Trải qua một thời gian dài giết chóc, Sát Lục thuộc tính của Diệp Trần tựa hồ đã có chút biến hoá, Sát Lục Kiếm Ý khiến cho loại năng lực khôi phục của đám Thị Huyết Chương Ngư này gần như mất tác dụng.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!..."
Lại chém ra một kiếm, hai đầu Chương Ngư lập tức bị phân thây.
Trận chiến này cũng không kéo dài bao lâu, chỉ ước chừng nửa khắc chung là xong, đám Thị Huyết Chương Ngư chết gần mấy trăm mạng liền nhanh chóng bỏ chạy để tránh cho quân tiếp viện của bên liên minh tới kịp thời.
Thoáng cái đã tám tháng trôi qua, thêm hai tháng lúc trước thì tràng chiến tranh này đã qua được hơn mười tháng, số lượng binh sĩ thương vong của song phương vượt quá con số năm vạn. Không nên xem thường số lượng năm vạn này, bởi gì trong hơn mười tháng này chiến đấu đại quy mô đã phát sinh ba lần, lần đầu chính là ngày đầu tiên, lần thứ hai là bốn tháng trước và lần gần đây nhất là cách đây ba ngày. Những lúc khác đều là những trận chiến đấu nhỏ, số thương vong chỉ có mấy trăm, số tần suất cũng chỉ khoảng một tuần hai ba lần. Cho nên số lượng thương vong năm vạn hơn phân nửa là do ba trận đại chiến tạo thành.
Trong doanh địa của Thuỷ Viên nhất tộc, trên tấm ván gỗ của Diệp Trần vừa mới có thêm ba mươi hai chữ "Viên" tổng cộng là ba trăm hai mươi chữ, tương đương với Diệp Trần đã giết được ba trăm hai mươi tên địch nhân cùng cấp trở lên. Tấm ván gỗ của Tôn Tiểu Kim cũng có hơn năm trăm năm mươi chữ "Viên", từ đó có thể thấy số lượng địch nhân Diệp Trần giết so với Tôn Tiểu Kim đang dần kéo lại gần. Lúc đầu, số lượng địch nhân Tôn Tiểu Kim giết hơn gấp đôi nhưng hiện tại ngay cả gấp đôi cũng không tới.
Trong doanh trướng được cách âm của Diệp Trần, Diệp Trần đang khoanh chân nhắm mắt ngồi dưới đất.
Trên người hắn lúc này lượn lờ đầy khí tức sát lục, khí tức tuy vô hình vô tướng, vô ảnh nhưng liếc mắt nhìn lại sẽ cảm giác được sự lãnh lẽo cực kỳ, cổ hơi thở này rất đáng sợ, tựa hồ như xâm nhập thẳng vào trong linh hồn, giết sạch sinh cơ.
Đám khí tức sát lục này đang không ngừng rót vào trong mi tâm của Diệp Trần.
Trong hồn hải của hắn, đám sát lục khí tức này đang điên cuồng xông xáo nhào tới chỗ cổ phác trường kiếm. Theo sát lục khí tức không ngừng lạc ấn lên đó, cổ phác trường kiếm nhanh chóng phát sinh biến hoá, toàn thân kiếm dần dần nổi nên huyết hồng sắc, ngân sắc Kiếm Ý cũng dần chuyển thành huyết hồng sắc, đây chính là sát lục, một màu sắc đầy chết chóc.
Khi toàn bộ sát lục khí tức khắc lên cổ phác trường kiếm thì phụ cận hồn hải nổi lên một hồi ba động, một thanh cổ phác trường kiếm hoàn toàn mới bắt đầu ra đời....
- Sát Lục Kiếm Hồn hình thức ban đầu? Hai đại Kiếm Hồn hình thức ban đầu?
Hai mắt Diệp Trần mở ra, theo đó hai đoạ tinh mang bắn thẳng ra phía trước.
Nguyên bản Kiếm Hồn hình thức ban đầu của Diệp Trần là một cái Kiếm Hồn bình thường, so với các kiếm khách khác không có gì khác nhau, nhưng Diệp Trần lại nắm giữ tam đại Kiếm Ý thuộc tính, theo thứ tự là Bất Hủ, Huỷ Diệt và Sát Lục. Tam đại thuộc tính Kiếm Ý này đều tồn tại trong hồn hải, ý niệm khẽ động là có thể khắc lên Kiếm Hồn phóng thích ra, cũng do trong hồn hải có nhiều Kiếm Ý thuộc tính khác nhau mới khiến cho Kiếm Hồn hình thức ban đầu đề thăng cực kỳ gian nan, giống như có thứ gì đó gây trở ngại Diệp Trần tu thành Kiếm Hồn đạt tới thành tựu cao hơn trên kiếm đạo.
Nhưng hiện tại Sát Lục thuộc tính đã biến mất trên hồn hải, hoàn toàn khắc ấn lên Kiếm Hồn hình thức ban đầu, sau này, Diệp Trần chỉ cần thúc dục Sát Lục Kiếm Hồn hình thức ban đầu là có thể trực tiếp phóng ra Sát Lục Kiếm Ý, là thuần tuý Sát Lục Kiếm Ý, Bất Hủ và Huỷ Diệt Kiếm Ý không hề pha lẫn vào như trước.
Đương nhiên, do là thuần tuý Sát Lục Kiếm Ý nên uy lực sẽ mạnh hơn trước rất nhiều, trở thành Kiếm Ý mạnh nhất của Diệp Trần lúc này.
Về hai đại thuộc tính còn lại cũng không phải tạm thời không thể động dụng bởi vì trên hồn hải của hắn đã hình thành thêm một cái Kiếm Hồn hình thức ban đầu thứ hai. Cái Kiếm Hồn mới này không khác gì cái Kiếm Hồn ban đầu, thuần tuý là Kiếm Hồn rất bình thường như những kiếm khách khác, cho nên Bất Hủ và Huỷ Diệt vẫn có thể như lúc trước khắc lên Kiếm Hồn mới này là có thể động dụng. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.com
- Sát Lục thuộc tính đã lợi hại như vậy, sau này đem Huỷ Diệt thuộc tính cũng hoàn toàn khắc lên một cái Kiếm Hồn thì uy lực chẳng phải càng khủng bố hơn sao? Mà Bất Hủ thuộc tính là thuộc tính đứng đầu trong ba thuộc tính thì còn khó mà tưởng tượng nổi. Bởi vì Bất Hủ thuộc tính nên Kiếm Ý của ta mới mạnh như vậy, có nó trụ cột của ta vô cùng vững chắc.
Diệp Trần không quên được sự cường đại của thuộc tính Bất Hủ, nhờ có nó nên hắn mới có thể từ sớm đã cô đọng ra Kiếm Hồn hình thức ban đầu, giúp cho hắn có thể thuận lợi tiếp nhận khảo nghiệm ý chí của Song Kiếm Vương và Thiết Kiếm Vương thu được Huỷ Diệt và Sát Lục hai loại thuộc tính khác. Nếu không có thuộc tính Bất Hủ này thì hiện tại hắn đã bước đi trên một con đường hoàn toàn khác hẳn.
- Bất quá, kỳ quái nhất vẫn là linh hồn của ta, nó lại có thể thừa nhận được hai đại Kiếm Hồn hình thức ban đầu cùng lúc. Nếu không có gì bất ngờ thì đợi đến khi Huỷ Diệt thuộc tính cũng hoàn toàn khắc ấn lên cái Kiếm Hồn hình thức ban đầu mới sinh ra này thì sẽ có thêm một cái Kiếm Hồn hình thức ban đầu thứ ba sinh ra nữa. Khó trách trước giờ chưa nghe nói tới có người có hai đại thuộc tính Kiếm Ý, bởi vì có hai loại thuộc tính Kiếm Ý sẽ sinh ra hai cái Kiếm Hồn mà linh hồn khó có thể chịu tải nổi một lúc hai cái Kiếm Hồn như vậy, mà linh hồn của ta là ngoại lệ tồn tại!
Bất kể có ngoại lệ hay không, Diệp Trần rất rõ ràng con đường hắn chọn hết sức chính xác, trên con đường này hắn chính là Vương.
"Phù!"
- Tham gia chiến trường đã hơn mười tháng, cũng tới lúc nên trở về rồi, Tôn Tiểu Kim cùng với đám tinh anh Thuỷ Viên nhất tộc của hắn cũng muốn trở về. Mang bon hắn còn sống tới đây thì cũng mang bọn hắn còn sống trở về a, còn sau đó không còn phần trách nhiệm của ta nữa!
Nghĩ tới đây, Diệp Trần liền đi ra ngoài doanh trướng.
Một ngày sau, Diệp Trần, Tôn Tiểu Kim và những tinh anh Thuỷ Viên còn sống thông qua truyền tống thạch môn trở lại Thuỷ Viên động phủ.
- Ngươi phải rời đi?
Trong thạch điện, Tôn Thái nghe tin cũng không hề ngạc nhiên mấy.
Diệp Trần gật đầu, nói:
- Ta rời khỏi đại lục cũng gần một năm rồi, cũng đến lúc trở về!