Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1593: Tổ đội



Ngay khi Chân Băng Du còn đang suy nghĩ xem Phong Mạch Thuần và Diệp Mặc thời gian trước có giao dịch gì mờ ám hay không, thì Diệp Mặc đã lập tức vọt cả tấm thân đầy máu tới. Diệp Mặc không đợi cho Chân Băng Du nói gì, thì hắn đã cấp tốc thu hồi lại trận kỳ đồng thời nói:

- Mau lên pháp bảo phi hành, chúng ta lập tức đi.

Không cần Diệp Mặc nói, thì Chân Băng Du đã biết có chuyện không hay rồi, nên cô cũng không chút do dự nào mà leo lên 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' của Diệp Mặc. Lúc này thì Diệp Mặc đã thu hồi lại hết trận kỳ của mình, khống chế 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' biến thành một đạo ánh sáng biến mất trong hư không.

- Chuyện gì xảy ra, cậu đánh nhau cùng tên Phong Đề Tối Nhĩ kia sao?

Chân Băng Du hỏi.

- Vẫn chưa đánh với y, bất quá nếu như chúng ta không đi nhanh một chút, tới khi chúng đuổi tới thì chúng ta thật sự là phải đánh rồi. Cô hiện tại tới khống chế 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' là được rồi, chúng ta sẽ lập tức đi tới tầng hai của Hỗn Độn Tinh Vực.

Diệp Mặc nói nhanh.

Lúc tiến vào, thì đã phải tìm mất mấy ngày, nhưng khi đi ra ngoài, thì Diệp Mặc đã tăng tốc độ của 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' lên đến tối đa, cho nên chỉ mất thời gian hai nén hương đã có thể ra khỏi Cực Tinh Trạch rồi.

Lúc này bên ngoài Cực Tinh Trạch đã không còn tu sĩ nào cả, vì họ hoặc là đã rời đi, hoặc là đã tiến vào trong tìm kiếm Hỗn Độn Tinh Vực rồi.

- Được.

Chân Băng Du là một cô gái thông minh, cô biết rằng nếu Diệp Mặc đã để cho cô khống chế pháp bảo phi hành, thì cũng có nghĩa là Diệp Mặc đã đồng ý tổ đội hợp tác cùng cô rồi, cho nên cô cũng không hề đưa ra bất kỳ nghi vấn nào mà trực tiếp tiếp nhận việc khống chế 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt'. Cô sợ nếu như mình đưa ra câu hỏi với Diệp Mặc, thì có thể sẽ khiến Diệp Mặc đột nhiên thay đổi chủ ý mất. Khả năng này không phải là không thể xảy ra.

Nửa tháng sau, 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' vẫn đang phi hành. Vô Ảnh Kiêu thì Diệp Mặc cũng đã giết chết vài con rồi, nhưng tầng hai Hỗn Độn Tinh Vực mà Chân Băng Du nói tới vẫn còn chưa thấy đâu.

Diệp Mặc rốt cuộc cũng không nhịn được nữa mà hỏi một câu:

- Khoảng cách tới tầng hai có còn xa lắm không?

- Chắc là còn khoảng hai tháng nữa sẽ tới.

Chân Băng Du trả lời.

Diệp Mặc còn tưởng là với tốc độ của 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt', thì muốn đi tới tầng thứ hai cũng chỉ mất vài ngày mà thôi, nhưng không ngờ sau khi phi hành được nửa tháng rồi, mà vẫn còn phải chờ thêm hai tháng nữa. Diệp Mặc chán nản nhìn Chân Băng Du rồi nói:

- Cô vì sao lại không nói sớm.

Vết thương do đao quang gây ra ở trên người hắn tuy là đã ổn rồi, nhưng quần áo thì vẫn còn chưa thay đổi. Hơn nữa 'Lục dực tử linh' mà hắn thu thập được thì hắn cũng cần phải tiến vào Thế giới trang vàng để chỉnh lý lại một chút. Đương nhiên trọng yếu nhất chính là hắn cảm giác thấy tốc độ của 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' quá chậm, cho nên hắn muốn dùng lông vũ của Vô Ảnh Kiêu để thăng cấp cho nó một lần nữa. Vốn là hắn còn định sau khi tới tầng hai của Hỗn Độn Tinh Vực thì mới làm những việc này đấy, nhưng nếu hiện tại khoảng cách tới tầng hai còn xa như vậy, thì hắn chỉ có thể đem những chuyện này làm trước rồi mới tính tiếp.

- Nếu đã hợp tác, thì tôi đương nhiên là phải nghe lời cậu rồi. Cậu không hề hỏi tôi, nên tôi nghĩ rằng cậu muốn để cho tôi dẫn đường.

Chân Băng Du thản nhiên nói.

Diệp Mặc sửng sốt một chút. Hắn cũng không hề có ý hợp tác với cô mà. Hắn chỉ nói là để cho cô khống chế 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' một chút, còn ý tứ của hắn là sau khi tới tầng hai thì sẽ cấp cho cô một phần của 'Hỗn độn thanh địch', cuối cùng là hai người sẽ ai đi đường nấy.

Đối với cái Tiên Dược sơn kia thì hắn xác thực là muốn đi, nhưng hắn cũng đã cẩn thận suy nghĩ lại rồi. Cho dù là không đi tới Tiên Dược sơn, thì với bản lãnh của hắn cũng có thể dễ dàng tìm kiếm được các loại tiên linh thảo cấp năm ở trong Hỗn Độn Tinh Vực này. Hiện tại thì trên người của hắn đã có gần trăm gốc 'Lục dực tử linh' rồi, cho nến cái mục tiêu này cũng không thực sự quan trọng nữa.

Thẳng đến hiện giờ, khi Chân Băng Du nói như vậy, thì hắn mới hiểu được ý định của cô. Bản thân lúc trước không hề nói gì, thì cô liền cố ý biến thành mình đã mặc nhiên chấp nhận rồi.

Diệp Mặc nghĩ lại. Hợp tác thì cũng không có vấn đề gì, mà ngoài chuyện thu thập tiên linh thảo ra, thì chuyện trọng yếu nhất chính là tu luyện. Lúc tu luyện thì hắn biết là Chân Băng Du không thể nhìn ra được gì vì bản thân đã bố trí trận pháp rồi. Hơn nữa hiện tại Chân Băng Du đã biết được một ít bí mật của hắn, cho nên nếu để cô một mình rời đi thì hắn thực sự chưa yên tâm. Huống chi là còn có một cái Tiên Dược sơn làm đồ bồi thường nữa.

- Trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi đã. Chờ khi ổn định rồi, thì chúng ta sẽ lại tiếp tục tiến tới tầng hai Hỗn Độn Tinh Vực.

Diệp Mặc gật đầu.

Tuy rằng khi nói chuyện, thì Chân Băng Du vẫn luôn giữ khuôn mặt bình thản lạnh lùng, nhưng thực tế thì trong lòng cô cũng vô cùng khẩn trương. Cô chỉ sợ là Diệp Mặc sẽ lại cự tuyệt cô thôi. Một khi hắn cự tuyệt cô, thì cô thật không tiện đề cập tới nữa. Kỳ thực nếu như dùng pháp bảo phi hành của cô, thì căn bản là không hề cần tới thời gian hai tháng. Nhưng cô không hề nhắc nhở Diệp Mặc, chính là vì muốn kéo dài thời gian, để Diệp Mặc không có cớ gì mà cự tuyệt cô cả.

Hiện tại Diệp Mặc nói như vậy, thì hiển nhiên là đã đồng ý rồi, cho nên cô lập tức đồng ý, khống chế 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' đổi sang một phương hướng khác.

Thời gian hai nén hương nữa trôi qua, Chân Băng Du đã tìm được một sơn cốc cực kỳ bí mật. Sau khi cho 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' tiến vào trong sơn cốc, thì lại tiếp tục nhanh chóng tiến sâu vào bên trong.

- Ở đây không tệ, tôi sẽ mở một cái động phủ ở chỗ này.

Diệp Mặc chỉ vào phía sâu bên trong sơn cốc rồi nói.

Chân Băng Du và Diệp Mặc đều là Tiên nhân có thần thức và tiên nguyên lực thâm hậu, cho nên việc mở một cái động phủ đối với hai người là chuyện cực kỳ đơn giản. Chỉ mất thời gian một nén hương, thì một cái động phủ đơn giản đã được hoàn thành, trong động có hai thạch thất khá rộng rãi. Sau khi Diệp Mặc bố trí một cái trập pháp phòng ngự, thì đầu tiên là lấy ra 'Hỗn độn thanh địch'.

- 'Hỗn độn thanh địch'! Cậu thực sự đã chiếm được...

Giọng điệu của Chân Băng Du có chút run rẩy. Loại tiên linh vật cực kỳ quý hiếm này, thì nếu như không được tận mắt nhìn thấy, cô không thể nào tin là Diệp Mặc thực sự đã lấy được nó. Dù cho cô được dự đoán trước được là lúc đó Diệp Mặc đi chiếm lấy 'Hỗn độn thanh địch' rồi, nhưng tới hiện tại, khi mà 'Hỗn độn thanh địch' hiện ra trước mắt cô, thì cô vẫn vô cùng chấn động.

Một gốc 'Hỗn độn thanh địch' duy nhất như thế này, mà phải chia cho Chân Băng Du một nửa, thì xác thực là Diệp Mặc không muốn, nhưng hắn cũng không nói gì.

- Hiện tại chúng ta sẽ phân chia gốc 'Hỗn độn thanh địch' này...

Diệp Mặc rất thẳng thắn. Nếu lúc trước đã đồng ý rồi, thì cũng không cần thiết phải do dự.

Chân Băng Du lắc đầu:

- Tôi chỉ cần một nhánh nhỏ là được rồi. Chiếm được 'Hỗn độn thanh địch' thì tôi chẳng hề bỏ ra chút sức lực nào, chỉ là đem tin tức cung cấp cho cậu mà thôi. Nếu như không phải là vì thứ này quá quan trọng với tôi, thì tôi ngay cả một nhánh cây nhỏ cũng không dám nhận.

Diệp Mặc cũng có chút khó hiểu nhìn Chân Băng Du. Cô gái này từ khi nào mà biết tự giác vậy? Cô đã chủ động cần một nhánh nhỏ thôi, thì hắn đương nhiên là sẽ không khách khí, vì đây cũng chẳng phải là thứ được bán đầy ngoài đường.

Không đợi Diệp Mặc nói, thì Chân Băng Du đã nói tiếp:

- Cậu hiện tại không cần lo cho tôi. 'Hỗn độn thanh địch' khác với những thứ khác, thứ này chính là thứ tốt nhất dùng cho việc niết bàn, vậy nên chờ tới khi tôi niết bàn, thì cậu bẻ thêm cho tôi một cành nhỏ là được rồi.

Diệp Mặc nghe thấy vậy thì trong lòng cũng khẽ động. Chân Băng Du có thể dùng một cành nhỏ để niết bàn, vậy thì chính mình có phải là cũng chỉ cần một cành nhỏ để niết bàn thôi hay không? Nếu thực sự như vậy, thì 'Hỗn độn thanh địch' còn có thể tiếp tục giữ lại ở trong Thế giới trang vàng.

- Xem ra tôi cũng chỉ cần dùng một cành nhỏ để niết bàn thôi, sau đó còn có thể tiếp tục nuôi trồng 'Hỗn độn thanh địch'.

Diệp Mặc gật đầu.

Băng Du lắc đầu:

- Dùng một cành nhỏ để niết bàn thì đương nhiên là có thể, nhưng nếu như cậu muốn tiến xa hơn trong lĩnh vực luyện thể, thì tôi đề nghị cậu nên dùng hết cả cây 'Hỗn độn thanh địch'...

Nói xong Chân Băng Du thở dài. Nếu như không phải là cô cũng cần phải niết bàn luyện thể, thì cô thực sự là không muốn một cành nhỏ trên gốc 'Hỗn độn thanh địch' của Diệp Mặc. 'Hỗn độn thanh địch' chính là taì liệu tốt nhất khi niết bàn, nhưng nếu là một gốc 'Hỗn độn thanh địch' hoàn chỉnh so với một gốc 'Hỗn độn thanh địch' đã thiếu mất một cành nhỏ, thì vẫn có chút khác biệt. Mặc dù sự khác biệt này nhìn thì không đoán ra được, nhưng chỉ khi đến cuối cùng, nó mới được thể hiện rõ ra. Lúc đó, ngoại trừ mình ra, thì không có người nào có thể giúp hắn được.

Nhưng Chân Băng Du cũng biết, cho dù là mình không lấy một cành nhỏ trên gốc 'Hỗn độn thanh địch' kia, thì Diệp Mặc cũng không thể nào tiến tới bước cuối cùng được. Nếu như tu luyện luyện thể có thể dễ dàng đạt tới Thánh Thể như vậy, thì từ trước tới nay Tiên Giới này đã không phải chỉ có duy nhất một người rồi. Không chỉ nói tới Thánh Thể, mà ngay cả Thần Thể cũng không có được mấy người thành tựu ở trên Tiên Giới này, thậm chí cái số ít đó còn không thể nào tu luyện được tới Thần Thể hậu kỳ đỉnh.

Đạo tâm của Chân Băng Du kiên định, cho nên cô đã không hề bỏ ra chút sức lực nào, thì sẽ không tham gốc 'Hỗn độn thanh địch' này. Chỉ xin một cành nhỏ thôi trong lòng đã có chút bất an rồi. Nếu như cô lại muốn tới tận một nửa, thì cô rất khó tự thuyết phục được chính mình. Tuy rằng cô biết, nếu chỉ sử dụng một cành nhỏ 'Hỗn độn thanh địch', thì khi niết bàn sẽ rất nguy hiểm, nhưng cô cũng không còn cách nào

- Vậy được.

Diệp Mặc gật đầu, sau đó tiến vào trong gian thạch thất của mình. Hắn không nghĩ rằng Chân Băng Du nói sai. Mặc dù mình tu luyện luyện thể so với Chân Băng Du thì lâu hơn, nhưng so về trí thức cùng kinh nghiệm thì cô tuyệt đối là phong phú hơn nhiều.

...

Sau khi đi vào trong thạch thất của mình, thì Diệp Mặc sợ Chân Băng Du lại lần nữa xông tới, cho nên không chỉ bố trí trận pháp ẩn nấp và trận pháp che đậy, còn bố trí thêm cả trập pháp phòng ngự nữa.

Sau khi bố trí xong tất cả, thì Diệp Mặc mới tiến nhập vào trong Thế giới trang vàng sau đó tắm rửa thay y phục sạch sẽ lại một lần, cuối cùng mới mang đống 'Lục dực tử linh' tới dược viên để trồng. Cả 'Hỗn độn thanh địch' cũng được hắn đưa vào trong Thế giới trang vàng.

Thế giới trang vàng hiện tại càng lúc càng có nhiều thứ tốt. Diệp Mặc cũng rất thỏa mãn, tự mình say sưa ngắm nhìn một hồi lâu, sau đó mới lấy ra 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' và mười chiếc lông vũ của Vô Ảnh Kiêu.

Dọc theo đường đi hắn đã giết hết mười tám con Vô Ảnh Kiêu, mà lông vũ của Vô Ảnh Kiêu hắn cũng thu được đủ mười tám đôi. Sở dĩ hắn nỡ dùng tới tận mười cặp lông vũ, là vì hắn đã nghe Chân Băng Du nói rằng Vô Ảnh Kiêu ở tầng hai có đẳng cấp cao hơn tầng một nhiều, hơn nữa tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều. Cho nên hắn đã quyết định là sau khi lên tầng hai thì sẽ tiếp tục săn bắt Vô Ảnh Kiêu.

Nửa tháng sau, thì Diệp Mặc dùng hết cả đống tài liệu luyện khí, thành công cải tạo 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' thành tiên khí phi hành tam phẩm sơ cấp. Mười cặp lông vũ của Vô Ảnh Kiêu vốn đủ để luyện chế một chiếc tiên khí phi hành trung phẩm sơ cấp rồi, nhưng đáng tiếc là trình độ luyện khí hiện giờ của hắn quá thấp, đạt được Tiên khí sư tam phẩm đã là cực hạn rồi.

Diệp Mặc lại dùng thêm nửa tháng nữa để sử dụng Giác Hồn Tảo rèn luyện thần trí cho mình một chút, sau đó mới thu hồi lại trận pháp rời khỏi thạch thất.

- Cô không tu luyện sao?

Diệp Mặc thấy Chân Băng Du ngồi bên ngoài thạch thất thì nghi hoặc hỏi một câu. Nếu hắn không hề tu luyện mà cứ ngồi như vậy một tháng, thì thật sự là khó mà chấp nhận được.

- Không, nếu như có thể đi tiếp rồi, thì chúng ta cần lên tầng hai tìm một chỗ để tu luyện luyện thể. Cậu hiện tại có 'Hỗn độn thanh địch' rồi, đã có thể tìm nơi để niết bàn rồi. Mà tôi thì cũng cần phải tu luyện để thăng cấp Thần Cảnh.

Chân Băng Du vẫn giữ khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng cùng với giọng điệu băng lãnh.

- Cũng tốt.

Diệp Mặc gật đầu. Sau khi thăng cấp tới Kim Tiên, thì việc tiếp tục thăng tiến tu vi đối với hắn quá mức khó khăn rồi. Động một chút là tốn tới mấy ngàn hoặc là vài vạn năm. Nếu như không phải là hắn có trận bàn thời gian, thì có lẽ tới tận bây giờ hắn còn chưa chuyển hóa được hết chân nguyên thành tiên nguyên cũng nên. Chứ không cần thiết phải nói tới tu vi Kim Tiên như lúc này.

Nếu tu vi đã khó có thể tiếp tục đề thăng, thì sau khi niết bàn luyện thể, vẫn có thể đề cao được thực lực. Nếu như hiện tại hắn đã là Tiên niết thể, thì cho dù là một tên Huyền Tiên trung kỳ, hắn cũng có thể liều mạng được.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí