Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1006: Hương Vị Thật Kém



Sưu!

Chỉ thấy ngọn lửa cường đại dùng tốc độ cực nhanh chui vào miệng Lăng Tiếu.

- Cái gì, điều này sao có thể?

- Hắn…hắn lại có thể cắn nuốt được hỏa diễm sao?

- Đây không phải ảo giác đi? Sao hắn có thể hấp thu được hỏa diễm đây?

- Hoàng cấp trung giai này thật sự không đơn giản!

Mọi người chung quanh đều lộ thần sắc càng thêm kinh hãi. Bọn hắn thật không tưởng tượng được Lăng Tiếu lại cắn nuốt hỏa diễm, trừ phi là đại năng tu luyện hỏa hệ tới đại thành mới có được loại năng lực như thế đi.

Lăng Tiếu chỉ bất quá là một địa hoàng trung giai, huống chi còn tu luyện kim hệ, hỏa khắc kim thì ai cũng biết, nhưng một màn trước mắt làm họ hoàn toàn không hiểu tại sao.

Nhóm bán đế xa xa đều thay đổi sắc mặt.

Vẻ mặt Mạnh Ly cùng Mạnh Phong đều vô cùng kinh hãi, trong lòng thầm mắng:

- Thật là tên biến thái!

Khi luồng hỏa diễm cuối cùng chui vào trong miệng Lăng Tiếu, hắn chép chép miệng nói:

- Hương vị thật kém!

Mọi người chung quanh đều hít sâu một hơi lạnh, hiển nhiên bị một màn này làm ngây người.

Ánh mắt Lăng Tiếu nhìn qua Mạnh Ly cùng Mạnh Phong, khinh thường nói:

- Còn có chiêu gì mạnh mẽ thì cứ việc sử dụng ra đi, bằng không các ngươi không còn cơ hội!

Mạnh Ly cùng Mạnh Phong liếc nhìn nhau, vừa chuẩn bị ra tay, thanh âm Hoàn Nhan Thuật đã ngăn trở bọn hắn.

- Mạnh Ly, Mạnh Phong, hai ngươi trở về!

Hoàn Nhan Thuật kêu lên.

Mạnh Ly cùng Mạnh Phong không cam lòng trừng mắt với Lăng Tiếu, sau đó hạ xuống.

Lăng Tiếu có chút kinh ngạc nhìn Hoàn Nhan Thuật:

- Chẳng lẽ muốn tự mình ra tay sao?

Sau khi hai người đi xuống, Hoàn Nhan Thuật nhẹ nhàng bay lên đứng trước mặt Lăng Tiếu.

- Không biết vị huynh đài này làm sao xưng hô, tại hạ Hoàn Nhan Thuật!

Hoàn Nhan Thuật thay đổi hẳn thái độ, lộ ra dáng tươi cười nói.

Người không biết còn tưởng hắn là một người bình dị gần gũi mà thôi.

Mọi người chung quanh đều thầm than tốc độ biến sắc mặt của Hoàn Nhan Thuật thật sự quá nhanh.

Lăng Tiếu có chút không kịp thích ứng đáp:

- Tây bắc Lăng Tiếu!

- Nguyên lai là Lăng huynh, kính ngưỡng đã lâu.

Hoàn Nhan Thuật thật khách khí chắp tay nói với Lăng Tiếu.

Ở bên dưới Cốc Kiều Kiều làm ra động tác nôn mửa, lẩm bẩm nói:

- Thật sự là người ghê tởm!

Sở dĩ nàng chán ghét Hoàn Nhan Thuật chính vì cảm thấy người này quá giả dối, tính cách quá mức bỉ ổi.

Lăng Tiếu không biết Hoàn Nhan Thuật muốn giở trò gì, không khách khí đáp:

- Mặc dù ta có chút danh tiếng, nhưng cùng chưa đạt tới mức cho ngươi kính đã lâu đi.

Hoàn Nhan Thuật cũng không tức giận, vẫn lộ vẻ tươi cười nói:

- Lăng huynh nói đùa, với chiến lực cường đại hiện giờ của ngươi, chỉ sợ trong hàng ngũ trăm Chiến Hoàng tất có vị trí của ngươi, Kiều Kiều quả nhiên lựa chọn đồng minh tốt.

Ngừng một chút hắn lại nói:

- Lăng huynh xem như chúng ta đánh nhau xong mới thành bằng hữu, nơi này có mấy viên đan dược xem như ta tặng cho ngươi làm lễ bồi tội vậy.

Nói xong trong tay Hoàn Nhan Thuật bay ra một bình nhỏ.

Lăng Tiếu chộp vào trong tay, mở nắp bình, hương vị đan dược tràn ngập ra ngoài.

Lăng Tiếu nhìn đan dược lưu chuyển linh khí nói:

- Hoạt Thuật đan ngũ giai!

- Ha ha, có kiến thức, đây là Hoạt Thuật đan do ta tự mình luyện chế, nghĩ tới có thể giúp tiểu đệ của ngươi khôi phục thương thế nhanh hơn đi.

Hoàn Nhan Thuật thật ngạo nghễ nói.

- Do ngươi tự mình luyện chế? Chẳng lẽ ngươi là luyện dược sư ngũ phẩm?

Lăng Tiếu kinh ngạc hỏi.

Hoàn Nhan Thuật cười không đáp, Mạnh Ly lớn tiếng nói:

- Hoàn Nhan đại sư chính là luyện dược sư thiên tài đến từ Đông Viêm địa giới Hoàn Nhan gia tộc, đã thành công tiến giai luyện dược sư ngũ phẩm cách đây không lâu.

Hoàn Nhan Thuật khẽ trách Mạnh Ly:

- Mạnh Ly đừng phô trương như vậy, ta cũng chỉ là may mắn mà thôi!

Khi hắn nói lời này, trên mặt lộ vẻ ngạo nghễ tự đắc.

Với tuổi tác của hắn đạt tới cảnh giới luyện dược sư ngũ phẩm, trong Trung Vực xem như lông phượng sừng lân, mà mấy người bên cạnh bởi vì nguyên do này mới đi theo hắn.

Người chung quanh nghe được thân phận Hoàn Nhan Thuật đều thay đổi ánh mắt.

- Nguyên lai hắn đến từ luyện dược thế gia Hoàn Nhan gia, hèn chi hung hăng càn quấy.

- Ta nghĩ tuổi thật của hắn còn chưa vượt qua năm mươi đi, lại đạt tới cảnh giới ngũ phẩm, chỉ sợ cũng chỉ có những gia tộc luyện dược thế gia mới có thể so sánh.

- Hiện tại hắn lấy lòng Lăng Tiếu, chẳng lẽ hắn muốn mời chào người kia?

- Ta nghĩ là không đâu, hắn có thể nhìn trúng chiến lực của Lăng Tiếu, đoán chừng muốn kết thành đồng minh đi.



- Nguyên lai là luyện dược đại sư ngũ phẩm, quả nhiên là thất kính.

Lăng Tiếu hiện tia cười quỷ dị nói.

Hoàn Nhan Thuật khoát tay nói:

- Chỉ là ngũ phẩm mà thôi, không đáng giá được nhắc tới, nhưng thật ra chiến lực của Lăng huynh kinh người, làm cho ta thật kính nể, không biết Lăng huynh có hứng thú đi theo ta hay không, cùng nhau xông vào Chiến Loạn Uyên?

- Đi theo ngươi?

Lăng Tiếu thoáng lặng người, hỏi.

Hoàn Nhan Thuật đáp:

- Không sai, chỉ cần ngươi đi theo ta, ta có thể lập tức đề thăng ngươi lên cảnh giới hoàng cấp cao giai.

Dứt lời trong tay hắn xuất hiện một viên đan dược màu vàng, dược tính tràn đầy nháy mắt lan ra, đan dược kia hiển nhiên là tốt hơn viên Hoạt Thuật đan vừa rồi gấp mấy lần, ngay cả những người đứng phía xa đều có thể ngửi thấy được.

- Đây là Thăng Hoàng đan kim hệ, chỉ cần ngươi chịu đi theo ta đan dược này sẽ là của ngươi, hơn nữa ngày sau chờ ta tiến giai luyện dược sư lục phẩm ngươi muốn trở thành thiên tôn đều dễ dàng, Lăng huynh nghĩ như thế nào?

Hắn cảm thấy được Lăng Tiếu nhất định không ngăn cản được hấp dẫn lớn như vậy, một địa hoàng đến từ tây bắc từng nhìn thấy qua đan dược cao giai như vậy hay sao? Cho dù gặp qua cũng chưa chắc lấy được đến tay!

Huống hồ lấy thân phận luyện dược sư của hắn, tin tưởng người hiểu biết đều lựa chọn đi theo hắn, cho dù Lăng Tiếu cũng không ngoại lệ.

- Ha ha…

Bỗng nhiên một thanh âm cười vang truyền ra, ngay sau đó thân hình Diệp Vân Phong nháy mắt phóng lên cao:

- Ngươi lại có thể dùng loại đan dược rác rưởi này đi dụ dỗ lão đại của ta, thật không biết ngươi ngu ngốc hay là có bệnh!

Lăng Tiếu là ai đây?

Hắn là luyện dược sư lục phẩm, nếu hắn muốn thăng lên hoàng cấp cao giai hoặc là thiên tôn, với hắn mà nói không phải việc gì khó. Nhưng Lăng Tiếu không muốn dựa vào đan dược tiến giai, chỉ muốn dựa vào lực lượng chính mình tích lũy đề thăng, như vậy mới đánh xuống được trụ cột kiên cố.

Diệp Vân Phong hiểu biết nội tình của Lăng Tiếu, cho nên không nhịn được mà phá lên cười.

Trong mắt hắn Hoàn Nhan Thuật làm sao có thể so sánh với Lăng Tiếu.

Hoàn Nhan Thuật nhìn thoáng qua Diệp Vân Phong, không để ý tới hắn mà nhìn Lăng Tiếu nói tiếp:

- Hay là Lăng huynh cũng nghĩ giống như tiểu đệ của ngươi đây? Đây chính là Thăng Hoàng đan, cho dù có huyền tinh cũng không dễ dàng mua được, huống hồ Hoàn Nhan gia tộc ở Trung Vực cũng là gia tộc nổi tiếng, ngươi đi theo ta cũng không bôi nhọ ngươi, ngươi cần phải hiểu rõ.




DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí