Lôi hải tan hết, thiên kiếp biến mất, áo lam của Hoa Vân Phi phiêu động, đứng giữa hư không, vô cùng ung dung mà trân định, tươi cười tự tin.
Đại hồ phía dưới tràn ngập sương mù, sóng biển vạn trượng, không có tiếng chim hót thú khiếu, chi có một bức thủy mặc bình yên. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.com
Hoa Vân Phi là một người thông minh, cũng không nói tiếp những lời vô ích. Hai người không thể cùng nâng cốc hân hoan được, chi phải một trận chiến định sinh tử mà thôi.
- Diệp huynh ngươi tới từ Vực ngoại, địa phương đó thật khiến người ta hứng thủ. Hy vọng có một ngày ta được tới đó một chuyên.
Hoa Vân Phi hiện lên ý cười nhàn nhạt.
Trong lòng Diệp Phàm chấn động. Lý Tiểu Mạn chẳng lẽ nói hết ra ngoài rồi sao?! Tuy nhiên giờ hắn cũng không hề sợ hãi, đã trưởng thành tới hiện tại, dù cả thiên hạ biết thì đã sao, làm sao có thể gây khó dễ cho hắn được.
Ở thời khắc này, Hoa Vân Phi quyết đoán ra tay, muốn khiến hắn bị phân tâm. Ngay khoảnh khắc thất thần này, Hoa Vân Phi đã lao tới, thi triển thủ đoạn lăng lệ bậc nhất của mình.
Ầm!
Hai tay hắn kết ấn dùng sức vỗ tới, một hắc động thật lớn hiện ra, trực tiếp nuốt lấy Diệp Phàm vào trong. Hắn vừa ra tay lập tức đã thi triển Thôn Thiên Ma Công.
Hai mắt Diệp Phàm như điện, tóc đen tung bay. Hắn cũng lập tức dùng tới thánh thuật vô song. Bão Sơn Ấn, Nhân Vương Ấn, Phiên Thiên Ấn cùng lúc được hắn đánh ra.
Đây là một loại cổ thuật kinh thế, diễn biến ra thiên, địa, nhân, dùng nhân làm căn bản, đại biểu ý chí thiên địa, trấn áp chư giới, bình định hết thảy thần linh.
Một cái chớp mắt mà như vĩnh hằng, có thiện xướng cổ xưa và âm hưởng hiến tế hiện lên, xuyên thấu hư không vô ngần, chinh chiến chư thiên vạn giới.
Đông!
Diệp Phàm bước tới từng bước, tinh khí toàn thân sôi trào, hắc động phía sau sụp đổ nhưng đang điên cuồng cướp đoạt huyết khí của hắn, cắn nuốt hết thảy.
Ầm!
Hắn lần đầu tiên hợp nhất ba đại cổ ấn đánh ra, có được huyền diệu vô thượng, uy lực kinh thiên, như đang sáng lập thế giới.
Hắc động sụp đổ, mỗi tấc thân thể Diệp Phàm đều trong suốt, lưu động thần lực vô tận, dùng ba đại pháp ấn đánh ra một thông lộ, cuối cùng hoàn toàn thoát khói.
Ầm!
Bàn tay màu vàng của Diệp Phàm khẽ võ, đánh một hòn đảo trong hồ bay lên, hợp nhất với Bão Sơn Ấn, đánh xuống phía dưới. Một chưởng này mượn dùng sức mạnh to lớn của đại địa.
Hoa Vân Phi bình tĩnh, điểm một ngón tay ra, ô quang băng hiện, lập tức đánh tan ngọn núi này, toàn bộ dung nhập trong một cái khe lớn.
Diệp Phàm vô cùng kinh hãi. Ba năm không gặp người này quả nhiên sâu không lường được. Đây đúng là một đại địch sinh tử, ai yếu ai mạnh khó có thể đoán trước.
- Nhất Niệm Hoa Khai, Quân Lâm Thiên Hạ!
Hoa Vân Phi quát khẽ, một mảnh cánh hoa trong suốt từ vòm trời rơi xuống, mỗi phiến đều khắc dấu vết đại đạo, mỗi đóa đều có thể chặt đứt núi lớn.
Trên đại hồ này, từng phiến từng phiến trang nõn mà trong suốt, Hoa Vân Phi phiêu nhiên như tiên, dựng thân trên một cánh hoa dài hơn một trượng, mái tóc bay múa, da thịt hiện lên vẻ sáng bóng.
Diệp Phàm như đao kề cổ, cảm nhận được một loại áp lực cực lớn, toàn thân như muốn nổ tung.
Hoa vũ tràn ngập, mỗi một đóa đều là ngộ đạo hoa, khắc lạc ấn ký của Hoa Vân Phi.
Ầm ầm!
Phiến thiên địa này là một mảnh rực rỡ, Nhất Niệm Hoa Khai, ấn ký đại đạo rơi xuống, ma diệt hết thảy ngăn cản, quỹ tích của đạo lau đi hết thảy.
Đang!
Diệp Phàm diễn biến Đấu Chiến Thánh Pháp, hoặc là nắm tay màu vàng, hoặc kết thành long ấn, hoặc thôi động nhật nguyệt mà đi, cùng mỗi cánh hoa va chạm, tiếp xúc với mỗi ánh sáng đại đạo.
Trong thiên địa là một mảnh chói mắt. Qua ba năm, Diệp Phàm lại lần nữa đại chiến Hoa Vân Phi, dùng thần thuật vô song giao tranh.
- Diệp Phàm, ta rất chờ mong căn nguyên của ngươi!
Hoa vũ vô tận phi lạc, phiến phiến trong suốt, Hoa Vân Phi như thần linh niêm hoa mà cười, không một tỳ vết, thánh khiết vô cùng, mỗi cánh hoa đều khắc ấn ký của hắn.
Xuy
Gió mát lướt qua, liếc mắt nhìn lại, thân ảnh Hoa Vân Phi xuất hiện đầy trời, phân không rõ là cánh hoa hay chân thân, rất khó phân biệt thiệt giả!
Dường như quay lại ba năm trước, vẫn là một thức này nhưng cường đại hơn trước không biết bao nhiêu lần, bày ra áo nghĩa chân chính của thần thuật vô song!
Áp lực khôn xiết, khí cơ hủy thiên diệt địa như mang ngày tận thế tới!
Hắc Hoàng từng nói ra Độc Nhân Đại đế khai sáng Nhất Niệm Hoa Khai, Quân Lâm Thiên Hạ, mỗi một cái đều có thể hóa thành chân thân, là sát thuật cái thế!
Thần sắc Diệp Phàm ngưng trọng, hai tay huy động, dùng Đấu Chiến Thánh Pháp diễn biến thái cực, Âm Dương Đồ hiện lên, hắn khom lưng như rồng, lập tức lao ra.
Ầm!
Va chạm cực mạnh nổi lên, sóng trên hồ xông lên tận trời, một mảng lớn núi rừng bên hồ đỗ sụp xuống, hai người giao tranh cực kỳ kịch liệt!
Đối kháng gay gắt!
Diệp Phàm đánh nát những cánh hoa đầy trời, chém hết ngàn vạn Hoa Vân Phi, chỉ còn lại bản tôn đang đứng trên một cánh hoa xa xa.
Long hình đạo ngân của Thần đồ thái cực không thể giết chết đại địch trước mắt khiến trong lòng Diệp Phàm lập tức trầm xuống. Từ khi dùng bí quyết chữ Đấu diễn biến ra thuật này thì mọi việc đều rất thuận lợi, gần như chưa bao giờ không giết được địch nhân.
Hôm nay tuy rằng cường đại hơn trước xa nhưng cũng chỉ phá vỡ được thánh thuật của đối phương mà không thể hạ gục.
Hai mắt Hoa Vân Phi chớp động, lộ ra một tia kinh dung nhưng nhanh chóng trở nên bình tĩnh, chủ động xuất kích, áp về phía Diệp Phàm.
Vạn Hóa Thánh Quyết!
Hắn thi triển ra loại thần thuật khác, có hiệu quả đoạt thiên địa tạo hóa, bất cứ loại bí thuật nào của đối phương cũng hóa thành bình thường, quả thực là hóa thần kỳ thành mục nát, vô cùng khủng bố!
Trong lòng Diệp Phàm nghiêm nghị, tuy sớm kiến thức loại thánh thuật này nhưng vẫn cảm nhận được áp lực thật lớn. Vạn Hóa Thánh Quyết khiến các loại kỳ thuật của hắn cũng bị ảnh hưởng.
Không hổ là kỳ thuật do Độc Nhân Đại đế sáng tạo ra, có được lực lượng khó tin, suy yếu chiến lực đối phương cực nhiều, khắc chế thần thuật thiên hạ, hóa thành phàm tục.
Diệp Phàm xuất thủ vô cùng không thuận tay, nếu không có Cửu Bí gia thân, dùng bí quyết chữ Đấu thúc dục các loại thần thuật thì chỉ sợ đã sớm thảm bại rồi.
Ngay cả Đấu Chiến Thánh Pháp của hắn cũng bị đôi chút áp chế. Vạn Hóa Thánh Quyết được xưng là kỳ thuật vô địch cái thế không phải không có đạo lý, chính là do tâm huyết của Đại đế cổ kết tinh ra.
Lúc này Diệp Phàm không thể lưu thủ, đồng thời đánh ra các loại bí thuật, toàn bộ dùng bí quyết chữ Đấu thôi diễn.
Ầm!
Sát khí vô tận phát ra, lần đầu tiên Diệp Phàm thi triển rất nhiều đại thuật sát sinh của Thiên Đình, chân đạp bí quyết chữ Hành, thân mình hóa thành một mảnh ánh sáng, sát chiêu vô tận.
Hoa Vân Phi cũng thi triển hết các thủ đoạn, những kỳ thuật kinh thế chỉ nghe chưa từng thấy được vận dụng, phụ họa với Vạn Hóa Thanh Quyết, cực kỳ đáng sợ.
Hai người đại chiến kinh thiên, từ giữa hồ đánh lên bờ, đại lãng vạn trượng như sóng thần, bao phủ cả những dãy núi nơi này.
Bọn họ dùng lực chấn động, hồ nước ngập trời thối lui, cả phiến dãy núi bên dưới đổ sụp, như tạo thành từ cát, không chịu nổi một kích. Cả một mảnh địa vực bị hai người san bằng.
Diệp Phàm điên cuồng tăng lên chiến lực, chạm tới Bát cấm lĩnh vực, đủ đại chiến với nhân vật Tiên Thai tầng thiên thứ nhất trung kỳ, dũng mãnh vô cùng.
Hoa Vân Phi cảm nhận một tia áp lực, tế ra Phượng Sí Lưu Kim Đảng, hóa thành từng đạo ô quang, phát ra từng trận dị khiếu, thiên địa đại rung chuyển.
Diệp Phàm luân động Đả Thần Tiên, thi triển các loại bí thuật cứng rắn đối kháng. Hai người giao đấu kịch liệt, đại chiến không dừng.
Ầm
Bỗng nhiên, một dãy núi dài hai mươi mấy dặm bị Hoa Vân Phi hút vào trong tay, thu lại còn một thước, ném về phía Diệp Phàm, áp tháp thiên địa.
Trong lòng Diệp Phàm nghiêm nghị. Đối phương vận chuyên Vạn Hóa Thanh Quyết tới cực hạn, có được sức mạnh to lớn như vậy, đạt tới cảnh giới cùng cực, tuyệt đối có thể hái sao ngắt trăng trên trời.
Ầm!
Hắn không dám có chút sơ suất, dùng nắm tay màu vàng đón đỡ, nện thật mạnh lên dãy núi chỉ còn dài hơn một thước này. Sức nặng của nó gần như có thể đánh sập bầu trời.
Ầm!
Kim quang vạn trượng, Diệp Phàm đánh nó tan nát, lập tức hiện ra bản thể. Dãy núi dài hai mươi mấy dặm dập nát, vô số đất đá rơi xuống, bụi mù bốc lên tận trời.
Hai người đại chiến tới hồi gay cấn, Diệp Phàm thét dài một tiếng, các loại dị tượng nổi lên, muốn dùng chúng vây khốn Hoa Vân Phi để tử chiến. Luân Hải màu vàng sôi trào, xuất hiện dưới chân.
Một gốc Thanh Liên lay động, hỗn độn khí lượn lờ, ở bên cạnh hắn. Cũng có tiểu thế giới xanh tươi hiện ra, bao phủ thân thể hắn.
Ầm!
Đương nhiên, ra tay đầu tiên vẫn là Tiên Vương giữa không trung.
Tiên Vương dùng cửu trọng thiên trấn áp, uy thế ngập trời, như một thần minh hạ phàm.
- Phi Tiên Quyết!
Hoa Vân Phi thét dài, lực công kích phút chốc trở nên kinh thế vô cùng, nhưng lại đột nhiên mạnh mẽ đối kháng dị tượng, chủ động lao vào.
Diệp Phàm rốt cục gặp được loại bí thuật này, tương truyền lực công kích độc nhất vô nhị, nếu do Độc Nhân Đại đế thi triển thì có cả Phi Tiên Lực.
Trên đời này không có Tiên nhưng tương truyền Thiên đế cổ bày ra lực lượng không thể tưởng được như vậy, có thể nói là vô kiên bất tồi, không gì không phá!
Diệp Phàm nhức cả đầu, chủ động thu hồi dị tượng. Nêu đối phương dám cận chiến gần người thì hắn cũng buông tay đánh một trận, dùng Thánh thể vô thượng áp chế.
Bọn họ lao vào nhau cận chiến. Thân thể của Thánh thể vô song, lực công kích không ai sánh bằng nhưng Phi Tiên Quyết, có Phi Thiên Lực.
- Không ổn!
Diệp Phàm cảm giác đại sự không ổn. Phi Tiên Quyết khủng bố tuyệt luân, quả thật có thể đả thương tới hắn. Nhưng đây cũng không phải là thứ khiến hắn kinh tâm.
Điều khiến hắn hết hồn chính là Hoa Vân Phi không hề phòng thủ, mặc cho hắn đánh cho tứ phân ngũ liệt nhưng cũng đánh Phi Tiên Quyết lên trên người hắn.
Thân thể Diệp Phàm chấn động mãnh liệt, thân thể cường đại như Thánh thể mà cũng không chịu đựng nổi, ngũ tạng phá toái, gân cốt đứt đoạn, máu tuôn không ngừng.
Không thể không nói Phi Tiên Quyết còn khủng bố hơn cả truyền thuyết, nếu do Đại đế cổ thi triển thì tuyệt đối có thể siêu việt sức mạnh cực hạn, đạt tới Phi Thiên Lực!
Thân thể Diệp Phàm vỡ ra, rách nát không còn hình dáng, may còn chưa hóa thành thịt vụn. Hắn không ngờ Hoa Vân Phi lại độc như vậy, không tiếc lưỡng bại câu thương.
-Thật độc!
Hắn không dám trì hoãn, vì hiểu được vì sao đối phương dám làm như vậy. Hắn nhanh chóng chữa thương.
Một tiếng hoàng minh chấn động cửu thiên vang lên, hóa diễm bất tử hừng hực thiêu đốt. Hoa Vân Phi ở xa xa bị vỡ vụn, thân thể đang trọng tổ, rất nhanh khép lại.
Hoàng Kiếp Tái Sinh Thuật.
Hoa Vân Phi có đại vận khí, ngoại trừ chiếm được truyền thừa của Đại đế cổ còn chiếm được một kỳ thuật thuộc loại nghịch thiên, có thần hiệu cửu tử tái sinh.
Lần trước, khi hai người đại chiến ở Đông Hoang Nam Vực thì hắn từng dùng thánh pháp này tránh được một kiếp. Lần này hắn lại sử dụng, dựa vào đó để đánh nát Diệp Phàm, thiếu chút nữa đã thành công.
Thân thể Diệp Phàm còn kiên cố hơn cả Thánh chủ, gần như không thể phá hư nhưng Phi Tiên Quyết quá đáng sợ, rất xứng với tên gọi, lúc này khiến hắn bị thương rất nghiêm trọng.
Xương cốt hắn gãy hơn trâm căn, gân mạch nứt hết, tạng phủ tan nát. Hắn cắn chặt răng, vận chuyển Niết Bàn Kinh mà An Diệu Y truyền cho, đồng thời phát động bí quyết chữ Giai khiến loại thánh thuật chữa thương này gia tăng công hiệu gấp mười lần.
Xuy
Xương cốt toàn thân hắn rất nhanh liền lại, huyết khí màu vàng vô tận thiêu đốt, thánh thuật tọa hóa này khiến tinh huyết bản thân hắn nhanh chóng lành lại.
Chỗ cường đại nhất của Thánh thể chính là thân thể, có được thần lực vĩnh viễn không khô kiệt, khí huyết tràn đầy như đại dương mênh mông.
Hai người tranh đoạt tốc độ, ai hồi phục trước sẽ chiếm được sự chủ động tuyệt đối, dùng thủ đoạn mạnh mẽ đánh tiếp, gạt bỏ đối phương.