Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1987: Ai da, tang thi! 15



Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Tiểu Hồng đang ngủ thì bị tiếng ầm ĩ đánh thức.

Việc đầu tiên sau khi tỉnh giấc chính là nắm chặt tay.

Ơ?

Tinh thạch của nó đâu?

Nó nhớ rõ ràng, nó còn chưa ăn xong mà.

Tô Cổ túm cổ con rắn ngốc ngủ chảy nước miếng đầy mặt xuống khỏi người hắn.

Tiểu Hồng vừa ngã xuống, liền phát hiện tinh thạch của mình rơi đầy dưới sàn xe.

Nó liền vui vẻ nhặt tinh thạch lên cho vào bao.

Lúc nhặt lên nó mới phát hiện, phía dưới những viên tinh thạch đều có một tầng băng mỏng.

Nó vườn đầu ngón tay để phát nhiệt.

Sau đó nhặt hết vào trong bao tải, rồi bò về chỗ ngồi.

Lau lau nước dính trêи tinh thạch, rồi tiếp tục ăn.

Răng rắc răng rắc, giòn tan.

Toàn bộ người ngồi trêи xe buýt đều nghe rõ ràng.

Không ít người ngước mắt nhìn.

Ánh mắt khác nhau.

"Đứa nhỏ này là con cái nhà ai? Sao không ai tới quản vậy?"

"Tinh thạch này có thể tùy tiện sử dụng như vậy sao?"

Có người lại nói

"Răng của đứa nhỏ này tốt a. Nhai được cả tinh thạch."

Cho dù đưa tinh thạch cho một nam tử thành niên cắn thử, răng cũng rơi đầy đất á.

Ẩn ẩn, còn nghe thấy tiếng người thở dài

"Thật là lãng phí."

Nhưng với tính cách của Tiểu Hồng, nó làm gì có đầu óc nào để quan tâm người khác nói gì.

Cho dù nó biết người khác đang nói nó, nó cũng không buồn quan tâm.

Xe đi được nửa giờ, lại lần nữa phải dừng lại.

Bởi vì phía trước lại có một đợt tang thi đang kéo đến.

Khi xe dừng lại, gã đầu đinh ngồi trêи xe lại bắt đầu hùng hùng hổ hổ.

"Con mẹ nó đám phế vật, trực tiếp lái xe đâm thẳng không phải là được rồi sao? Tang thi hành động chậm chạp như vậy làm sao có thể đuổi kịp?"

Gã vừa dứt lời, liền có không ít người tán thành.

Thế cho nên sau vài phút, một bộ phận nhỏ người trêи xe bắt đầu hô vang khẩu hiệu.

"Tiến lên! Tiến lên!"

Tô Yên đang nhắm mắt, muốn nghỉ ngơi trong chốc lát.

Từ ngày hôm qua tới giờ, cô còn chưa ngủ một chút nào.

Tuy nhiên cô cũng không cảm thấy mệt.

Ngay lúc này, cô bỗng nhiên mở to mắt, nhìn về phía bên ngoài cửa sổ.

Một cảm giác áp lực đánh úp lại.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Giống như có một thứ gì đó đang gọi cô, muốn cô xuống xe đi theo đám tang thi đó.

Cùng nhau vây đổ chiếc xe này, uống máu, ăn thịt đám người trêи xe.

Tình huống như vậy ······.

Tô Yên đang nghĩ ngợi, liền nhìn thấy một con tang thi gào thét chạy về hướng xe buýt.

Phía sau nó là cả một đoàn tang thi.

Hơn nữa tang thi chạy nhanh không chỉ có một con.

7-8 con tang thi gào thét, trong miệng khàn khàn huyên thuyên không biết đang nói cái gì.

Tô Cổ nhìn mấy con tang thi kia.

Hắn đứng dậy, đi tới cửa xe, lãnh đạm lên tiếng

"Mở cửa."

Đương nhiên trong tay Tô Cổ còn túm theo con rắn ngốc đang nhét đầy tinh thạch trong miệng.

Hắn vừa đi xuống, ba người Lộ Bình cũng đi xuống theo.

Dường như là bọn họ vừa mới xuống xe.

"Phanh" một tiếng.

Một con tang thi đâm thủng cửa sổ phía sau xe buýt, thò một bàn tay vào trong.

Quần chúng bên trong sợ tè ra quần, gào thét chạy trốn.

Tô Yên mở mắt ra nhìn xung quanh.

Trong đám người trêи xe cũng có những người có dị năng, cùng nhau bảo hộ những người không có dị năng.

Nhưng đám người này có vẻ không thể so sánh với mấy người Lộ Bình.

Quân nhân lấy ra súng ống đạn dược cắn răng muốn xông tới mà bánh.

Mí mắt Đường Dã Bạch giật giật.

Hắn không mở mắt ra, vẫn luôn nhắm mắt như đang ngủ.

Đám người tiếp tục chiến đấu.

Tô Yên lên tiếng hỏi hệ thống

"Tiểu Hoa"

"Ở đây, ở đây."

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí