Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 540: Apollo



- Hợp tác?

Dương Thần cười nhẹ một tiếng, cúi đầu suy nghĩ một lát mới hỏi:

- Tao thực sự rất tò mò, kế hoạch của mày là gì, tìm tao hợp tác cái gì?

Apollo nói:

- Trên toàn bộ hòn đảo này, người có thể khiến tao cảm thấy có hứng thú giao lưu chỉ có mày - Hades. Nếu như mày đồng ý đứng về phía tao, như vậy, đợi sau khi kế hoạch của tao thành công thì tao sẽ giao quyền thống trị một nửa cho mày. Đương nhiên bây giờ chỉ có, đợi sau đó tao sẽ tiếp tục mở rộng ra. Đợi Lĩnh vực của thần của tao mở rộng ra toàn thế giới, cho dù để cho mày có địa vị ngang hàng với tao, chia sẻ cả thế giới thì cũng không phải là một ý tưởng tồi.

Trong giọng nói của Apollo, rõ ràng có chút khiêu khích và ngang ngược, ánh mắt tràn đầy sự điên cuồng.

Lời này được nói ra, khiến mọi người trên đảo phải giật mình.

Mục tiêu của Apollo, không ngờ là muốn chiếm lĩnh toàn bộ thế giới.

- Ha ha……

Khi tất cả mọi người đều chau mày thì Dương Thần lại không nhịn được cười lớn, thậm chí suýt nữa cười chảy cả nước mắt.

- Mày cười cái gì, Hades!

Apollo có chút không hài lòng hỏi.

Dương Thần xua tay:

- Không có gì, tao đang nghĩ, mục tiêu của mày thật vĩ đại, khác với cách nghĩ chỉ sống cả đời bình yên của tao. Tự nhiên tao cảm thấy mình thật đáng thương.

- Hừ. Cái thế giới thối nát đồi bại này, cái lũ người bị đồng tiền và lợi ích làm mù mắt kia, chỉ có tiến hành một lễ rửa tội bằng máu mới có thể thoát khỏi gông cùm xiềng xích như bây giờ. Hades à, tao không mong chờ ai đó có thể hiểu được tâm tư của tao, tao chỉ cần biết, mày có đồng ý tiếp nhận không hay thôi.

Nói xong, Apollo quay đầu lại, nhìn đám người Lâm Nhược Khê đang nằm hôn mê bất tỉnh trên boong tàu với ánh mắt đầy nham hiểm.

Dương Thần cố nhịn cười:

- Mày nói đi, muốn tao hợp tác với mày như thế nào đây?

Dương Thần vừa mới hỏi câu này thì tất cả mọi người ở trên đảo đều nhìn hắn. Mặc dù trước đấy, đám người Thạch Trung Kiếm và Cao Thiên Nguyên luôn nghĩ cách báo thù Dương Thần, nhưng từ sau khi biết được Dương Thần chẳng cần tốn một chút sức lực nào cũng xử lý được lực lượng của giáo đình, thì đã hiểu ra rằng, bọn họ không phải là đối thủ của Dương Thần.

Nếu Dương Thần thực sự liên kết với Apollo thì đương nhiên đám người bọn họ sẽ lành ít dữ nhiều.

- Hay thật.

Apollo cười nói:

- Việc mà tao muốn mày làm rất đơn giản. Mày chỉ cần bảo vệ tốt giáo chủ Cruijff, bốn vị bằng hữu giáo đình của quân đoàn trưởng Gabriel và phó cục trưởng Verdessa ở trên đảo, để cho phó cục trưởng Verdessa hoàn thành thuận lợi việc này là được rồi.

Lúc này, não Verdessa như ngừng hoạt động, ngẩn người ra, hỏi nhỏ:

- Chuyện…chuyện gì vậy?

Apollo dừng lại một lúc mới nói:

- Đi đến phòng thí nghiệm, lấy nút bấm “End”, sau đó sử dụng ở ngoài phạm vi ảnh hưởng.

- Cái gì?

Một người đàn ông vạm vỡ như Verdessa nghe thấy câu này thì chân tay như mềm nhũn ra, ngồi xụp xuống đất.

Laura nhíu mày, hỏi:

- Phó cục trưởng Verdessa, nút “End” là gì?

Verdessa nuốt cái ực, nói:

- Là…là một nút đóng mở để khởi động cho chương trình phá hủy của đạn hạt nhân.

Đạn hạt nhân?

Dường như sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên trắng bệch. Bọn họ đã hiểu ra thứ đó có nghĩa là gì.

Căn cứ quân sự sẽ lâm vào tình trạng mà không một ai mong đợi, bị kẻ địch tấn công hoặc bị người khác xâm nhập. Vì vậy, thời điểm cuối cùng để phá hủy tất cả các chứng cứ có lợi cho kẻ địch là vô cùng quan trọng.

“Chương trình phá hủy” này đương nhiên là dựa vào các đầu đạn hạt nhân để đánh sập toàn bộ căn cứ quân sự, thậm chí trong phạm vi vài chục mét cũng bị ảnh hưởng. Dù sao, sức công phá của đầu đạn hạt nhân này, cho dù không phải là bom nguyên tử thật, nhưng vũ khí hạt nhân này cũng mạnh hơn rất nhiều so với những đầu đạn thông thường khác.

Pháp là một quốc gia lớn đứng thứ ba thế giới về dự trữ đầu đạn hạt nhân. Bố trí đánh chìm một hòn đảo nhỏ rất đơn giản.

Nhưng Apollo lại nói:

- Hades! Đối với mày, để khiến cho lũ kiến trên quần đảo này mãi mãi nằm ở đó là một việc không khó. Nếu như mày đồng ý, cũng có trực tiếp thay tao giết hết bọn họ. Tao chỉ cần để cho các nước trên thế giới biết rằng, khả năng thống trị của Apollo tao đây là có thừa.

- Đừng hòng….

Một bóng dáng không động tĩnh gì chợt biến mất tại chỗ.

Thoắt cái, tổng tướng Sukūpu của Cao Thiên Nguyên đã đến ngồi sau lưng Verdessa với con dao ngắn trong tay, giống như thanh bạc, trong chớp nhoáng muốn cướp được thủ cấp của Verdessa.

Nhưng, không đợi con dao ngắn kịp lướt qua thì một bàn tay cứng rắn bỗng xông ra cầm chắc lấy nó.

- Anh vội cái gì?

Dương Thần đều khiến mọi người hoa mắt. Không biết từ lúc nào mà hắn đã xuất hiện phía sau của Sukūpu, dùng tay nắm lấy lưỡi con dao.

Mặt Sukūpu sầm xuống, quay đầu lại:

- Lẽ nào để hắn ta cầm được kíp nổ, ấn nút để làm nổ đầu đạn hạt nhân thì tôi mới ra tay sao?

- Minh Vương, lẽ nào ngài vì người phụ nữ của ngài mà ích kỷ như vậy, để cho tất cả mọi người trên khắp thế giới chết không có chỗ chôn sao?

Laura chất vấn.

- Hừ. Tôi đã sớm biết hắn là một kẻ độc ác không có nhân tính như vậy rồi. Chúng ta không cần cầu xin hắn, mọi người hãy cùng xông lên, giết chết hắn, quyết đấu một trận sống còn với Verdessa và Apollo kia.

Prince hét lớn.

Nhưng lời nói của Prince lại không được người khác hưởng ứng. Cho dù là người của Thạch Trung Kiếm cũng lộ vẻ mặt khó coi.

Sau khi thấy được thực lực của Dương Thần, bọn họ biết rằng, cho dù có xông lên thì cũng biết chắc, một nửa là chết.

- Kính hoa thủy nguyệt…

Đột nhiên Sukūpu đọc lẩm bẩm câu gì đó, bóng người liền uốn lượn như từng gợn sóng, biến mất trong tầm kiểm soát của Dương Thần.

Dương Thần thở dài.

- Lại là một chiêu quái đản. Anh cho rằng tôi thực sự không làm gì được anh sao?

Một giây sau, Dương Thần giơ bàn tay trái ra, hướng lên trời, trong không trung, hạ một đao xuống, bóng dáng kia liền bị đứng im trong không trung.

Sukūpu khiếp sợ, nhìn Dương Thần với vẻ mặt khó tin. Lúc trước ở trên du thuyền, Dương Thần rõ ràng chưa phát hiện ra mình, chỉ dựa vào những xung đột ở xung quanh mà đề phòng mình. Nhưng sao lại như thế này, trong chớp mắt đã bị nhìn thấu.

“Quả nhiên hắn chưa thật sự đánh nhau với mình?” Sukūpu tự chất vấn bản thân.

Dương Thần nhếch miệng cười nói:

- Bây giờ, xung quanh đây đều là khu vực mà tôi dùng chân khí Tiên Thiên để khống chế. Mặc dù tôi không nắm bắt được chân khí của anh, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự chuyển động của nó. Nhất cử nhất động của anh đều phí công vô ích thôi.

- Tôi thừa nhận tôi đã xem thường anh. Thực lực của Chủ Thần quả nhiên không phải thứ mà tôi có thể dễ dàng nắm bắt rõ được.

Sukūpu cười lạnh lùng, không cam lòng:

- Như vậy có thể nói, căn bản không cần đến Verdessa nhấn kíp nổ đạn hạt nhân thì anh cũng có thể giết chết chúng tôi?

- Không.

Không đợi Dương Thần nói xong, Gabriel đã đứng lên, nói:

- Không phải mọi người. Apollo, ngài đã nói giáo đình chúng ta có sứ mệnh thần thánh của Giáo hóa thế giới là phải giữ lại được những thứ trên hòn đảo này. Là các ngài nói, không phải là đám người của chúng tôi.

Lần này, ngoại trừ đám người Solon tin tưởng tuyệt đối vào Dương Thần ra thì những người khác đều căng thẳng, dán mắt nhìn Dương Thần.

Không ai lại ngu xuẩn chọn lúc này để chạy trốn cả. Bọn họ đều hiểu rõ, cho dù có chạy trốn khỏi hòn đảo này trong thời gian ngắn nhất thì cũng không thể nào chạy thoát được khỏi phạm vi ảnh hưởng của đạn hạt nhân. Trừ phi tốc độ của bọn họ nhanh bằng tốc độ của máy bay chiến đấu.

Hơn nữa, nếu như Dương Thần thực sự ngăn cản bọn họ thì bọn họ cũng không giành được phần thắng.

- Verdessa, ông còn do dự cái gì nữa. Lẽ nào ông không muốn đoàn tụ với vợ và con ông?

Apollo giọng điệu thương xót hỏi:

- Còn nữa, Hades, lòng nhẫn nại của tao không nhiều đâu. Mày nên biết rõ một điều rằng người phụ nữ của mày còn đang nằm trong tay tao. Đối với người phụ nữ của mày mà nói, lẽ nào người ở trên đảo chẳng phải đều là những sinh vật nhỏ bé có thể được, mà không có cũng chẳng sao hay sao?

Dương Thần không thèm để ý đến câu hỏi của Apollo, mà ngồi xổm xuống, vỗ vỗ lên vai của Verdessa, nói:

- Phó cục trưởng Verdessa, tôi muốn biết sự lựa chọn của ông là gì?

Verdessa toát mồ hôi hột, dí ngón tay xuống mặt đất, chảy cả máu. Khuôn mặt chính trực của người đàn ông này lộ một chút gì đó đau đớn và dữ tợn.

- Tôi, sẽ không nhấn kíp nổ.

- Cái gì?

Không chỉ có tất cả mọi người ở hiện trường, mà ngay cả 4 người Gabriel vốn tưởng rằng sẽ không phải lo lắng gì cũng kinh ngạc vì sự lựa chọn của Verdessa.

- Đồ ngu ngốc này, ông vừa nói cái gì? Những người ở đây thì có quan hệ gì với ông, ông muốn bỏ rơi vợ của mình hay sao?

Mọi người nói chuyện đã khiến cho giáo chủ Cruijff hồi phục được thần trí, liền tức giận gào lên. Nghiễm nhiên sự hống hách trước khi hồi phục đã biến mất, bây giờ chỉ là một khuôn mặt tiều tụy, bị kiệt sức.

Vẻ mặt của Dương Thần nửa cười nửa không, gật gật đầu.

Lúc này, Verdessa đứng lên, hướng về phía Apollo ở trong màn hình, nói:

- Tao từ chối, Apollo. Mày muốn dùng vợ con tao để khống chế tao, đó là điều không thể. Verdessa tao đây không giống một số người, hô khẩu hiệu thần thánh, nhưng lại làm những việc chó má khiến thiên hạ phải căm ghét.

- Đúng vậy, tao chỉ là một đứa con được sinh ra từ một Nazis nước Đức và phản đồ nước Pháp. Trong mắt của rất nhiều người, thậm chí là trong mắt những lãnh đạo của tao, có lẽ tao chỉ là một thứ tạp chủng.

Nhưng nửa đời này của tao chỉ làm những việc ngay thẳng. Chức vụ của tao là thứ mà tao phải dùng cả sức lực và mạng sống của mình để có được. Tao có thể cúi đầu trước uy quyền, nhận sai trước cấp trên, nhưng tao sẽ không bán rẻ danh dự con người mình.

Tao tuyệt đối không cho phép con trai của tao, cho dù là còn sống, có một người bố vì ham sống sợ chết mà phản bội đất nước và khiến người khác phải hy sinh.

Verdessa chưa nói xong thì mắt đã đẫm nước, ăn nói ngay thẳng khiến những người có mặt tại đây phải ngây ra. Trong mắt không ít người, thậm chí còn có sự day dứt và cả sự ngưỡng mộ.

Ngay cả Sukūpu trước đó có ý định muốn giết Verdessa cũng phải sững sờ một lúc, lặng lẽ thu dao lại.

Trong máy hiển thị, mắt Apollo hiện lên sự tức giận:

- Ông có biết ông đang nói cái gì không? Phó cục trưởng Verdessa, ông cho rằng ông không đi nhấn kíp nổ thì cục diện có thể thay đổi được sao?

Nói xong, trên tay của Apollo đột nhiên xuất hiện một bảng điều khiển từ xa màu đen to bằng bàn tay.

Sự xuất hiện của thứ đồ này khiến cho Verdessa phải lảo đảo lùi lại 3 bước:

- Tại sao….tại sao mày lại….

- Ông cho rằng, chỉ có ở trên đảo mới có kíp nổ hay sao? Trên tay tao sớm đã có một cái, chỉ là tao quý trọng nhân tài, muốn để ông tiếp tục sống, nhưng bây giờ xem ra ông căn bản đã không còn xứng đáng để sống nữa.

Apollo lắc đầu, quay lại nói với Dương Thần:

- Hades, Verdessa đã không còn muốn sống. Vậy bây giờ mày hãy dẫn theo bốn vị trong giáo đình rời khỏi đảo, những người khác, thì hãy để bọn họ lại.

Dương Thần không nói gì, quay đầu lại nhìn, thấy Cruijff và bốn người Gabriel kia sớm đã đứng dậy, với vẻ mặt đắc thắng, chuẩn bị sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi đây ngay tức khắc.

Dương Thần bước tới trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

- Ha ha…Minh Vương Các Hạ, xem ra ngài thực sự thông minh.

Mặc dù Cruijff đã bại trận, nhưng lúc này thấy Dương Thần bị khống chế, liền cực kỳ đắc ý.

Dương Thần đi đến trước mặt hắn ta, nhe răng cười:

- Vậy sao?

Không đợi Cruijff nói thêm điều gì, một tay của Dương Thần đã nắm lấy cổ của Cruijff. “Thình thịch”.

Một tiếng “Crắc” vang lên, đầu Cruijff như một loại quả mọng nước, bị bóp nát vụn.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí