Đại Chúa Tể

Chương 1106: Một đóa hoa



Thời gian trôi nhanh, giờ đây nơi cực tây địa vực trở nên sôi động hơn bao giờ hết, nội thành đông đúc nhộn nhịp. Các thế lực từ bốn phương tám hướng đều tụ hội về đây, lúc trước khó có thể thấy cường giả địa chí tôn nhưng bây giờ thỉnh thoảng có thể thấy cường giả địa chí tôn phi hành qua thu hút không ít ánh mắt ngưỡng mộ

Trong không khí sôi động thì rốt cục Mục Trần cũng nhận được tin tức về nhóm người của liên minh Bắc giới

Nhân mã của Liên minh bắc giới không đi đến tây thành mà trực tiếp đi tới cực tây luôn. Ở sâu bên trong cực tây chính là địa phương mà thượng cổ thiên cung hiện thế

Nghe nói các thế lực đứng đầu giờ như hổ đói rình mồi, giám thị nơi đó

Vì thế khi Mục Trần biết được tin về nhóm người liên minh bắc giới liền cùng đám người Cửu U rời khỏi tây thành tiến về nơi tập hợp của liên minh bắc giới. Còn Lâm Tĩnh thì vẫn theo sau, nàng là người luôn thích náo nhiệt, mà thượng cổ thiên cung hiện tại chính là nơi đông vui nhất trên Thiên La đại lục vì thế nàng cũng muốn đến đó góp vui cùng.

Nhóm người Mục Trần phi hành hết nửa ngày mới đến được trú địa của liên minh bắc giới. Lúc này trời đã chiều, ánh nắng chiều tà rọi xuống nơi nơi hoang sơn như tô thêm vẻ thần bí. Trên dãy núi liên miên bất tận có một ngọn cô phong cao sừng sững, đó là nơi tọa lạc của liên minh bắc giới

Đoàn người Mục Trần vừa đến đã nhận được mười mấy đạo mục quang lợi hại phóng đến dò xét. Các đạo mục quang này là của các thám tử phụ cận, thực lực cũng tương đối mạnh, đều là thất bát phẩm chí tôn cả.

Mục Trần cảm ứng được những mục quang dò xét liền thấy kinh ngạc, xem ra nhân mã của các thế lực đến đây đều là tinh nhuệ a

Những ánh mắt đó hiển nhiên nhận ra Mục Trần liền không giám thị nữa, tùy ý để họ đi qua tiến đến đỉnh cô phong kia

Leo lên từng bậc thang, Mục Trần liếc nhìn thì thấy thân ảnh yêu kiều của Mạn Đồ La đang đứng. Dĩ nhiên là nàng đã biết được Mục Trần đến nên đứng đây đợi hắn

“Không nghĩ đến mới vài ngày mà ngươi lại tạo được danh tiếng trên Thiên La đại lục a” Mạn Đồ La trêu tức Mục Trần

Hiển nhiên là nàng biết được chuyện Mục Trần đả bại Hạ Hoằng

“lần này đánh Hạ Hoằng trọng thương như thế e rằng đã chọc giận Đại Hạ hoàng triều rồi” Mục Trần bĩu môi nói

“chọc thì chọc sợ đếch gì, Hạ Hoàng nếu có bản lĩnh thì đến Đại la thiên vực tìm ta, mình ta chấp hết” Mạn Đồ La nghe Mục Trần nói cũng chả thèm quan tâm, lấy thực lực thượng vị địa chí tôn của nàng giờ đây cũng chẳng có gì phải kiêng kỵ Hạ Hoàng

“bất quá Hạ Hoàng ỷ vào thân phận của hắn cũng sẽ không đối phó với ngươi đâu, nhưng thái tử Đại Hạ hoàng triều thì không phải đèn cạn dầu à. Nếu gặp phải hắn thì đành xem chính ngươi rồi” Mạn Đồ La nói thêm, nếu Hạ Hoàng không xuất thủ với Mục Trần thì nàng cũng không thể can thiệp đối phó Hạ Vũ được. Tranh đấu của những người trẻ tuổi nếu có những cường giả như nàng nhúng tay thì sẽ biến thành chuyện lớn a

“chỉ cần thái tử Đại Hạ hoàng triều không đạt tới địa chí tôn thì ta cóc sợ hắn” Mục Trần tự tin nói. Mục Trần chỉ mới bán bộ cửu phẩm còn thái tử Đại Hạ hoàng triều là cửu phẩm viên mãn nhưng nếu động thủ thì không chắc Hạ Vũ sẽ chiếm được tiện nghi đâu

“lần này người đến không ít nhỉ?” Mục Trần nhìn thoáng qua đỉnh núi thấy không ít trướng bồng, mơ hồ có ba động linh lực phát ra làm người khác phải kinh sợ, không gian phảng phất như bị chấn động

Mạn Đồ la gật đầu nói “ngoài ta ra còn năm vị hạ vị địa chí tôn”

Mục Trần nghe thế âm thầm chắc lưỡi, số lượng này hầu như là toàn bộ lực lượng địa chí tôn của bắc giới rồi. Xem ra các thế lực của bắc giới thèm nhỏ dãi thượng cổ thiên cung này a

Mà đội hình này nếu liên hợp lại cũng đủ để tranh phong với thế lực cao cấp nhất của Thiên la đại lục, ngay cả Đại Hạ hoàng triều cũng không thể có được một vị thượng vị địa chí tôn với năm vị hạ vị địa chí tôn đâu

Chỉ đáng tiếc một điều là đội ngũ này cũng không chân chính thuộc về Đại la thiên vực, vì thế chiến lực e rằng không phát huy hết mức được. Dù sao ai cũng có tâm tư riêng, chỉ là đối mặt với khiêu chiến từ bên ngoài thì liên minh này vẫn phát huy tác dụng không nhỏ

“được rồi, đây là bằng hữu của ta, nàng tên Lâm Tĩnh”

Mục Trần quay qua giới thiệu Lâm Tĩnh đang đứng sau lưng cho Mạn Đồ la biết

Kỳ thực từ đầu Mạn Đồ La đã chú ý Lâm Tĩnh rồi, hơn nữa làm nàng có chút kinh dị khi dò xét linh lực của Lâm Tĩnh, lúc đó mở hồ nàng cảm giác một cỗ lực kháng cự, tuy rất khó nhận ra nhưng cũng làm Mạn Đồ la cảm thấy áp lực

Trong cơ thể của nữ hài này chắc là có lạc ấn của một siêu cấp cường giả, mà lạc ấn này có tác dụng thủ hộ cho nàng

Mạn Đồ La nhìn Lâm Tĩnh khẽ gật đầu một cái, kim quang trong mắt lóe lên một cái. Xem ra tiểu nữ hài này có bối cảnh không đơn giản, lạc ấn này ít nhất cũng phải địa chí tôn đại viên mãn mới có thể hạ được

Lâm Tĩnh cười bắt chuyện với Mạn Đồ La, nàng ngạc nhiên nhìn Mạn Đồ La, dĩ nhiên là nàng không ngờ vực chủ Đại La thiên vực lại là một tiểu cô nương khả ái xinh xắn thế này

“thượng cổ thiên cung bao giờ mới vào được?” Mục Trần hỏi, giờ nhân mã đã tụ họp đầy đủ thì nghĩ biện pháp tiến vào thiên cung đoạt bảo thôi

Mạn Đồ La nghe hắn nói thì lắc đầu, sau đó nàng dẫn Mục Trần đến một ngọn núi, chỉ vào nơi phía xa

Mục Trần nhìn sang thì biến sắc, chỉ thấy nơi phía xa dãy núi chính là thảo nguyên hoang vu không thấy chỗ kết thúc. Nhưng mà trên thảo nguyên mênh mông này lại có không gian liệt phùng dày đặc, từng đạo liệt phùng như nhảy múa không ngừng. Ngay cả địa chí tôn nếu dính vào e rằng nháy mắt sẽ bị phân thây

Sâu bên trong không gian cuồng bại như cự thú viễn cổ đang bạo nộ vậy, sẵn sàng thôn phệ bất cử kẻ nào dám đến gần

Mục Trần mơ hồ thấy được trong không gian liệt phùng như có cổ điện thoáng hiện lộ ra khí tức hồng hoang cổ đại, thần bí khó lường

“Giờ thảo nguyên nay chính là lộ tuyến, thế lực khắp nơi đã tụ về đây nhưng không ai dám xâm nhập vào trong đó” Mạn Đồ La nhìn không gian cuồng bạo nói

“vì sao?” Mục Trần kinh ngạc hỏi, không gian liệt phùng tuy có uy hiếp cực lớn với những kẻ chưa vào địa chí tôn như bọn hắn nhưng với thực lực của nhóm người Mạn Đồ la thì có thể thuận lợi đi vào mà

“không gian nơi đó bị thiên cung chấn toái rồi nên rất bất ổn, nếu có nhân vật cỡ địa chí tôn đi vào thì vượt qua cực hạn của không gian nơi đó, lúc đó không gian sẽ bạo toái. Mà trùng kích hủy diệt như thế thì ngay cả thượng vị địa chí tôn cũng khó chịu được, nếu xui xẻo bị vây khốn trong không gian loạn lưu, mất đi phương hướng thì sẽ bị lưu đày vĩnh viễn trong không gian loạn lưu. Nếu may mắn một chút thì phát hiện được một hạ vị diện nào đó còn không thì vẫn lạc luôn” Mạn Đồ La ngưng trọng nói

Mục Trần nghe thế âm thầm kinh hãi, nguyên lai chỗ này nguy hiểm đến mức này. Bất quá không sai biệt lắm với Thần thú chi nguyên lúc trước, cũng không thể dung nạp được cường giả quả cường đại tiến vào

"Vậy bây giờ..."

“mà ở thiên cung chỉ có một nơi có thể dung nạp được những địa chí tôn như ta tiến vào, hơn nữa cũng không dẫn đến không gian bạo tạc” Mạn Đồ La chậm rãi nói

“Nơi nào?” Mục Trần ngẩn ra

“Thiên đế lăng viên” Mạn Đồ La nói từng chữ

Nghe danh tự này Mục Trần giật minh suy đoán “không lẽ đó là nơi Thiên đế vẫn lạc?”

Mạn Đồ La gật đầu nói “Thiên đế lăng viên chính là nơi Thiên đế tự mình tu kiến, hình thành một phương thiên địa do đó khi Thiên đế vẫn lạc sẽ an táng ở nơi đó”

Mục Trần nhẹ nhàng gật đầu, nếu trong thiên cung này cái gì hấp dẫn những thượng vị địa chí tôn nhất e rằng không phải thánh vật cường đại mà là tuyệt thế thần thông Thiên đế tu luyện – Nhất khí hóa tam thanh

Dĩ nhiên muốn lấy được tuyệt thế thần thông này thì phải tiến vào nơi an táng Thiên đế mới lấy được

“Vì thế đến lúc này chỉ có một biện pháp có khả năng nhất là những siêu cấp cường giả khắp nơi cùng liên hợp mở ra một thông đạo tạm thời truyền tống người trực tiếp vào trong đó” Mạn Đồ La chăm chú nhìn Mục Trần nói “ví dụ như ngươi, nếu ngươi có thể tiến vào thiên đế lăng viên đem thứ này bóp nát thì chúng ta có thể dựa vào đó trực tiếp phá toái không gian tiến vào thiên đế lăng viên”

Nói xong Mạn Đồ La xòe tay ra, trong tay nàng là một ngọc thạch phát ra linh quang, mơ hồ có ba động không gian phát ra từ ngọc thạch

Mục Trần tiếp nhận vật đó liền thở dài một hơi. Không có những nhân vật địa chí tôn khác thì dĩ nhiên là có lợi cho việc hắn tha hồ tung hoành trong thiên cung rồi

“Ngươi cũng thấy hứng thú với nhất khí hóa tam thanh à? Bất quá sợ lúc đó cháo thì ít mà kẻ cướp thì nhiều, không dễ đoạt được đâu” Mục Trần vuốt ve ngọc thạch nói

Đến lúc tuyệt thế thần thông hiện thế e rằng các thượng vị địa chí tôn đều điên cuồng, không phân biệt địch ta mà ra tay cướp đoạt. Khi đó không chỉ phải đề phòng cường giả bên ngoài mà những địa chí tôn trong liên minh bắc giới cũng phải đề cao cảnh giác. Nếu như đắc thủ được coi như vứt bỏ toàn bộ cơ nghiệp của bắc giới cũng xứng đáng

Mạn Đồ La nghe thế ngoài dự liệu của Mục Trần là nàng lại lắc đầu, nàng nhìn không gian liệt toái bên trong thảo nguyên nói “tuyệt thế thần thông không phải ai cũng đoạt được, không phải kẻ nào cũng có thể tu luyện được”

Mạn Đồ La cụp mắt thản nhiên “lần này ta vào thiên cung mục đích trọng yếu nhất là tìm được bản thể của ta”

Mục Trần nghe thế liền co rụt con ngươi, kinh hãi nhìn Mạn Đồ La lắp bắp “ngươi…ngươi hiện tại không phải là bản tôn sao?”

Nếu không phải bản tôn thì sao Mạn Đồ La lại chân thực như vậy, không giống là linh thể biến thành

"Bản thể của ngươi là cái gì?"

Mạn Đồ La nhìn Mục Trần cười “ta là một đóa hoa thời sinh tiền thiên đế đã trồng”

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí