Rẽ Ngang Gió Tuyết

Chương 2



Sự kiêu ngạo trong lời nói cứ như trời sinh đã vậy, nhìn xem, bây giờ tới tôn xưng cũng bỏ quên ở chốn nào rồi.

Triệu Quân không thích bị người khác sai sử, há miệng cắn vành tai của

y. Cảm giác ấm nóng và ẩm ướt trên vùng nhạy cảm làm Trường Hoài không tự chủ rùng mình, trong hơi thở xen kẽ một tiếng rên trầm thấp nhưng rất nhanh chóng bị chủ nhân kìm chế.

Triệu Quân hỏi y: “Ta đây là nhặt về một tổ tông hay sao, người muốn thế nào thì phải thế đó?”

Lời nói của hắn vẫn bảo trì hòa khí, người ngoài nghe thấy chắc sẽ cho rằng bọn họ đang bình đẳng đấu võ mồm, nhưng bản chất của Triệu Quân không phải là người lương thiện, hỉ nộ vô thường.

Vừa lúc nãy hắn còn cảm thấy Trường Hoài đáng yêu, vừa qua hai ba câu nói, lại cảm thấy y quá mức ngông cuồng.

Cái loại ngông cuồng cần được người ta dạy cho một bài học.

Triệu Quân xoay người, áp Trường Hoài xuống dưới. Y giãy giụa cũng không thoát được, cơn giận tức thì xông lên não, to tiếng gọi Triệu Quân hai ba lần, bảo hắn buông ra.

Triệu Quân nghe y liên tục gọi tên húy của mình, hắn híp mắt, nói: “Đã biết ta là Đại tướng quân còn dám gọi tới gọi lui, người trong lầu Phù Dung này trừ ngươi ra chắc không có kẻ thứ hai.”

“Ngươi hiểu lầm rồi.”

Thấy Trường Hoài lại phản kháng, Triệu Quân trực tiếp khống chế tứ chi không chịu yên phận của y, không quá dùng lực nhưng lại nắm rất chặt, làm Trường Hoài không thể cử động.

DO NỘI DUNG NHẠY CẢM
BẠN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ ĐỌC TIẾP QUA HÌNH ẢNH


DO NỘI DUNG NHẠY CẢM
BẠN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ ĐỌC TIẾP QUA HÌNH ẢNH


Triệu Quân nhìn y, đáy mắt bùng lên liệt hỏa, nói như ra lệnh: “Kêu thành tiếng cho ta.”

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí