Tiên Nghịch

Chương 1715: Vương Lâm so bổn nguyên



Đỗ Thanh tu đạo đã nhiều năm, kinh nghiệm rất nhiều. Mà bởi thân thể khôi lỗi này nên hắn đã nhìn thấy đủ chuyện kỳ dị nên rất ít khi có chuyện khiến hắn phải hoảng sợ.
 
Nhưng tu sĩ tóc bạc trước mặt này lại khiến Đỗ Thanh hai ba lần rung động, cảm thấy da đầu tê dại.
 
Đầu tiên là nhìn thấy cảnh địa hỏa mạch khô héo, rồi sau đó đuổi theo lại thấy pháp thuật của Thế Giới Tông, Đông Lâm Tông và Tùng Vân Đạo.
 
Tất cả đều khiến Đỗ Thanh không thể đoán ra thân phận và lai lịch của Vương Lâm. Tấm màn thần bí trên người đối phương vừa bị gỡ bỏ thì lại xuất hiện vô số tầng khác.
 
Hắn thật sự muốn học trộm được thì cũng phải bái nhập toàn bộ những tông phái này, thế nên mới có thể học được những pháp thuật không truyền ra bên ngoài này! Hoặc là bổi cảnh của hắn phải rất sâu. Mới có thể đạt được thần thông của các tông phái này.
 
Sắc mặt Đỗ Thanh tái nhợt, liên tục lui lại phía sau, ý niệm trong đầu nhanh chóng xoay chuyện, hiện lên vô số suy đoán.
 
Nếu là trường hợp đầu thì người này rất giảo hoạt đa đoan, am hiểu ẩn dấu, tu vi nhất định không phải như biểu hiện lúc này, tất nhiên còn không ít hậu chiêu. người như vậy tuy khó chơi nhưng giết hắn thì không có hậu họa gì. nhưng nếu người này lại là.
 
Đồng tử trong mắt Đỗ Thanh co rụt lại.
 
Nếu là trường hợp sau thì người này quyết không thể trêu chọc! Có thể khiến Đông Lâm Tông, Thế Giới Tông dâng lên công pháp vốn đã khó khăn, nhưng so với việc khiến Tùng Vân Đạo trong tam đại đạo môn được tiên hoàng khâm điểm truyền thụ Phần Giới Cổ Tán thì. quá kinh khủng rồi. Bối cảnh tới mức nào mới có thể làm được điều này.
 
Đỗ Thanh nhớ tới một suy đoán, lập tức sắc mặt càng thêm tái nhợt.
 
Thần sắc hoảng sợ của Đỗ Thanh dù bị ẩn dấu nhưng Vương Lâm vẫn nhận ra một chút. Hắn đứng trên đầu long hồn, hấp thu lực lượng hỏa diễm còn cần một chút thời gian nữa. Trong lúc này tuy hắn không sợ quấy rầy nhưng nếu có thể tĩnh tâm hấp thu thì hiển nhiên hiệu quả tốt hơn nhiềuế Vốn tưởng phải triển khai ác chiến với Đỗ Thanh một hồi, nhưng lúc này xem ra cũng không cần làm cho vấn đề kịch liệt lắm, có thể khiến Đỗ Thanh tự bỏ đi.
 
Ngươi có muốn giao thủ với Vương mỗ không.
 
Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, đứng trên đỉnh đầu hỏa long, vừa hấp thu bổn nguyên của địa hỏa vừa chậm rãi mở miệng.
 
Giọng nói của hắn vang vọng, tràn đầy vẻ uy nghiêm.
 
Loại khả năng thứ hai không lớn. Người này có lẽ chỉ biết thuật của tam tông này, thi triển ra trước mặt ta có lẽ muốn hù dọa ta lui bước! hắn đây đã là cực hạn của hắn!
 
Đỗ Thanh tu đạo đã nhiều năm, sao có thể dễ dàng thay đổi ý định. Giờ phút này nghe Vương Lâm nói như vậy, lập tức thét lên một tiếng.
 
Thân thể hắn nhoáng lên, lao thẳng về phía Vương Lâm, toàn thân vặn vẹo, bắt ngờ lộ ra thân thể khôi lỗi gỗ. Một ngọn lửa bùng lên từ trong thân thể hắn. Bao phủ toàn thân.
 
Từ xa nhìn lại, cảnh tượng này cũng khá kinh người!
 
Ta không tin ngươi có thể xuất ra thần thông của đại tông thứ tư!
 
Trong tích tắc khi lời nói của Đỗ Thanh truyền ra, thân thể đã áp sát. Vương Lâm cười ha hả. Tiếng cười của hắn rơi vào tai Đỗ Thanh hình như có ý trào phúng, khiến tâm thần Đỗ Thanh chấn động.
 
Chỉ thấy Vương Lâm nắm lấy sợi xích sắt do mười sáu có hỏa long biến thành trong tay, tay phải vung về phía bầu trời.
 
Cả thiên địa lập tức bị hắc phong tràn ngập. Hắc phòng cuồn cuộn, bên trong truyền ra tiếng gầm thét. Mười ba con hắc long biến ảo ra, xuyên qua hắc phong xông tới.
 
Cùng lúc đó, mười ba con hắc long này mở to miệng, một luồng gió tịch diệt vù vù ập tới, trong gió còn có vô số hạt mưa, theo gió chuyển động, giống như long vương ban mưa!
 
Nếu chỉ như thế thì cũng không thần kỳ dị. Nhưng trong tích tắc khi những giọt mưa này rơi xuống liền tỏa ra ánh sáng chói mắt. Chỉ thấy những giọt mưa này bất ngờ hóa thành một đám hồn phách hư ảo, mỗi một hồn đều phát ra tiếng gào thét thê lương, bao phủ đất trời lao về hướng Đỗ Thanh.
 
Hô Phong Hoán Vũ, Tát Đậu Thành Binh. Sơn Băng Địa Liệt.
 
Giọng nói của Vương Lâm lạnh như băng vang lên. Mặt đất ầm ầm chấn động, những khe nứt lớn đột nhiên hiện ra. Một ngọn núi lửa hư ảo từ trong vùng đất ẩn chứa địa hỏa mạch này ầm ầm bộc phát, khói đen cuồn cuộn, nham thạch nóng chảy vô tận phun ra.
 
Âm Nguyệt Hữu Tình!
 
Vương Lâm gầm nhẹ một tiếng, tay phải điểm lên bầu trời một cái. Chỉ thấy giữa hắc phong ngập trời kia đột nhiên xuất hiện một vầng trăng sáng.
 
Giờ phút này rõ ràng là ban ngày, ánh trăng xuất hiện khiến cảnh tượng cực kỳ quỷ dị!
 
Trong tích tắc khi ánh trăng xuất hiện, ngón tay Vương Lâm hạ xuống, chỉ lên người Đỗ Thanh. Lập tức khuôn mặt Đỗ Thanh liền biến ảo ra ánh trăng, nhanh chóng khuếch tán ra.
 
Thuật này thì sao!
 
Vương Lâm vung tay lên, đứng trên đỉnh đầu hỏa long cao cao tại thượng, cúi đầu nhìn xuống Đỗ Thanh đang rung động một lần nữa, sắc mật tái nhợt!
 
Âm. Âm Nguyệt Tông. Thức mở đầu của Âm Nguyệt đại pháp.
 
Đầu óc Đỗ Thanh lúc này như bị sấm sét ầm vang làm cho sụp đổ. Âm Nguyệt Tông cũng là một trong cửu tông thập tam môn!
 
Đỗ Thanh ngẩng phắt đầu, hai mắt đỏ bừng. Hắn đã bị Vương Lâm thi triển thần thông liên tục trấn trụ. Nhưng nếu muốn làm cho hắn lui lại thì không được. Hắn đã đuổi theo lâu như vậy, căn bản không còn thể diện để lui!
 
Thậm chí tới lúc này hắn mới chỉ đánh ra một chiêu mà thôi!
 
Cho dù ngươi còn rất nhiều thần thông của đại tông phái thì đã sao! Tu vi của ngươi nhất định không bằng ta, nếu không thì cũng không phải dùng nhiều phương pháp như vậy để ngăn cản ta ra tay! Ngươi càng làm thế càng chứng tỏ ngươi không dám ra tay!
 
Đỗ Thanh gầm thét. Cả đời này hắn chưa bao giờ lâm vào tình trạng cười hồ khó xuống thế này. Nhưng lúc này hắn đã nghĩ thông, đè nén nỗi sợ trong lòng xuống, thoáng một cái liền giơ tay phải lên, ngọn lửa toàn thân ầm ầm bùng phát, ngưng tụ trên tay phải hắn. Một lượng lớn tử khí từ trong cơ thể khôi lỗi gỗ lan ra, lao thẳng về phía Vương Lâm.
 
Toàn bộ tu vi của lão phu đều dựa vào bản thân, tuy nói không có nhiều thần thông như ngươi nhưng bổn nguyên cũng có ba đạo! Lão phu dùng ba đạo bổn nguyên ngạnh kháng Huyền Kiếp, sao có thể bị một đạo bổn nguyên của ngươi dọa lui! Lão phu muốn xem ngươi kiêu ngạo như thế thì có được mấy đạo bổn nguyên!
 
Đỗ Thanh gầm lên, ngọn lửa trong cơ thể bị tử khí lao ra, lập tức hóa tử hỏa, chiếu rọi cả thiên địa. Một luồng nhiệt độ cực cao ầm ầm bốc lên, cuốn thân thể Đỗ Thanh về phía Vương Lâm.
 
Thổ bổn nguyên của đại địa!
 
Đỗ Thanh vừa tiến tới, tay trái vừa hướng về phái mặt đất nhấn một cái. Lập tức mặt đất tràn ngập khe nứt kia chấn động một cách quỷ dị, từng chút ánh sáng như cát vàng bay ra, ngưng tụ trước tay trái Đỗ Thanh, hóa thành một đám sương mù lượn quanh.
 
Trong sương mù này tồn tại khí tức nồng đậm của thổ bổn nguyên. Khí tức này lan ra khiến mặt đất trở nên vặn vẹo. Hoàn cảnh bốn phía mơ hồ giống như biến thành một đại hoang mạc!
 
Trọng bổn nguyên!
 
Đỗ Thanh ngửa mặt lên trời gầm nhẹ một tiếng. Hắn sở dĩ có thể trở thành tu sĩ Không Huyền, có thể vượt qua mấy lần Huyền Kiếp ngoài bởi vì có kỳ ngộ thì cũng một phần là bởi hắn hiểu rất sâu trọng bổn nguyên này.
 
Thậm chí Đại Hồn Môn che chở cho hắn cũng là bởi vì bổn nguyên này!
 
Trọng bổn nguyên cảm ngộ tất cả sức nặng của vật chất trong thiên địa. Từ nhỏ như hạt cát tới nặng như một khối lục địa, thậm chí hiểu càng sâu hơn có thể nắm được biến hóa nặng nhẹ, tùy theo tâm ý mà biến hóa.
 
Trọng bổn nguyên này ở Tiên Cương đại lục cũng không nhiều, thường thường phải có thiên tư đặc thù mới có thể minh ngộ. Đỗ Thanh vốn không có tư cách này nhưng thân thể khôi lỗi của hắn lại có một tia trọng bổn nguyên, lúc đó mới giúp hắn từ từ tìm hiểu ra.
 
Bổn nguyên vừa xuất hiện, vô hình không nhận ra nhưng lại khiến cho biển lửa trên tay phải Đỗ Thanh giống như có thêm trọng lượng!
 
Từ xưa tới nay, trên Tiên Cương đại lục có hai luồng ý kiến đối với hỏa. Mà trọng điểm của những luồng ý kiến này có liên qua tới việc hỏa của trọng lượng hay không!
 
Một phía cho rằng có, một phía cho rằng hỏa là hiện tượng của thế giới, không có trọng lượng!
 
Cho tới giờ, loại nhận thức này vẫn chưa phân đúng sai. Nhưng trên thần thông thì cũng không có gì đáng ngại. Đỗ Thanh thông qua trọng bổn nguyên bất ngờ khiến cho hỏa có thêm trọng lượng!
 
Do đó uy lực hỏa diễm của hắn liền tăng lên vô số lần!
 
Cùng lúc đó tay trái hắn nắm sương mù thổ bổn nguyên, cũng có trọng bổn nguyên dung hợp vào. Dường như trong tay Đỗ Thanh lúc này cầm cả một đại lục vậy!
 
Nói thì thong thả nhưng thực tế mọi chuyện chỉ trong chớp mắt. Triển khai toàn bộ ba đạo bổn nguyên. Đỗ Thanh tiến lên, lao thẳng về phía Vương Lâm.
 
Mặc kệ ngươi là ai, nhận lấy cái chết đi thôi!
 
Vương Lâm đứng trên đỉnh long hồn do địa hỏa mạch biến thành, đồng tử trong hai mắt co rụt lại. hỏa long gào thét, thân thể không bị khống chế là lui nhanh lại phía sau. Cùng lúc đó, Vương Lâm triển khai một loạt thần thông, toàn bộ đánh về phía Đỗ Thanh.
 
Thất Thải Thương, Dịch Linh Ấn, còn cả Phần Giới Cổ Tán, cả Âm Nguyệt Hữu Tình thuật.
 
Bốn loại đạo pháp có thể nói là đứng đầu trên Tiên Cương đại lục trong giờ phút này toàn bộ bộc phá ra lực lượng mạnh nhất mà Vương Lâm có thể phát huy!
 
Cũng bởi vì sự tồn tại của hỏa long, Vương Lâm tiếp xúc với nó, nhờ vào con rồng này mà triệt tiêu dư chấn, có thể đánh với Đỗ Thanh một trận!
 
Hắn ngay cả Chưởng Tôn cũng phong ấn, ngay cả Chiến lão quỷ và Thất Thải đạo nhân cũng dám ra tay, làm sao lại có thể sợ Đỗ Thanh này!
 
Nếu không phải là Vương Lâm không thể mở Không Gian trữ vật thì Dĩ Ti khôi lỗi vừa ra, Đỗ Thanh liền thất bại!
 
Tiếng ầm ầm vang vọng kinh thiên động địa. Tu vi của Đại Thiên Tôn rất cao, ba đạo bổn nguyên xuất ra hết, dù không có chút chiêu thức thần thông nhưng bổn nguyên này chính là thần thông cực mạnh của hắn.
 
Tiếng chấn động tạo ra vô số hồi âm. Bốn thần thông của Vương Lâm sụp đổ toàn bộ nhưng bổn nguyên lực của Đỗ Thanh vẫn gào thét lao tới, đặt trước người Vương Lâm, khiến cho hỏa long hồn dưới chân Vương Lâm cũng không thể thừa nhận được, phát ra một tiếng kêu thê lương, lập tức sụp đổ.
 
Hỏa long sụp đổ hình thành một hỏa cầu khổng lồ. Bao phủ toàn thân Vương Lâm.
 
Đỗ Thanh lao ra khỏi lực lượng trùng kích của bốn thần thông của Vương Lâm, đang muốn truy kích, đánh cho Vương Lâm một đòn trí mạng.
 
Nhưng vào lúc này, giọng nói của Vương Lâm từ trong hỏa cầu từ từ truyền lại.
 
Ngươi cho rằng ta chỉ có một đạo bổn nguyên sao. Ngươi cho rằng ba đạo bổn nguyên của ngươi đã là nhiều sao.
 
Nếu là người khác nói thế Đỗ Thanh sẽ chẳng thèm để ý. Nhưng lời này của Vương Lâm vừa thốt lên, không biết tại sao Đỗ Thanh lại chấn động tâm thần.
 

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí