Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1617: Em đã nói sẽ không ghét bỏ anh 62



Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Hắn chỉ muốn câu dẫn Tô Yên mà thôi.

Nhưng.... tất cả lực chú ý của Tô Yên đều đặt trêи văn kiện trong tay, không thèm cho Quân Vực một ánh mắt, giống như người vừa nãy hôn môi kịch liệt trong thang máy với hắn không phải là cô vậy.

Trở mặt liền vô tình.

Quân Vực cúi đầu cắn tay cô một cái.

Tô Yên đột nhiên thấy đau đớn, quay đầu sang nhìn hắn.

"Sao vậy?"

Khuôn mặt cô mờ mịt.

Sao lại cắn người rồi?

Cô móc trong túi áo ra hai viên kẹo, đưa cho hắn.

Quân Vực nhìn hai viên kẹo kia, đầu đầy hắc tuyến.

Hắn đã ăn quá nhiều rồi, không muốn nhìn thấy nhất chính là mấy viên kẹo này đó.

Hai người còn đang bận dỗ dành nhau, Tô Vân đã đi vào bên trong phòng họp.

Một thân tây trang, giày cao gót đen, trông vô cùng chững chạc.

Tô Vân vừa tới, lực chú ý của tất cả mọi người đều chuyển lên người cô ấy.

Một đám người lần lượt đứng dậy, khách sáo

"Vị này chính là Tô Vân của Tô thị sao?"

"Ngưỡng mộ, ngưỡng mộ, đi du học trở về, quả thật là thiếu niên anh tài."

Tô Vân đáp lại vài lời khách sáo, sau đó ngồi xuống.

Tô Vân nhìn thấy Quân Vực cũng cùng sửng sốt, trong mắt hiện lên ánh sáng.

"Anh..."

Ánh mắt Tô Vân chuyển từ trêи người Quân Vực sang Tô Yên.

Tô Yên đưa văn kiện qua cho cô ấy.

Lúc giơ tay lên, bàn tay bên trái vẫn đang bị người nào đó cầm chặt.

Tô Yên nói

"Em vừa mới kiểm tra lại, phương án này đã là tối ưu rồi. Nếu còn không được, vậy thì hết cách."

Tô Vân cầm văn kiện trêи tay, mắt lại không ngừng nhìn Quân Vực.

Nhìn Quân Vực, lại nhìn Tô Yên, rồi lại nhìn Quân Vực.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Lực chú ý không còn ở trêи văn kiện nữa, mà dừng lại ở trêи người đàn ông kia.

Nếu Tô Vân nhớ không nhầm, vị này chính là người trong bức ảnh mà trợ lý đã cho cô xem.

Trịnh Loan - Chủ tịch tập đoàn K, đã từng đi đến công ty Tô thị khiến cho không ít người xôn xao.

Nhưng mà phía tập đoàn K đã thông báo, trợ lý vàng của chủ tịch tập đoàn K là An Túc sẽ tiếp quản việc này, cho nên Tô Vân không tìm hiểu kỹ về vị chủ tịch này.

Vị chủ tịch này hành sự khác người, ít khi lộ diện, ảnh chụp cũng không có lấy một cái, nhưng trợ lý mới của cô vì thấy vị này quá đẹp trai, liền lén chụp lén một bức ảnh lúc Trịnh Loan tới công ty Tô thị.

Camera kia có độ phân giải không cao, nhưng vẫn có thể nhận ra người trong ảnh vô cùng đẹp, có tám phần giống với người trước mặt này.

Song sinh sao?

Ngẫu nhiên?

Tô Vân chính là không tin.

Không nghĩ tới bạn trai của Tô Yên lại chính là hắn.

Còn đem theo hắn tới tập đoàn K đấu thầu?

Tô Vân cố nén cười.

Cô quay đầu nhìn về phía những người đối diện.

Những người này lấy cái gì ra mà muốn tranh đoạt hợp đồng này với cô?

Trong số các công ty này, có một công ty chuyên về châu báu, thực lực cũng coi như tương đương với công ty Tô thị.

Tất nhiên, đây cũng là công ty duy nhất có thể tranh đoạt với Tô thị.

Phía đối phương phái tới một vị giám đốc mập mạp.

Gã ta nhìn Quân Vực, hừ lạnh một tiếng

"Tiểu bạch kiểm."

Quan hệ giữa bọn họ nếu đã là cạnh tranh, vậy thì không cần khách sáo.

Tất cả đều là đối thủ, cũng không có khả năng ai ăn ai.

Dù có bước ra khỏi cánh cửa này, cũng không có khả năng hợp tác, từ đầu tới cuối chỉ có thể làm kẻ địch.

Đương nhiên phải làm mọi cách để đối phương không được thoải mái, đó mới chính là vương đạo.

Tô Vân cười mở miệng

"Có gan nói những lời này, thì tốt nhất nên ngồi ngẫm nghĩ xem lát nữa mặt mày xám xịt bước ra khỏi cửa, phải làm thế nào để bản thân mình không xấu hổ, không mất mặt nha."

"Mày!!"

Sắc mặt của tên mập có chút khó coi.

Cuối cùng gằn giọng nói một câu

"Cứ chờ xem."

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí