Thần Ma Thiên Tôn

Chương 301: Yêu nữ Ma Môn



Rất nhiều người đều thấy Ninh Tiểu Xuyên thực quá thẳng thắn, không biết nhân nhượng, hôm nay rất có thể sẽ phải ôm hận tại đây.

Sử Tiến Vu lại khuyên:

- Đinh huynh, chi bằng huynh bán con tiểu dã thú này cho ta, để ta gánh hoạ này cho.

Sử Tiến Vu nhận ra con rồng nhỏ này rất có linh tính, tuyệt đối không phải tầm thường. Theo những gì hắn đọc được về loài rồng, đây rất có thể là một con thần long còn nhỏ.

Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn hắn:

- Sử huynh không sợ gây hoạ sát thân sao?

Sử Tiến Vu rất bình tĩnh khi đối mặt với thiên tài tuấn kiệt của Mặc gia Mặc Triều Long, mặt tươi cười nói:

- Ta chẳng qua chỉ là một cánh chim phiêu bạt bốn bể là nhà. Dù có đắc tội Mặc gia thì vẫn có thể đi nơi khác.

- Khẩu khí lớn thật. Ngươi nghĩ đắc tội với Mặc gia mà vẫn thoát khỏi Hoá Long Thành được sao?

Mặc Triều Long vốn đang sát khí đằng đằng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, muốn giết hắn cướp Tiểu Hồng đi. Lúc này nhìn sang Sử Tiến Vu, cảm thấy tên béo này cũng chẳng tốt đẹp gì, có thể trừ bỏ luôn một thể.

Sử Tiến Vu cười cười:

- Hoả khí của vị tiểu ca này thật lớn quá. Hoả đại thương thân, khí đại thương thận. Muốn mua con tiểu thú này phải đưa ra giá đủ cao, như vậy có lẽ sẽ có cơ hội mua được.

Sử Tiến Vu khá mập mạp, toàn thân đều là mỡ nhưng ánh mắt lại sáng như mặt trời, tu vi võ đạo e là còn cao hơn cả Mặc Triều Long.

Ở Hoá Long Thành, thứ mà Mặc Triều Long thích lại cần dùng tiền để mua sao?

- Cút đi! Nếu không ngươi cũng sẽ bị giết.

Mặc Triều Long quát lên, miệng phát ra sóng âm chói tai, khiến cốc rượu, bình trà trên bàn vỡ tan.

Sử Tiến Vu chép chép miệng:

- Đinh tiểu đệ, hay là chúng ta tìm một nơi yên tĩnh, ở đây ruồi muỗi thực sự phiền phức quá.

- Ta cũng có ý đó.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Mặc Triều Long tức mà không phát tiết được, từ trong cơ thể phát ra huyền khí chói mắt, chui vào thanh kiếm đỏ rực. Đây là thanh kiếm tứ phẩm huyền khí, bùng phát ánh sáng chói loà.

Chiến kiếm chém ra một đạo kiếm khí dài hơn mười mét khiến bàn ghế trong quán vỡ tan thành vô số vụn gỗ.

Ninh Tiểu Xuyên không muốn gây chuyện thị phi nhưng đối phương lại cố tình kiếm chuyện, đúng là không thể nhẫn nhịn được.

Phành...

Ninh Tiểu Xuyên đứng tại chỗ không động đậy, đánh ra một đạo chưởng ấn, lòng bàn tay bắn ra long hổ huyền khí, biến thành một đạo đại thủ ấn dài bảy mét oanh kích vỡ tan kiếm khí, lật tay một chưởng nữa đè Mặc Triều Long xuống đất.

Rầm!

Mặt đất bị chấn động tách rời ra, Mặc Triều Long nằm dưới đất, thân thể không động đậy nổi, như bị cả quả núi đè lên người vậy.

Lật tay hoá mây, úp tay thành mưa, có lẽ chỉ câu này mới hình dung được tâm trạng của mọi người lúc này.

Mặc Triều Long không đối thủ ở Thanh Mông Vực giờ lại bị người khác một chưởng đánh ngã, điều này khiến nhiều người không tin vào mắt mình, tưởng rằng đang bị hoa mắt.

Mặc Triều Long dùng chiến kiếm chống dậy, ngưng tụ một cái kiếm võng muốn xông ra khỏi chưởng ấn của Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên vung tay, Mặc Triều Long bay đi, đập vỡ tường bay ra ngoài rơi xuống đường, miệng không ngừng hộc máu.

Tiểu Hồng không ngừng vỗ hai móng vuốt vào nhau kêu lên phấn khích.

Nhiếp tiểu thư càng nhìn càng thấy thích, lại càng muốn thu con rồng nhỏ này thành sủng vật.

- Con tiểu huyền thú này thực sự quá đáng yêu!

- Cậu thanh niên này, không ngờ tu vi của cậu lại lợi hại như vậy. Nhưng Hoá Long Thành không phải nơi tầm thường, không ai có thể gây chuyện ở đây.

Trong số hơn mười võ giả phía sau Nhiếp tiểu thư, một lão gia tóc đã gần bạc hết bước ra, bước chân rất nặng, tu vi võ đạo cường đại, gườm gườm nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên rất thản nhiên nói:

- Người gây chuyện không phải ta mà là các ngươi.

Lão giả đó ánh mắt loé tinh quang:

- Lão phu là Trương Lâm Tây, ở Hoá Long Thành cũng có chút địa vị. Nếu ngươi bán con tiểu huyền thú này cho Nhiếp tiểu thư, việc hôm nay tam đại thế lực bọn ta đều sẽ không truy cứu. Ngươi thấy sao?

Trương Lâm Tây là hộ pháp trưởng lão của Thuý Vân Tông, có địa vị rất cao ở Hoá Long Thành, gia chủ của nhiều gia tộc cũng phải nể mặt hắn vài phần. Đây là một vị võ đạo bá chủ thật sự, không ai dám tuỳ tiện đắc tội một nhân vật như vậy.

Vương Đạo Nhất cũng bước ra đứng đối diện Ninh Tiểu Xuyên:

- Chàng trai, đừng tự sai lầm nữa. Với thân phận của ngươi căn bản không đủ tài nguyên nuôi một con huyền thú, cuối cùng cũng chỉ khiến nó thành một con thú bình thường. Nhiếp tiểu thư là đệ tử của một vị Võ Tôn trong Thiên Âm Tông, nếu nó theo tiểu thư sau này có thể trở thành một đầu chân long.

- Vương Nhất Đạo là thái thượng trưởng lão của Diễn Hoá Tông, bế quan nhiều năm, rất ít khi ra ngoài, địa vị còn cao hơn cả Trương Lâm Tây.

- Hai vị bá chủ ra mặt, đây là việc khá lớn, nếu người thanh niên này còn không biết điều thì có lẽ sẽ khó thoát cái chết.

Ninh Tiểu Xuyên không kiêu ngạo cũng không sợ sệt nói:

- Ta nói lại lần cuối cùng, Tiểu Hồng là bằng hữu của ta, ta không thể bán nó. Nếu hai vị tiền bối cố tình làm khó thì vãn bối cũng đành đắc tội.

Xôn xao…

Hoạ tới rồi!

Tên này sao có thể to gan thách thức của hai bá chủ.

Rốt cuộc là hắn ngựa non háu đá hay có tu vi không vừa thật?

Vừa rồi chấn áp Mặc Triều Long, Ninh Tiểu Xuyên đã thể hiện được chiến lực không tầm thường. Nhưng muốn thách thức bá chủ một thời thì e là còn chưa đủ.

Trương Lâm Tây toả ra thứ khí tức lạnh lẽo, nói:

- Cũng không thấy nhiều người trẻ tuổi được như ngươi. Lão phu muốn xem xem rốt cuộc ngươi có bản lĩnh gì mà dám ngông cuồng như vậy?

Bàn tay Trương Lâm Tây phóng điện màu xanh, huyền khí hùng hồn tỏa ra khiến không khí chấn động cuồn cuộn.

Ninh Tiểu Xuyên hơi lùi lại một bước là phong toả được tất cả huyền khí của Trương Lâm Tây. Nếu bây giờ thật sự chiến đấu thì Ninh Tiểu Xuyên chỉ cần một chiêu cũng có thể đánh bại Trương Lâm Tây.

- Một lão đầu tử tu luyện mấy chục năm lại giao thủ với một thanh niên, không sợ người khác cười vào mặt sao?

Giọng nói trong trẻo của một nữ tử vang vọng trong quán, giọng nói rất nhẹ nhàng dễ dàng.

Ánh mắt Trương Lâm Tây dừng lại ở một căn phòng trên lầu, trầm giọng nói:

- Ai? Mau cút ra đây!

Cửa phòng đóng kín, không nhìn thấy trong đó là ai.

- Trương Lâm Tây, ngươi cũng quá to gan, tưởng xưng vương xưng bá ở Hoá Long Thành là không ai trị được ngươi sao?

Giọng nói đó rất ngọt ngào, nhưng trong sóng âm lại mang huyền khí với sức mạnh cường đại, ập về phía Trương Lâm Tây.

Nguyên khí xộc tới, Trương Lâm Tây ngưng tụ một tầng hàn sương trắng quanh người.

Vị Nhiếp Tiểu Thư của Thiên Âm Tông kêu lên một tiếng.

- Huyền Âm Chân Khí, cô ta là yêu nữ của ma môn!

Mọi người đều nhìn về căn phòng đó với ánh mắt sợ hãi, bất giác lùi một bước.

Tất cả đều biết hung danh của ma môn, ngay cả những đại tông môn như Thiên Âm Tông cũng không dám tuỳ tiện đắc tội ma môn, huống hồ là người khác?

Yêu nữ của ma môn lại tới Hoá Long Thành, chẳng trách mà cô ta không coi cường giả như Trương Lâm Tây ra gì.

Phành...

Trương Lâm Tây tỏa ra một tầng huyền canh chi khí phá vỡ lớp hàn sương, phẫn nộ nói:

- Yêu nữ, dám tới Hoá Long Thành, hôm nay ngươi sẽ không sống được mà ra khỏi đây.

Trương Lâm Tây lấy ra hai thanh huyền thiết kết hợp thành một thanh trường thương dài màu đen.

Trường thương giống như độc long, bắn ra một đạo huyền khí dài ba trượng, oanh kích về phía căn phòng kia. Thanh trường thương này là tứ phẩm huyền khí, từng được ngâm trong Bách Độc Đàm, trường thương vung lên là tạo nên độc phong.

Trong căn phòng kí như có một cái xoáy lớn điên cuồng hút huyền khí trong không khí, dường như hút thành môi trường chân không.

Uỳnh!

Rồi một đạo chưởng ấn bay ra, âm hàn bức người khiến Trương lâm Tây bị đẩy lùi, suýt chút nữa bị chưởng ấn đóng băng cơ thể.

Trương Lâm Tây phá vỡ chưởng ấn, hai tay bị lạnh đến tê dại, miệng không ngừng thở dốc.

- Huyền Âm Thần Chưởng. Đây là tuyệt đỉnh thần thông của Phệ Huyết Đạo. Trừ phi là nhân vật quan trọng của Phệ Huyết Đạo, nếu không căn bản không có cơ hội tu luyện loại thần thông này.

- Lai lịch của yêu nữ này chắc chắn không đơn giản. Thuý Vân Tông và Diễn Hoá Tông e là đã động phải người không nên động rồi.

- Chúng thì có gì lợi hại? Dù trời có sập thì cũng có Thiên Âm Tông đỡ. Tông chủ Thiên Âm Tông Vân Tĩnh Sơ được gọi là Thiên Âm Tiên Hậu, bất cứ nhạc khí nào vào tay cũng có thể biến thành chấn thế sát binh, dù là ma môn cũng chưa chắc dám tùy tiện động vào Thiên Âm Tông.

Sự xuất hiện của yêu nữ ma môn dã tạo nên chấn động lớn, khiến một số lão giả cũng cảm thấy ngưng trọng, không dám manh động.

Trương Lâm Tây dù gì cũng đã sống mấy chục năm, rất nhanh đã bình tĩnh lại. Thuý Vân Tông tuy mạnh nhưng nếu đắc tội ma môn thì vẫn khó tránh được hoạ diệt tông. Hắn cung tay:

- Trương Lâm Tây vô ý đối địch với ma môn, chỉ muốn giúp Nhiếp tiểu thư mua một con huyền thú, mong các hạ đừng nhúng tay vào việc này.

Trương Lâm Tây kéo Nhiếp tiểu thư vào chính là muốn vạch rõ quan hệ. Dù kích nộ yêu nữ ma môn thì cô ta cũng hãy tìm Thiên Âm Tông mà báo thù.

- Vậy nếu ta cứ muốn nhúng tay vào thì sao?

Yêu nữ ma môn cười khảy.

Trương Lâm Tây vẻ mặt khó xử, yêu nữ ma môn cũng quá không nể mặt hắn, đây là ép hắn phải liều mạng.

Cạch cạch..

Trên cầu thang có hai tiếng bước chân rất có nhịp điệu khiến mọi người xao động.

Một nam một nữ đều có huyền khí hùng hồn đi lên, nam tử tuấn lãng, dung mạo bất phàm, nữ nhân dáng người thon gọn, vẻ đẹp hút hồn.

Thấy hai người đó, Trương Lâm Tây mừng rỡ, vội tiến lại, cúi chào nói:

- Diệp công tử và Nhiếp cô nương tới thật đúng lúc. Cũng chỉ hai vị mới chế phục được yêu nữ ma môn kia.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí