Chiến Thần Bất Bại

Chương 437



Hám Sơn binh đoàn là binh đoàn mạnh nhất Thiên Long tọa, ai nấy đều có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, bọn họ nhìn một binh đoàn tân binh hỗn loạn như vậy giống như nhìn thấy một trò cười lớn, tất cả đều cười vang.

"Yêu, bọn họ bắt đầu xung phong về phía chúng ta kìa!" Một gã võ tướng tựa như phát hiện ra tân đại lục, hưng phấn nói.

"Ha ha ha ha, xa như vậy mà đã bắt đầu xung phong, thật đúng là ngu đến không đỡ được nữa rồi!"

"Cái này rõ ràng là ngu đến mức không muốn sống!!"

...

Trên khóe miệng Long Trúc cũng khẽ mỉm cười, đối phương xung phong thực quá nghiệp dư. Đối với bất kì một chi binh đoàn nào, xung phong chính là một trong những phương thức chiến đấu quan trọng, bởi vậy huấn luyện xung phong thường được coi là nội dung huấn luyện hàng ngày.

Khởi xướng xung phong cần phải chú ý đến rất nhiều thứ ví dụ như sĩ khí hiện tại, hay như đội hình xung kích cao tốc có thể tăng khả năng xé mở đội hình đối phương, và điểm quan trong chính là cự ly. Cự ly quá dài thì đường chạy sẽ dài ra sẽ tiêu hao nhiều thể lực và chân lực hơn, điều này sẽ làm tốc độ của binh đoàn chậm lại dẫn đến sĩ khí từ từ giảm sút, khiến cho xung phong bị thiếu đi lực xung kích.

Vì vậy, khi đám người Long Trúc nhìn thấy đối phương khi còn ở rất xa đã hỗn loạn và sau đó bắt đầu xung phong thì mới cười ầm ĩ như vậy.

Cư ly dài như vậy, chờ đến khi đối phương xông được đến đây, thì cũng đã mệt mỏi, mặc cho người ta tùy ý xâm lược!

Rốt cuộc võ tướng của đối phương nghiệp dư đến mức nào a!

Bất giác, tia lo lắng cuối cùng trong lòng mọi người cũng tiêu tán, ai nấy đều xoa tay, chờ đối phương vọt tới trước mặt bọn họ, bọn họ sẽ tặng cho đối phương một kích đón đầu thống khoái.

Binh vẫn không nói một tiếng chỉ điều khiển Thiên Không Hổ xông ở hàng đầu.

Đội ngũ phía sau trải qua hỗn loạn lúc ban đầu bắt đầu từ từ đi vào đội hình. Dù sao huấn luyện thường ngày vô cùng nghiêm khắc, hơn nữa những học viên này đều đều được trọn trong một trăm lấy một, tố chất tương đối xuất chúng.

Nhưng khi rơi vào trong mắt đám người Long Trúc thì bọn họ vẫn khiến người ta buồn cười như trước.

"Võ tướng của đối phương quá lợi hại rồi! Ngươi nhìn xem, vẫn cứ xung phong như thường, ôi, sao chi quân đội này vẫn loạn như cháo thế? Làm sao bây giờ, vậy kéo dài cự ly đi, được rồi, cự ly xung phong hai dặm, ta tới bốn dặm, ui, cớ vè hơi ngắn, vậy ta tới sáu dặm, chạy bốn dặm, sau đó đem đội ngũ chỉnh l;ại cho hoàn chỉnh rồi đi... "

Một gã võ tướng dưới tay Long Trúc khoa tay múa chân miêu tả sinh động khiến mọi người không khỏi cười to một trận.

Long Trúc cũng cười, y vỗ vỗ bàn tay: "Được rồi, ta thấy đối phương xung phong như vậy cũng phải ít nhất hai phút nữa mới tới được trước mặt chúng ta. "

Mọi người càng cười to hơn, thậm chí có vài người còn cười chảy ra cả nước mắt.

"Thế nhưng a, ta cảm thấy chúng ta phải dậy bọn họ một khóa thật tốt để cho bọn họ hiểu được thế nào mới gọi là. xung phong. "

Mọi người vội vàng thu liễm tiếu ý trên mặt.

Sắc mặt Long Trúc nghiêm túc: "Chuẩn bị xung phong!"

"Vâng!" Mọi người nhao nhao tuân mệnh.

Trước tiên mệnh lệnh được truyền xuống dưới, toàn bộ Hám Sơn tích đều nằm phục người xuống đầu ngẩng cao lên, còn sắc mặt các võ giả trên lưng chúng nó cũng cực kì nghiêm túc.

"Toàn thể chuẩn bị!"

Binh đoàn Hám Sơn lớn như vậy mà không có một tạp âm nào vang lên.

Trong lòng Vương Dạ ngưng trọng hẳn, thanh danh của Hám Sơn binh đoàn không hiển hách như Bạo Hùng binh đoàn nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy lại phát hiện ra thực lực của Hám Sơn binh đoàn quả là kinh người.

"Xung phong!"

Vừa ra lệnh liền nghe thấy một tiếng nổ oanh vang lên, bàn chân của mấy trăm con Hám Sơn tích cùng lúc phát lực tụ lại với nhau tạo thanh một tiếng muộn âm ( trầm đục ) khiến Vương Dạ cảm thấy ngực mình có chút khó chịu. Thể hình của Hám Sơn tích tuy cực lớn nhưng động tác lại linh hoạt một cách dị thường, dưới tình huống xung kích với tốc độ cao không ngờ lại sản sinh ra cảm giác không gì sánh bằng. Cảnh tượng mấy trăm con Hám Sơn tích cùng điên cuồng chạy thật đúng là chấn nhiếp lòng người, bọn chúng tựa như một dòng nước lũ cuốn băng tất cả không gì có thể cản lại.

Đặt mình trong trong đó, Vương Dạ cảm thấy mình quá nhỏ bé. Y cũng biết đây là Long Trúc đang khoe khoang vũ lực với y, nhưng y vẫn vô cùng rung động thậm chí trong lòng còn dấy lên suy nghĩ.

Ở trước mặt dòng nước lũ này tất cả mọi thứ đều sẽ bị nghiền nát một cách triệt để!

Cự li của hai bên nhanh chóng co lại, dưới sự gia tốc điên cuồng của Hám Sơn tích thì khoảnh khắc khi hai bên va chạm cũng là lúc tốc độ của Hám Sơn tích gia tốc đến trạng thái lớn nhất.

Trên mặt Long Trúc hiện lên một nụ cười gằn, cơ quan binh đoàn thì làm sao? Đứng trước Hám Sơn binh đoàn của mình nó cũng chỉ mong manh yếu ớt tựa như một giấy mà thôi!

Nhưng đúng vào lúc này, bỗng một thanh âm ầm ầm kỳ dị vang lên từ một phương hướng khác.

Khóe mắt Long Trúc chợt nhảy!

Y vội vàng xoay mặt nhìn về phía bên phải đội ngũ, ở đó co một binh đoàn lập lòe ngân quang phảng phất như từ trong không khí xuất hiện vậy.

Không tốt, có mai phục!

Sắc mặt Long Trúc đại biến, động tác xung phong vụng về của đối phương căn bản chính là ngụy trang, sát chiêu chân chính của đối phương chính là chi binh đoàn mai phục ở bên cạnh này. Sài Lang binh đoàn! Lập tức Long Trúc hiểu ra chi binh đoàn thoạt nhìn ngân quang lập lòe chính là Sài Lang binh đoàn dưới tay Đường Thiên!

Sao mình lại không phát hiện ra...

Ánh mắt Long Trúc rơi lên những kiện chiến bào cổ quái phát ra ngân quang lập lòe, Tiên Nữ chiến bào! Đó chính là Tiên Nữ chiến bào! Nhất định là tác dụng của Tiên Nữ chiến bào... Lẽ nào, tác dụng của Tiên Nữ chiến bào lại là ẩn thân!

Trong lòng Long Trúc chỉ còn lại tuyệt vọng, lúc này tốc độ của Hám Sơn tích đã tăng tới trạng thái gần như cực hạn, thể tích kinh người của Hám Sơn tích giúp nó có được uy thể không thể đỡ trong xung phong nhưng chính vì vậy nó có một thiếu sót đó chính là một khi đã tăng tốc gần như chẳng còn khả năng chuyển hướng!

Thật nhanh!

Tốc độ của Sài Lang binh đoàn khiến Long Trúc phải thất kinh. Hơn nữa rõ ràng đối phương là một quân đoàn được huấn luyện hết sức bài bản, cho dù đang xung phong nhưng đội hình vẫn giữ nguyên như dùng thước vạch sẵn vậy.

Trong lòng Long Trúc bỗng dưng dấy lên một cổ hàn ý, tuy không biết chiến thuật xung phong của đối phương là như thế nào thế nhưng chỉ riêng cái tác phong quân nhân như vậy cũng đủ để y hiểu được, đối phương chắc chắn rất cường.

"Vứt bỏ kỵ!"

Long Trúc khàn giọng rống giận, khuôn mặt của y trở lên vặn vẹo dữ tợn chẳng còn chút phong độ lúc trước nào. Y tựa như một con dã thú sắp lâm vào tuyệt cảnh rống lên tiếng rống hận cuối cùng.

Sắc mặt của mọi người đều biến đổi, cho dù trước đây có lâm vào cấp bách thể nào đại nhân cũng chưa từng bào bọn họ rời bỏ Hám Sơn tích. Bọn họ và Hám Sơn tích dưới thân sớm chiều ở chung lên cảm tình cực sâu, lúc này bảo bọn họ vứt bỏ tọa kỵ khiến nhiều người không khỏi cảm thấy do dự.

Hơn nữa trong mắt nhiều người, tuy họ bị trúng mai phục nhưng Sài Lang binh đoàn cũng không phải trọng hình Binh đoàn, tuy phe mình phải trả giá một bộ phận thương vong nhưng trận hình vẫn còn khá đầy đủ, bởi dựa vào thể tích khổng lồ của Hám Sơn tích có thể ngăn cản được tốc độ của đối phương. Mà một khi tốc độ của đối phương giảm xuống thì dù cho có bị thương vong đến một nửa, bọn họ vẫn tin rằng có thể giết chết Sài Lang binh đoàn đơn độc này.

Trên mặt Long Trúc không khỏi hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Chỉ một chút do dự thoáng qua này đã khiến Sài Lang binh đoàn lao tới cách Hám Sơn binh đoàn năm mươi mét.

Hai mắt Đường Nhất lập lòe như điện, tinh quang tăng vọt, hắn vung trẳm mã đao trên tay lên, Hám Sơn binh đoàn ở trước mặt không khiến khuôn mặt hắn có chút cảm xúc nào. Khả năng xung phong của Hám Sơn binh đoàn đối với người khác có lẽ có lực xung kích cường đại nhưng đối với Đường Nhất thì hắn lại chẳng hề để vào mắt.

Cho dù là chính diện xung phong đi chăng nữa thì hắn cũng không có nửa điểm sợ hãi.

Thứ hắn rành nhất chính là xung phong!

Hắn xung phong, thiên hạ không ai địch nổi!

Một khi hắn đã bắt đầu xung phong thì dù đối thủ là Hám Sơn tích cũng được hay binh đoàn khác cũng vậy, trong mắt hắn, không bọn chúng chẳng có gì khác biệt.

"Sát!"

Một vệt rách nở ra như tiếng sấm giữa mùa xuân, trảm mã đao ầm ầm hạ xuống.

"Sát!" Nguồn tại http://Truyện FULL

Sài Lang binh đoàn tức giận rống giận cùng khua đao lên. Vô số đao mang giống như hạt mưa rơi tập trung lên người Đường Nhất.

Một đạo quang mâu cực lớn từ trong tay Đường Nhất chém ra giống như một chiếc que sắt bị nung đỏ quét qua một cục mỡ đông. Đội hình dầy đặc tạo lên từ Hám Sơn tích dễ dàng bị phân làm hai từ lấy giữa làm trung tâm.

Trọng mâu xung phong!

Theo sát sau đó là ba mươi ngọn quang mâu của tiểu tổ số một được xếp thành tầng tầng lớp lớp đè lên nhau theo hình quạt chìm vào trong Hám Sơn binh đoàn đang lâm vào hỗn loạn. Những ngọn quang mâu này vô cùng sắc bén, đâm xuyên thân thể Hám Sơn tích một cách dễ dàng rồi lại tiếp tục bay về phía trước, thường xuyên thấu năm sáu con Hám Sơn tích thì mới bị băng toái biến mất.

Tay chân Long Trúc lạnh toát.

Y đã nghĩ đối phương rất mạnh nhưng không thể nào ngờ được đối phương xung phong lại đạt tới trình độ như vậy!

Một khinh hình binh đoàn vậy mà không chút mất công, xuyên thủng một trọng hình binh đoàn!

Sự tình nằm ngoài phạm vi lẽ thường như vậy lại phát sinh ngay trước mắt y.

Nhưng lúc này y đã bất chấp tất cả, Sài Lang binh đoàn đã xuyên thấu toàn bộ Hám Sơn binh đoàn, bọn họ cần phải quay lại hoàn toàn, sau đó mới gia tốc và bắt đầu một vòn xung phong mới.

Đối với Long Trúc, đây chính là cơ hội duy nhất.

Đột nhiên Long Trúc quát lên chói tai: "Xông, xông vào trong cơ quan binh đoàn!"

Thủ hạ của y lập tức phản ứng lại, không sai, chỉ cần xông vào trong cơ quan binh đoàn thì song phương sẽ trộn lẫn với nhau, như vậy đối phương sẽ phải cố kỵ quân đội bạn, không thể phát huy được uy lực xung phong vô cùng kinh khủng.

Bang bang phanh!

Phía trước lâm vào hỗn loạn, Long Trúc bỗng ngẩng đầu, trong mắt là sự ngạc nhiên, không biết từ lúc nào đối phương đã bắt đầu... Gia tốc!

Trong khoảng thời gian Hám Sơn binh đoàn bị Sài Lang binh đoàn giwuax đường xuất hiện hấp dẫn, bỗng Binh hạ lệnh gia tốc, từ khi khai chiến đến giờ đây là mệnh lệnh đầu tiên mà lão đưa ra.

Sau khi trải qua xung phong tại khoảng cách lớn một thời gian dài, tâm tính của đám tân binh này cũng đã điều chính lại tốc độ, lần này gia tốc cũng gọi là miễn cưỡng hoàn thanh được.

Ngay từ đầu Binh đã khôg quan tâm lắm tới đám học viên của Thiên võ lang viện này. Trong mắt lão, đây chính là một cơ hội thực chiến cực tốt, huống chi, trên tay lão còn có vương bai Sài Lang binh đoàn được trang bị Tiên Nữ chiến bào cũng đã đủ cho lão dùng.

Binh đã đảm nhiệm vị trí thủ tịch huấn luyện viên nhiền năm, hiểu biết về tân binh đã vượt xa các võ tướng khác. Lão biết, nếu tùy tiện đem tân binh đáp vào một trận chiến tàn khốc kịch liệt thì đó cùng chẳng khác gì đi tìm chết. Nếu như cùng Hám Sơn binh đoàn cứng đối cứng thì cho dù có Binh thống lĩnh cũng vẫn sẽ thất bại thảm hại.

Binh hao phí hết cả tâm cơ, xắp xếp an bài đủ thứ, tất cả vì cục diện trước mắt.

Sau khi Sài Lang binh đoàn xuyên thủng Hám Sơn binh đoàn, đã thoát ly phạm vi chiến trận của đối phương, để lại trong chiến trận đối phương một khoảng tầm hơn năm mươi mét hoàn toàn trống trải. Nói cách khác, đầu và cuối của đối phương đã hoàn toàn tách rời nhau. Lúc đầu, khi lựa chọn vị trí xung kích Binh cũng yêu cầu nhằm vào vị trí khoảng một phần tư trong đội ngũ đối phương để công kích.

Nói cách khác, trong khoảng thời gian sau khi Sài Lang binh đoàn đánh qua, toàn bộ cơ quan binh đoàn chỉ còn phải đối diện với chừng một trăm địch nhân.

Binh không chút do dự suất lĩnh cơ quan binh đoàn đột nhiên gia tốc!

Cơ quan binh đoàn ầm ầm đụng thẳng vào đội ngũ đối phương.

Trọng lượng của cơ quan hồn giáp không hề nhẹ hơn Hám Sơn tích bởi vậy lực đâm xuyên khi xung phong cũng cực kỳ kinh người. Tuy top học viên này mới chỉ trải sơ qua chiến trận nhưng mỗi người đều ở trong tuổi huyết khí phương cương, vì thế ai nấy đều bộc phát toàn lực.

Tiếng hô đánh làm người ta phải run da đầu, cùng là thứ có thể tích khổng lồ, cùng mang theo thế trầm lực lớn, hai bên giống như ai dòng nước lũ đâm sầm vào nhau.

Nhưng sĩ khí của hai bên lại hoàn toàn bất đồng.

Hám Sơn binh đoàn còn chưa phục hồi tinh thần lại từ sau lần tập kích vừa rồi nhưng đối diện với chi binh đoàn thái điểu(gà mờ) này cũng không quá để ý. Còn Binh suất lĩnh cơ quan binh đoàn cung không có quá nhiều suy nghĩ, tuy những thiếu niên không đủ lãnh tĩnh lão luyện nhưng bốc đồng thì có thừa. Và quan trọng nhất là bọn họ có ưu thế số lượng áp đảo.

Thường thường mấy giá cơ quan hồn giáp cùng nhằm vào một đầu Hám Sơn tích, những thiếu niên này bị nhiệt huyết che kín tâm trí, thậm chí có người còn quên cả vũ kỹ tu luyện hàng ngày chỉ theo bản năng cậy mạnh.

Thế nhưng quả thật nhân số cũng quá nhiều.

Sau khi trải qua một hồi giằng co, Hám Sơn tích cứ bay ngược từng người từng người một. Cái cảnh tượng thân thể khổng lồ như trái núi của Hám Sơn tích bị đụng bay như vậy quả thật vô cùng rung động.

Những con Hám Sơn tích bị đập bay ngược trở về đập thẳng vào đội ngũ khiến khắp nơi lâm vào hỗn loạn.

Long Trúc hoàn toàn không thể nào dự đoán trước được tình thế lại có thể rơi vào cảnh tượng như trước mắt, y như rơi vào hầm băng, toàn thân lạnh toát. Nếu như thế cục này đã được an bài từ trước thì chủ tướng của đối phương đáng sợ đến tình trạng nào đây...

Binh đoàn bị lâm vào hỗn loạn, Hám Sơn binh đoàn đã trải qua rất nhiều trận chiến nhưng chưa từng có trận chiến nào lại thảm liệt và quỷ dị như thế này,.

Nhưng lúc này Long Trúc đã không còn đường lui, nếu như chờ Sài Lang binh đoàn hoàn thành thao tác quay ngược đội hình thì tất cả mọi người đều sẽ chết tại đây.

Long Trúc nhảy dựng lên, y lập tức nhảy lên đỉnh đầu đầu bát giai Hám Sơn tích của mình sau đó đột nhiên vỗ Hám Sơn tích một cái, vận hành chân lực, khàn giọng gầm lên: "Xông! Xông về phía trước! Người lui về phía sau, chết!"

Đám võ tướng xung quanh nhìn thấy chủ tướng tóc tai bù xù như lâm vào điên cuồng xông lên trước tiên con mắt lập tức đỏ lừ.

"Xông!"

"Liều mạng!"

...

Tất cả mọi người cùng thôi động Hám Sơn tích lao về phái trước, bọn họ không để ý đến những đội hữu và những con Hám Sơn tích vẫn còn sống đang giẫy dụa dưới sự dẫm đạp của dòng nước lũ tất cả đều biến thành thịt nát.

Binh biết khảo nghiệm chính thức lúc này mới bắt đầu.

Phản công của đối phương khi sắp chết sẽ hung manh hơn trước.

"Tiểu ngũ! Phòng thủ!"

Thanh âm lạnh lẽo của Binh vang vọng khắp toàn đội, lão lắc mình mấy cái, nắm lấy mấy tên cơ quan hồn giáp đang choáng váng đầu óc ném về phía sau đội ngũ.

Uy tín của Binh trong lòng đám học viên này cực lớn, tuy vừa rồi thắng lợi làm nhiệt huyết của bọn họ xộc lên thẳng đầu, nhưng lúc này cũng đã từ từ tỉnh táo lại.

Còn Tiểu Ngũ đã sớm chuẩn bị từ trước, lập tức suất lĩnh một đội cơ quan hồn giáp lao lên tiền phương rồi vững vàng dừng lại. Những cơ quan hồn giáp này khác với những cơ quan hồn giáp còn lại, bọn họ được trang bị chính là cơ quan hồn giáp có tính phòng ngự. Tính cách của Tiểu Ngũ vô cùng bình tĩnh cho dù núi lở ngay trước mắt cũng không biến sắc, vì hắn có tính cách như vậy Binh mới để hắn thống lĩnh tiểu đội chuyên trách ( chuyên phụ trách ) phòng ngự.

Những tấm thuẫn đồng thau cực lớn cao hơn mười thước, trên mặt có những gai nhọn cực kỳ đáng sợ tựa như một bức tường đồng thau đầy gai nhọn. Và bên cạnh bọn họ là những nhân viên nửa ngồi xổm luôn sẵn sáng thay thế chuẩn bị tùy thời tiếp ứng. Phia sau bọn họ là một khoảng trống dài tầm mười lăm mét, nơi này có một đội cơ quan hồn giáp thuẫn phòng nửa ngồi xổm, nhiệm vụ của bọn họ là đối phó với những địch nhân từ không trung có ý đồ đổ bộ vào trong trận.

Phòng ngự trận được co rút đến cực độ, kín kẽ không một khe hở.

Nhìn phòng tuyến trước mắt, Long Trúc lập tức hiểu ra tất cả các bước đều đã được đối phương tỉ mỉ bố trí.

Thật là đáng sợ...

Nhưng lúc này y đã không còn đường lui, ngoại trừ xung kích về phía trước thì không còn lựa chọn nào khác.

"Sát!"

Long Trúc khàn giọng rống giận, một người một kỵ đi trước dẫn đầu. Đám võ giả phía sau không ngừng chém ra từng đạo quang mang giống như hạt mưa rơi chìm vào trong cơ thể Long Trúc.

Trên người Long Trúc và Hám Sơn tích dưới thân y đột nhiên sáng lên một quang tráo hình trùy, quang tráo hình trùy chỉ thẳng về phía trước giống như một cái trùy công thành.

Đây mới là chiêu thức xung phong chân chính của bọn họ, 【 Hám Sơn xông 】!

Oanh!

Song phương đụng thẳng vào nhau không chút kĩ xảo

Vào thời điểm thuẫn bài trên tay các học viên tiếp xúc với quang tráo của Long Trúc, Tiểu Ngũ liền hiểu ra cổ lực lượng này căn bản không phải bọn họ có thể thừa nhận nổi. Trong khoảnh khắc bị đánh bay hắn liều mạng nhảy về phía trước.

Đây là căn dặn của huấn luyện viên căn dặn khi huấn luyện, những thuẫn phòng binh được gọi là ưu tú cũng không phải ý nói hắn có thể ngăn cản được mọi loại công kích mà để chỉ khả năng có thể đưa ra quyết định hợp lí vào những thời điểm họp lí của hắn.

Cơ quan hồn giáp của hắn bị bắn bay lên không trung, trong lòng hắn buông lỏng, thật quá tốt, không có ảnh hưởng đến phòng tuyến phía sau.

Long Trúc mang theo thế không thể đỡ, liên tục xuyên thủng năm đạo phòng tuyến mới bị ngăn cản lại.

Nhưng lúc này y cũng mất đi ưu thế của tốc độ, bị rơi vào trận và cận kề với nguy hiểm. Càng không xong chính là y lỗ hổng mà y đục thủng đã bị Tiểu Ngũ nhanh chóng lấp đầy.

"Ba 31, lên!"

Binh không hề xuất thủ mà hạ lệnh cho một ban đi lên triền đấu. Chủ tướng rơi vào trong trận, cũng giống như dã thú bị rơi vào lưới, cho dù có dẫy dụa như thế nào cũng khó có thể thoát ra.

Hơn nữa đây lại còn là một cơ hội thực chuyện cực tốt.

Muốn tìm được một võ tướng cường hãn đến vậy để bồi luyện chẳng phải là dễ dàng.

Nhìn Long Trúc đang tả xung hữu đột giữa vòng vây của ban 31, thần sắc Binhvẫn bình tĩnh như thường.

Lão không ngừng chỉ huy các học viên bắt đầu cắt nhỏ binh đoàn của đối phương.

Lấy ban làm đơn vị, dưới sự chỉ huy của Binh không ngừng chạy sát theo phòng tuyến, tựa như một thanh đao không ngừng cắm vào trong Hám Sơn binh đoàn, Hám Sơn binh đoàn đã mất đi chủ tướng cứ dần bị cắt nhỏ, ngăn cách, tách rời nhau.

Từ đầu đến cuối Binh vẫn thong dong như thường.

Chẳng bao lâu sau, Hám Sơn binh đoàn đã bị cắt thành mấy mươi khối, bọn họ điên cuồng xung kích, vọng tưởng lao ra khỏi vòng vây nhưng nhân số của đối phương quá nhiều, hơn nữa khả năng phối hợp cũng dần ăn ý hơn trước rất nhiều, Hám Sơn binh đoàn cảm thấy những đường tuyến đang trói buộc bọn họ càng lúc càng thắt chặt.

Sài Lang binh đoàn không hề có ý định tiến lên, thực ra nhiệm vụ của Đường Nhất chỉ là một lần xung phong lúc trước.

Đối với thủ đoạn của đại nhân hắn bội phục sát đất.

Lẽ nào ngay từ đầu đại nhân đã có ý định dùng binh đoàn này để làm đối tượng cho những thiếu niên của Thiên võ lang viện luyện tập sao?

Khí phách như vậy chỉ có đại nhân mới có được a.


DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí