- Có hay không có cũng không sao!
Thôi phó đảo chủ thu ánh mắt lại, hắn biết, cho dù là có thì cũng không tới lượt của bọn hắn thì cần gì phải quan tâm cho mệt.
- Ta đối với vị trí đảo chủ này không có hứng thú, các ngươi ai có hứng thú thì tự giải quyết đi!
Diệp Trần lột Kim Lưu Giáp trên thi thể tên đảo chủ bỏ vào trong Trữ Vật Linh Giới, cũng không quay đầu lại nói với hai vị phó đảo chủ.
Vương phó đảo chủ kỳ thật cũng nhìn ra Diệp Trần đối với vị trí đảo chủ không hề có hứng thú, mà hiện tại hắn đã là đệ nhất cường giả trên Mê Vụ Đảo rồi thì có làm hay không làm đảo chủ cũng có khác gì đâu? Còn cái thân phận nguyên lão thì có lẽ lúc đầu hắn không muốn dính phiền toái nên mới lấy về.
- Thôi huynh, ta và ngươi đều là đảo chủ không phật biệt trước sau, thế nào?
- Ta không có ý kiến!
Đêm đến, sương mù dày đặc bảo phủ cả Mê Vụ Đảo.
Trong gian phòng rộng rãi, kim quang tràn ngập, nguồn phát ra chính là kiện Kim Lưu Giáp trên tay Diệp Trần.
- Kim Lưu Giáp, Thượng phẩm phòng ngự bảo khí Kim thuộc tính, giá trị không nhỏ a!
Một kiện phòng ngự bảo khí so với một kiện công kích bảo khí đáng giá hơn rất nhiều. Trên Chân Linh đại lục thì cái gì trọng yếu nhất? Tính mạng là trọng yếu nhất, không có mạng thì hết thảy còn ý nghĩa gì nữa? Cũng chính vì thế, Thượng phẩm phòng ngự bảo khí chính là một thứ phỏng tay, Tinh Cực Cảnh cường giả hầu như không ai có, chỉ có Linh Hải Cảnh đại năng mới có được, mà cũng không phải Linh Hải Cảnh đại năng nào cũng có được một kiện thượng phẩm bảo khí, cho nên nếu có một kiện Thượng phẩm phòng ngự bảo khí xuất hiện, chắc chắn sẽ dẫn tới một tràng chém giết tranh đoạt.
Cũng may ngoài mấy cường giả trong Mê Vụ Cấm Khu thì ở ngoại giới không ai biết được Diệp Trần có Thượng phẩm phòng ngự bảo khí là Kim Lưu Giáp này. Đợi sau khi hắn rời khỏi đây sẽ giảm được rất nhiều phiền toái, hơn nữa trong thời khắc mấu chốt, Kim Lưu Giáp còn có thể có tác dụng cứu cho hắn một mạng. Lúc sinh tử tồn vong thì còn ai quan tâm đến chuyện bạo lộ THượng phẩm phòng ngự bảo khí hay không?
- Phá!
Thanh Liên chân nguyên dũng mãnh quán chú vào trong Kim Lưu Giáp, chẳng những bài trừ chân nguyên tên đảo chủ kia lưu lại mà còn trực tiếp chôn vùi khí tức của hắn.
Nhưng sau đó Diệp Trần vẫn cảm thấy có cái gì đó không thuận.
Dùng linh hồn lực quan sát Kim Lưu Giáp, rất nhanh Diệp Trần đã phát hiện ra vấn đề. Trên Kim Lưu Giáp còn lưu lại tinh thần ấn ký của tên đảo chủ kia, do đó khi Diệp Trần mới cảm giác không thông thuận.
Giải trừ tinh thần ấn ký của đối phương đối với Diệp Trần quá đơn giản, Kiếm Ý của hắn được đưa vào bên trong thì tinh thần ấn kỳ liền bị phá sạch.
- Nguyên lại, Thượng phẩm bảo khí còn cần phải khắc tinh thần ấn ký lên. Có tinh thần ấn ký thì bảo khí mới có thể nội liễm được. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.com
Sau khi phá bỏ tinh thần ấn ký của tên đảo chủ, Diệp Trần liền khắc tinh thần ấn ký của mình vào, dưới tâm thần khống chế, hào quang của Kim Lưu Giáp dần dần nội liễm, không tiếp tục ba động mãnh liệt nữa cho tới khi hoàn toàn biến mất. Mặc ở bên trong y phục người khác căn bản không thể phát giác được hắn đang mặc một kiện Thượng phẩm phòng ngự bảo khí.
Diệp Trần không có hứng thú lắm với kiện Oanh Lôi Chuỳ kia nên không quản tới nó mà lực chú ý lại để lên Trữ Vật Linh Giới của tên đảo chủ kia.
Trong Trữ Vật Linh Giới: Trung phẩm linh thạch năm mươi vạn, Hạ phẩm linh thạch hơn năm trăm vạn, ngoài ra còn có mấy trăm khôi Thượng phẩm linh thạch.
Thượng phẩm linh thạch ẩn chứ nguyên khí cực kỳ thuần khiết, thuần khuyết đến mức không cần phải luyện hoá mà cứ trực tiếp hấp thu là được. Đương nhiên đây là đối với những cường giả từ câp độ Tinh Cực Cảnh mà thôi, đến cấp độ Linh Hải Cảnh thì chân nguyên đã không phải chỉ đơn giản thuần khuyết như vậy là được.
- Mấy trăm khối Thượng phẩm linh thạch cũng đủ cho tu vi của ta tiến thêm một bước, nhưng muốn tích luỹ tới Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong còn chưa đủ.
Trừ linh thạch ra, võ học bí tịch trong Trữ Vật Linh Giới cũng không ít. Địa giai cao cấp bí tịch bốn bản, Đại giai trung cấp bí tịch hơn mười bản, còn có một bản Địa giai đỉnh cấp bí tịch tên là Lôi Thú Biến.
Lôi Thú Biến chỉ có bốn biến, so với chín thức của Thanh Liên kiếm pháp thì rất ít.
Bốn biến trong Lôi Thú Biến, mỗi biến đều có thể ngưng tụ ra một hình thú, biến thú nhất là Hùng hình (hình gấu), biến thứ hai là Báo hình, biến thứ ba là Sư hình, biến thứ tư là Điểu hình.
Rõ ràng tên đảo chủ chỉ mới tu luyện tới đệ tam biến là Lôi Sư biến mà thôi.
- Tuy là chuỳ pháp nhưng bên trong cũng có ẩn chứa Lôi chi ý cảnh đối với việc tìm hiểu Lôi chi ý cảnh của ta cũng có không ít tác dụng.
Đêm đã khuya, cả thiên địa là một mảnh yên ắng.
...
Nhoáng cái đã trôi qua ba ngày.
Hiện tại trên Mê Vụ Đảo đều đang nghị luận việc của Diệp Trần và Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo.
Trong một cái tửu lâu, mấy cường giả Tinh Cực Cảnh đang tụ tập một chỗ, thấp giọng nghị luận.
- Nghe nói gì chưa? Đảo chủ mấy ngày trước đã bị vị nguyên lão tân nhiệm gần đây đánh chết. Trước khi chết, đảo chủ đã nói trên người Diệp Trần có Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo.
- Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo?
Nghe vậy, một người trong đó bật thốt lên.
- Đúng vậy, chính là Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo có thể gia tăng chín năm tuổi thọ và có thể làm lớn mạnh linh hồn. Sự trọng yếu của linh hồn, không cần ta nói chắc các ngươi cũng biết rồi!
- Đương nhiên, linh hồn đại biểu cho khả năng chịu tải của ý chí, linh hồn càng cường đại thì khả năng tấn chức lên Linh Hải Cảnh càng cao.
Một truyền mười, mười truyền trăm... rất nhanh, tin tức Diệp Trần có Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo đã lan ra toàn bộ Mê Vụ Đảo, muốn tìm một người không biết cũng khó.
Chậm rãi đi trên đường lớn, trong phạm vi cảm ứng linh hồn lực, Diệp Trần nghe được không ít lời bán tán về hắn. Khẽ lắc lắc đầu, Diệp Trần thầm nghĩ: "Người biết tin tức quá nhiều, muốn áp chế hoàn toàn không có khả năng, hừ, muốn truyền thì cứ truyền đi! Có Mê Vụ Cấm Khu ngăn cách, chỉ cần vận khí không phải xui tới tân mạng thì tin tức này hầu như không có khả năng truyền ra bên ngoài. Bằng không tên đảo chủ kia cũng không thể thân mang hai kiện Thượng phẩm bảo khí mà còn có ý định một mực ở lại chỗ này chờ đột phá tới Linh Hải Cảnh mới muốn rời đi.
- Cũng tới lúc rời khỏi Mê Vụ Cấm Khu rồi!
Ngẩng đầu lên, ánh mắt Diệp Trần xuyên qua khu thành thì, rơi xuống khu vực sương mù dày đặc ở xa xa.