Vô Tận Đan Điền

Chương 456: Hấp thu quá nhanh (1)



Thấy hắn bộ dáng này, trong lòng Nhiếp Vân cũng biết không sai biệt lắm, không muốn làm khó đối phương, lắc đầu.

- Cầm ra được, Thanh nhi, lần này ngươi đi ra ngoài không phải trù tập hơn mười vạn linh thạch hạ phẩm sao, lấy hết ra đi!

Nghe được thiếu niên nói như vậy, Dịch Thành cảm giác như đánh mặt mình, hừ một tiếng, lớn tiếng nói.

Ai bảo vừa rồi mình mạnh miệng nói? Còn cần bao nhiêu linh thạch, ngươi mở miệng... Mấu chốt là còn không cần thù lao, tặng không...

Nghĩ vậy, Dịch Thành hận không thể tát mình vài cái.

- Ân!

Thấy bộ dáng của cha, Dịch Thanh hé miệng nở nụ cười, bàn tay vừa lộn, trong gian phòng liền xuất hiện một đống lớn linh thạch hạ phẩm.

Xem ra Dịch Thanh cũng có Nạp Vật Đan Điền.

Nạp Vật Đan Điền ở trong thiên phú đặc thù, cực kỳ phổ thông, công năng cũng chỉ là chứa đồ, rất nhiều cao thủ ở Phù Thiên Đại Lục đều có loại đan điền này.

- Hô!

Thấy nữ nhi lấy ra linh thạch, Dịch Thành hít sâu một hơi, tuy đáy lòng nhỏ máu, nhưng vẫn phái người mở bảo khố, lấy tất cả linh thạch dự trữ tới.

Một đống lớn linh thạch chung vào một chỗ, vừa lúc năm mươi vạn viên, không nhiều không ít.

- Nhiếp Vân tiểu huynh đệ, linh thạch hạ phẩm không phải là thượng phẩm, độ tinh thuần không cao, hấp thu cũng cực kỳ phiền phức, nhiều linh thạch như vậy một người hoàn toàn hấp thu, không có mấy tháng là không thể hoàn thành, ta xem ngươi hay là cất trước đi, chúng ta ở trên đường đi đến bảo tàng, vừa đi vừa hấp thu cũng không muộn!

Nhìn linh thạch đầy đất, tuy Dịch Thành đau lòng, nhưng ngoài miệng lại nói cực kỳ thoải mái.

- Mấy tháng? Không cần!

Nhiếp Vân cười ha hả, bàn tay to trảo một cái, năm mươi vạn viên linh thạch hạ phẩm gào thét bay đến không trung, hiện đầy toàn bộ phòng khách, giống như tinh thần khắp bầu trời.

- Linh thạch nghiền nát, linh khí tuôn ra!

Khẽ hô một tiếng, bàn tay của Nhiếp Vân trảo một cái.

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!

Liên tiếp âm vang, linh thạch ở trên không đồng thời nghiền nát, linh khí ẩn chứa trong đó tạo thành một cự long thẳng tắp, rong chơi ở trong phòng, điên cuồng gào thét.

Đại điện như đi tới trung tâm cơn lốc, linh khí bắn ra bốn phía, diễn hóa tiếng sấm, địa chấn, linh khí cường đại tựa hồ tùy thời có thể chấn cả gian phòng sụp đổ.

- A... Ngươi muốn làm gì? Nhiều linh khí như vậy... Ngươi điên rồi sao? Coi như Khí Hải của ngươi rộng, cần rất nhiều linh khí bổ sung, nhưng một người hấp thu linh khí tốc độ hữu hạn, ngươi làm ra linh khí chi long, muốn mình no chết sao...

Thấy cử động của thiếu niên, sắc mặt của Dịch Thành biến đổi, thiếu chút nữa bị hù chết.

Tu luyện thật giống như ăn vậy, coi như thứ tốt nhiều hơn nữa, dù cho lòng tham nữa. Lượng cơm ăn lớn, miệng lại chỉ như vậy, không có khả năng một ngụm ăn mập, một ngụm liền ăn no!

Hiện tại Nhiếp Vân cho bọn họ cảm giác là muốn một ngụm ăn mập, năm mươi vạn viên linh thạch tán phát linh khí nên có bao nhiêu? Sợ rằng cũng đủ 500 Chí Tôn sơ kỳ tu luyện tới đỉnh phong!

Nhiều linh thạch như vậy, hắn cư nhiên thả hết linh khí ra ngoài, thật giống như một người nhét con voi vào miệng...

Coi như miệng ngươi lớn hơn nữa, cũng nuốt không được a...

Dịch Thành cảm giác mình sắp khóc, mình là cường giả Nguyên Thánh Cảnh đỉnh phong, lúc tu luyện cần linh thạch, tốc độ nhanh nhất cũng bất quá một trăm viên, thiếu niên năm mươi vạn viên...

Xong, xem ra những linh khí này sẽ lãng phí toàn bộ.

Ngay thời điểm hai người nghĩ nhiều linh khí như vậy thiếu niên căn bản không thể hấp thu, liền thấy tế bào của thiếu niên trong nháy mắt gia tăng thập bội, cả người như biến thành một hắc động thật lớn, linh khí chi long bay múa ở trên không trung, ào ào lao tới.

Thầm thì!

Linh khí tiêu thất, thiếu niên đứng tại chỗ, vẻ mặt còn chưa thỏa mãn.

- Này...

Thấy những cái này, Dịch Thành, Dịch Thanh hai mặt nhìn nhau.

- Không sai, linh thạch hạ phẩm tuy thấp chút, năm mươi vạn viên, cũng cho ta bổ sung Khí Hải một nửa, tuy thực lực bây giờ không tăng trưởng, nhưng chân khí hùng hậu như vậy, cũng đủ tiêu hao!

Nuốt trọn linh khí chi long, Nhiếp Vân cảm thấy Khí Hải vốn khô quắt, rốt cục có chút cảm giác tràn đầy, chân khí bổ sung đến phân nửa, hai mắt mở ra, phóng xuất ra vẻ hưng phấn.

- Phân nửa... Ngươi cái này còn gọi Khí Hải sao?

Nghe thiếu niên cảm khái, hai người đồng thời tan vỡ.

Trước kia thiếu niên nói, bọn họ còn chưa tin, hiện tại tận mắt thấy, mới biết được người này kinh khủng bực nào, năm mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm, mới bổ sung phân nửa Khí Hải... Này còn gọi Khí Hải sao? Khí Hải của người nào lớn như vậy?

- Ha hả, không có ý tứ, sử dụng nhiều linh thạch như vậy, bất quá ta sẽ không dùng không của các ngươi, đây là một bộ công pháp tu luyện, ở trong bát đại môn phái không tính là trân quý, bất quá đặt ở Nguyên Tâm Tông tuyệt đối được cho là trấn tông chi bảo, Dịch Thành tiền bối tu luyện, không ra năm năm, đột phá Bí Cảnh đệ tam trọng là không có vấn đề gì!

Dùng của người ta nhiều linh thạch như vậy, hầu như làm cho người táng gia bại sản, Nhiếp Vân có chút băn khoăn, tinh thần đảo qua, sao chép một bộ công pháp tu luyện.

Bộ công pháp này như hắn nói, đặt ở bát đại môn phái không tính là trân quý, nhưng đối với loại tiểu tông môn như Nguyên Tâm Tông, tuyệt đối được cho là cao cấp.

- Có thể để cho ta trong vòng năm năm đạt tới Bí Cảnh đệ tam trọng?

Hai mắt Dịch Thành lập tức trợn tròn, hô hấp dồn dập.

Vừa rồi bởi vì tiêu hao nhiều linh thạch như vậy mà không hài lòng, trong nháy mắt biến mất không còn một mảnh.

Dựa theo tình huống bình thường, thể chất cùng pháp quyết tu luyện của hắn bây giờ, đạt đến Nguyên Thánh Cảnh đỉnh phong đã coi như cực hạn, cả đời không có khả năng tấn cấp, hiện tại thiếu niên nói dĩ nhiên có thể làm cho mình trong vòng năm năm đạt tới Bí Cảnh đệ tam trọng, đây là trước kia nằm mơ cũng không dám nghĩ, làm sao không vui vẻ?

- Ân!

Nhiếp Vân gật đầu.

- Đa tạ!

Dịch Thành liền vội vàng thu ngọc bài vào, nếu như thiếu niên nói đúng, đã biết rốt cuộc kiếm lớn, bộ công pháp này đừng nói năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm, coi như một trăm vạn, năm trăm vạn, sợ rằng cũng khó mua được!

Tiện tay lấy ra công pháp cao như vậy, lông mày không nháy một chút, đả thương Thành chủ như đánh một một con gà... Nhiếp Vân này rốt cuộc có thân phận gì?

- Lão gia, không xong, người Giang gia tìm tới, còn tìm rất nhiều nhân vật nổi tiếng của Vinh Thiên Thành, nói chúng ta vô cớ giam Thành chủ, đã xúc phạm hình pháp, muốn san bằng toàn bộ Dịch gia chúng ta!

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một tiếng hô lo lắng, một lão giả chạy vào.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí