Già Thiên

Chương 599: Tiên thạch hạ màn (Thượng)



- Ta không chờ được lâu, sẽ còn có người khác tới nữa, mà ta lại không muốn khai chiến cùng Nhân tộc...!

Trong khối Thần Nguyên truyền ra thanh ám chán thật của thiếu nữ, như một luồng tiên khúc đang vang vọng quanh đây.

Nàng nói rất rõ ràng, nếu là các Vương khác nhận được tin tức tới đây, hơn phân nửa là có thể sẽ phát sinh đại chiến có đổ máu.

- Ta cho các ngươi suy nghĩ trong nửa canh giờ...!

Mây mù cuồn cuộn, tất cả sinh vật thái cổ đều bị bao phủ, không thể nhận ra được, nhưng loại khí tức cường đại này lại vẫn còn quanh quẩn tại đây, như phát ra từ trong một cái vực sâu không đáy.

- Nguyên Thiên Sư từng nói qua, nếu Vương của thái cổ đến đòi lấy khối kỳ thạch này, nhất định phải giao ra đi!

- Có lẽ hắn biết được lai lịch của khối đá này, sợ dẫn tới đại họa!

Bên trong Dao Trì tịnh thổ, Tây Vương Mẫu và một số người đang thương nghị, cuối cùng đồng ý đưa khối kỳ thạch này đi, không muốn vì nó mà gây ra đại chiến phải đổ máu.

Sau nửa canh giờ, hơn mười sinh vật thái cổ hình người tiến vào trong Dao Trì, trong đó có thiếu nữ bị phong ấn bên trong Thần Nguyên, lơ lửng giữa không trung, tự mình tới đón khối Thạch Vương kia.

Rất nhiều bá chủ đều đứng bên cạnh, cảm nhận được một loại áp bách, lần đầu tiên được đối mặt một vị Vương của thái cổ gần như vậy.

Nhưng thiếu nữ này lại cổ ý che giấu khí tức, cũng không để cho bọn họ thấy được hình dáng, khối Thần Nguyên dài hơn hai thước có vụ ti lượn lờ, thần niệm không thể xuyên thấu.

Bên cạnh có mười mấy sinh vật thái cổ tiếp cận hình người, hoặc là cao lớn oai hùng, hoặc là thanh lệ duyên dáng, mỗi tên đều tỏa ra uy áp khiếp người không giống nhau.

- Bất Tử Thiên Hoàng thật sự có tồn tại...! Đây là hậu nhân duy nhất của hắn!

Một sinh vật thái cổ run giọng nói.

- Giống như đúc với lạc ấn truyền thừa trong truyền thuyết a!

Một sinh vật thái cổ hình người khác rung động.

Đối với sinh vật thái cổ mà nói thì Bất Tử Thiên Hoàng là cổ Hoàng vô thượng cực kỳ xa xôi, căn bản không thể xác định có tồn tại hay không.

Đối với vạn tộc thái cổ mà nói thì đó là vị thần cao nhất, sớm vượt qua phạm trù Hoàng của thái cổ rồi.

- Nó là một tảng đá bên trong cổ Hoàng Sơn, không ngờ lại phong ấn hậu nhân của Bẩt Tử Thiên Hoàng!

Thiếu nữ bên trong Thần Nguyên cảm thán.

Đông!

Kỳ thạch chấn động, tinh khí lưu động càng tràn đầy, như sóng thần mãnh liệt.

- Đúng là hậu nhân của thần, chẳng lẽ Bất Tử Thiên Hoàng thật sự tồn tại, cũng tọa hóa trong cổ Hoàng Sơn? Sao chúng ta lại không biết?

Bất Tử Thiên Hoàng là một tồn tại sánh ngang với thần, vô cùng cổ xưa, là thần minh vô thượng đối với vạn tộc thái cổ.

Lúc này, mọi người đều kinh hãi, khối kỳ thạch này thật sự có lai lịch dọa người, rất có thể là huyết mạch duy nhất của một vị thần linh còn sót lại trên thế gian.

Khó trách căn bản không phong ấn được nó, hơn nữa nó đã biểu hiện ra Phi Tiên dị tượng, nhất định phải xuất thế, bên trong người có chảy huyết mạch của thần.

Hơn mười sinh vật thái cổ không ngừng nói, mọi người chiếm được một ít tin tức thì càng kinh hãi hơn, không thể không biến sắc, quả trứng này xa xưa tới mức dọa người.

Trước thời thái cổ, rồi lại còn có vô tận năm tháng, huyết mạch Bất Tử Thiên Hoàng đã được phong ấn bên trong đá khi những sinh vật thái cổ này còn chưa ngủ say.

Khi đó, bọn họ căn bản không biết nó sắp sửa xuất thế, khi nhìn thấy tảng đá này thì mới nhớ tới những dấu tích quá khứ về nó.

Một khối đá vụn nằm lăn lóc bên trong một góc của Tử Sơn lại có lai lịch lớn như vậy, những sinh vật thái cổ này vô cùng kinh ngạc không hiểu.

Khó trách cũng không thể xác định được Bất Tử Thiên Hoàng có tồn tại hay không, thì ra người tồn tại cách thời thái cổ quá xa!

Thiếu nữ phong ấn bên trong khối Thần Nguyên thở dài.

Bọn họ nói vài câu tiếng người, lại nói vài câu thái cổ, cường giả Nhân tộc không nghe được rất rõ ràng, nhưng cũng đại khái hiểu được.

Tử Sơn là nơi Vô Thủy Đại đế tọa hóa, vô cùng quan trọng ở thời ki thái cổ, là một chỗ hành hương, tên là cổ Hoàng Sơn.

- Rất có thể Bất Tử Thiên Hoàng để lại dấu vết bất diệt bên trong Tử Sơn...!

Thậm chí thiếu nữ bị phong ấn bên trong Thần Nguyên còn thở dài, cho rằng vị thần vô thượng này cũng tọa hóa ở trong cổ Hoàng Sơn.

Cường giả Nhân tộc cả kinh, thi thể Bất Tử Thiên Hoàng, nghĩ tới trải qua trăm ngàn vạn năm vẫn còn có thể tồn tại xuống, vĩnh viễn không hư thổi, có thể luyện chế thành Thánh binh Cực Đạo.

- Ô! Ngươi...!

Một sinh vật thái cổ mang giống cái nhìn thẳng vào Hắc Hoàng đang tránh ở phía sau đám người, lập tức nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt hạnh trợn lên, làm ra bộ dáng muốn liều mạng.

- Đừng nhìn chằm chằm vào bổn hoàng, ta không đẹp trai tới vậy đâu!

Đại hắc cẩu ngẩng đầu, ngao lên một tiếng, nhe răng nhếch miệng, giang co cùng nàng.

- TịchLoan...!

VỊ Vương của thái cổ phong ấn bến trong khối Thần Nguyên nói, tuy là thần ám từ trên trời, nhưng lại có uy nghiêm vô thượng, nữ nhân kia lập tức ngừng lại, không dám nói thêm cái gì nữa.

Rất nhiều người khó hiểu, không biết đại hắc cẩu như thế nào lại chọc tới cả sinh vật thái cổ, chỉ có Diệp Phàm trong lòng nhảy dựng, nhìn lướt qua Hắc Hoàng, không nói gì thêm.

- Ngươi là... Đấu Chiến Thánh Viên!

Một sinh vật thái cổ trong đó, nhìn thấy hầu tử phía xa, liền lộ ra vẻ mặt giật mình, nhanh chóng lùi về phía sau mấy bước.

- Đúng là... Thánh Hoàng Tử!

Hơn mười sinh vật thái cổ đều vô cùng kinh ngạc, tất cả đều kích động, khó mà bình tĩnh lại được.

- Là đứa con nhỏ của Đấu Chiến Thánh Hoàng, đúng vậy, tuyệt đối là hắn, hắn lại vẫn còn sống!

Bọn họ nhìn thoáng qua nhau, sau đó đồng loạt bước về phía trước, thi lễ:

- Ra mắt Thánh Hoàng Tử!

Chỉ có mỗi Vương của thái cổ còn đứng ở phái xa, thân phận của nàng rất cao, chưa nói tới tu vi, chi riêng huyết mạch thì cũng không kém hơn hầu tử chút nào.

Các cường giả Nhân tộc đều giật mình, cấp bậc của chủng tộc thái cổ thật là sám nghiêm, lại đi hành lễ cung kính với hầu tử như vậy, thật là nam ngoài dự đoán của mọi người.

Đầu tiên là gặp được huyết mạch của Bất Tử Thiên Hoàng, nay lại gặp được con của Đấu Chiến Thánh Hoàng, những sinh vật thái cổ này đều thấy tim đập nhanh.

Cả hai người đều là con của cổ Hoàng, theo lý thuyết thì có địa vị tương đương nhau, có thể ngồi cùng cấp bậc, có địa vị cực cao trong lòng các sinh vật thái cổ. Nguồn truyện: Truyện FULL

Tuy nhiên, Bất Tử Thánh Hoàng là một tồn tại vô thượng rất đặc biệt, có địa vị vượt qua cả thần linh trong tám tưởng của vạn tộc thái cổ, huyết mạch duy nhất của hắn có thể được coi là Thần Tử.

Vương của thái cổ rời khỏi Dao Trì, mang theo khối kỳ thạch kia, dao động khủng bố cũng biến mất, mọi người thầm thở phào một cái, nhưng trong lòng lại không bình tĩnh chút nào.

- Bọn họ mang đi một vị Thần Tử, sau này chẳng lẽ sẽ sinh ra một vị cổ Hoàng sao?

Một vị siéu việt cả thần linh, hôm nay đã được chứng thực là có tồn tại, đã từng xuất hiện trong lịch sử, huyết mạch duy nhất của hắn cũng xuất thế.

Quả trứng thần bí kia vô cùng đáng sợ, chắc chắn sẽ sinh ra cường giả vĩ đại, khiến người ta chi nghĩ đến là đã thấy sợ rồi.

Tổng cộng có tất cả bảy khối kỳ thạch, được gọi là Thạch Vương, đã phong ấn ba khối, Vương của thái cổ mang đi một khói, một khối thì do hầu tử ngày nào cũng dùng tinh huyết trong Tiên Trì nuôi dưỡng.

Hiện tại còn lại hai khối cuối cùng, cũng là những khối đã kỳ dị khó lường, khiến cho rất nhiều kỳ nhân dị sỳ đều bó tay, không có biện pháp.

Trong đó có một khối Thạch Vương tràn ngập vết văn tự, như những lớp lông chim màu xanh nâu, các Nguyên Thuật thế gia cùng nhau ra tay, nhưng kết quả là đều hét lên thảm thiết rồi thất bại.

Một vị Nguyên Thuật tông sư chết ngay tại chỗ, bị một luồng thần quang phun ra trúng người, mất mạng ngay lập tức.

- Đây là cái gì?

Không riêng gì các tu sĩ, ngay cả người của Nguyên Thuật thế gia cũng bị kinh sợ, không hiểu tại sao lại như vậy.

Người của Nguyên Vương nhất mạch đi tới, cầm đầu là một cái lão già, là Nguyên Vương đương thời, một vị Nguyên Địa Sư chân chính, phía sau hắn còn có tám quái nhân, chính là tám tên phong tử từng đánh cho Thần Thành loạn thành từng mảng.

- Đây là Phi Vũ kỳ thạch, có thể nói là Thần Tàng, cũng có thể là Quỷ Quật, rất khó nhìn từ bề ngoài mà đoán.

Hắn kết luận.

Diệp Phàm âm thầm gật đầu, Nguyên Vương nhất mạch chưa từng xuất hiện Nguyên Thiên Sư, nhưng ngẫu nhiên có Nguyên Địa Sư xuất hiện, Nguyên Thuật thông thiên, rất xứng với cái tên.

- Ngươi âm thầm gật đầu, chẳng lẽ nhìn ra cái gì, chẳng lẽ còn cao minh hơn so với Nguyên Vương sao?

Một người của Nguyên Thuật thế gia cổ xưa nói, bọn họ rất căm phẫn Diệp Phàm.

- Cao minh thì chưa dám nhận, nhưng cũng biết một chút môn đạo, các ngươi chẳng lẽ muốn lại muốn cùng ta cá cược sao?

Diệp Phàm nở nụ cười.

Rất nhiều người ở đây đều nên cười, đổ thạch đại chiến ở Thần Thành, không ai là không biết, Diệp Phàm mới ra đời, lại khiến cho vài thế gia cổ xưa mặt xám mày ữo.

Lúc này còn nhắc lại chuyện xưa, đúng là đánh thẳng vào mặt người ta mà, mắng người chuyên chọc vào chỗ đau, vô cũng không có lương tám.

- Ngươi...!

Trong mấy người này, Nam Cung Kỳ đã cùng Diệp Phàm quyết đấu rồi, vô cùng tức giận, nói:

- Ngươi chỉ có cảnh giới tông sư mà thôi, cũng bằng với ta, dựa vào cái gì mà đòi khoác lác!

- Vậy thì chúng ta cá cược một lần, thế nào?

Diệp Phàm cười tủm tỉm.

Nguyên Vương là một người rất chán thật, thoạt nhìn vô cùng bình thường, lúc này lộ ra dị sắc, nói:

- Tiểu hữu nhìn ra cái gì vậy?

- Loại Phi Vũ kỳ thạch này không thể nhìn thau, chỉ có thể bằng cảm giác phán đoán ra một ít manh mối.

Diệp Phàm nói.

- Không có nhìn thấu! Ngươi còn mạnh miệng cái gì, chẳng lẽ thực sự nghĩ rằng mình là Nguyên Thiên Sư sao?

Một người của Nguyên Thuật thế gia cổ xưa sấn số nói.

Diệp Phàm xoay người lại nhìn, thấy có người của Âm Dương Giáo đứng đang sau, tự nhiên hiểu được rằng đây là viện thủ cường đại của bọn họ, nên họ mới dám lớn tiếng như vậy.

- Liên quan cái rám gì tới ngươi, ta đang nói chuyện với Nguyên Vương tiền bối, ngươi mà không phục thì cá cược đi, tặng thêm cho ta mấy trăm vạn cân Nguyên nữa.

Diệp Phàm không thèm liếc hắn lấy một cái.

Rất nhiều người đều nghẹn họng, cảm thấy hắn rất giống đám người Xích Long lão đạo, không khác nhau nhiều lắm, nếu mà không phục liền đánh luôn.

- Ngươi...!

Đám người Nam Cung Kỳ kinh sợ.

- Nếu có vài phần nắm chắc, liền cùng hắn cược một lần xem thế nào!

Một vị Thái thượng trưởng lão Âm Dương Giáo nói, rõ ràng là đang ủng hộ bọn

họ.

- Lão hủ cũng thật sự nhìn ra một ít manh mối!

Âu Dương Diệp mở miệng, hắn rất tiếp cận cảnh giới Nguyên Địa Sư rồi, ở trong này ngoài Nguyên Vương ra thì hắn có tu vi Nguyên Thuật cao nhất.

- Năm trăm vạn cân Nguyên tinh thuần!

Diệp Phàm nói rất mạnh, khiến cho nhiều vị bá chủ đều lộ ra một tia dị sắc.

Số lượng Nguyên khổng lồ như vậy, có thể nói là con số trên trời, có bao nhiêu người có thể đưa ra được?

Lần này, Nguyên Thuật thế gia cổ xưa rút được kinh nghiệm rồi, tuy vẫn dùng miệng lưỡi khiêu khích, nhưng không ai dám cá cược cả.

Diệp Phàm rất bất đắc dĩ, xem ra không đi lừa gạt được nữa rồi, khi ở Thần Thành đã hạ thủ quá độc ác, khiến cho rất nhiều người bị lừa thảm hại, không bao giờ mác lừa nữa.

- Lão hủ cá cược cùng ngươi một hồi đi!

Âu Dương Diệp lại nói, hắn gần như sắp trở thành Nguyên Địa Sư rồi, vẫn chưa giao thủ cùng Diệp Phàm bao giờ.

- Ngươi muốn đưa ra bao nhiêu tiền đặt cược?

Diệp Phàm hỏi

- Hai trăm vạn cân Nguyên, nếu mà ta thua thì tất cả đều đưa cho ngươi, còn nếu ngươi thua, thì đưa Nguyên Thiên Thư ra cho ta!

Âu Dương Diệp phát ra ánh sáng sắc bén trong mắt.

-o0o-


DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí