Đế Tôn

Chương 679: Tâm cảnh vô địch (1)



Giang Nam đã trước tiên chạy tới Tông Chủ Phong, thấy từ trong Thanh Loan điện truyền động ra khí lành, không khỏi than thở liên tục.

- Cổ nhân nói, có ít người vừa xuất thế liền có đại khí vận, màu ngọc bích hiện lên, chưởng giáo lấy nghịch thiên thủ đoạn đào tạo hài tử, vị tiểu sư đệ này tương lai cũng sẽ là người có số mệnh kinh thiên.

Cũng không lâu lắm, Tịch Ứng Tình từ trong Thanh Loan điện đi ra, Giang Nam bước lên phía trước chúc mừng.

- Tử Xuyên, ta có một chuyện muốn nhờ!

Tịch Ứng Tình đột nhiên nghiêm mặt nói.

Giang Nam ngẩn ra:

- Chưởng giáo, có chuyện gì cứ nói đừng ngại.

- Vô luận tương lai có kiếp nạn gì, cái khó khăn gì, ngươi đều phải đáp ứng ta một việc. Đó chính là...

Tịch Ứng Tình hướng hắn vái dài, thành khẩn nói:

- Để cho Huyền Thiên Thánh Tông ta tiếp tục tồn tại xuống! Ngươi không được quên, ban đầu ở Thí Thần Cốc ta cùng ngươi từng có ước định, ngươi học tập công pháp mà Thí Thần Cốc cất dấu, phải đáp ứng ta một việc.

Giang Nam gật đầu, khi đó Tịch Ứng Tình khống chế Tuyên Vô Tà hóa thân, mang theo mặt nạ quỷ, nói ra yêu cầu này. Bất quá giờ phút này Tịch Ứng Tình đột nhiên nhắc tới chuyện này, cũng để cho hắn có một loại dự cảm bất tường.

- Dĩ nhiên, nếu như ta vẫn là đứng đầu thánh tông, những chuyện này liền không cần ngươi tới phiền lòng.

Tịch Ứng Tình cười nói:

- Ý của ta là, có một ngày ta làm chưởng giáo vị ngán, đem nó truyền cho ngươi, ngươi ngàn vạn lần không nên lười biếng, đem 30 vạn năm cơ nghiệp thánh tông ta hủy hoại chỉ trong chốc lát.

- Ta hiểu. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Giang Nam trong lòng trầm trọng, gật đầu nói.

Ngày này, Tịch Ứng Tình có con, vị chưởng giáo trẻ tuổi này phảng phất thầm hạ quyết tâm, quyết định chút chuyện.

Thái Hoàng tới.

Thái Huyền Thánh Tông Thái Hoàng Lão Tổ nghe nói nữ nhi Mộ Vãn Tình sinh nhi tử, cũng vội vàng chạy tới, Huyền Thiên Thánh Tông trên dưới rất là náo nhiệt, tựa hồ có xu thế hai nhà biến chiến tranh thành tơ lụa.

Dù sao Thái Huyền Thánh Tông cùng Huyền Thiên Thánh Tông đám hỏi, Tịch Ứng Tình cũng là con rể của Thái Hoàng Lão Tổ, hôm nay Mộ Vãn Tình sinh hạ một hài tử, Thái Hoàng Lão Tổ có ngoại tôn, đây là mừng vui gấp bội, thân càng thêm thân, tựa hồ ân oán trước đây cũng có thể giảm bớt.

Cao hứng nhất vẫn là Mộ Vãn Tình, nàng là nhân vật kẹp ở giữa Thái Hoàng cùng Tịch Ứng Tình, chẳng qua hiện nay có hài tử, làm cho nàng thấy hy vọng hóa giải.

- Để cho ta ôm một cái.

Thái Hoàng Lão Tổ khom người từ trong tay Mộ Vãn Tình nhận lấy hài tử trong tã lót, duỗi ra ngón tay trêu chọc, ha hả cười nói:

- Đôi môi rất giống ta.

Tịch Ứng Tình đứng ở một bên, khẩn trương siết chặc quả đấm, ánh mắt Giang Nam chớp động, ở trên người mấy người này quét nhìn qua.

- Thái Hoàng rốt cục vẫn phải tới.

Hắn thầm nghĩ trong lòng:

- Đây là muốn bức vua thoái vị sao?

Lúc này là thời điểm Tịch Ứng Tình suy yếu nhất, tinh thần của hắn không cách nào tập trung, pháp lực không có ngưng tụ như trước, hơn nữa mấu chốt nhất chính là, tâm cảnh của Tịch Ứng Tình rối loạn.

Lúc này Thái Hoàng tới, nhìn như là trước đến thăm nữ nhi cùng ngoại tôn, nhưng nhân vật đã vong tình mà vô tình như hắn, tình cảm phụ tử đã sớm đạm mạc đến cơ hồ có thể không cần tính.

Thân tình đối với hắn mà nói không có bất kỳ chỗ dùng, đã sớm dứt bỏ, mục đích hắn tới, không phải là vì Mộ Vãn Tình cũng không phải là vì tiểu ngoại tôn, tự nhiên là vì Tịch Ứng Tình.

Bất quá giờ phút này Thái Hoàng Lão Tổ thật giống như một ông ngoại từ ái, thậm chí so sánh với những ông ngoại khác còn muốn tràn đầy yêu thương đối với ngoại tôn, nhìn không ra hắn là người tu luyện Huyền Đô Vong Tình Thiên Thư chút nào.

Vào tình mà vong tình, đây mới là tâm tình đáng sợ nhất, hoàn mỹ nhất không có bất kỳ sơ hở!

Thái Hoàng trêu chọc hài tử trong chốc lát, trả lại cho Mộ Vãn Tình, thấy vậy Tịch Ứng Tình kinh hồn táng đảm, âm thầm đổ mồ hôi lạnh, Giang Nam cũng theo hắn đổ mồ hôi lạnh, tâm tình của Thái Hoàng sâu không lường được, bất luận kẻ nào cũng nắm chặc không tới hắn hỉ nộ, nếu hắn đột nhiên xuất thủ thương tổn con của Tịch Ứng Tình, chỉ sợ bất luận kẻ nào cũng không kịp ngăn cản!

- Vãn Tinh, ngươi đi xuống đi, ta cùng Ứng Tình nói vài câu.

Thái Hoàng Lão Tổ mỉm cười nói.

Mộ Vãn Tình ôm hài tử đi xuống, trong điện chỉ còn lại có Thái Hoàng, Tịch Ứng Tình cùng Giang Nam, Giang Nam không có bất kỳ ý tứ muốn rời khỏi, mỉm cười nói:

- Chưởng giáo, Thái Hoàng, ta thân là kế nhiệm chưởng giáo, có một số việc ta cần muốn tận mắt nhìn thấy, mới biết ta phải đối mặt cái gì.

Tịch Ứng Tình khẽ gật đầu, để cho hắn lưu lại, Thái Hoàng Lão Tổ cũng không thèm để ý, trong mắt của hắn chỉ có Tịch Ứng Tình, dưới mắt không còn ai, mỉm cười nói:

- Tâm cảnh của ngươi đã phá.

Tịch Ứng Tình mặc nhiên.

Thái Hoàng thản nhiên nói:

- Huyền U Đạo Nhân cùng ta đánh một trận, ta mặc dù chém giết, nhưng hắn cũng đem ta bị thương nặng, để cho ta phải bế quan trăm năm. Sau trăm tuổi ta xuất quan, lần nữa nhìn thấy ngươi, ngay cả ta cũng kinh trụ.

Hắn tán thán nói:

- Khi đó, tâm cảnh của ngươi Vô Cấu, viên mãn Như Ý, tâm cảnh tu vi đã đạt tới Đại Tông Sư đỉnh. Khi đó tu vi thực lực của ngươi mặc dù so sánh với hiện tại yếu, nhưng ở trên tâm cảnh là một loại trạng thái vô địch, để cho ta vừa vui mừng, lại vừa lo lắng.

Tịch Ứng Tình nhẹ giọng nói:

- Nhạc phụ quá khen. Nhưng mà ta hôm nay tâm cảnh không cách nào làm được Vô Cấu.

- Cho nên nói, ngươi như cũ là một phàm nhân.

Thái Hoàng tựa hồ biến thành một trưởng giả đức cao vọng trọng, đối với hậu đại ân cần dạy bảo, cười nói:

- Ở một khắc Vãn Tinh gả cho ngươi kia, tâm cảnh của ngươi cũng đã xuất hiện một tia sơ hở, mặc dù rất nhỏ, không thể tra, nhưng sơ hở chính là sơ hở. Bất quá khi đó ngươi như cũ tâm tình vô địch, ngươi biết không? Đợi ta thấy được Vô Tà lại là thân ngoại hóa thân của ngươi, ta là khiếp sợ bực nào a?

Hắn lần nữa tán thán nói:

- Tịch Ứng Tình tâm tình vô địch, là Tịch Ứng Tình kinh khủng nhất! Bổn ý của ta, là muốn nhu tình của Vãn Tinh hòa tan tâm tình vô địch của ngươi, bất quá hiệu quả không lớn.

- Đợi đến tiểu ngoại tôn của ta xuất thế, sơ hở của ngươi rốt cục trở nên to lớn.

Hắn thản nhiên nói:

- Loại vật tình cảm này, kỳ diệu mà tràn đầy các loại tư vị, làm cho người ta trở về chỗ cũ. Nhưng tình cảm cũng là một loại trói buộc, quấn quanh ngươi, để ngươi không cách nào giãy dụa. Tịch Ứng Tình, ngươi có con, còn muốn lưng đeo ân sư huyết cừu, lại muốn bảo đảm Huyền Thiên Thánh Tông bất diệt, áp lực của ngươi quá lớn, vốn là ngươi còn có thể thừa nhận, nhưng mà con mới ra đời, liền đem ngươi đè sập.

Hắn cười dài nói:

- Tâm cảnh của ngươi phá, cùng ta tranh đấu liền thua.

Tịch Ứng Tình lần nữa mặc nhiên.

Giang Nam âm thầm cảm giác được một tia không ổn, hôm nay Tịch Ứng Tình đã không có phong độ cùng thong dong lúc trước, hoàn toàn là bị Thái Hoàng nắm đi, tình huống như thế, ở cảnh giới cùng thực lực không kém nhiều, liền trở nên cực kỳ nguy hiểm!

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí