Thói quen bọn hắn nghĩ vào trước là chủ, hơn nữa đều là người trẻ tuổi, bọn hắn theo bản năng bỏ qua người nhìn trẻ tuổi nhất là Diệp Trần, trong đầu nghĩ đến Lâm Thương Hải, dù sao bọn hắn cũng chỉ kịp quét qua một lần tướng mạo mọi người mà thôi.
- Tại hạ là Diệp Trần. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.com
Diệp Trần không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, nói.
Ánh mắt hai người tụ tập trên người Diệp Trần, thầm nghĩ: "Thật trẻ tuổi."
Tuy Diệp Trần đã hai mươi sáu tuổi nhưng do tu vi tăng tiến nhanh, lúc tiến vào Tinh Cực Cảnh chỉ chậm một năm so với Huyền Hậu, tiến vào Linh Hải Cảnh lại sớm một năm so với Huyền Hậu, cho nên thoạt nhìn chỉ như hai mươi tuổi, nếu bỏ qua khí tức của hắn thì rất dễ dàng xem hắn thành một người vừa rời khỏi gia môn, thiên tài trẻ tuổi tướng mạo tuấn tú.
Bất quá bọn hắn hiển nhiên sẽ không bỏ qua khí tức của Diệp Trần, nếu như nói Lâm Thanh Hải là một thanh kiếm vừa ra khỏi vỏ thì Diệp Trần là một tuyệt thế bảo kiếm vừa ra khỏi vỏ một nửa, có phong mang, lại không quá lộ liệu, làm cho người ta có một loại cảm giác sâu không lường được.
- Khá lắm!
Hai người quanh năm chém giết cùng tứ đại thế lực đối địch, nhìn người rất có nghề, tuy Lâm Thanh Hải làm bọn họ giật mình nhưng Diệp Trần sâu không lường được càng khiến bọn họ kiêng kị.
- Tại hạ là Ngô Xuyên, vị này chính là Hứa Đại Niên.
Phó điện chủ họ Ngô tự giới thiệu.
Diệp Trần khẽ gật đầu, mở miệng nói:
- Cục diện Thanh Long điện chúng ta đã biết rõ, lần này chúng ta tới đây chính là giải quyết chuyện này, hiện tại ngươi dẫn chúng ta đi gặp điện chủ Thanh Long điện Ngụy Long Đào đi.
Lệnh bài Phó điện chủ của hắn còn cần lấy từ trên tay đối phương, nếu không danh bất chính, ngôn bất thuận.
- Tốt, các ngươi đi theo ta.
- Ngô Xuyên và Hứa Đại Niên quay người mang theo đám người Diệp Trần đi ra ngoài.
Lúc Diệp Trần xuyên qua người đại chấp sự Diêu Nhất Phong, Diêu Nhất Phong đảo mắt chỗ khác, làm như không thấy Diệp Trần.