Vĩnh Sinh

Chương 647: Thiên Nhân Ngũ Suy



"Phong chưởng giáo, quả nhiên là người sảng khoái nói chuyện sảng khoái. Chuyện kia cứ quyết định như vậy đi, chúng ta hạ một cái liên minh tạm thời đi." Băng Thiên đại thánh Cổ Vân Băng cùng mấy vị đại thánh còn lại liếc mắt nhìn nhau, sau đó cảm thấy không thể nào "ăn" được Phương Hàn cùng Phong Bạch Vũ, thế cho nên chỉ lưu lại một chuỗi tiếng cười truyền lại, tựa hồ như đã thừa nhận ý định của Phong Bạch Vũ.

Mê Thiên đại thánh Đồ Mê, ánh mắt của đầu Hồ yêu này lưu chuyển, đôi con ngươi trong suốt bắn ra quang mang tựa hồ như có phần không cam lòng.

Nếu như có được Thương Sinh Đại Ấn do Cực Đạo Đại Đế luyện chế, Hồ Tộc lập tức có thể trở thành đệ nhất Yêu tộc. Thế nhưng hiện tại xem ra Phương Hàn có chết cũng không chịu giao ra rồi. Mà có dùng sức mạnh cũng chưa chắc đoạt được. Phong Bạch Vũ thi triển ra uy lực của Thiên Hoàng Kính, lực lượng thâm sâu khó lường. Khí linh trong đó cư nhiên còn mạnh hơn cả nàng, quả thật là không biết dùng cách nào để hàng phục.

"Chúng nữ nhi, chúng ta đi thôi. Trở về chuẩn bị trang điểm, ba tháng sau các ngươi sẽ chính thức xuất giá rồi." Mê Thiên đại thánh vung tay lên, bảy vị công chúa Hồ Tộc đều được quấn bởi một phiến quang mang màu hồng. Sau đó thân thể lóe lên, qua lại như con thoi giữa các hành tinh, trong nháy mắt đã đi qua nghìn vạn dặm, mấy trăm triệu dặm, biến mất trong phiến tinh không này.

"Hừ!" Siêu Thiên đại thánh hừ lạnh một tiếng, tốc độ còn nhanh gấp mười lần Mê Thiên đại thánh.

Băng Thiên đại thánh, Đạp Thiên đại thánh cũng lần lượt rời đi.

Cuối cùng chỉ còn lại Phương Hàn cùng Phong Bạch Vũ lăng không trong phiến hư không. Hai người nhìn nhau, trong ánh mắt đều hiện lên vẻ hồ ly, là lão hồ ly nhìn nhau, tựa hồ như đều chờ đợi xem ai sẽ lên tiếng trước.

"Chưởng giáo chí tôn quả nhiên lợi hại, lần này nếu như không phải ngươi tới cứu, ta bị tám đại yêu thánh vây công quả thật quá nguy hiểm, nếu như không để ý có khi còn bị chết oan nữa." Thật lâu sau, Phương Hàn mới mở miệng: "Chưởng giáo chí tôn đã ngưng tụ thành khí linh của uy lực lớn nhất, thật là chuyện đáng mừng, Thiên Hoàng Kính có thể phát huy ra uy lực lớn nhất rồi. Hy vọng có thể sớm ngày tấn thăng làm tiên khí."

"Cho dù tấn chức thành tiên khí cũng không có là gì, trái lại Nhân Hoàng Bút lĩnh ngộ cảnh giới thiên địa nhất thể đi tìm tàn phiến của Tạo Hóa thần khí, sau này có hi vọng tấn thăng làm Tạo Hóa thần khí, có đầu bút này bảo hộ, cho dù người trên Tiên giới có muốn đối phó với ngươi cũng có thể thong dong mà hành tẩu." Trong lời nói của Phong Bạch Vũ có mang theo thâm ý.

"Lời này của Chưởng giáo chí tôn là có ý gì? Người ở Tiên giới muốn đối phó với ta? Tuy ta tu luyện có chút thành tựu, thế nhưng vẫn chỉ là con kiến khi so với tiên nhân chân chính. Tiên giới sao lại muốn đối phó với ta?" Phương Hàn làm ra vẻ nghi hoặc khó hiểu, thế nhưng trong lòng lại đang lắp bắp kinh hãi.

"Tự nhiên là bởi vì Thanh Tuyết rồi. Thật ra đại kiếp nạn Thần tộc tuy gian nan thế nhưng Vũ Hóa Môn ta có thể ứng phó được. Nhưng sau này sẽ có một trường đại kiếp nạn chính thức làm rung động Chư Thiên, Tiên giới cũng bị ảnh hưởng, có một loại phương pháp có thể hóa giải được trận đại kiếp nạn này, đó chính là vận mệnh. Mà chân lý của chân lý của vận mệnh lại nằm trên người ngươi cùng với Thanh Tuyết. Đại kiếp nạn Thần tộc so ra mà nói, chẳng qua chỉ là một đóa hoa nhỏ trên đại dương bao la mà thôi." Phong Bạch Vũ thần thần bí bí nói, trong giọng nói còn có một tia lạnh lẽo.

"Đại kiếp nạn gì mà còn nguy hiểm hơn cả đại kiếp nạn Thần tộc?" Phương Hàn thực sự sợ hãi. Đại kiếp nạn Thần tộc đã từng cuốn phăng tất cả Chư Thiên, rất nhiều chủng tộc, cái này đã rất khủng bố rồi. Thế nhưng bây giờ Phong Bạch Vũ lại nói là đại kiếp nạn Thần tộc chỉ như môt đóa hoa nhỏ, như vậy đại kiếp nạn chính thức sẽ như thế nào? Còn khủng bố tới bực nào?

"Thiên Nhân Ngũ Suy!"

Phong Bạch Vũ nói, trong miệng phun ra bốn chữ lạnh như băng.

"Thiên Nhân Ngũ Suy?" Phương Hàn nghe thấy mấy từ này, hắn nghĩ lại trong kinh điển cổ lão cũng không có ghi lại mấy từ này, không biết ý nghĩa của nó là gì.

"Ngươi không nên hỏi ta, ta cũng không biết là gì." Sắc mặt của Phong Bạch Vũ trầm trọng nói: "Ta chỉ tìm được dấu vết khi thiên địa tan vỡ trong ký ức mà thôi. Đại kiếp nạn Thiên Nhân Ngũ Suy là kiếp số của Chư Thiên giới trong thiên địa. Không người nào có thể trốn, tiên nhân cũng không thể tiêu dao. Duy chỉ có người sở hữu Đạo thuật vận mệnh, có khí tức của Vĩnh Sinh mới có thể hóa giải được nguy nan này."

"Thiên Nhân Ngũ Suy, Thiên Nhân Ngũ Suy....." Phương Hàn thì thào lẩm bẩm bốn chữ này, càng nhắc tới trong lòng lại càng sởn tóc gáy: "Đại kiếp nạn này cũng có thể lan tràn tới Tiên giới, như vậy với chúng ta mà nói chỉ đành bất lực, ta chỉ là con kiến hôi mà thôi."

"Cũng không thể nói như vậy, con kiến hôi cũng có một ngày có thể hóa thành Thần Long. Cây cỏ cũng có một ngày trở thành đại thụ che trời." Phong Bạch Vũ nói: "Phương Hàn, không thể tưởng được tu vi của ngươi lại tiến nhanh như vậy, rất nhanh sẽ vượt qua kẻ làm chưởng giáo chí tôn ta rồi? Từ khi ngươi nhập môn tới hiện tại liệu được mấy năm chứ?"

"Ta cũng đã tu luyện mấy ngàn năm rồi, luận về tuổi thọ thực tế cũng không chênh lệch với chưởng giáo chí tôn ngươi là bao." Phương Hàn ha ha cười, hắn ở trong Hoàng Tuyền Đồ nghịch chuyển thời gian, tuổi thọ thực tế cũng hơn ba nghìn, tiếp cận bốn nghìn tuổi rồi, tuy so ra còn kém những lão quái vật có tuổi thọ ngoài mười vạn năm, thế nhưng tuyệt đối không phải chỉ vài năm mà có thể được như hiện tại.

"Tại trong Hoàng Tuyền Đồ nghịch chuyển thời gian khổ tu cũng là chuyện tốt, củng cố căn cơ, tu vi của ngươi đột nhiên tăng mạnh, như vậy phải cần mấy ngàn năm tĩnh tọa mới có thể lắng đọng xuống, mà hiện tại xem ra khí chất của ngươi trầm ổn hơn rất nhiều, chưởng giáo của Vũ Hóa Môn ta chính là cần những người như ngươi vậy."

Phong Bạch Vũ khen ngợi, sau đó một loại ngữ khí trầm ngâm nói: "Có phải ngươi đã khống chế Yên Thủy Thiên của Thái Nhất Môn? Để nàng làm tai mắt cho ngươi? Ngươi lặng lẽ chuẩn bị tiếp nhận Thái Nhất Môn? Hảo thủ đoạn, hảo thủ đoạn, cho dù ta năm đó cũng không có được thủ đoạn như ngươi, lật tay làm mây úp tay làm mưa, bố cục liên hoàn như vậy."

"Chưởng giáo chí tôn quá khen. Chuyện này sớm muộn gì cũng bị lộ ra, ta còn đang suy tính có nên tiếp tục thực hiện kế hoạch này hay không, ta không muốn nữ nhân của mình bị tra tấn. Hiện tại Yên Thủy Thiên đang tu luyện trong Hoàng Tuyền Đồ, chưởng giáo chí tôn đã biết kế hoạch của ta, không bằng gặp mặt nàng một lần, thế nào?"

Trong lòng Phương Hàn khẽ động, đột nhiên nói.

"A? Đã như vậy ta cũng muốn gặp nàng một phen." Ánh mắt của Phong Bạch Vũ sáng ngời, trên mặt hiện ra nụ cười hài lòng: "Phương Hàn, ban đầu rất nhiều thái thượng trưởng lão đều muốn nhìn năng lực của ngươi so với Hoa Thiên Đô, cho nên mới một mực do dự cân nhắc. Thế nhưng ta biết Hoa Thiên Đô chỉ là một tên phế vật, ăn cây táo, rào cây sung, thời khắc mấu chốt lại phản bội, Mà ngươi mới chân chính là hùng tài đại lược."

"Chưởng giáo chí tôn, nên tiến vào trong Hoàng Tuyền Đồ nói chuyện sẽ tốt hơn."

Phương Hàn vung tay lên, Hoàng Tuyền Đồ hiện ra. Phong Bạch Vũ cũng không để ý tùy ý bước vào trong. Điều này khiến Phương Hàn chấn động, bởi vì hắn cảm giác được cho dù Phong Bạch Vũ có tiến vào trong Hoàng Tuyền Đồ mình cũng không thể nắm bắt được hắn, bởi vì thời điểm tất cả Luân Hồi chi lực bao vây lấy Phong Bạch Vũ, cư nhiên lại trống trơn, giống như hắn không phải là người vậy, mà chỉ là một đạo hư ảnh.

Vừa tiến vào trong Hoàng Tuyền Đồ, thời gian trôi qua đột nhiên nhanh hơn bên ngoài rất nhiều.

Lúc này Phương Hàn một lần nữa vận dụng "một triệu" Đan dược, thiêu đốt lên, thời gian trôi qua là: bên ngoài một canh giờ, bên trong là một trăm năm. Lúc này Yên Thủy Thiên đang ở trong này tu luyện, luyện hóa toàn bộ nguyên khí, pháp tắc không gian, pháp tắc thời gian của Trí Vũ Hầu, Chân Vũ Hầu, Chiến Vũ Hầu.

Vô số Thuần Dương khí dưới lực lượng của Hoàng Tuyền Đồ đều biến thành từng đầu từng đầu Thuần Dương Chi Long tiến vào trong cơ thể Yên Thủy Thiên, khiến cho các huyệt khiếu trong thân thể của nàng đều được đả thông, hóa thành một cỗ pháp lực bổn nguyên, khiến cho mỗi thời mỗi khắc pháp lực của nàng đột tiến.

"Ừm, quả nhiên là Yên Thủy Thiên, thượng cổ Thủy thần chuyển thế." Chứng kiến tràng cảnh Yên Thủy Thiên tu luyện, Phong Bạch Vũ không khỏi gật đầu. Đột nhiên lúc này hắn điểm ra một ngón tay, đầu ngón tay ngưng tụ thành một điểm quang mang đen nhẫy, cư nhiên là một loại khí tức khó hiểu, có điểm cùng loại với Tạo Hóa chi khí mà Nhân Hoàng Bút đưa vào trong cơ thể Phương Hàn.

Phương Hàn bắt đầu khẽ động chuẩn bị xuất thủ chặn lại, thế nhưng sau đó cũng cũng cảm giác được cỗ ô quang này cùng loại với Tạo Hóa chi khí, cho nên hắn cũng không xuất thủ, mặc cho Phong Bạch Vũ điểm ra dung nhập vào trong hộ thân cương khí mà Yên Thủy Thiên tu luyện thành.

Ong ong ong!

Thân thể của Yên Thủy Thiên đột nhiên chấn động, tất cả tinh thể pháp tắc thoáng cái dung nhập toàn bộ vào trong thân thể, thẩm thấu vào mỗi một tấc huyết nhục. Yên Thủy Thiên mạnh mẽ mở to mắt nhìn thấy Phong Bạch Vũ, đầu tiên là cả kinh sau đó đã nhìn thấy Phương Hàn, trái tim mới hòa hoãn lại, gật gật đầu. Quanh thân xoay tròn, thân thể đột nhiên biến thành từng đạo hơi nước, cuối cùng một lần nữa ngưng tụ lại, biến thành hình thể chân thực. Động thiên của nàng lấy bản thân làm trung tâm khuếch tán ra, trọn vẹn rộng tới tám nghìn dặm mới ngừng lại, một cỗ thời gian chi lực cường đại thong thả vận chuyển trong động thiên.

Lúc trước nàng tu luyện là Trường Sinh tam trọng Động Thiên Cảnh, mà hiện tại đã trực tiếp bước chân vào Trụ Quang Cảnh, ngoại trừ phục dụng đại lượng Tiên đan ra, chính yếu nhất chính là một cỗ nguyên khí cùng loại với Tạo Hóa chi khí do Phong Bạch Vũ đưa tới. Phương Hàn bằng vào kinh nghiệm có thể nhìn ra, cỗ khí lưu thần bí này chẳng qua chỉ có tác dụng phụ trợ tu luyện, không có chút tác hại gì, nếu không hắn đã sớm xuất thủ ngăn chặn rồi.

"Phong Bạch Vũ! Chưởng giáo Vũ Hóa Môn!"

Yên Thủy Thiên từ từ thu lại pháp lực, khôi phục trạng thái khi toàn thịnh, ánh mắt nhìn Phong Bạch Vũ, lại nhìn Phương Hàn.

"Lần này tổ sư Thái Hoàng Thiên đã cùng rất nhiều thái thượng trưởng lão bố tri tuyệt sát đại trận vây khốn các ngươi trong giả kho, các ngươi cư nhiên có thể đào tẩu. Điều này sao có thể xảy ra chứ?"

"Không có gì là không có khả năng cả, cứ nhìn Yên Thủy Thiên ngươi vậy, là người tối có hi vọng kế thừa đại vị chưởng giáo của Thái Nhất Môn, thế nhưng lại ở cùng với đệ tử Phương Hàn, trở thành liền cành, điều này càng không thể tin nổi."

Phong Bạch Vũ cười cười nói: "Không biết chúng ta có cơ hội hợp tác hay không? Hiện tại Vũ Hóa Môn ta cùng Thái Nhất Môn là sinh tử đại địch, sau này nhất định chỉ có một môn phái sừng sững tại Hoàng Huyền đại thế giới, ngươi định đi con đường nào?"

"Phương Hàn, chàng nói đi?" Ánh mắt của Yên Thủy Thiên ánh mắt chuyển hướng về phía Phương Hàn.

"Ta không sao, hết thảy đều do nàng lựa chọn, ta không muốn bị bất cứ trói buộc nào, cũng tôn trọng ý nghĩ của người bên cạnh ta, Vũ Hóa Môn không cách nào trói buộc ta. Đại vị chưởng giáo của Vũ Hóa Môn cũng không thể trói buộc được ta." Phương Hàn thoáng nhún vai, khẽ vẫy tay liền ôm lấy Yên Thủy Thiên: "Nàng có thể lựa chọn, tiếp tục trở lại làm đệ nhất phó chưởng môn, cũng có thể lựa chọn ở lại bên cạnh ta. Hết thảy đều do nàng tự quyết định."

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí