Chiến Thần Bất Bại

Chương 413: Đây là nơi quái quỉ nào thế này



Tên trọc đầu nhận thấy sự nguy hiểm đang luẩn quẩn bên mình, y nổi giận gầm lên một tiếng, đồng côn trong tay y quét ngang, côn kình cương mãnh tỏa ra, nhưng trong mắt Binh lại thấy sự bủn rủn yếu đuối, đối phương đã có chút lực bất tỏng tâm buông xuôi rồi.

Đối với các võ giả mà nói, chân lực cùng thể lực đó là điều tối quan trọng trong chiến đấu. Trong suốt một thời gian dài đối với đa số sự hiểu biết của các võ giả đối với sự nhận biết bên trong cơ thể chỉ ở mức độ thấp, họ cho rằng chỉ có chân lực mới là hạch tâm của chiến đấu. Mãi tới khi huyết mạch võ giả quật khởi thì sự nghiệp nghiên cứu thể lực trong chiến đấu mới được chú trọng, sau đó có những hiểu biết sâu hơn.

Trong chiến đấu khi mà thể lực của võ giả tiêu hao hết tất nhiên sẽ kéo theo sự không chế đối với chân lực cũng sẽ suy yếu theo.

Nếu thể lực và chân lực cùng bị suy yếu nghiêm trọng như vậy chứng tỏ y đang ở trong một tình trạng cực kỳ yếu kém.

Một loạt chiến thuật ban đầu của Binh đều là nhằm vào mục đích này.

Khi đối phương lâm vào tình trạng mệt mỏi như vậy có nghĩa là thắng bại đã không còn xa nữa.

Beeeengggggggggggg.!.

Quyền đầu của Thiên Không Hổ không hề có chút kỹ xảo mà bắn trúng vào đồng côn của tên trọc đầu xăm trổ, âm thanh nặng nề vang lên làm chấn động màng tai mọi người. Sóng âm chấn động kích động khí lưu giống như một loại gió bão vang ra tứ phía làm màng tai mọi người đau rát không thôi.

Nam tử xăm trổ trọc đầu sắc mặt đại biến, thân hình bạo lui về sau. Giống như là khi cứng đối cứng đối phương vẫn dũng mãnh như ban đầu. Trước đó đối phương hoàn toàn dựa vào ảo bộ quỷ dị khó lường đánh lén làm cho người khác khó lòng phòng bị, ở trong suy nghĩ của y thì thằng cha cơ quan võ giả này bị y đưa vào danh sách các thích khách võ giả điều này làm y rất cảnh giác.

Mãi tới lúc này, khi lực lượng từ đồng côn truyền tới làm cho y biết rằng phán đoán của mình là hoàn toàn sai lầm.

Từ trong kinh nghiệm xương máu đã từng trải qua, y lập tức hiểu được ý đồ của Binh, lúc này sắc mặt của y đại biến.

Không tốt, trúng kế rồi.

Binh không cho tên trọc đầu nửa giây để thở, Thiên Không Hổ giống như quỷ mỵ, xuất thủ thì phiêu hốt âm lãnh, di chuyển thì quỷ dị xuất thần nhập hóa, đột nhiên biến thành mạnh mẽ dữ dội, mỗi kích đánh ra tựa như thiên quân vạn mã, vạn lôi bôn đằng.

Đang đang đang.!.

Côn quyền song phương va chạm liên tục, tựa như 2 thanh búa tạ đang chú tạo thép nóng, liên tục va chạm vào nhau. Mỗi lần va chạm làm khí lưu bị kích động tạo thanh hoa lửa bắn tung tóe mà không khí bị dồn nén tạo thành âm thanh ầm ầm bào mòn đi mọi thứ xung quanh 2 người.

Thiên Không Hổ cao to mà mỗi lần công kích đều sắc bén hung hãn, mang theo khí thế lôi đình vạn quân sát phạt quả quyết.

Tên trọc liên tiếp bị chấn lui lại phía sau, mỗi một lần nhận xung kích từ đồng côn truyền lại đều làm cho cánh tay y run lên bần bật. Đối phương tấn công liên tục giống như một cơn cuồng phong bão táp, làm cho y hít thở khong thông chỉ dựa vào bản năng của bản thân mà huy vũ đồng côn đánh ra.

Vèo.!.

Y đánh ra đồng con theo bản năng, nhưng ở phía trước đồng côn giờ là một khoảng trống mênh mang không có gì.

Không tốt rồi.!.

Y giật nẩy mình, không kịp làm ra bất kỳ một phản ứng nào khác đã thấy đau buốt ở cổ.

Y thấy một thân hình đại hán không đầu có những hình xăm giống mình tay cầm đồng côn đang từ từ ngã xuống, còn trong mắt mọi người ở căn cứ đồng thau thì thấy một cái đầu bay lên trên không trung.

"Đại thúc mặt tú lơ khơ làm tốt lắm! Đánh hay lắm!" Tái Lôi mừng rỡ thoáng cái đã nhảy tót ra ngoài vỗ tay hoan hô ầm ĩ. Các cơ quan sư bên cạnh nàng cũng không khỏi hoan hỉ mà nhảy nhót ầm ầm tạo ra âm thanh leng keng của kim loại như vạn quân đang giao chiến.

Tái Lôi bỗng chú ý tới Đoan Mộc đang ngơ ngác kinh ngạc đứng ngây ra đó, không khỏi có chút kỳ quái:"Này, choáng váng cái gì thế, chưa nhìn thấy củ đậu bay bao giờ à?"

Đoan Mộc nhìn chằm chằm vào hình ảnh lam sắc của Thiên Không Hổ không khỏi run rẩy:"Thật là đáng sợ."

"Tất nhiên rồi.!." Tái Lôi nở nụ cười phong tình vạn chủng mê hoặc chúng sinh cặp mắt đang mở to hết cỡ lung linh long lánh rồi tạo dáng mặt nghiêng góc 45o:"Đại thúc mặt tú lơ khơ chỉ là tương đối lợi hại thôi.!."

"Không phải lợi hại ư." Âm Thanh của Đoan Mộc vang lên như có cái gì chặn ngang cửa họng gã."Thật là đáng sợ mà. Hắn quá bình tình, kỳ thực hắn không cần chọn cứng đối cứng cũng thắng được đối phương nhưng mà hắn lại dùng cách này để kết thúc chiến đấu. Điều này chứng tỏ hắn không hề lãng phí một tia khí lực nào hết, trong khi liên tục đối chiến ác liệt như thế mà hắn vẫn còn có thể bảo trì đầu óc bình tĩnh như thế thật quá đáng sợ."

Tái Lôi cười nhạt:"Cái gì mà bình tĩnh chứ! Hắn lười thì có, đại thúc mặt tú lơ khơ lúc nào cũng lười như thế hết."

Lười… đây là khái niệm như thế nào chứ.

Trong đầu Đoan Mộc rung động mãnh liệt, gã thực muốn đem bổ đôi cái đầu của mỹ nhân xinh đẹp đang đứng trước mặt này ra để mà xem trong đó có phải là một biển kiến thức mênh mông hay không.

Chỉ có đại dương kiến thức mới có thể tính được những nước đi thế này.

Được rồi, tốt nhất là không nên trêu trọc nữ nhân này.

Aizzzz, đừng quên thân phận tù nhân của chính mình chứ, Đoan Mộc bình tĩnh lại cảm thán không thôi và tự nhủ thầm trong lòng mình.

Một lát sai, âm thanh loảng xoảng vang lên, Thiên Không Hổ bay trở về, Binh từ trong Thiên Không Hổ hờ hững bước ra.

Hồn tướng…

Đoan Mộc trợn tròn mắt, mồm há hốc như không tin vào mắt mình nữa, Binh thấy thế không ngại tặng cho gã một điều xì gà rồi thản nhiên châm lửa "hút tạm một điếu cho bình tĩnh". Đoan Mộc lần đầu tiên hút thuốc nghe Binh nói thế không khỏi hoảng sợ mà hít thật mạnh một hơi, nhưng ở đời có ai hút xì gà bằng một hơi được chứ, khi hít được 1/5 điếu xì gà mặt mũi Đoan Mộc đã đỏ như con tôm luộc còn Binh thì không khỏi ngạc nhiên khâm phục:"Thằng cha này đúng là thiên tài hút thuốc."

"Này đại thúc, ngươi trở về làm gì thế? Tiểu Đường Đường còn có một địch nhân nữa kia kìa!" Tái Lôi gấp gáp khẩn trương nhắc nhở.

Binh liếc mắt nhìn nàng đầy vẻ khó chịu:" Ngươi định hại ta à? Định lừa ta đi cướp đối thủ của thiếu niên tâm thần à? Người muốn đoạt tiền trong túi Binh đại nhân ta sao, không dễ thế đâu bấy bì à.!."

Hiển nhiền Binh đối với việc mình bị cắt giảm kinh phí đầu tư nghiên cứu canh cánh mãi trong lòng không thôi.

"Cũng đúng nhỉ." Tái Lôi phản ứng lại chậm rãi, vuốt vuốt má lẩm bẩm:"Đi tranh đối thủ của tên gia hỏa kia, tên kia chắc chắn sẽ nổi giận lôi đình. Có nên thử tranh đoạt cùng hắn không nhỉ?"

Tái Lôi vừa nói tới đó thì hàng loạt tiếng kêu gào van khóc vang lên

"Đại tỷ đầu, nghìn vạn lần không được a!"

"Đại tỷ đầu, người có tức giận thì cứ chút lên người thuộc hạ đây, nghìn vạn lần đừng làm điều ngốc nghếch đó à!"

"Bình tĩnh! Bình tĩnh! Đại tỷ đầu! Mọi việc trước hết phải nghĩ tới kinh phí à…"

"Đại tỷ đầu à, người đứng nhiều chắc mỏi chân rồi, người ngồi xuống nghỉ ngơi chút đi.."

…………….. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Ở tầng hầm ngầm lập tức âm thanh vang lên như ong vỡ tổ, sắc mặt của các cơ quan sư đại biến, mọi người hùng hục chạy lại quây lại đem Tái Lôi quây vào giữa, kẻ ôm người kéo nhất nhất giữ chặt Tái Lôi sợ nàng lại làm điều gì đó ngốc nghếch.

Đoan Mộc thấy thế mà trợn trừng trừng mắt, lại hít tiếp vào một hơi dài của 1/5 điếu xì gà.

Trong đầu gã văng vẳng:"Này này, các ngươi làm sao thế…. Đối phương dù sao cũng là hoàng kim võ giả đó …"

Nha Nha có chút chưa thỏa mã mà nhìn lại phía võ giả dùng đao răng cưa, trong mắt Nha Nha lúc này vị hoàng kim võ giả kia như là một cây thịt nướng có chân đang chạy lăng quăng. Nhưng khi nhìn thấy Đường Thiên ở một bên thì lập tức cứng đờ người như bị sét đánh.

Chủ nhân chắc chắn sẽ không mắng Nha Nha đâu…

Trong lòng nó đắn đo liên tục không thôi, chủ nhân sẽ khích lệ nó hay là sẽ nghiêm khắc trừng phạt nó đây, cũng không biết được nữa…

Nha Nha hết nhìn trái lại nhìn phải, sau đó lùi lại phía sau, len lén chuồn trở lại.

Nha Nha à, ngươi về sau phải làm một vị Nha Hồn tướng đại anh hùng, hư danh gì gì đó chúng ta không cần tính tới làm gì cho mệt đầu.

Người phi phàm như Nha Nha ta đây không nên bị chủ nhân bắt quả tang à….

Tam hoa thấy địch nhân bổ nhào xuống, ánh mắt đồng loạt chuyển hướng về địch nhân duy nhất còn lại trong tràng đấu, võ giả dùng đao răng cưa. Ba ánh mắt sáng bừng bừng chiến tâm, đang muốn xông tới về phía đó.

Nha Nha trong thấy lập tức khẩn trương trông thấy, ba tên ngu xuẩn này!

Nó quýnh quáng lên, lập tức toàn lực đánh tới, giống như một đạo hắc tuyến quỉ mị quấn quanh thân thể tam hoa một vòng.

Thôn quang thiết quyền.!.

Bang Beng Boong.

Tam hoa lập tức hôn mê bất tỉnh, Nha Nha sợ hãi liếc nhìn về hướng Đường Thiên thì thấy Đường Thiên không bị kinh động, bàn tay nhỏ khẽ xoa xoa trước ngực vẻ mặt từ từ dịu xuống nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Nó rất thuần thục và nhanh nhẹn đem 3 tên ngu xuẩn đang nằm còng queo trên mặt đất buộc túm lại với nhau rồi lôi xềnh xệnh qua các ngóc ngách dọc theo chân tường thành kéo chúng trở lại.

"Ngươi muốn hại chết chúng ta sao!"

"Tam hoa tụ đỉnh cái gì? Tụ đỉnh của chúng ta sao? Ngươi đi mà tụ cái đầu ngươi ấy.!. Kinh phí của chúng ta mà ít đi chút nào thì người nhất định phải chết …."

"Cũng may là có Nha Nha! Về sau ta quyết không cho nó độc dược nữa…!"

………………

Ở trong phòng thí nghiệm huyết mạch mọi người đang tập trung chỉ chỏ nhằm vào lão khọm gầy mà mắng chửi xối xả, mà Nha Nha lại lập công cứu cho cả phòng thí nghiệm huyết mạch đã lập tức trở thành tân sủng của phòng thí nghiệm huyết mạch"

Võ giả dùng đao răng cưa hoảng sợ không thôi.

Bốn gã hoàng kim võ giả, hiện giờ chỉ còn lại trơ trọi mình gã. Nhưng mà làm cho gã không thể hiểu nổi là chiến hữu của đội bạn, lại đồng loạt rút lui không lưu lại chút nào.

Đoan Mộc vốn lúc này đã hít vào 2/5 của điếu xì gà lại một lần nữa trợn trừng mắt không hiểu tình huống tại sao lại hít vào thêm một phần của điếu xì gà.

Bên trong tường thành to lớn như một đại đấu trường chỉ còn lại gã và thiếu niên trước mặt.

Đây là tình huống như thế nào chứ!?

Quỷ dị, quá mức quỷ dị rồi!

Thiếu niên ngẩn ngơ kia đã làm cho gã thấy hết sức quỷ dị rồi, sau đó tất cả mọi người đều đồng loạt lùi ra, nhường lại chiến trường, trường hợp như vậy, càng làm cho gã thấy kinh hãi không thôi.

Có âm mưu.

Nhất định là có âm mưu.

Nhưng rốt cuộc đó là âm mưu chết tiệt gì cơ chứ….

Võ giả dùng đao răng cưa bỗng muốn phát điên lên, dù sao thì tình huống cũng không tốt nữa rồi, không nói hai lời, đao trong tay rung lên, ánh đao tạo cho người khác cảm giác như đang có một đầm nước rộng hướng về phía Đường Thiên mà cuốn tới.

Thần sắc Đường Thiên đang mờ mịt bỗng nhiên con mắt khôi phục lại sự mẫn cảm.

Không nghĩ ngợi chút nào, thân hình Đường Thiên lóe lên, mười ngón tay như trảo, cắm vào đao mang, mười ngón tay rung lên đồng loạt vặn xuống, chỉ nghe binh một tiêng, đao mang bị đánh tan.

Võ giả dùng đao răng cưa ngây cả người, đao mang của gã từng bị người khác ngăn cản, cũng từng có người đánh nát nó nhưng mà như vừa rồi thì chưa từng có ai làm giống như vậy.

Gã nghĩ một hồi mới nghĩ ra một từ phù hợp đó là bị tách rời ra.

Bị tách rời ra…..

Đường Thiên cũng ngây cả người, hắn vừa dùng chiêu thức chính là【 thiên sách phá ma thủ】, cái này không có gì ngạc nhiên nhưng mà 【thiên sách phá ma thủ 】chỉ có thể lợi dụng kẽ hở giữa các chiêu thức khi đối chiêu, mà căn bản là không có cách nào tách rời đao mang như vừa rồi!

Tại sao lại như vậy chứ.?.

Hắn bỗng nhiên nhớ tới, trong nháy mắt vừa rồi mấy yếu điểm trong một đao vừa rồi hiển hiện trong mắt hắn, sau đó hắn trong vô thức mà dùng 【 thiên sách phá ma thủ 】để hóa giải đao mang.

Sau đó đao mang cứ như thế mà bị tách ra….

Thật là thần kỳ.

Đường Thiên dường như đã phát hiện ra một chân trời võ học với nên kích động vô cùng.

Vừa đúng lúc này, võ giả dùng đao răng cưa cũng bình tĩnh trở lại, gầm lên tức giận mà đánh tới:"Xem đao của ngộ!"

Ánh đao thi triển mang theo đang mang kinh người và khí thế đáng sợ đánh trực diện tới mặt Đường Thiên.

Đường Thiên thì như gặp phải ma chưởng của Tái Lôi 2 mắt trợn ngược lên vô thức mà nghiêng người né qua một bên, ngón trỏ tay trái cắm vào trong đao mang. Ngay sau đó trong tầm mắt hắn lại hiện ra 6 yếu điểm của đao chiêu đang đánh tới, hắn vung tay phải giống như chuồn chuồn điểm nước, lần lượt lướt qua 6 điểm yếu vừa hiện lên trong mắt hắn.

Binh.!.

Đao mang đánh tới như là thủy tinh ầm ầm băng hoại, vỡ thành nhiều khối khác nhau, rồi hóa thành toái mang mà biến mất.

Võ giả đao răng cưa lại một lần nữa ngẩn người ra.

Đường Thiên cũng lại một phen ngẩn người.

Võ giả đạo răng cưa lại hồi phục tinh thần, càng thêm tức giận trán phừng phừng, mắt phừng phừng, mặt phừng phừng, mũi phừng phừng, tai phừng phừng, chân phừng phừng, tay phừng phừng, ngực phừng phừng, bụng phừng phừng, rốn phừng phừng, người phừng phừng rồi hét lớn:"Xem đao đây.!."

Đường Thiên cũng phản ứng lại tức giận hét lớn giận dữ, vừa rồi đối phương hét lớn một tiếng mà mình thì lại im như thóc, hắn đã chiếm hết thượng phong của mình, lại làm giảm phong độ của thiến niên như thần! Mà không hiểu hắn làm thế nào mà toàn thân phừng phừng thế kia. Hắn không cam lòng tỏ ra yếu thế mà rống lớn:" Đến đây!"

Ánh đao so với vừa rồi càng ngưng thực hơn, càng lẫm liệt hơn, càng đáng sợ hơn.

Binh.!.

Đao mang nứt vỡ ra âm thanh vang lên cũng mang theo sự thanh thúy hơn.

Võ giả đao răng cưa ngơ ngẩn.

Đường Thiên cũng ngẩn ngơ.

2 người đồng thời khôi phục lại tinh thần của mình, trợn mắt nhìn nhau đồng thời rống giận mà lao vào nhau như 2 con gà chọi.

"Xem đao!","guầ lái là"

Binh!

"Xem đao!","guầ lái là"

Binh!

"Xem đao!","guầ lái là"

Binh!

…………………..

Các chuyên gia phòng thí nghiệm huyết mạch trợn tròn mắt không chớp.

Ở phòng thí nghiệm cơ quan thì các cơ quan sư cũng không chớp mắt chút nào mà trợn tròn.

Đến Đoan Mộc cũng trợn tròn mắt mà nhìn vào thân ảnh 2 người ở phía ngoài, 2 người mặt đối mặt, ngươi chém một đao, ta phá một đao, ngươi chém ta phá…… tới một đao, ta lại phá một đao….

Gã cảm thấy mình sắp điên mất rồi, nơi này rốt cuộc là nơi quái quỉ nào chứ.

Người ở trong cái nơi này không có ai là người bình thường sao? Nhưng mà cũng quên đi, ngươi là kẻ đốt nhà cướp của nhà người ta, ngươi thế nào mà cũng trở nên không bình thường như bọn họ chứ. Đoan Mộc tự nhủ thầm trong lòng.

Qua một hồi, thanh âm mờ mít xung quanh đã kéo tâm tư hỗn loạn của Đoan Mộc trở lại với bản thân mình.

"Bây giờ đi sắp xếp nhiệm vụ công tác cuối tuần thôi nào, Thạch đầu, nhiệm vụ theo như kế hoạch được đề ra của ngươi là phải là phải làm ra cho chúng ta 55 hào đồng thau, ta muốn thấy tối thiểu 3 kiện hàng mẫu."

"A Lập, bản báo cáo mà ngươi đệ trình ta đã xem quá, cái này bác bỏ"

"Vì sao lại bác bỏ vậy đại tỷ đầu?"

"Tính khả thi không cao, tính sáng tạo không cao, mà đúng rồi điều quan trọng nhất là kinh phí quá cao so với quy định!"

………………

Đoan Mộc mờ mịt trong lòng, Tái Lôi đã ngồi tới vị trí chủ tọa trong phòng thí nghiệm cơ quan, mặc cho âm thanh binh binh binh vang lên không dứt từ 2 thân ảnh bên ngoài, nàng vẫn đập bàn chan chat quát tháo ầm ầm giao việc cuối tuần cho các cơ quan sư khác.

Giao việc sắp xếp công việc cuối tuần trong lúc thế này…..

Ở trên mặt đất còn đang đánh nhau sứt đầu mẻ trán cơ mà, đối thủ đang cùng lão bản các ngươi là một tên hoàng kim võ giả đó….

Vẻ mặt của Đoan Mộc đầy tuyệt vọng, gã như muốn gào lên:"Ai có thể nói cho ta biết, cái địa phương chết tiệt này là rốt cuộc là nơi quỷ quái nào không!". Sau đó gã cũng hít một hơi dài phần còn lại của điếu xì gà mà chết ngất vì say thuốc.

Binh nhìn lại gã với vẻ kinh hãi hiếm có trên khuôn mặt tú lơ khơ:"hắn đã hút xong điếu thuốc bằng thời gian ta hút cả một ngày sao.?."


DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí