Tự Cẩm

Chương 669: Uy hiếp 



Nhìn thấy một trong số ân nhân cứu mạng, Vân Xuyên có chút kích động.

Bởi vì làm công việc đuổi thi, nên hắn ít khi tiếp xúc với người ngoài, càng không nghĩ làm bạn với người ngoài, nhưng đây không đại biểu hắn thờ ơ với sự giúp đỡ của người khác.

Đặc biệt là vị đại ca hắn nói tên cho kia, cũng mang ý nghĩa địa vị của những người đó ở trong lòng hắn không giống bình thường.

Vị đại ca kia nói mở miệng cứu người chính là A Hoa cô nương ——

Vân Xuyên muốn tiếp cận thiếu nữ đang vui vẻ nhảy múa cách đó không xa, lại sợ làm người khác chú ý, chỉ đành phải động tác cứng đờ nhảy múa, từng chút nhích tới gần.

Rốt cuộc đi đến phía sau thiếu nữ, thiếu niên lấy hết can đảm gọi một tiếng: “A Hoa cô nương.”

A Hoa dẫm theo tiếng cổ nhạc nhảy múa không ngừng, uyển chuyển xoay tròn nhẹ nhàng xoay người, nhìn thiếu niên xa lạ tò mò hỏi: “Ngươi gọi ta?”

Bên tai chiêng trống vang trời, kèn lệnh du dương, Vân Xuyên cảm thấy mình nghe không rõ, không khỏi tới gần một bước.

Động tác nhảy múa của A Hoa không dừng, vẻ mặt lại có chút đề phòng, giòn tan hỏi: “Ngươi rốt cuộc là ai?”

Vân Xuyên có chút mờ mịt, theo bản năng nói: “Ngươi cho ta bánh nướng, còn chưa ăn ——”

Một vị thiếu nữ váy lụa màu xoay tròn đi đến bên người A Hoa, thanh âm như Hoàng Oanh xuất cốc: “A Hoa, ngươi đang nói chuyện với ai đấy?”

A Hoa cười cười với thiếu nữ váy lụa màu: “Không nói với ai cả, hai ngày nay toàn gặp được quái nhân……”

Vân Xuyên nhìn hai vị thiếu nữ dần dần rời xa, hàn khí toát ra từ đáy lòng.

Thiếu nữ này không phải A Hoa!

Chuyện này rốt cuộc là thế nào?

Thiếu niên mờ mịt cực kỳ, chỉ cảm thấy trước mắt sương mù dày đặc.

Lúc này Khương Tự cũng đã đi đến chỗ của Đại trưởng lão, những người có địa vị ở Ô Miêu và các bộ tộc khác không rảnh quản mấy việc này, cho nên cũng không có ai để ý một thiếu niên, bao gồm cả Hoa trưởng lão đã từng gặp qua thiếu niên.

Lúc này, mọi người đều bị vấn đề sắc bén mà tộc trưởng Tuyết Miêu đưa ra hấp dẫn toàn bộ đầu óc.

Tộc trưởng Tuyết Miêu nhìn chằm chằm Khương Tự hỏi: “Thánh Nữ bế quan ba năm có thừa, không biết Ngự Cổ thuật đã đại thành hay chưa?”

Một câu hỏi khiến Hoa trưởng lão biến sắc, trên mặt Đại trưởng lão tuy không có biểu tình gì, nhưng trái tim lại treo lên.

Sau khi A Tang chết, vì trấn an tộc nhân, lý do đưa ra chính là Thánh Nữ muốn bế quan học tập Ngự Cổ thuật.

Ở Ô Miêu, người có thể nắm giữ thuật Ngự Cổ chỉ có các đời Thánh Nữ.

Nói cách khác, trước mắt ở Ô Miêu người có thể nắm giữ thuật Ngự Cổ, một người là Đại trưởng lão, một người là A Tang.

Mà trên thực tế, A Tang vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được Ngự Cổ thuật.

Điểm này, cũng là nguyên nhân làm cho tâm tư mọi người phập phồng.

Đại trưởng lão nghĩ đến A Tang đã chết, tâm lạnh như băng.

Tộc nhân thậm chí những trưởng lão này đều không hay biết rằng, A Tang cũng không phải bệnh chết, mà là trong quá trình luyện Ngự Cổ thuật bởi vì cổ trùng phản phệ mà chết.

Cái danh Thánh Nữ bế quan tu luyện Ngự Cổ thuật cũng không phải giả, nhưng A Tang lại bởi vì nóng lòng muốn hoàn toàn nắm giữ Ngự Cổ thuật mới mất đi tính mạng.

Đây là kiếp nạn của Ô Miêu, không, trên thực tế đại nạn của Ô Miêu bắt đầu từ đời sau Đại trưởng lão không có Thánh Nữ ……

Đại trưởng lão thu hồi suy nghĩ, lạnh lùng nhìn tộc trưởng Tuyết Miêu: “ Thánh Nữ của tộc ta như thế nào, không cần bẩm báo với tộc trưởng Tuyết Miêu đâu nhỉ?”

Tộc trưởng Tuyết Miêu hơi mỉm cười: “Hơn mười mấy bộ tộc lấy quý tộc vi tôn, tôn là Chân Thần phù hộ Ô Miêu, lấy linh nữ độc nhất Ô Miêu. Nhưng ta nhớ hơn ba năm trước Thánh Nữ khống chế Ngự Cổ thuật chỉ được hai ba phần, cái này thật sự có hơi hổ thẹn với tên tuổi của Thánh Nữ.”

Người của các bộ tộc khác âm thầm gật đầu.

Không có bộ tộc nào cam nguyện đời đời kiếp kiếp bị bộ tộc khác thống trị, bọn họ sở dĩ ngủ đông, chính là bởi vì Ô Miêu nắm giữ lực lượng cường đại, mà lực lượng này chính là thông qua Thánh Nữ truyền thừa.

Vào thế hệ trước vị trí Thánh Nữ bỏ trống, bọn họ đã có chút không cam lòng, sau đó Ô Miêu rốt cuộc xuất hiện nữ đồng có thể tu luyện Ngự Cổ thuật, cũng chính là A Tang, lúc này mới tạm thời dừng lại những ý niệm đó.

Nhưng bọn họ cũng không quên Thánh Nữ A Tang của Ô Miêu thế hệ này vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được Ngự Cổ thuật, nếu thật sự muốn xét đến cùng, thì Thánh Nữ  chỉ nắm giữ được hai ba phần Ngự Cổ thuật nhiều lắm là xuất sắc hơn vài vị Thánh Nữ chờ tuyển chút thôi.

Đương nhiên, các thế hệ Thánh Nữ Ô Miêu cũng không phải đều sớm nắm giữ được toàn bộ Ngự Cổ thuật, rất nhiều Thánh Nữ ngay từ khi tu luyện chỉ có thể nắm giữ được năm ba phần, về sau tu hành ngày càng sâu hơn, dần dần mới đại thành.

Tộc trưởng Tuyết Miêu nhìn Khương Tự mỉm cười nói: “ Các thế hệ Thánh Nữ Ô Miêu vào lúc mười tám tuổi đều có thể nắm giữ trọn vẹn Ngự Cổ thuật, ta nghe nói Đại trưởng lão thiên phú tuyệt luân, lúc mười lăm tuổi thì đã nắm giữ được rồi. Thánh Nữ sắp tròn mười tám tuổi, chắc hẳn đã sớm đại thành rồi chứ nhỉ?”

Tuyết Miêu là tách ra từ Ô Miêu, đối với mấy chuyện này tự nhiên hiểu rất rõ ràng.

Trên thực tế, tộc trưởng Tuyết Miêu vẫn luôn hoài nghi thiên phú của A Tang, nếu như ở trong ngày hội mười mấy bộ tộc tề tụ lần này vạch trần Thánh Nữ đương nhiệm của Ô Miêu thiên phú không đủ, chứng minh Ô Miêu đang dần suy thoái, như vậy thì cơ hội của Tuyết Miêu đã tới rồi.

Đối mặt với khiêu khích của tộc trưởng Tuyết Miêu, Đại trưởng lão tức giận không thôi: “Hôm nay là lễ hội Tân Hỏa, vô số tộc nhân chúc mừng, tộc trưởng Tuyết Miêu cứ luôn không tôn trọng Thánh Nữ tộc ta, không biết có mục đích gì?”

Tôc trưởng Tuyết Miêu cười khẽ: “Đại trưởng lão, tôn trọng là dựa vào thực lực thắng được, với Thánh Nữ ta cũng không dám có chút bất kính nào, chỉ là quan tâm tiến độ tu luyện của Thánh Nữ mà thôi. Đại trưởng lão cứ tránh mà không nói việc này, lại là vì cớ gì?”

“Đại trưởng lão, nếu Thánh Nữ đã xuất quan, sao không cho những người này xem thủ đoạn của Thánh Nữ đi, miễn cho những người này coi thường Ô Miêu tộc ta!” Trưởng lão mặt vuông dài cả giận nói.

Hai ba vị trưởng lão Ô Miêu rối rít gật đầu.

Lúc trước Thánh Nữ mãi mà không lộ mặt, bị người phỏng đoán; hiện giờ Thánh Nữ rốt cuộc hiện thân, vẫn như cũ bị người phỏng đoán. Còn tiếp tục như vậy nữa, Ô Miêu thật sự sẽ bị người ta đạp ở dưới chân.

Ngay cả người một nhà cũng vô hình chung đứng ở phe đối lập, Đại trưởng lão cảm thấy đau đầu, có loại cảm giác không chịu đựng nổi.

Nếu A Tang còn trên nhân thế, lúc nào cũng xuất hiện trước mặt thế nhân thì cũng thôi. Cố tình hôm nay là lần đầu tiên Thánh Nữ bế quan tu luyện hiện thân, vô luận là tộc nhân hay là người ngoại tộc chính là lúc chú ý nhất, mẫn cảm nhất.

Cứ mãi từ chối trốn tránh, xác thật sẽ khiến rất nhiều người suy đoán.

Lúc này, ống tay áo của Đại trưởng lão đột nhiên bị giật nhẹ một cái.

Bàn tay của nữ tử trẻ tuổi trắng nõn thon dài, hoàn mỹ không tì vết.

Mà khiến cho Đại trưởng lão chú ý không phải cái tay này, mà là trong lòng bàn tay có một hàng chữ Chu: Thủ tín, uy hiếp.

Con ngươi Đại trưởng lão chợt lóe, nhanh chóng hiểu được ý của Khương Tự.

Bà hết lòng tuân thủ hứa hẹn chờ sau khi nhiệm vụ hoàn thành thả huynh muội hai người rời đi, vậy thì bây giờ Khương Tự nguyện ý ra mặt uy hiếp những người này.

Giờ khắc này, tâm tình của Đại trưởng lão có chút phức tạp.

Kinh ngạc, khó hiểu, còn có một tia chờ mong nói không rõ.

Về phần chờ mong cái gì, bà cũng không biết.

Đến cuối cùng, Đại trưởng lão khẽ gật đầu một cái nhỏ đến khó phát hiện.

Theo ý của bà, chỉ có thể cứng rắn chống lại bức bách của tộc trưởng Tuyết Miêu. Đừng nói trước mắt là A Tang giả, cho dù là A Tang sống lại, cũng không có khả năng nắm giữ Ngự Cổ thuật, nên cũng chỉ có thể buộc bà phải cứng rắn chống lại.

Bà muốn xem xem vị nữ tử Đại Chu này làm như thế nào.

Khương Tự thấy Đại trưởng lão gật đầu, khóe môi khẽ nhếch.

Hứa hẹn của Đại trưởng lão, làm người ta an tâm hơn Hoa trưởng lão nhiều.

Khương Tự hơi mỉm cười với tộc trưởng Tuyết Miêu: “Tộc trưởng Tuyết Miêu quan tâm việc tu hành của ta như thế nào như vậy, là nhớ nhung mấy con sâu nhỏ này chăng?”

Nàng nói xong, bàn tay trắng nhẹ đặt ở trên mặt bàn, đầu ngón tay gảy nhẹ.

“Mau xem trên mặt đất.” Có người kinh hô.

Vô số loại trùng kỳ lạ vặn vẹo thân thể bò về phía tộc trưởng Tuyết Miêu. 

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí