Đào Lý

Chương 8: C8: Trâm ngọc h



Chuyện Lý Ẩn bái sư là do hứng thú nhất thời, tuy ngoài miệng chàng gọi Đào Hoa là tiên sinh nhưng trong lòng lại chẳng hề mảy may tôn trọng Đào Hoa như một người thầy. Chàng lấy cây trâm ngọc trên tóc Đào Hoa làm phần đáp lễ, vừa nhìn sắc mặt nàng đã biết ngay nàng không hài lòng. Cũng chẳng hiểu vì sao, Lý Ẩn thà xem vẻ mặt nàng giận dữ với mình còn hơn là xem khuôn mặt thờ ơ của nàng ấy.

Tối đến, trước khi ngủ, Lý Ẩn có nhớ lại chuyện cả ngày hôm nay rồi lấy cây trâm hoa đào ra ngắm nghía cho thỏa lòng. Có lẽ là vì ngày nghĩ gì đêm mơ nấy, giấc mơ tối nay của chàng thế mà lại có Đào Hoa. 

Đào Hoa trong giấc mơ vẫn mặc một bộ y phục sẫm màu, chỉ có điều búi tóc nàng xộc xệch, làn tóc dài đáp trên đôi vai gầy, nhìn càng quyến rũ hơn so với lúc thường.

Lý Ẩn trông thấy, bèn bước lên phía trước hỏi: “Tiên sinh đã làm gì mà trang dung chẳng được chỉnh tề thế này?”

Vẻ mặt Đào Hoa hơi đau khổ, vươn tay sờ sờ tóc mình: “Cây trâm của ta không thấy đâu nữa rồi.”

Lý Ẩn thấy lòng mình là là, chợt cảm thấy trong tay mình có thêm một vật, vừa cúi đầu nhìn đã thấy ngay cây trâm hoa đào của nàng nằm trọn trong lòng bàn tay. Lý Ẩn nhìn nàng buồn khổ, tim chàng cũng đau theo, đoạn đi vòng ra phía sau nàng cất lời: “Ta búi tóc cho tiên sinh.” Dứt lời, chàng bắt đầu gom gọn mái tóc đen dài của Đào Hoa lại rồi búi lên, làn tóc dài vừa được búi lên, cần cổ trắng như tuyết đã lộ ra trước mắt. Làn da trắng đến lóa mắt người khác kia chiếm trọn tầm nhìn Lý Ẩn, chàng đột nhiên nghĩ đến cảnh tượng trên vùng cổ nõn nà này xuất hiện một dấu vết nào đó, vậy thì đẹp biết chừng nào.

Vừa nghĩ thế, Lý Ẩn đã cúi đầu thản nhiên hôn lên cần cổ mềm mại kia, thưởng thức xúc cảm lành lạnh tuyệt vời tựa nhưng khối thạch ngon miệng. Lý Ẩn động tình, rồi nhớ lại bộ dáng ghét bỏ chàng của Đào Hoa ban sáng, nghĩ thầm: “Không phải nàng chê ta phiền à? Sao lại chả thèm đẩy ta ra thế?” Đến khi chàng ngẩng đầu lên, đã thấy Đào Hoa xoay người lại đối diện với mình, chàng thấy rõ đôi mô nàng hé mở, cả khuôn mặt ửng đỏ, rõ ràng cũng đang động tình.

Bộ dáng lúc này của nàng khiến Lý Ẩn mừng rỡ không thôi, bèn vươn tay ôm người ngọc vào trong ngực.

“Có phải tiên sinh cũng vừa ý ta đúng không?” Chàng vừa nói dứt câu, chả hiểu sao lại cảm thấy lạ, bản thân thế mà dùng từ “cũng” cơ đấy?

Đào Hoa trong ngực chàng bấy giờ hơi ngẩng đầu rồi duỗi tay câu lấy cổ chàng, thủ thỉ: “Phải đó. Ta không thích Lý Tiềm, ta chỉ vừa ý Lý Ẩn thôi.”

Lý Ẩn vừa nghe lời ấy, chợt ngẩn người, nàng không gọi ta là Lý Ẩn, chỉ gọi là tướng quân mà thôi, cuối cùng đây cũng chỉ là trong mơ. Nghĩ đến việc Đào Hoa diễm lệ yếu đuối trong ngực mình chỉ là một giấc mộng xưng, Lý Ẩn tức thì bế Đào Hoa lên, đi về phía chiếc giường bên cạnh.

DO NỘI DUNG NHẠY CẢM
BẠN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ ĐỌC TIẾP QUA HÌNH ẢNH


Cả người Đào Hoa bấy giờ đã mềm đến mức chảy ra nước, nàng lắc đầu, nhưng không khỏi dùng sức kẹt cái bàn tay hư hỏng kia lại.

“Tần Lại Huyền thì sao?” Đào Hoa vẫn một mực lắc đầu, nàng ôm lấy Lý Ẩn, ngoan ngoãn nói với chàng: “Ta chỉ làm chuyện vợ chồng với tướng quân mà thôi.”

DO NỘI DUNG NHẠY CẢM
BẠN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ ĐỌC TIẾP QUA HÌNH ẢNH


Hết 08.

(Nếu crush không thích bạn, đừng lo lắng, hãy nằm mơ. Giấc mơ rộng rãi lắm, gì cũng có:)))))


DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí