Bạn đang đọc Review Truyện Nữ Hộ Vệ Full + phiên ngoại. Nàng không hề là người có hoài bão lớn lao, không biết đến những đỉnh cao vinh quang của triều đình hay những quyền thế uy nghi trong kinh thành xa hoa. Khi xuyên việt sang một thời đại xa lạ, ước mơ ban đầu của Thì Văn Tu, người phụ nữ nhỏ bé nhưng tràn đầy nghị lực, cũng chỉ dừng lại ở mong manh: được no ấm, được tồn tại, được sống qua từng ngày trong môi trường lạ lẫm này. Nếu may mắn, nàng hi vọng có thể tích góp đủ tiền mua cho mình một căn phòng nhỏ, một chốn dung thân giữa Kinh thành tấc đất tấc vàng – nơi mà dù là khi gian khó, cũng có thể tìm thấy chút an ủi, chút riêng tư để giữ lấy bản ngã giữa đám đông ồn ào.
Tác giả: Khanh Ẩn.
Tags: Xuyên không, Ông trời se duyên, Ngược
Nhân vật chính: Thì Văn Tu
Vai phụ: Vũ Vương | Ninh Vương - thứ tự rất quan trọng a!
Tóm tắt một câu: Ai càng cẩu, càng được yêu thương
Thông điệp: Dù đang ở vũng lầy, vẫn phải hướng về ánh sáng.
Nhưng cuộc đời, dù có xuất phát từ những điều giản dị đến đâu, lại luôn ẩn chứa những điều bất ngờ không ngờ tới. Khi tỉnh dậy trong căn phòng nhỏ ẩm mốc, nơi hơi thở của quá khứ xen lẫn mùi của thời gian, Thì Văn Tu chợt nhận ra rằng, thân phận mới của nàng không hề đơn giản. Đây là chốn ở của một người hộ vệ – một công việc nguy hiểm nhưng cũng đầy trách nhiệm. Trong căn phòng không thường được sử dụng ấy, mùi ẩm mốc, mùi bụi dày đặc của rèm cửa cũ và những mảng mạng nhện tàn tạ khắc họa rõ nét quá khứ phai nhạt của nơi đây. Bàn, ghế, lư hương, lọ sứ, đèn đóm xếp bừa bãi như một nhà kho bị quên lãng theo thời gian. Giữa hỗn độn ấy, chiếc giường gỗ cũ kỹ, được dọn ra từ đống đồ đạc, lại tạo nên một khoảng trống hiếm hoi – chốn nghỉ ngơi tạm bợ của Thì Văn Tu.
Khi ánh sáng mờ ảo của buổi sáng len lỏi qua khung cửa sổ cũ kỹ, Thì Văn Tu thức dậy trong bộ quần áo vải thô ngắn tay mà nàng chưa quen thuộc. Đứng trước tấm gương trang điểm mờ nhạt, nàng mải mê lấy chiếc lược gỗ răng thưa, cố gắng chỉnh lại mái tóc đổ nát. Ánh mắt nàng rụt rè, không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt xa lạ phản chiếu trong gương – đó là gương mặt của một người vừa mới thức dậy, vừa bị định mệnh ném vào thân phận không mấy oai phong. Sau khi thu xếp xong, nàng thở phào nhẹ nhõm, biết rằng dù thân phận mới có khó khăn đến đâu, ít nhất nàng vẫn còn cơ hội bắt đầu lại từ con số không.
Để khẳng định mình trong môi trường mới, Thì Văn Tu không chỉ cần no ấm, mà còn phải học cách tồn tại, phải lấy lại võ công của nguyên thân – người hộ vệ dày dặn kinh nghiệm nhưng lại phải chịu thương tích nặng nề sau một trận bảo vệ chủ nhân, khi vỏ kiếm đập vỡ đầu. Cảm giác mỏng manh, yếu ớt của thân thể hiện tại càng làm nàng bồi hồi lòng tự trọng; bởi nàng biết rằng, dù quá khứ có để lại vết thương, nhưng nhiệm vụ của một nữ hộ vệ đòi hỏi phải đứng vững, phải bảo vệ người mình yêu thương, phải chiến đấu cho công lý và cho chính sự tồn tại của mình.
Căn phòng nhỏ của nàng nằm ở một góc hẻo lánh trong Vương phủ – nơi mà không chỉ có những phòng chứa đầy đồ cổ, mà còn có ba căn phòng nhỏ khác, nơi trú ngụ của mười bà vú già làm công việc giặt giũ, lau dọn. Mặc dù không có ký ức của thân xác này, Thì Văn Tu vẫn cố gắng giữ kín những suy tư riêng tư, hạn chế tiếp xúc với những người xung quanh. Có lẽ, may mắn là, dân cư nơi đây cũng chẳng mấy để ý đến người mới chuyển đến, như thể nguyên thân của nàng chỉ vừa đặt chân đến đây không lâu. Điều này, đối với nàng, lại càng là một phước lành giữa muôn vàn khó khăn.
Buổi sáng đầu thu, se lạnh nhẹ nhàng len lỏi qua từng kẽ hở của mái ngói, mang theo cảm giác mát lạnh từ giếng nước mới múc. Những giọt nước giếng rơi xuống da như đánh thức cả cơ thể, xua tan cơn mê mệt ban đầu. Miếng vải gai thô ráp, dù có chút khó chịu, nhưng đối với Thì Văn Tu, nó chỉ là minh chứng cho sự khắc nghiệt của cuộc sống nơi đây – nơi mà mỗi ngày trôi qua đều là một thử thách để tồn tại. Sau khi hoàn tất những việc nhỏ bé như rửa mặt, nàng nhẹ nhàng bước ra khỏi căn phòng, mở cửa ra sân và trực tiếp treo tấm chăn đệm mỏng manh lên sợi dây mới căng giữa hai cây ngô đồng ở phía tây sân. Tiếng dây treo “cót két” vang lên như báo hiệu một khởi đầu mới giữa không gian tĩnh mịch của khu nhà nhỏ.
Xung quanh, những người hàng xóm trong các phòng khác bắt đầu đổ ra, bưng chậu nước, đẩy cửa ra ngoài, xô đẩy nhau tạo nên một khung cảnh náo nhiệt không kém phần thân thuộc. “Chào buổi sáng,” Thì Văn Tu lên tiếng, dù giọng nói nhỏ nhẹ nhưng chứa đựng cả sự mong mỏi được kết nối, được nhìn nhận. Tuy nhiên, mọi người chẳng mấy để tâm đến nàng – họ tránh nàng như tránh những điều xui xẻo, có khi là vì nàng quá khác biệt, hoặc có khi là do hoàn cảnh của nàng vốn đã được gán cho một thân phận “không may mắn”. Nhưng dù sao, nàng vẫn cười gượng, tiếp tục công việc đơn sơ của mình, cố gắng hòa nhập vào cuộc sống chung.
Trong vũ trụ rối ren của Vương phủ, giữa những âm mưu, mâu thuẫn và những cuộc đối đầu không lời, cũng có những câu chuyện đan xen quanh số phận của Thì Văn Tu. Một buổi sáng, khi những tiếng nói cười, những lời bàn tán về những người hộ vệ và những mảnh vụn của quá khứ vang vọng khắp không gian, không ít người cũng đã bàn tán về số phận của nàng. “Ai càng cẩu, càng được yêu thương,” có người nói, như thể nhấn mạnh rằng, trong xã hội này, những người dù có khuyết điểm, dù có những vết sẹo từ quá khứ, vẫn có cơ hội được trân trọng và yêu thương nếu biết sống theo ánh sáng của riêng mình. Thông điệp ấy vang vọng mãnh liệt trong tâm trí nàng: Dù đang ở vũng lầy, vẫn phải hướng về ánh sáng.
Không chỉ riêng những khó khăn của cuộc sống hàng ngày, Thì Văn Tu còn phải đối mặt với nhiệm vụ lớn lao của một nữ hộ vệ – một vai trò không chỉ đòi hỏi võ công, mà còn đòi hỏi sự tỉnh táo, sự thông minh và cả lòng can đảm. Theo lời tiết lộ từ một quản sự vô tình, nguyên thân của nàng đã từng bị thương khi bảo vệ chủ nhân, vì vậy, để làm tốt nhiệm vụ này, nàng cần nhanh chóng lấy lại những kỹ năng võ công, phải rèn luyện thân thể, tâm trí và cả ý chí chiến đấu. Điều đó không hề dễ dàng khi mà trong thời đại này, những cuộc chiến, những mưu đồ và những âm mưu chính trị xen lẫn khắp nơi – từ những cung đình xa hoa đến những khu vực rìa thành vắng vẻ.
Giữa những thử thách đó, cuộc sống của nàng dần dần bắt đầu mở ra những mảng màu mới. Không chỉ có những khoảnh khắc tĩnh lặng bên căn phòng ẩm mốc, Thì Văn Tu còn phải chứng kiến những tình huống dở khóc dở cười, những mâu thuẫn giữa các hộ vệ khác và những người quản lý trong Vương phủ. Trong gian Minh Vũ đường của phủ, có Lỗ Hải, một trong những người hộ vệ kém cỏi nhưng lại hay khoác lác, thường xuyên mắng than vì những vấp ngã của chính mình: “Thật đấy, đầu óc nó chắc chắn bị hỏng vì cú đánh kiếm đó rồi! Vừa ngốc vừa đần…” Những lời nói đó không chỉ là tiếng cười của đồng nghiệp, mà còn là lời nhắc nhở đắng cay về những mất mát của nguyên thân mà nay nàng phải gánh vác. Cùng lúc, Lỗ Trạch – người đại ca được kính nể, với ánh mắt lạnh lùng, luôn là hình ảnh của sự nghiêm khắc và trách nhiệm, đã không ngần ngại trừng phạt những ai làm hỏng trật tự. Những cuộc đối thoại gay gắt, những lời trách mắng và cả những mẩu chuyện nhỏ nhoi trong nội bộ của Vương phủ càng làm nổi bật sự khắc nghiệt của cuộc sống nơi đây.
Trong bối cảnh đó, mối quan hệ giữa Thì Văn Tu và những người xung quanh cũng dần dần thay đổi. Ban đầu, nàng chỉ là một người lạ, một bóng ma vừa mới chuyển đến, không ai biết rõ nguyên thân của nàng là ai, không ai có thể đoán trước được số phận mà nàng sẽ trải qua. Nhưng theo thời gian, khi nàng bắt đầu chứng tỏ bản lĩnh của mình, khi nàng dần dần lấy lại được những kỹ năng của người hộ vệ, mọi người xung quanh bắt đầu nhận ra rằng, đằng sau vẻ ngoài nhỏ bé, yếu ớt ấy lại ẩn chứa một sức mạnh tiềm ẩn, một tâm hồn không chịu khuất phục trước nghịch cảnh. “Ai càng cẩu, càng được yêu thương,” câu nói ấy dường như trở thành lời tự nhủ, trở thành động lực để nàng vươn lên, để nàng không bao giờ từ bỏ giấc mơ ban đầu dù chỉ là được no ấm, được sống đúng nghĩa.
Bên cạnh đó, những mối tình, những mối se duyên cũng dần len lỏi vào cuộc sống của nàng. Trong một triều đại mà số phận của mỗi người được sắp đặt theo những quy tắc cứng nhắc, có những giây phút bất ngờ, khi mà một ánh mắt hay một lời nói dịu dàng từ người “ông trời se duyên” bất chợt làm bùng lên cảm xúc trong lòng nàng. Một bên là nỗi cô đơn, nỗi buồn giăng lối qua từng ngày, bên kia là những tia sáng mong manh từ những mối quan hệ mới – từ những người bạn đồng hành, từ những người thân thiện trong cung đình. Có lúc, nàng thầm nghĩ rằng, “Càng ở trong vực sâu tội lỗi, sao lại có người có thể lên bờ tận hưởng ánh mặt trời?” Câu hỏi ấy như một lời nhắc nhở rằng, dù cuộc đời có khó khăn đến đâu, chỉ cần hướng về phía ánh sáng, chỉ cần giữ lấy niềm tin vào tình yêu và sự trân trọng bản thân, thì cuối cùng, mọi thứ cũng sẽ đổi thay theo hướng tốt đẹp hơn.
Trong hành trình “chiếm giử” số phận của mình, Thì Văn Tu dần dần học được cách làm chủ không chỉ võ công, mà còn cả cảm xúc, cả tâm hồn. Nàng biết rằng, mỗi vết thương, mỗi nỗi đau từ quá khứ đều là một bài học, đều là những viên gạch xây nên nền tảng cho một tương lai rạng rỡ hơn. Dù cho những người xung quanh vẫn luôn nói đùa, trêu chọc về những lỗi lầm của nguyên thân – như việc nàng tự đặt cho mình cái tên “Thì Văn Tu” thay vì giữ lấy tên cũ – nàng vẫn không để cho điều đó làm lung lay niềm tin vào bản thân. Mỗi khi mùi rượu mạnh trượt qua cổ họng, mỗi khi cơn giận dâng trào khiến nàng phải gào lên “Mẹ mày nhìn cái gì đấy?” nàng lại tự nhủ: “Dù có ở trong vũng lầy, tôi vẫn phải hướng về ánh sáng.”
Và thế là, giữa những cơn mưa rơi nhẹ nhàng của buổi sớm, giữa tiếng gọi chào rạng rỡ của đồng nghiệp và những tiếng cười trào dâng của những người xung quanh, Thì Văn Tu tiếp tục bước đi trên con đường của mình – con đường của một nữ hộ vệ không chỉ bảo vệ chủ nhân mà còn bảo vệ chính niềm tin, chính phẩm giá của bản thân. Dù mỗi ngày trôi qua là một cuộc chiến không hồi kết với những định kiến, với những mảnh vụn của quá khứ, nàng vẫn luôn vững tin rằng: “Ai càng cẩu, càng được yêu thương.” Đó không chỉ là một câu nói, mà còn là kim chỉ nam, là thông điệp sống của nàng – một thông điệp rằng, dù đang ở trong vực sâu tội lỗi, dù bị vây quanh bởi bóng tối của quá khứ, mỗi người đều có thể tìm thấy cho mình một chỗ đứng, một tia hy vọng dẫn lối đến bầu trời trong xanh.
“Nữ Hộ Vệ” không chỉ đơn thuần là câu chuyện của một người phụ nữ nhỏ bé tìm kiếm sự tồn tại trong một triều đại xa lạ; đó còn là bản anh hùng ca của sự kiên cường, của lòng dũng cảm và của khát khao tự do vượt lên trên mọi khó khăn. Trong cuộc sống, khi mà mọi thứ dường như chỉ toàn là sự tàn phá, khi mà mỗi ngày trôi qua chỉ là những mảnh vụn của thất bại, thì chỉ cần giữ vững niềm tin, chỉ cần hướng về ánh sáng, thì cuối cùng, ánh sáng ấy sẽ sưởi ấm tâm hồn và mở ra cánh cửa dẫn đến một tương lai tươi sáng.
Hãy cùng theo dõi hành trình của Thì Văn Tu – người nữ hộ vệ không mấy nổi bật ban đầu, nhưng lại dần dần chứng minh rằng, trong đời, điều kỳ diệu nhất không phải là những giấc mơ lớn lao, mà là khả năng sống sót, là nghị lực vượt qua nghịch cảnh để tìm lại chính mình. Dù xuất phát từ vũng lầy nghèo nàn, nàng vẫn không từ bỏ ước mơ: không chỉ là được no ấm, được sống, mà còn là được yêu thương, được trân trọng, được khẳng định rằng, dù số phận có “chiếm giữ” nàng trong thời gian ngắn ngủi, thì tình yêu, niềm tin và nghị lực của nàng sẽ mãi mãi là nguồn sáng dẫn lối cho cuộc đời.
Với thông điệp “Dù đang ở vũng lầy, vẫn phải hướng về ánh sáng,” “Nữ Hộ Vệ” hứa hẹn sẽ là một câu chuyện đậm chất nhân văn, vừa lắng đọng những nỗi niềm, vừa cháy bỏng đam mê, nơi mà mỗi bước đi, mỗi quyết định dù nhỏ bé cũng có thể tạo nên những điều kỳ diệu. Đây là hành trình của một người phụ nữ, của một tâm hồn không khuất phục trước số phận, của một nữ hộ vệ đã và đang chiến đấu để tìm lại chính mình giữa cơn bão của quá khứ và hướng về tương lai tràn đầy hy vọng.
Sau khi đọc xong bộ truyện Nữ Hộ Vệ full miễn phí bạn có cảm nhận gì không? Hãy đánh giá 10 sao nếu nó thực sự hay, rồi thử đọc tiếp truyện Phượng Nguyệt Vô Biên khá là hay cùng với truyện Nửa Thân Quen, Nửa Xa Lạ cũng đang được rất nhiều độc giả đánh giá cao và cho thang điểm tuyệt vời, trải nghiệm ngay nào.
Từ khóa tìm kiếm: đọc truyện Tiên Nghịch full Nữ Hộ Vệ review chương mới nhất, truyenfull, trumtruyen, zingtruyen, wikidich, dtruyen, sstruyen, truyenyy, wattpad, noveltoon, truyenchu, truyenhdx, tamlinh247, truyencv, medoctruyen, truyendocnhieu, thichtruyen, truyencuatui, truyenvip, monkeyd, truyen30h.
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.
Bình luận truyện