Dị Thế Tà Quân

Chương 630: Tam Đại Thánh Địa bắt đầu trả thù rồi



: Maison

Biên Tập: Maison

"Ôi ôi, đã có năm đứa đang cố gắng rời khỏi bụng... Anh, nghe nói bên đó có không ít? Trong khoảng thời gian này mẹ có vẻ đang vui, thuốc của Mạc Tà thật sự là linh nghiệm..." Đông Phương Vấn Kiếm vuốt mũi có vẻ hơi ngượng ngùng, nhưng trong giọng nói lại dường như đang cố che dấu sự hưng phấn.

"Đúng vậy, bên ta đã có bảy đứa cũng muốn chào đời... Ha ha" Đông Phương Vấn Tình đắc ý cười to hai tiếng, sau đó mới thở dài mà nói "Thằng nhãi Mạc Tà này, dù cho phương pháp là thật tốt, nhưng mà lại khá là mệt... Tuy nói đám mấy bà không nặng, nhưng cũng là trên dưới một trăm cân đó ( xáp xỉ 50 kg); Những nửa canh giờ, khi *** lại còn phải không ngừng niệm khẩu quyết, thật sự là mệt... Ta cũng không phải chỉ có một người. Ai, nhiều vợ như vậy... nhưng dù sao cũng đáng bõ công"

Đông Phương Vấn Tình lại lắc mông quay hông, lượn trái vòng phải, ánh mắt có chút hâm mộ nhìn Đông Phương Vấn Kiếm "Chú hai, so với ta thì chú trẻ hơn vài tuổi, nên dùng cách này thì lưng cũng không bị mỏi "

"Mệt? Nặng? Khẩu quyết?" Đông Phương Vấn Kiếm kỳ quái hỏi "Anh, anh đang nói cái gì vậy?"

"Hả?" Đông Phương Vấn Tình nhìn qua một chút rồi không mấy để ý mà nói tiếp "Chính Mạc Tà nói, cái bí pháp sinh con đẻ cái mà...."

Đông Phương Vấn Kiếm tiếp tục khó hiểu "Cái đó có phương pháp gì? Không phải uống thuốc là được sao?"

"Hả?... … Gì cơ?!" Đông Phương Vấn Tình lập tức đình chỉ động tác, mặt mày trắng bệch đứng ở tại chỗ từ từ quay đầu. Đột nhiên túm áo Đông Phương Vấn Kiếm, nghiến răng nghiến lợi trợn trừng trợn trạc rít lên "Chú hai, chú nói cái gì? Chú vừa mới nói cái gì?"

Đông Phương Vấn Kiếm bị dọa cho hoảng sợ, cả thân thể đều bị nhấc lên mặt đất một đoạn, sợ hãi đảo mắt mà nói "Ta... Ta... Không có nói cái gì..."

"Chú rõ ràng vừa nói!" Đông Phương Vấn Tình toàn thân giống như muốn phát hỏa, lớn tiếng rít gào "Lặp lại lần nữa!"

"Nói... Nói cái gì cơ?"

"Chú vẫn còn giả bộ hồ đồ... Đồ chết tiệt này... Bây giờ chú nói kĩ với ta một chút...Ban nãy Mạc Tà đã nói với chú về phương pháp như thế nào..." Đông Phương Vấn Tình gắng đè thấp âm thanh, tựa hồ những câu đó lọt qua kẽ răng...

"Không có... Không có phương pháp... Hắn chỉ cho ta vài viên thuốc... Một ngày ăn một khỏa, cấm chuyện phòng the nửa tháng. Sau nửa tháng... thì hoàn toàn tốt rồi..."

Đông Phương Vấn Kiếm bắt đầu kêu oan, hai chân đạp loạn trên không trung "Anh, mau buông em xuống, ôi ôi ôi... Em đến chết nghẹn mất... Phốc!"

Đông Phương Vấn Kiếm nặng nề rơi trên mặt đất, lăn ra mấy trượng rồi nhìn lại thấy đại ca vẫn duy trì tư thế vừa rồi. Vẫn bình tĩnh đứng ở nơi đó không hề nhúc nhích hệt như pho tượng đồng....

"Sặc... anh, anh không có việc gì chứ!" Đông Phương Vấn Kiếm cẩn thận hỏi

"Cút ~~~~~~~"

Đông Phương Vấn Tình rống to một tiếng, khí thế lan xa, trăm núi ngàn khe cùng vọng lại thực kinh sợ! Đông Phương Vấn Kiếm chạy trối chết... Một lúc lâu sau,một lúc lâu sau...

Mới nghe được dội lại tiếng một người như đang đau lòng nhỏ lệ mà rống to: "Quân Mạc Tà... A a a a ~~~~~ ngươi... Thằng nhóc con, Vương bát đản, đồ hỗn trướng... Cho ngàn đao chém oa oa... A a a a a... Nếu ta không... Ta không phải.. Ta... A ~, ~~~~~~~"

Cùng với tiếng rống to hết sức thì chợt nghe thấy âm thanh "bang bang phanh" dội đè lên nhau, dường như có người đang điên cuồng ném, điên cuồng đập...

Đến ngày hôm sau mọi người mới phát hiện, cả hoa viên hoàn toàn tan nát... Không chỉ nói hoa lá hòn non bộ, ngay cả những cây lâu năm vững chãi cũng không còn...

Lão phu nhân lúc này đang ở trong phòng bấm đầu ngón tay tính toán, sau mấy tháng phỏng đoán là có thể thêm mười mấy đứa cháu... Đông Phương thế gia rốt cục không phải lo thiếu người nối nghiệp... quả là niềm vui vô hạn!

Nghe thấy từ ngoài hoa viên vọng đến tiếng gào của đứa con lớn nhất thì không khỏi đảo cặp mắt trắng dã

"Ta như thế nào lại sinh một đứa con ngốc nghếch như vậy, mà cũng lại lâu như thế mới phát hiện ra... Đứa con này thật sự là trì trệ... Ai, đám nha đầu giúp việc làm ăn thực sự là chậm, làm có mấy bộ trang phục trẻ em mà lại cũng vất vả như vậy sao?"

Nghĩ đi nghĩ lại liền cười tươi như hoa nở, thì thào lẩm bẩm "Chuyện sinh con này thực là tốt, lập tức liền làm đám cháu đông lên, thật sự là nhờ có Mạc Tà đây..."

Mà Quân Mạc Tà, ngay sau khi để lại đan dược cùng khẩu quyết thì sáng sớm ngày hôm sau đã cùng Mai Tuyết Yên và Đông Phương Vấn Tâm rời khỏi Đông Phương thế gia lên đường về nhà...

Gần đây, Quân Mạc Tà đang suy nghĩ làm như thế nào đối phó Phong Tuyết Ngân Thành! Nay vừa ra ngoài mới biết được trên giang hồ đang sôi sùng sục, cho dù đi tới nơi nào đều cùng như cái chảo ninh...

Liên tiếp trên dọc đường về, Quân Mạc Tà cùng Mai Tuyết Yên ngoài ý muốn phát hiện có quá nhiều người của Tam Đại Thánh Địa. Số lượng tựa hồ đem so sánh với lần chín mươi người thì còn nhiều hơn... Xem ra, cuộc trả thù của Tam Đại Thánh Địa đã triển khai toàn diện. Không chỉ có nhằm đối phó với Mai Tuyết Yên, hơn nữa sẽ đối phó cả Sở Khấp Hồn!

Dọc đường đi tới, khắp nơi đều thảo luận công tích vĩ đại của Sở Khấp Hồn, nơi nơi đều ca tụng sát thủ Chí Tôn. Quả là trên giang hồ xô bồ nhốn nháo thì ai cũng thích! Sự tích anh hùng cùng hình tượng chói lọi của Sát thủ Chí Tôn Sở Khấp Hồn rất nổi tiếng, mọi người đều biết!

Ngày này sang ngày khác, chỉ cần Tam Đại Thánh Địa chưa thông báo ra tin tức đã truy sát thành công Sở Khấp Hồn thì cả giang hồ sẽ tiếp tục tán tụng!

Hôm nay Sở Khấp Hồn có thể nói hoàn toàn xứng đáng trở thành nhân vật thần tượng có thực lực nhất suốt bao nhiêu năm ở trên Huyền Huyền Đại Lục! Thanh danh thì hiển hách, đó quả thực là kinh thiên động địa!

Giống như tiếng sấm nổ giữa tiết Kinh trập ( sâu nở) trời xuân. Cứ cuồn cuộn mà đến, liên tục không dứt làm vang dội bầu trời, rung động mặt đất, khiến cho bầu trời mênh mông mất đi sự yên tĩnh! Ngoài ra còn được đi vào các bài đồng dao khắp nơi ca hát kéo dài không dứt!

Tố nhân đương tố Sở Khấp Hồn

Uy chấn thiên hạ vô bỉ luân

Bễ nghễ cổ kim thùy tịnh kiên

Nhất chi độc tú sát thủ tôn!

Tạm dịch:

Mọi người đều nghe Sở Khấp Hồn

Oai vang thiên hạ tiếng dập dồn

Thách thức cổ kim ai sánh nổi

Siêu phàm sát thủ đấng chí tôn!

Đây là bốn câu đầu tiên bắt đầu truyền tụng sớm nhất, rồi sau đó lại được người hiểu chuyện nối thêm bốn câu khác:

Sát hoàn phàm trần sát thánh địa

Trảm tẫn tiêu tiểu trảm chí tôn;

Độn thế huyết hải chí tôn thành,

Tẫn giai kiếm hạ tố khấp hồn!

Tạm dịch:

Giết từ phàm nhân tới Thánh địa

Chém sạch lũ trộm lẫn Chí Tôn;

Độn Thế, Huyết Hải, Chí Tôn thành

Dưới kiếm lệ tuôn mất hết hồn!

Khi vừa mới nghe bài vè thì đúng lúc Quân Mạc Tà đang dùng cơm. Đột nhiên hắn "Cáp" một tiếng, một miếng bánh rán vừa mới cắn ngậm vào trong miệng liền văng ra ngoài, sau đó lại xoa bụng cười đến chết đi sống lại...

Đông Phương Vấn Tâm mày liễu dựng thẳng. Thế gia đệ tử sao lại để mất lễ nghi như thế, cần phải răn dạy. Nhưng khi đảo mắt nhìn sang thì thấy con dâu Mai Tuyết Yên xưa nay chững chạc đoan trang lại cũng vui vẻ cười đến cơ hồ rung cả người. Nhìn bộ dáng kia thì đúng là nếu không phải lo lắng giữ gìn hình tượng nữ nhân e dè, chỉ sợ so với Quân Mạc Tà còn cười to hơn...

"Đây là có chuyện gì? Sao đều cười khúc khích khó hiểu vậy?" Đông Phương Vấn Tâm cau mày nhìn hai người mở miệng hỏi.

"Không có... Không có gì ha ha ha... Không có gì cáp... Cái gì..." Quân Mạc Tà không nhịn nữa, đúng là không thể nhịn được nữa, toàn thân co quắp, gục ở trên bàn cười run người. Cốc chén bát đĩa thức ăn,bình trà trên bàn cũng đều rung theo lanh ca lanh canh hòa âm vui tai...

Hắn đây là kẻ đương sự trực tiếp thì làm sao mà không biết "uy danh hiển hách" của Sở Khấp Hồn này là như thế nào... Một nỗi oan này được kế tiếp bởi một nối oan còn mãnh liệt hơn, nhưng tất cả lại đều là loại đặc biệt lớn lao!

Cõng trên lưng Chí Tôncủa Thánh địa, hơn nữa ngay từ đầu chỉ có một nơi. Hiện tại thì cả ba nơi đều mang trên vai, ngay cả muốn hạ xuống cũng không được. Đó chắc chắn phải được gọi là nỗi oan to bằng cái đấu, như thế nếu mà còn không thể nổi danh thì mới thật sự là chuyện kỳ quặc quái gở!

Mà lượt về lần này vì giảm bớt sự chú ý, cả ba người đều là tạm thời ăn mặc cải trang một phen. Dù sao chuyến đi này có Đông Phương Vấn Tâm nên không được có nửa điểm sơ xuất.

Bởi cũng không thể so với lúc hai người đến sơn trang, cho dù lần này vẫn còn có nguy cơ lớn, nhưng cũng có thể tùy thời né xa... Hiện tại thanh thế Tam Đại Thánh Địa to lớn như thế, không thể không tạm lánh mủi nhọn!

Đông Phương Vấn Tâm tuy đã là người mẹ có ba đứa con, tuổi thật đã ngoài bốn mươi, những biến cố đã làm thay đổi tiều tụy đi. Nhưng trước đây ngủ say mười năm, lại bởi vì có cây nhỏ thần kì để kéo dài sức sống nên dung nhan đúng là vẫn dừng lại ở dáng vẻ mười năm trước.

Một gương mặt đẹp đẽ quả thực là vẫn không thay đổi nhiều lắm, mà lại tăng thêm vẻ ung dung quý phái của nữ nhân trung niên. Chỉ có ở đuôi lông mày khóe mắt thì vẫn còn mang theo vài nét thuộc về thiếu nữ ngây thơ phóng khoáng.

Mặc dù không thể nói là tao nhã độc nhất vô nhị, nhưng cũng có thể nói là xinh đẹp động lòng người. Ngoài ra trong khoảng thời gian vừa rồi được cả con trai lẫn con dâu hầu hạ càng làm cho tâm tình nàng dễ chịu.

Lại thêm bởi vì trong lòng có những việc hi vọng lớn lao, vô hình trung cả người đã thêm rất nhiều sức sống. Nếu như không thay đổi giả trang thì cứ ra ngoài là phong thái đã lan tỏa bốn phía, nơi nào còn có thể khiêm tốn?

Mà Mai Tuyết Yên càng là quốc sắc thiên hương hiếm khi bắt gặp. Nếu cứ để tướng mạo sẵn có lên đường, chỉ sợ dọc trên đường đi có thể cuốn theo không ít ong bướm. Tuy nói là không sợ hãi nhưng cũng quả thực làm phiền lòng người.

Ngoài ra, nếu không đề cập tới canh chừng chuyện khác thì cũng phải đề phòng người của Tam Đại Thánh Địa tùy thời có thể xuất hiện chặn giết, tự nhiên là không thể không tăng cường cẩn thận.

Ngày hôm đó đi tới đến một thị trấn nhỏ, hai người Quân Mạc Tà ngày trước cũng là đi con đường này. Ngày đó có thể nói là vết chân hiếm khi thấy, căn bản là không có bất cứ người đi đường nào. Hôm nay lại tới thì thấy kẻ đến người đi náo nhiệt vô cùng, cơ hồ tưởng đi tới thôn trấn khác!

Nguyên lai tại trong khoảng thời gian này, bởi vì chuyện Sở Khấp Hồn quá mức khuyếch trương tạo thành rất nhiều biến cố. Những giang hồ nhân sĩ có liên quan tới lui hết sức dồn dập. Ngay cả thị trấn nhỏ thế này cũng không ngoại lệ, kẻ tới người lui tiếnggọi người thưa khí thế ngất trời.

Đi ra khỏi trấn nhỏ được một đoạn đường thì tuyết dần rơi càng ngày càng dày. Quân Mạc Tà thương mẹ thấy ven đường có một tửu quán nhỏ liền đi thẳng vào, tạm thời né tránh gió tuyết.

Tửu quán nhỏ này nẳm ở nơi hẻo lánh, ngày thường buôn bán ế ẩm, đến khi trời rét căm căm tuyết lớn thì càng là làm ăn tiêu điều.

Có điều hiện tại thì tuy vào lúc mọi năm cơ hồ là mùa ế hàng muốn đóng cửa, nhưng năm nay vẫn là "sinh ý hưng long thông tứ hải, tài nguyên mậu thịnh đạt tam giang" ( Làm ăn thịnh vượng thông bốn bể, tiền của chảy về tựa ba sông - Hoàng hà, Trường giang, sông Châu)

Có thể thấy được một khi thần tượng Sở Khấp Hồn xuất hiện, trực tiếp kéo theo kinh tế phát triển, kích thích tiêu khiển.

Đúng vậy, trên giang hồ suốt mấy ngàn năm chưa từng phát sinh chuyện lớn tương tự. Những lời đồn đại về Sở Khấp Hồn vừa loang ra đã được rất nhiều nhân sĩ võ lâm đang phát chán vì rảnh rỗi không thể không tăng cường sự chú ý mãnh liệt sao?

Có thể không khách khí nói một câu, hiện tại ở trên giang hồ người đi qua kẻ chạy lại so sánh với đàn chó săn chuyên nghiệp còn chuyên nghiệp hơn nhiều lắm... Thời tiết bão tuyết lớn như vậy, giá lạnh đông cứng người đến thế mà đội đi săn này cũng chẳng ngại xông pha.

Mọi nơi đều nghe, phổ biến là được gieo rắc những tin tức nho nhỏ không căn cứ liên tiếp xuất hiện, liên tục không dứt. Đủ các loại chuyện ngày càng ghê gớm ồ ạt tuôn ra không giống lời kể cũ chút nào, điều duy nhất giống nhau chỉ có tên của nhân vật chính là Sở Khấp Hồn...

Ví dụ như: chuyện cũ không thể không nói giữa sát thủ số một Chí Tôn Sở Khấp Hồn cùng Tam Đại Thánh Địa... nội tình chính xác Tam Đại Thánh Địa đuổi giết Sở Khấp Hồn....

Nguyên lai nguyên nhân gây ra chỉ là bởi vì một việc tựa lông đuôi gà mái, Tam Đại Thánh Địa thốt nhiên nổi giận, sát thủ Chí Tôn lưu lạc chân trời … Phía sau gương mặt tuyệt sắc hồng nhan đang nhỏ lệ lại là lão thái thái …?

Hừng hực khí thế, rầm rầm rộ rộ, những câu chuyện truyền tụng đi khắp muôn sông nghìn núi....

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí