DO NỘI DUNG NHẠY CẢM
BẠN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ ĐỌC TIẾP QUA HÌNH ẢNH"Niệm Niệm hay là chúng ta tiếp tục nữa nhé"
"Anh nghĩ bấy nhiêu đó con của chúng ta chưa thể nào chào đời được đâu"
Mới vừa dứt chưa đầy mười phút đã muốn nữa rồi sao?
Bây giờ Tô Niệm tự hỏi có phải kiếm con chỉ là một cái cớ của anh không?
"Thiên, em không chịu được nữa"
"Em đau lắm"
"Vậy anh massage cho em nhé"
DO NỘI DUNG NHẠY CẢM
BẠN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ ĐỌC TIẾP QUA HÌNH ẢNHTô Niệm thật sự rất rất mệt mỏi, mệt đến nổi chỉ muốn nhắm mắt nghỉ ngơi mà thôi.
"Niệm Niệm, của anh lại cứng nữa rồi"
Mới chỉ nhắm mắt được một lát, Tô Niệm lại bị Hàn Thiên lay lay người gọi dậy.
Trợn tròn mắt nhìn Hàn Thiên chống đối, mỗi lần anh muốn cô đều kéo dài đến mấy tiếng đồng hồ, ai chịu nổi chứ?
Mới chỉ hai hiệp mà đã hết cả buổi sáng mất rồi.
Anh tính không để cô nghỉ ngơi một chút nào sao?
"Thiên, em mệt lắm.
Chỉ muốn ngủ thôi"
"Vậy em cứ ngủ đi"
"Anh tự mình làm được rồi"
Tô Niệm cứ tưởng rằng Hàn Thiên sẽ tự giải quyết nên lờ mờ nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.
Nào ngờ chưa gì cô đã cảm nhận được ở dưới hạ thân của mình đang có một vật gì đó xâm chiếm.
Nhìn xuống thì Hàn Thiên đang ngồi trên người cô mà vận động kịch liệt.
Lắc đầu đầy bất lực, bây giờ cô có không muốn như thế nào thì cũng chẳng thể nào cản được anh.
Anh cứ như thế này, bảo sao cô ngủ được chứ?
"Ưm...Hàn Thiên....ưm...em cảnh cáo anh....ưm....đây là lần cuối đó...ưm"
"Được, được, được,"
"Anh hứa, đây là lần cuối"
.......
"Niệm Niệm...."
"Hàn Thiên, đây là lần thứ tư trong ngày rồi đó"
Tô Niệm mang đầy vẻ cau có đẩy người Hàn Thiên ra.
"Anh không tính xuất viện nữa sao?"
"Anh xem bây giờ đã là buổi chiều rồi"
"Anh hành em cả một buổi sáng còn chưa thỏa mãn sao?"
"Bác sĩ cũng đã gõ cửa kêu anh làm giấy xuất viện mấy lần rồi đó"
"Niệm Niệm chỉ lần này nữa thôi, rồi chúng ta xuất viện"
Hàn Thiên nhích tới ôm lấy người Tô Niệm vùi đầu vào cổ cô mà làm nũng.
Nhưng Tô Niệm vốn chẳng thể nào mềm lòng nổi, anh hành cô đến tàn tạ thế này rồi ai cảm thông cho được.
Nhưng cô cũng không nỡ nhìn anh như thế này, cô ôm lấy đầu anh vuốt ve.
"Hàn Thiên, để hôm khác đi"
"Em thật sự chịu không nổi nữa"
"Chúng ta còn nhiều thời gian mà không phải sao?"
"Bây giờ xuất viện trước nha"
Tô Niệm cố gắng xoa dịu đi con thú tính sắp trỗi dậy trong người Hàn Thiên vì cô biết bây giờ dù cô có muốn hay không chỉ cần Hàn Thiên muốn cô đều không thể cưỡng lại được..