DO NỘI DUNG NHẠY CẢM
BẠN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ ĐỌC TIẾP QUA HÌNH ẢNHNhưng mà Tô Thước xấu xa không chỉ không biết thương hoa tiếc ngọc, mà còn đưa lưỡi liếm nhẹ vào chân của cô, hôn chân của cô, nói:
- Vợ à, em thấy thế nào? Như vậy đã hợp ý của em chưa?
Châu Tiểu Á bây giờ đầu óc cũng bắt đầu mơ hồ, lời nói cũng không còn có nghĩa nữa rồi.
Nhưng sau một lúc, Tô Thước liền hạ chân của cô xuống, đem cơ thể của Châu Tiểu Á ôm lên rồi đổi tư thế, ở vị trí này thì cô đang ngồi ở trên người của anh, và thứ kia của Tô Thước cũng đem đẩy sâu vào bên trong, anh cũng cảm thấy vác.h thịt non mềm này cũng đã sắp đúc thành hình hài của hạ bộ của anh rồi.
Châu Tiểu Á bây giờ làm gì còn sức mà luân động chứ, cô hoàn toàn dựa vào người của anh mà thở gấp.
DO NỘI DUNG NHẠY CẢM
BẠN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ ĐỌC TIẾP QUA HÌNH ẢNHNhưng ngay đó thì anh cũng không vội rút ra mà còn luyến tiếc đâm rút thêm vài cái.
Bất chợt Châu Tiểu Á lại thở hổn hển nói:
- Đủ rồi...!Đủ rồi...!Thật sự đủ rồi...
Nhưng Tô Thước vẫn cảm thấy chưa đủ, anh một lần nữa hôn lên cổ của cô, sau đó nói:
- Một lần nữa, thêm một lần nữa sẽ ngừng lại.
Nhưng buổi chiều ngày hôm đó thì anh đòi một lần rồi lại một lần, mãi cho đến khi cô hoàn toàn không còn sức nữa, tay thì tê lại, chân cũng run rẩy, đến đứng cũng đứng không nổi, bây giờ cô hoàn toàn phụ thuộc vào anh thì mới ngừng lại...!Nhưng là cô ngừng lại chứ anh có ngừng hay không thì không biết.
Hóa ra trước kia không phải là anh không muốn hay là không được, vốn dĩ Tô Thước chỉ là muốn giữ đến ngày hôm nay mới bung xõa...!Đột nhiên Châu Tiểu Á cảm thấy sợ rồi...!Cô bỏ trốn liệu còn kịp không nhỉ?