Vĩnh Sinh

Chương 213: Sơn Thần Châu



Phương Hàn không ngờ rằng chính mình lần đầu tiên mua đồ lại bị người cản trở, hắn ngược lại không cam chịu, vội vàng nhìn sang phòng phát ra tiếng hô "Sáu mươi vạn viên đan dược.". Sau khi tu luyện đại thành Thanh Đế Mộc Hoàng Công, cho dù vật dấu ở trong lá gan, hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, nhãn lực có thể nhìn thấu hư không như không có chướng ngại, có thể nói đã đạt tới chân thực chi cảnh.

Nhìn thoáng qua một cái liền thấy người khách ở trong phòng kia là một vị nam tử trẻ tuổi áo lam, vẻ mặt dương dương tự đắc, tựa hồ như cũng cảm ứng được ánh mắt của Phương Hàn, cũng đáng mắt sang nhìn, sau đó khóe miệng xuất hiện một nụ cười lạnh.

Phương Hàn trái lại cũng biết, có thể ngồi trong phòng khách quý, đều là cao thủ thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh hoặc là người có thân phận, như con của nhất phái chưởng giáo, hoặc là vương công hoàng thất đệ tử Đại Huyền đế quốc, "Sáu mươi vạn viên đan dược" Không phải là con số nhỏ, cho dù là Vạn La cao thủ Kim Đan bực này cũng phải bán bảo khí cất kỹ của mình ra mới có được số lượng lớn như vậy, người nọ hạ giá nhẹ nhàng mà ngay cả lông mày cũng không nhíu, hiển nhiên là người có tiền tài hùng mạnh.

Nhưng mà Phương Hàn cũng không có cam lòng yếu thế hơn người, cho nên hắn giơ tay lên, hô: "Bảy mươi vạn!"

Thật không ngờ tên nam tử trẻ tuổi áo lam kia tựa hồ như không chút nghĩ ngợi nói thẳng: "Một trăm vạn!"

Phương Hàn hơi run rẩy! Đến một khối Tây Phương Thái Ất chân kim bán được một trăm vạn viên đan dược, vượt quá giá trị vốn có của nó, nếu tiếp tục đấu cũng không có ý nghĩa. Vả lại trên người hắn tổng cộng cũng chỉ có hơn hai trăm vạn viên linh đan, vạn nhất lát nữa thấy được thứ tốt không còn đan dược để đổi nữa, chung quy cũng không thể xông lên chém giết cướp đoạt được!

Thế cho nên hắn thả tay xuống. Mặc cho một khối Tây Phương Thái Ất Chân Kim bị tên thanh niên áo lam kia mua đi.

"Tên gia hỏa này chết chắc rồi. Phương Hàn, nếu không lát nữa sau khi chúng ta ra ngoài, sẽ chặn đường tên gia hỏa này, làm thịt hắn, đoạt lấy bảo vật, xả một ngụm ác khí?" Diêm oa oa hét lớn.

"Ta dầu gì cũng là đệ tử tiên đạo Vũ Hóa Môn, vì mua một kiện đồ vật mà sát nhân đoạt bảo. Thật cũng không phải là chuyện tốt, bỏ đi." Phương Hàn lắc đầu nói tiếp: "Xem còn thứ gì tốt nữa không, Thiên Đạo Các này tuy bán đắt một chút, thế nhưng có rất nhiều bảo bối mà bên ngoài không có, tỷ như khôi Tây Phương Thái Ất Chân Kim này, Vạn Quy Hải Thị lại không thể mua được."

Lục Mi trông thấy Phương Hàn cười gằn liên tục, cho là hắn tức giận, sợ dẫn đến chuyện không hay, tuy có thể trấn áp xuống, thế nhưng rốt cuộc vẫn có phiền toái, nàng vội vàng nói: "Tiền bối cũng không cần để ý, phía sau còn vật tốt hơn mà."

Phương Hàn khoát khoát tay, nhìn xuống phía dưới, vật phẩm thứ hai cư nhiên là một kiện Bách Bảo Nang, lập tức khiến cho rất nhiều người ở dưới động tâm, cuối cùng một cao thủ thần thông tam trọng Cương Khí Cảnh dùng bốn mươi vạn viên đan dược mua được. Phương Hàn lập tức nổi lên ý định muốn đem Bách Bảo Nang của mình đi bán.

Loại bảo vật này đương nhiên không kích dẫn được hứng thú của Phương Hàn, một đường nhìn xuống, kế tiếp là hơn mười kiện bảo bối, đều là hạ phẩm bảo khí, hoặc là phi kiếm, hoặc là pháp y, hoặc là pháp bảo, hoặc là đan lô, còn có hai viên linh đan, cư nhiên là Tinh Đấu Tụ Pháp Đan cùng với Giáp Tử Thần Đan có tác dụng gia tăng một giáp tuổi thọ của Quần Tinh Môn, là thứ đan dược mà Hoa Thiên Đô am hiểu luyện chế nhất.

Hai viên đan dược này lại có thể bán được với giá 30 vạn Bạch Dương Đan.

Nhưng mà Phương Hàn đối với những thứ này cũng không có hứng thú, sau nửa canh giờ chờ đợi rốt cục cũng có một kiện đồ vật khiến Phương Hàn lên tinh thần.

"Phía dưới là một kiện bảo bối, chính là thánh vật của người tu luyện Thổ Hệ thần thông, Sơn Thần Châu!" Thập Tam Nương lật tấm vải đỏ trên mặt bàn lên, hiện ra một viên bảo châu to cỡ đầu người, nói: "Giá khởi điểm là một trăm vạn viên Bạch Dương Đan."

Viên bảo châu này toàn thân đều là thổ hoàng sắc, phát ra ánh sáng lập lòe, vô số hoàng quang thổ hoàng sắc quay tròn xung quanh, thổ tinh khí quả thật rất hùng hậu, mãnh liệt phát ra, làm cho huyền công Hoàng Đế Thổ Hoàng Đạo của Phương Hàn bị dụ dỗ cũng đều trở nên rục rịch, tựa hồ như muốn bay ra ngoài thôn phệ hạt châu này.

"Sơn Thần Châu! Thứ này phải đoạt tới tay! Thiên Đạo Các quả nhiên không giống bình thường!" Diêm kêu lên: "Lúc ấy Hoàng Tuyền Đại Đế còn đang tồn tại, Thiên Đạo Các vẫn chỉ là một thương hội nho nhỏ, không thể tưởng được mấy ngàn năm sau, lại phát triển lớn mạnh như vậy. Sơn Thần Châu này không hề kém Thái Bạch Kim Tinh Thạch, thậm chí còn trọng yếu, mạnh hơn một chút, viên này chính là hồn phách linh khí của đại sơn, không biết đã trải qua bao nhiêu vạn năm ngưng tụ thành bảo châu, thế nhưng cũng không dưới vài chục vạn năm, chậm rãi hấp thu đại tinh khí, thậm chí có thể hóa thành Sơn Thần!"

"Nói như vậy, nếu như ta mua được viên Sơn Thần Châu này, sau khi luyện hóa có thể luyện thành Hoàng Đế Thổ Hoàng Đạo? Đây thật là một chuyện tốt. Hiện tại Thổ Hoàng cương khí của ta còn có chút thành tựu, nếu như toàn bộ đều thàng, có thể làm cho Ngũ Hành tuần hoàn, sinh sôi không thôi. Uy lực sẽ được tăng lên rất nhiều." Phương Hàn âm thầm gật đầu.

Lập tức hắn nói với Lục Mi: "Ta muốn!"

"Một trăm mười vạn!"

Lúc hắn nói muốn, đột nhiên từ trong trong phòng khách quý khác truyền tới thanh âm. Cũng không phải tên thanh niên nam tử quần áo lam sắc, là một nữ tử thần bí mặc hồng y, dùng khăn lụa màu hồng che mặt.

"Một trăm hai mươi vạn!" Phương Hàn đối với viên Sơn Thần Châu này có thể nói là bắt buộc phải có, cho nên đâu có chịu buông.

"Một trăm ba mươi vạn!" Hồng Y nữ tử che mặt không chút nào tỏ ra yếu thế, khí tức bình tĩnh, bộ mặt thờ ơ, mà tên áo lam nam tử trẻ tuổi kia vẫn bất động thanh sắc, tựa hồ đối với không có hứng thú với Sơn Thần Châu, cho nên không có tham gia đấu giá, mà các phòng khách quý còn lại cũng không có ai xuất thủ kêu giá.

Phương Hàn biết trừ mình ra, tối thiểu còn có trên trăm vị khách quý, có thể nói là tàng long ngọa hổ, nhưng mà Sơn Thần Châu với hắn mà nói rất trọng yếu, cho nên hắn lập tức báo giá: "Một trăm bốn mươi vạn!"

"Một trăm năm mươi vạn!"

Hồng Y nữ tử che mặt thanh âm vẫn không biểu lộ chút cảm tình.

"Một trăm sáu mươi vạn!" Phương Hàn liếm liếm môi nói.

"Hai trăm vạn!" Hồng Y nữ tử che mặt đột nhiên nâng giá lên cao hơn một đoạn, tựa hồ như không kiên nhẫn được khi cùng Phương Hàn cạnh tranh.

"Hai trăm mười vạn!" Phương Hàn hắc hắc cười lạnh, hắn từ từ nâng giá lên. Hiện tại hắn tổng cộng mới có 230 vạn viên Bạch Dương Đan.

"Hai trăm năm mươi vạn!" Hồng Y nữ tử che mặt căn bản không để cho Phương Hàn có bất cứ cơ hội nào, trực tiếp ra giá.

Phương Hàn thở dài một hơi, thả tay xuống.

"Tiền bối không nên tức giận, vị kia Hồng Y che mặt kia chính là tiên tử của Linh Lung Phúc Địa! Thái Nhất Môn cũng phải nể mặt ba phần." Lục Mi trông thấy Phương Hàn hai lần mua đều không thành công, biết trong lòng của hắn đang tức giận, vội vàng khuyên can hắn giảm nhiệt.

"Người của Linh Lung Phúc Địa sao? Quên đi." Phương Hàn tự giễu cười: "Ta tự cho là mình có chút tài phú, nay mới biết là ếch ngồi đáy giếng. Giới tu đạo tài nguyên phong phú, không ít người giàu a."

"Đại hội bán bảo của Thiên Đạo Các chính là đại hội giao dịch bảo vật nhất đẳng thiên hạ đó, trong đó rất nhiêu người tàng long ngọa hổ. Ngươi cũng chỉ có tưng ấy tài phú mà thôi, không tính là gì. Trừ phi ngươi cầm Huyết Dạ Chi Vương cùng Ngũ Ngục Vương Đỉnh đi bán mới có thể trở thành đại phú hào số một số hai." Diêm cạc cạc cười nói.

"Ta xem ra đem ngươi đi bán mới được bộn tiền đó. Phù chiếu của Hoàng Tuyền Đại Đế, Vong Tình Thủy! Chỉ sợ có thể mua cả Thiên Đạo Các cũng không biết chừng." Huyết Dạ Chi Vương hừ một tiếng, lạnh lùng nói, nó hiện tại đã là khí linh, có linh trí nghe thấy Diêm muốn bán nó, không khỏi tức giận lên tiếng.

"Đừng cãi nhau, nhìn xem vài kiện bảo bối kia, xem đó là thứ gì?" Phương Hàn vội vàng dùng tinh thần lực ngăn trở hai đại đạo khí linh này đang khắc khẩu, sau đó nhìn xuống phía dưới.

Chỉ thấy sau khi bán Sơn Thần Châu, lại được thay bằng một kiện bảo vật khác, nhưng lại là một khối mộc đầu cự đại, cao bằng một người, không ngờ lại có vài cao thủ Thần Thông Bí Cảnh âm thầm vận dụng pháp lực để thăm dò món bảo khí mới mang lên đàn tế. Đại mộc đầu cao tới một thân người này toát ra màu sắc cổ lão, trên mặt còn có vòng tuổi thọ, không biết có bao nhiêu vòng. Cẩn thận nhìn lại, cũng không có nửa điểm vị đạo mộc khí, tựa hồ như là để lâu năm khiến nó hóa đá vậy.

Cũng không biết nặng bao nhiêu.

"Đây là một khối thần mộc vô danh, cho dù là bảo khí chém cũng không mẻ, chân hỏa cũng không đốt được, nước vô pháp thẩm thấu. Chính là một loại bảo bối trong trời đất. Giá khởi điểm là mười vạn viên đan dược." Thập Tam Nương vuốt nhẹ lên khối mộc đầu này, dùng một loại thanh âm thê lương nói: "Khối thần mộc này là do một cao thủ tìm được trong Quy Hư, có lẽ là mảnh nhỏ của một kiện đạo khí viễn cổ nào đó, nếu có người có thể luyện hóa, rất có thể nó sẽ biến thành đại tiện nghi!"

"Đây là... Phương Hàn sửng sốt, trái tim kịch liệt đập loạn, máu huyết toàn thân như sôi trào.

"Đây là......" Diêm cũng cả kinh ngây ra, móng vuốt cự đại dùng sức xoa xoa con mắt, nói: "Không sai, đây là mảnh vỡ của Thế Giới Chi Thụ! Một khối lớn như vậy cơ à! Phương Hàn, cho dù liều mạng cũng phải đoạt được khối gỗ này tới tay! Ở Vạn Quy Hải Thị ngươi lấy được một khối nhỏ lớn bằng lòng bàn tay, tuy chỉ luyện thành mầm giống mà đã rất lợi hại rồi, nếu như hấp thụ được khối mộc này, thật sự sẽ lợi hại hơn rất nhiều! Mỗi ngày có thể hấp thu bao nhiêu linh khí Tiên giới a!"

Một mảnh vỡ của Thế Giới Chi Thụ lớn cỡ một người!

Thế Giới Chi Thụ ở trong mi tâm của Phương Hàn chỉ lớn cỡ lòng bài tay, bây giờ cũng đã dưỡng dục thành công.

Trong trời đất này, người có thể nhận ra Thế Giới Chi Thụ quả là rất hiếm! Phi thường ít, trừ phi là mấy lão ngoan đồng từ thời viễn cổ, mà ngay cả Diêm lúc trước cũng không xác định được! Thẳng đến khi Phương Hàn dùng Thanh Đế Mộc Hoàng Công luyện được khiến nó nảy mầm, cuối cùng mới khẳng định được. Ngay cả Diêm cũng không khẳng định được, cũng khó trách người của Thiên Đạo Các không biết, chỉ coi nó trở thành một khúc thần mộc vô dang mà thôi, hơn nữa giá cả cũng chỉ là mười vạn viên đan dược.

Hiện tại Thế Giới Chi Thụ của Phương Hàn do tạo ra Thức Hải thứ hai linh khí dư ra mỗi ngày cũng chỉ đủ luyện thành một trăm tám mươi viên Nguyên Anh Đan, thế nhưng nếu có được khối thần mộc này! Thế Giới Chi Thụ bành trướng, chỉ sợ hấp thu linh khí Tiên giới sẽ gấp trăm lần lúc trước! Mỗi ngày có thể luyện chế ra mấy vạn viên Nguyên Anh Đan!

Một viên Nguyên Anh Đan tương đương với một trăm viên Bạch Dương Đan!

Nói cách khác mỗi ngày Phương Hàn có thể cho ra mấy trăm vạn viên Bạch Dương Đan, chỉ sợ mười năm, hai mươi năm thật có thể đem mua được Thiên Đạo Các.

Đây là khái niệm gì?

Hay là loại cơ hội gì?

Mảnh nhỏ Thế Giới Chi Thụ chỉ có người am hiểu Thanh Đế Mộc Hoàng Công mới có thể luyện hóa được. Mà hiện tại môn thần thông này thiên hạ chỉ có một người là Phương Hàn biết. Diêm không phải là người, cho nên cũng vô pháp luyện thành loại thần thông này.

Đối với khối mảnh vỡ Thế Giới Chi Thụ này, cái gì mà Tây Phương Thái Ất Chân Kim, Sơn Thần Châu, hết thảy đều là rác rưởi tất.

"Hai mươi vạn! Ta muốn khối thần mộc vô danh này!" Phương Hàn lập tức nói, bất kể như thế nào mảnh nhỏ thần mộc này hắn cũng không thể buông tha. Cũng phải nói là hắn quá may mắn, may mắn lúc trước không có thành công đấu giá Sơn Thần Châu, nếu không hiện tại làm gì còn đan dược để mua thần mộc, đây không phải là chuyện hối hận chết sao?

"30 vạn!" Quả nhiên trong phòng khách quý khác truyền tới thanh âm muốn cạnh tranh cùng Phương Hàn.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí