Tiên Nghịch

Chương 1631: Huyền La nhập phủ



Trong nháy mắt khi lời nói này thốt ra, sắc mặt tứ đại chiến tướng lập tức biến đổi. Ngay cả thần sắc Chiến lão quỷ cũng sững lại, chăm chú nhìn Vương Lâm!
 
Đây là lần đầu tiên Vương Lâm nói ra suy nghĩ của tất cả mọi người, nói ra chuyện hồn thứ ba!
 
Loại chuyện này trước đại chiến bọn họ chưa từng nói tới với Vương Lâm. Đối với bọn họ đây là chuyện bí ẩn nhất, cả động phủ giới này rất ít người biết được!
 
Nhưng không đợi bọn họ kịp khôi phục từ trong nỗi khiếp sợ do lời nói Vương Lâm mang lại, tay trái hắn đã giơ lên. Khai Thiên Phủ nhanh chóng bành trướng, lập tức hóa thành lớn hơn mười trượng. Thân thể Vương Lâm tràn ngập khí tức Đạo cổ, đột nhiên bạo tăng một ít.
 
Khai Thiên Phủ của cổ Thần sau khi được lực lượng huyết mạch Đạo cổ của Vương Lâm dung nhập, trong thiên địa này không còn người nào thích hợp hơn hắn sử dụng cái lưỡi phủ này nữa. Giờ phút này cầm Khai Thiên Phủ trong tay, Vương Lâm không cần nghĩ ngợi, không chút do dự, chém mạnh một nhát về phía trước!
 
Tất cả trong nháy mắt này, khi lưỡi búa hạ xuống, tinh không ầm ầm chấn động. Phía sau Vương Lâm có hư ảnh Đạo cổ huyễn hóa ra. Hư ảnh này cũng cầm búa động tác y hệt Vương Lâm chém xuống!
 
Thanh Long chiến tướng ở gần nhất, thân thể nhoáng lên một cái, khí tức huyết mạch tiên nhân lập tức khuếch tán ra, ở bên ngoài thân thể có hư ảnh Thanh Long dài vạn trượng huyễn hóa ra gầm thét lao thẳng vào lưỡi búa!
 
Cùng lúc, Huyền Vũ chiến tướng. Chu Tước chiến tướng và Bạch Hổ chiến tướng đồng thời gầm nhẹ, tam đại hư ảnh biến ảo ra bốn phía Vương Lâm. Bạch Hổ khổng lồ, Chu Tước bừng bừng ngọn lửa, còn có Huyền Vũ tràn ngập sóng biển lao thẳng tới Vương Lâm cắn nuốt.
 
Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh. Hắn muốn cho đám viễn cổ tiên nhân này phải đau đớn phải nhớ kỹ bài học này, lúc này hắn căn bản không né tránh, Đạo cổ lực vờn khắp toàn thân, hóa thành thần thông Đạo cổ bất diệt!
 
Trong khi thân thể không ngừng khôi phục, lưỡi búa trong tay trái Vương Lâm ầm ầm giáng xuống, trực tiếp chém ra một cái khe không gian khổng lồ. Thanh Long rít gào giãy dụa, cuối cùng chợt tan nát. Thân thể Thanh Long chiến tướng xuất hiện, bước về phía trước lao thẳng vào Vương Lâm.
 
Bốn người liên thủ, trong chớp mắt thần thông đồng thời hướng về phía Vương Lâm.
 
Tay trái Vương Lâm cầm búa, sau khi chém xong lại giơ lên quét ngang một cái. Tiếng ầm ầm kinh thiên động địa vang lên. Lưỡi búa khổng lồ kia va chạm cùng thần thông của tứ đại chiến tướng, hình thành lực trùng kích mạnh mẽ cuốn về bốn phía, khiến cả trăm tiên nhân bị chấn động lùi lại phía sau.
 
Cùng lúc đó thì thần thông cũng xuyên thấu một phần qua lưỡi búa rơi lên người Vương Lâm!
 
Ầm một tiếng, tinh không giống như sụp đổ, tứ đại chiến tướng đồng loạt lui lại phía sau thần sắc lộ sát khí!
 
Vương Lâm vẫn đứng trên người u Minh thú như trước, dùng Đạo cổ bất diệt thể mạnh mẽ chống lại đòn hợp kích của bốn người!
 
-Tu vi của các ngươi còn chưa hoàn toàn khôi phục, chỉ khoảng Không Huyền hậu kỳ mà thôi.tu vi như vậy không thể thương tổn được cơ thể ta.
 
Vương Lâm bước từng bước về phía trước, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã tới bên cạnh một tiên nhân đang lui lại, tay phải trực tiếp kéo mạnh về phía trước!
 
Tê Thiên lực bất ngờ xuất hiện. Cánh tay phải của Vương Lâm chính là cánh tay của Diệp Mịch, một động tác này khiến cho tiên nhân kia không có tư cách chống cự, trực tiếp kêu lên thảm thiết, toàn thân tan nát thành máu huyết bắn tung ra bốn phía.
 
Thậm chí hai tiên nhân ở phía sau cũng không chạy thoát khỏi lực lượng Tê Thiên, thân thể sụp đổ, nguyên thần cũng bị xé tan!
 
Thân thể Vương Lâm nhoáng lên một cái, trong nháy mắt khi tứ đại chiến tướng tới gần liền chui vào bên trong cái khe vừa bị xé mở ra, lúc xuất hiện đã ở trong một đám tiên nhân cách đó không xa.
 
-Tê Thiên!
 
Trong nháy mắt khi Vương Lâm xuất hiện, tay phải hắn liền mạnh mẽ giơ lên, trong tiếng kêu thảm thiết liền có bảy tám tiên nhân toàn thân tan nát.
 
Đám tứ đại chiến tướng gầm lên giận dữ thần thông tràn ngập tinh không, dùng tốc độ cực nhanh lao tới phía Thanh Thủy. Nhưng dưới thân thể Đạo cổ bất diệt thể của Vương Lâm. một lần nữa hắn lại chống đỡ được, từng bước lui lại, khi xuất hiện đã ở trước một đám tiên nhân khác.
 
Dưới ánh mắt hoảng sợ của đám tiên nhân này, thân thể bọn họ đau đớn không thể chống cự hay né tránh, ầm ầm sụp đổ, biến thành huyết vụ tràn ngập không gian.
 
-Vương Lâm, ta muốn giết sạch tiên giới của ngươi!
 
Thanh Long chiến tướng gầm lên điên cuồng, ánh mắt lộ sự phẫn nộ nhưng lại càng lộ vẻ không thể tin thân thể Vương Lâm lại mạnh mẽ tới kinh người như vậy.
 
-Bài học đầy máu tươi này xem ra vẫn chưa đủ rồi!
 
Vương Lâm xoay người, bước từng bước trở lại trên lưng u Minh thú. Trong nháy mắt khi Chiến lão quỷ đang muốn bước tới, hắn vuốt máu tươi trên tay phải, vỗ lên người u Minh thú.
 
-Nuốt sạch những người này đi.
 
Trong nháy mắt khi những lời này thốt ra khỏi miệng Vương Lâm bước chân Chiến lão quỷ đột nhiên sững lại. Cùng lúc đó, cái miệng u Minh thú lập tức mở ra!
 
Sự vô tình và lạnh lùng trong cặp mắt của nó khiến cho tâm thần của toàn bộ mọi người ở đây chấn động!
 
Cũng trong tích tắc này, khi Thanh Long chiến tướng nhìn thấy ánh mắt của u Minh thú, trong đầu hắn ầm vang. Ánh mắt như vậy cực kỳ hiếm thấy, trong đời này hắn chỉ thấy một lần. Đó là vào rất lâu trước đây khi hắn tận mắt nhìn thấy thứ sương mù đó, cắn nuốt Liên Đạo Phi!
 
-Đây là.là.
 
Ngay trong khi Thanh Long chiến tướng và tam đại chiến tướng còn lại đang hoảng sợ, u Minh thú nghe theo lời Vương Lâm. mở lớn miệng hướng về tinh không nuốt một cái!
 
Tinh không nếu ví là thiên địa thì thiên địa biến sắc, tinh thần nếu là phong vân thì phong vân cuồn cuộn! Cả tinh không trong giờ phút này đột nhiên xuất hiện sương mù vô tận. Sương mù này tràn ngập bốn phía, tỏa ra một khí tức tang thương, được những người ở nơi này cảm nhận rõ ràng.
 
Phía sau đó là một lực hút kinh thiên động địa gào thét xuất hiện. Bốn phía Vương Lâm lúc này còn khoảng bảy tám mươi tiên nhân. Đám người này sắc mặt tái nhợt, thân thể không thể tự khống chế, bị hút nhanh chóng tiến tới kêu lên thảm thiết đầy sợ hãi. Đám người này toàn bộ bị u Minh thú nuốt vào trong cái miệng khổng lồ của nó.
 
Tất cả mọi chuyện phát sinh trong nháy mắt liền chấm dứt, nhanh tới mức khiến người ta không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên bị sương mù chiếm cứ, sau đó vang lên những tiếng kêu thảm thiết!
 
Đợi tới khi tất cả kết thúc, trong vùng tinh không trước mặt họ, sương mù dường như chưa từng xuất hiện, không còn chút nào, nhưng những người bốn phía trừ Vương Lâm ra thì chỉ còn có năm người!
 
-Lần đau đớn này đã đủ để nhớ kỹ chưa?
 
Vương Lâm đứng trên lưng u Minh thú, thần sắc từ đầu tới cuối không chút biến hóa chậm rãi mở miệng. Giọng nói của hắn không lớn nhưng trong nháy mắt khi truyền vào trong tai của năm người, kể cả Chiến lão quỷ cũng khiến tâm thần bọn họ chấn động!
 
-Thiên đạo! Đây là thiên đạo!
 
Thân thể Thanh Long chiến tướng run rẩy, sự sợ hãi giống như thủy triều bao phủ toàn thân. Hắn chưa bao giờ cảm thấy hoảng sợ như thế này, dù là năm đó thấy Vương Lâm giương cây cung của Lý Quảng cũng không thế bằng hiện tại!
 
-Thiên đạo. Không ngờ ngươi lại ở nơi này.chuyện.chuyện này.
 
Huyền Vũ chiến tướng tâm cơ rất thâm trầm lúc này cũng thừ người ra, vẻ sợ hãi trong mắt không ít hơn Thanh Long chiến tướng chút nào ngược lại càng đậm hơn. Hắn vừa rồi cảm nhận được rõ ràng lực lượng thôn phệ của thiên đạo. Lực lượng này có thể bao phủ toàn thân hắn.
 
Trong lòng hắn lúc này không chỉ có sợ hãi và khủng hoảng mà còn rất bàng hoàng. Trong mắt hắn Vương Lâm đã hóa thân thành chúa tể kinh khủng nhất!
 
Bạch Hổ chiến tướng và Chu Tước chiến tướng lúc này giống như trúng phải Đại Thiên Tôn đứng sững ra nơi đó.
 
-Thứ ta định đoạt lấy không ngờ là thiên đạo.
 
-Khó trách lại không thể phát hiện ra khí tức khó trách.
 
Chiến lão quỷ đứng ở xa xa, đồng tử co rút lại, lộ ra vẻ khiếp sợ khó có thể che dấu. Trong người hắn tồn tại hồn phách của Thất Thải Tiên Tôn lúc này gào thét lên trong nháy mắt điều khiển thân thể Chiến lão quỷ, thần sắc vặn vẹo, rất nhanh tỏa ra khí tức thuộc về Thất Thải Tiên Tôn nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, thần sắc tràn ngập kiêng kỵ!
 
Nếu không phải nơi này là động phủ giới thì hắn sẽ không sợ thiên đạo này. Nhưng tất cả mọi thứ của nơi này đều từ thiên đạo mà ra!
 
Nắm trong tay thiên đạo chẳng khác nào nắm tất cả mọi thứ trong tay.
 
Nhưng dù là như thế thì thiên đạo cắn nuốt cũng có cực hạn nếu không thì lần trước cũng không bị Liên Đạo Phi tự bạo mà phân chia. Chiến lão quỷ tự nghĩ cũng có thủ đoạn để chống đỡ. Nhưng giờ phút này hắn lại đang nghĩ tới một vấn đề khác.
 
-Ngươi tìm được hồn thứ ba rồi sao.
 
Chiến lão quỷ khổ sở mở miệng, giọng nói thê lương. Giọng nói này không phải của hắn mà là của hồn phách Thất Thải Tiên Tôn.
 
-Ta không tìm được.
 
Vương Lâm lắc đầu, u Minh thú dưới thân lạnh lùng nhìn năm người, sau đó nhắm mắt lại, hướng về phía xa bay đi.
 
Nó lướt qua bên cạnh tứ đại chiến tướng, khiến thân thể bốn người này liền run rẩy, tránh sang một bên, không dám có bất cứ hành động cản trở nào nữa. Bọn họ nhìn thân ảnh Vương Lâm và u Minh thú biến mất trong tinh không xa xa, rất lâu vẫn không thể bình tĩnh lại được.
 
Bọn họ có lẽ không sợ hãi Chiến lão quỷ đi theo phía sau. Dù sao thì trong thân thể Chiến lão quỷ cũng có hồn phách của Thất Thải Tiên Tôn. Nhưng lúc này đối với Vương Lâm mà nói, ngoài sự sợ hãi thì cũng chỉ còn sợ hãi.
 
Vương Lâm ngồi trên u Minh thú. hướng về phía Côn Hư tiến tới. Thần sắc hắn cho dù bình tĩnh nhưng trong lòng lại thầm thở dài.
 
-Chẳng lẽ thiên đạo này vẫn còn chưa hoàn chỉnh sao. Tứ đại chiến tướng thì được nhưng Chiến lão quỷ này u Minh thú vừa truyền đạt với ta rằng rất khó cắn nuốt.
 
Ở trong Côn Hư cũng có ánh sáng bảy màu lóe lên. Đạo nhân bảy màu cầm trong tay chín huyết cầu lớn đang tiến bước về phía trước.
 
-Cửu huyền huyết mạch rốt cục đã tập hợp được toàn bộ, lấy lực lượng Cửu huyền huyết mạch này có thể huyễn hóa ra luân hồi, tìm được hồn thứ ba trốn vào luân hồi năm đó.hắn hẳn phải ở tại Côn Hư.
 
Cùng lúc đó, tại Tiên Cương đại lục, trong một khu vực của tiên tộc có một dãy núi kéo dài hùng vĩ. Núi non nơi này rất nhiều, bao phủ bốn phía, có rất nhiều vùng rừng rậm giống như một nơi hoang dã vậy Lúc này đã là đêm tối, ánh sao như ngọc chiếu lên trên mặt đất của đại lục này. Không gian bốn phía yên tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng thú rống truyền ra từ trong rừng rậm.
 
Rất lâu rất lâu trước đây ở trong vùng núi non này có tồn tại một tông phái tiên gia. Nó có tên là Thất Đạo Tông.
 
Trong bầu trời tràn ngập ánh trăng, có thể thấy một đám sóng gợn hiện ra khiến ánh trăng như vặn vẹo. Dần dần một bóng người hiu quạnh chậm rãi xuất hiện. Đó là một thanh niên.
 
Thần sắc hắn hơi uể oải, nhìn mặt đất phía dưới, khuôn mặt nở nụ cười, có vẻ vô cùng chờ mong, giống như để đến được đây, dù hắn phải trả giá đắt hơn cũng đáng vậy.
 
-Hài tử của Đạo cổ nhất tộc chúng ta, ta tới đón ngươi về nhà. Đường về có lẽ rất gian nan nhưng ta biết ngươi sẽ không sợ hãi.
 
Thanh niên nọ mỉm cười, tiến vào dãy núi.
 

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí