Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 981: Lời trăn trối



Gần như cùng một lúc, bóng dáng Dương Thần đã ở ngay trên đầu mọi người, tạo nên một tấm chắn lớn từ không khí.

Ngay lập tức sự va đập tạo ra một luồng ánh sáng trói mắt. Ba luồng năng lượng sau khi va đập liền bắn ra rơi xuống như những hạt mưa lớn, vòng bảo hộ cũng tan ra thành cơn mưa hoa.

Nhìn cảnh tượng thì thấy vô cùng rực rỡ nhưng thực chất lại vô cùng khốc liệt.

Dương Thần cảm thấy gân cốt toàn thân như bị dập nát, khí huyết bốc lên, giống như những dòng suốt nhất loạt trào lên, dây thần kinh như bị tấn công đau nhức vô cùng.

Hứng chịu cơn đau đớn như bị xé rách còn hơn cả cái chết ấy, Dương Thần không chịu được kêu lên.

Máu tươi phun ra từ miệng, rơi xuống đất…

- Dương Thần!!

Những người đứng trên mặt đất chứng kiến cảnh này, tim như rơi xuống vực thẳm không đáy.

Đường Uyển và Thái Ngưng khóe mắt đỏ hoe, cắn chặt môi.

Vừa rồi ngăn cản đòn tấn công cũng đã dùng hết sức mình, bây giờ Nghiêm Bất Vấn lại tăng lực tấn công lên gấp 3 lần, thật không hề đơn giản.

Mỗi lần đến một giới hạn nào đó, càng vượt qua giới hạn ấy, thì càng có khả năng bị gục ngã.

Giống như một cây cầu khi đã đạt đến giới hạn của nó, nếu vẫn tiếp tục đi trên đó thì chỉ cần một con kiến cũng có thể làm nó sụp đổ.

Dương Thần lúc này tuy rằng Thiên Địa Chi Lực có thể được bổ sung, nhưng năng lượng vũ trụ của Ngiêm Bất Vấn lại không ổn định, hơn nữa với tinh thể thuần khiết của đá Thần, thì năng lực của hắn ta có thể nói là vô hạn.

Hơn nữa công pháp không có gì đặc biệt của Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh không thể phát ra lực tàn phá lớn đến như vậy, Dương Thần sử dụng toàn bộ các chiêu thức, đều vô dụng. Đây đều là những điều mà Dương Thần rút ra được.

Đối phó với thần công thông thường thì có thể tốt, nhưng đối phó với thứ có thể sánh với Độ Kiếp Kì, thì cho dù có pháp bảo, pháp thuật cũng chưa chắc đã chiếm ưu thế.

Trước mắt Nghiêm Bất Vấn nắm trong tay đá Thần, hợp thành một thể với nó, toàn bộ năng lượng ấy đều được dùng để hủy diệt mọi thứ. Vậy nên với khả năng của Dương Thần bây giờ chỉ vừa tu luyện được một nửa thì khó có thể chống cự lại được.

Nếu như không phải năng lực khống chế Thiên Địa Chi Lực của Dương Thần mạnh mẽ hơn bình thường, có sức dẻo dai, lại có thể nhanh chóng hồi phục, thì Dương Thần e rằng đã hồn siêu phách tán rồi.

Dương Thần miễn cưỡng đứng vững lại, sắc mặt trắng bệch, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, thở hổn hển, liên tục vừa tự chữa trị cho bản thân mình vừa khôi phục Thiên Địa Chi Lực.

- Thế nào rồi, mới một lúc đã không trụ được rồi à? Chẳng phải ngươi nói vẫn chưa phân thắng bại hay sao? Chẳng phải ngươi luôn nghĩ mình rất lợi hại hay sao?

Nghiêm Bất Vấn khuôn mặt méo mó dữ tợn, giống như đang trêu đùa một con côn trùng.

Dương Thần cắn chặt răng, lửa giận trong lòng sôi trào, nhưng lại không có cách nào chống lại hắn ta.

Tuy rằng sức mạnh của viên đá Thần không phải là thứ hắn có thể hiểu hết được, nhưng theo như những gì hắn biết, đây là thứ năng lượng nguyên thủy nhất của vũ trụ, giống như có cực dương tất yếu sẽ có cực âm.

Vũ trụ muốn ổn định, không gian muốn ổn định thì nhất định phải có một lực lượng ổn định, nhưng năng lượng phản vật lại hoàn toàn khiến tất cả các không gian, khiến cho thế giới này trở nên bất ổn định.

Nói cách khác, nếu chỉ nói trên lí thuyết, thì năng lượng ổn định trong không gian yếu hơn năng lượng của phản vật rất nhiều. Trừ khi là năng lượng ổn định thuần khiết.

Nhưng là loại năng lượng gì mới là năng lượng tuyệt đối ổn định, đủ sự thuần khiết để đấu với phản vật đây?

Dương Thần có thể khẳng định là có, cũng giống như có thuốc độc tất sẽ có thuốc giải độc. Nhưng hắn nào có biết đó là gì.

Không để Dương Thần kịp nghĩ nhiều, nơi ngực của Nghiêm Bất Vấn, ánh sáng bạc hình tròn lại một lần nữa phát sáng, hơn nữa năng lượng còn lớn hơn trước gấp nhiều lần.

Trên hai tay, vòng tròn năng lượng được tích tụ ngày một lớn, quả cầu năng lượng được hình thành vô cùng lớn.

Dương Thần cũng không kịp suy nghĩ nhiều, chỉ có thể trở nên thật cứng rắn.

Lúc này, hắn có thể bỏ chạy, nhưng những người phụ nữ ở phía dưới thì không có cơ hội thoát được.

Hắn lại một lần nữa miễn cưỡng khôi phục lại hợp nhất Thiên Địa Diễn Sinh Chi Lực, tạo nên tấm lá chắn dày hơn, chắc chắn hơn, chống đỡ cột sáng tử thần kia.

- Bang bang!!!!

Dương Thần chỉ cảm thấy xương cốt như nát vụn, khóe mắt cũng bắt đầu chảy máu, liên tục bị thương nặng như vậy, cho dù cơ thể của hắn không giống như người thường, thì cũng không thể chống đỡ nổi.

Cứ tiếp tục như vậy, bại trận chỉ là chuyện sớm muộn.

Trên mặt đất lại thêm vài tên đặc công sinh hóa đã bị Thái Ngưng xử lí gọn gàng, nhìn thấy cảnh tượng ấy, dung nhan thanh tú lạnh lùng cũng vô cùng xúc động.

- Dương Thần! Anh không thể chỉ phòng ngự không tấn công được! Anh chỉ biết bảo vệ chúng em nên hắn ta mới không kiêng nể gì cả!

Lý Mạc Thân và Thái Vân Thành vẻ mặt xấu hổ, nếu như không phải vì bọ họ muốn chạy mà chạy không thoát, muốn đánh cũng lực bất tòng tâm, không chỉ vô dụng mà còn liên lụy cả Dương Thần!

Dương Thần cười khổ trong lòng, nếu mình tấn công, chưa kể không biết có thể đánh bại Nghiêm Bất Vấn hay không, mà chỉ cần Nghiêm Bất Vấn tùy tiện phóng đi hai chưởng, e rằng Thái Ngưng có thể chạy thoát, nhưng còn Đường Uyển, Lý Độn đang bị thương kia thì sao?

Lý Độn mặt biến thành màu vàng, tức giận đến cả người phát run lên, tựa vào Đường Tâm ở bên cạnh, nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm lên không trung, cười nhạo Nghiêm Bất Vấn.

- Không ngờ tôi lại làm vật cản trở Dương Thần.

Đối với một kẻ cao ngạo như hắn mà nói, từ sau khi gặp Dương Thần, không là đối thủ của Dương Thần thì cũng đành chịu, vì dù sao năng lực của hai người cũng khác nhau. Nhưng Nghiêm Bất Vấn chỉ dựa vào việc nghiên cứu khoa học mới được như vậy, mà dám coi như hắn ta là con kiến, thì điều này lại khiến hắn vô cùng khó chịu.

Đường Tâm nước mắt rơi như mưa, nhìn người trong tim của mình từ vẻ phong độ vui tươi trở nên tiều tụy, tàn tạ như vậy. Cô đột nhiên phát hiện ra rằng mình đối với Nghiêm Bất Vấn thế nào, hắn ta đối xử với cô như thế nào? Không quan trọng, dù sao thì nhìn thấy sự đau đớn của Lý Độn, bản thân cô cũng đau như dao cắt.

Nghiêm Bất Vấn quan sát mọi người, ngạo mạn cười lạnh nói:

- Đúng là một lũ sâu bọ ngu ngốc! Lãng phí thời gian với các ngươi, chẳng qua vì hiện giờ ta quá nhàn rỗi thôi. Chịu khó một chút nữa thôi, ta sẽ giết sạch không sót một ai. Kế hoạch hôm nay là sẽ chôn các ngươi ở cùng một chỗ…Có lời trăn trối gì, thì mau nói hết đi! Đương nhiên, có nói ta cũng không thể giúp các ngươi thực hiện được.

Ngoài việc cho các ngươi chết sớm hơn…

Nói xong, Nghiêm Bất Vấn trên hai tay đã hình thành hai quả cầu năng lượng phản vật vô cùng lớn, chuyển động quanh hai cuồng sáng màu bạc, như những mũi tên liên tiếp nện xuống đất!

Trận oanh tạc như vậy, so với năng lượng phát ra theo cột sáng càng mạnh mẽ hơn nhiều lần.

Dương Thần còn chưa nghĩ được cách gì để thắng được, thì lúc này lại chỉ biết đem toàn bộ sức lực ngăn cản đợt tấn công này, nếu không thì không chỉ có những người đang ở dưới kia, có lẽ đến mặt đất cũng sẽ biến thành hố thiên thạch mất!

Không sợ Đường Triết Sâm ở bên cạnh, nhưng người của Đường gia đang trốn ở xa, cũng nhanh chóng bỏ chạy thật xa.

Dương Thần lúc này đã dùng toàn bộ tu vi, nhiều hơn nhiều so với những lần đánh trước với Nghiêm Bất Vấn, vẫn muốn đôc toàn lực. Mặc dù giữ đất trời hỗn độn, cuồng phong gào thét, nhưng vẫn chưa có chút dấu hiệu nào của sấm sét.

Dương Thần hận một nỗi không thể đánh cắp một lần sức mạnh 9 ngày của Lôi Thần, không biết chừng có thể đánh chết được Nghiêm Bất Vấn, còn mình có thể sống hay không cũng không quan tâm.

Nhưng vẫn phải cẩn thận đề phòng Thiên Kiếp, nhưng khoảng cách với hắn dường như là rất lớn.

Dương Thần biết rằng, với tu vi hiện tại của mình, thì e rằng có sang Độ Kiếp thứ hai, cũng còn một đoạn đường rất dài còn phải đi. Trong lúc chiến đấu muốn nâng cao tu vi là điều không thực tế.

Nhưng nếu chỉ dùng Thiên Địa Chi Lực để chống lại thì có lẽ không dủ để chống lại lực tấn công này.

Cắn chặt răng, Dương Thần lấy ra từ không trung chiếc vòng tay Càn Nguyên Thiên lần trước lấy được của Lạp Tháp đạo nhân, chiếc vòng này là pháp bảo. Nếu nói về độ thời trang thì nó là loại tồi nhất, nhưng lại là thứ cao cấp nhất trên người tên hòa thượng ấy.

Tuy không phải là pháp bảo phi thường gì, nhưng Dương Thần vẫn muốn dùng hết những gì có thể dùng được.

Một loạt những suy nghĩ, cũng giống như dòng điện xẹt qua.

Giây phút hai luồng năng lượng phản vật lớn vang lên, chiếc vòng Càn Nguyên Thiên trên tay Dương Thần do tác động đặc thù của Thiên Địa Chi Lực nên phát ra ánh sáng màu bạch kim.

Một ánh sáng bạch kim nho nhỏ, phát sáng phía trên đầu mọi người, còn năng lượng khai triển thiên địa của Dương Thần, tạo nên tầng bảo hộ thứ hai, một lần nữa bao phủ lên mọi người phía dưới.

Trong khoảng khắc diễn ra sự va chạm, tai mọi người đều ù đi, đa số nhắm mắt lại, không dám nhìn cái chết tàn nhẫn sắp tới.

Đường Uyển và Thái Ngưng thì không rời mắt khỏi Dương Thần. Khi phát hiện ra hai luồng năng lượng bị tiêu tan, vui mừng tiếp đó là kinh hãi.

- Thân thể của Dương Thần, sau cơn chấn động, liền rơi xuống.

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí