DO NỘI DUNG NHẠY CẢM
BẠN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ ĐỌC TIẾP QUA HÌNH ẢNH"Quách Khiếu Nam, anh đừng có hỏi em những cái câu tế nhị như thế được không? Mặt em đỏ lắm rồi."
Biết cô ngại, hắn còn thẳng thừng kéo chăn xuống, dùng cặp mắt của một tên đàn ông bá đạo mà tiếp tục quậy phá nữ nhi.
"Đỏ rồi, đỏ thêm tí nữa cũng chả sao."
"Cơ mà em nói đi, nó có to hay không?"
Sau bao giây phút cố gắng tĩnh tâm, Diệp An Băng cũng gật đầu xác nhận, khiến ai kia hài lòng ra mặt.
"Của em cũng to lắm!"
"Của em to? Cái gì to cơ?"
"Cái này!"
Gương mặt hết sức bình yên, miệng nói, ngón tay trỏ chỉ xuống "cặp loa" xịn xò trên ngực cô gái, rồi chốt hạ bằng một nụ cười xu nịnh.
"Lộ mặt thật rồi.
Quách Khiếu Nam, anh chính là một tên háo sắc."
"Vợ anh thì anh mê! Không hề sai trái."
"Ai vợ anh?"
"Em là vợ anh?"
"Cưới hồi nào?"
"Ngày mai cưới!"
"Ai thèm lấy anh?"
Màn hỏi đáp đến đó là dừng.
Chỉ thấy trước mặt là một tầng sắc u ám trên gương mặt của người đàn ông.
Đôi nhãn quan bất ổn kia đang khiến cô dè dặt.
"Em không muốn lấy anh?"
"Không.
À không phải, ý em là có! Ngày mai, em lấy chồng!"
"Chồng em là ai?"
"Đây, Quách Khiếu Nam chồng em, đẹp trai số hai không ai số một.
Quách tổng, cầu được nương tay."
Diệp An Băng giỏi nịnh, cũng giỏi dỗ người khác vui.
Bình thường cô không nóng nảy thì là một cô gái rất đáng yêu, nhu mì, đặc biệt ngoan ngoãn nghe lời người yêu.
Vậy mới đủ bản lĩnh chiếm được trái tim khô cằn của một đấng nam nhi lạnh lùng như hắn.
"Vợ ngoan! Sau này cứ vậy mà phát huy."
Hắn xoa đầu cô, rồi lại hôn lên môi cô một cái.
Bấy giờ, cả hai lại nhìn nhau sau bao giây phút chìm vào giai thoại vui đùa, thoải mái.
Khoảnh khắc này, lắng đọng trong dòng biển tình ôn nhu.
Nói bao nhiêu cũng không đủ, nên thể hiện bằng chút ngọt ngào trên đầu môi.
Hôn nhau để thấu hiểu, hòa nhập và gần nhau nhiều hơn.
Mỗi một nụ hôn, mỗi lần tình yêu càng trỗi dậy mạnh mẽ.
Cảm giác giống như đối phương là một thứ gì đó mà bản thân ta không thể nào sống được nếu thiếu mất.
Lần thứ ba đến với nhau, là trải qua sinh tử, tưởng chừng sẽ âm dương cách biệt, mãi không trùng phùng.
May thay vận mệnh cho họ gặp lại, được ở cạnh rồi tận hưởng cái thứ gọi là thăng hoa đỉnh cao của cuộc đời.
DO NỘI DUNG NHẠY CẢM
BẠN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ ĐỌC TIẾP QUA HÌNH ẢNH "Đây là gì nhỉ?"
Diệp An Băng cắn môi, ánh mắt ấm ức như muốn đem tên đàn ông gian tà này ném ra cửa sổ chứ chẳng thể chịu nổi sự cuồng bá này thêm một khắc nào nữa.
Giờ chỉ hận sao lúc trước không nhận ra bộ mặt háo sắc này của hắn sớm hơn.
Cơ mà nếu biết sớm hơn, chắc bây giờ cô đã làm mẹ của vài đứa trẻ.
Hiện tại phải làm sao? Nằm đây và chịu đựng cái cảm giác k1ch tình mà hắn sắp đặt thôi chứ có thể làm gì khác hơn?
Thấy cô bất mãn lắm rồi, nét mặt vừa sung sướng vừa hậm hực cứ khiến hắn không thể giấu đi nụ cười hào hứng.
"Anh thấy thích thứ này quá cơ! Để anh vào trong xem thử, đóa hoa này chứa bao nhiêu mật."
Vừa nói dứt câu, hắn lập tức đưa ngón tay tiếng vào khe nhỏ.
"A...đau...Quách Khiếu Nam, anh làm em đau...".