Chàng Rể Quyền Thế

Chương 985



Thanh Linh thấy Trịnh Tuyết Dương bị người ta mắng đến mặt mày trắng bệch, lảo đảo như muốn ngã xuống thì không kiềm chế thêm được nữa. Bà ta vốn tính chợ búa nên lúc này đã thẳng thắn bước ra, chỉ vào những người xung quanh và mắng: "Các người chửi mắng gì chứ?" “Việc nhà chúng tôi đến mời ông Sơn thì có liên quan gì đến các người?” "Hơn nữa, các người đã quên thân phận của con gái nhà chúng tôi rồi sao? Nó là người đến cả Thế Tử Minh cũng dám từ chối đấy!" "Ai trong số những người ở đây có được bản lĩnh đó, dám từ chối Thế Tử Minh hả?” “Bây giờ con gái tôi bước ra mời ông Sơn đến tham quan công trường của nhà chúng tôi là nể mặt ông Sơn, các người không hiểu sao?"

Thanh Linh vòng hai tay lại, nhìn Chung Nam Sơn và nói: “Ông Sơn, chắc ông cũng từng nghe nói đến Thế Tử Minh nhỉ? Con gái tôi có thể nói là vợ chưa cưới của cậu ấy, dù ông không nể mặt con gái tôi thì cũng nên nể mặt Thế Tử Minh chứ?"

Mọi người nghe thấy những lời đó thì thi nhau cười nhạo. Sắc mặt của Chung Nam Sơn cũng trở nên khác thường.

Lúc này mặt Trịnh Tuyết Dương lúc tái xanh lúc trắng bệch, cô chỉ muốn kiếm cái kẽ nào đó mà chui vào thôi.

Mất mặt. Thật là mất mặt quá đi.

Có đánh chết cô cũng không thể nào ngờ mẹ của mình lại nói ra những lời đó trước mặt bao nhiêu người như thế Nhưng bản thân Thanh Linh thì không có cảm giác gì, bà ta vòng hai tay trước ngực, dáng vẻ vô cùng đắc ý.

Chương 985

Thanh Linh thấy Trịnh Tuyết Dương bị người ta mắng đến mặt mày trắng bệch, lảo đảo như muốn ngã xuống thì không kiềm chế thêm được nữa. Bà ta vốn tính chợ búa nên lúc này đã thẳng thắn bước ra, chỉ vào những người xung quanh và mắng: "Các người chửi mắng gì chứ?" “Việc nhà chúng tôi đến mời ông Sơn thì có liên quan gì đến các người?” "Hơn nữa, các người đã quên thân phận của con gái nhà chúng tôi rồi sao? Nó là người đến cả Thế Tử Minh cũng dám từ chối đấy!" "Ai trong số những người ở đây có được bản lĩnh đó, dám từ chối Thế Tử Minh hả?” “Bây giờ con gái tôi bước ra mời ông Sơn đến tham quan công trường của nhà chúng tôi là nể mặt ông Sơn, các người không hiểu sao?"

Thanh Linh vòng hai tay lại, nhìn Chung Nam Sơn và nói: “Ông Sơn, chắc ông cũng từng nghe nói đến Thế Tử Minh nhỉ? Con gái tôi có thể nói là vợ chưa cưới của cậu ấy, dù ông không nể mặt con gái tôi thì cũng nên nể mặt Thế Tử Minh chứ?"

Mọi người nghe thấy những lời đó thì thi nhau cười nhạo. Sắc mặt của Chung Nam Sơn cũng trở nên khác thường.

Lúc này mặt Trịnh Tuyết Dương lúc tái xanh lúc trắng bệch, cô chỉ muốn kiếm cái kẽ nào đó mà chui vào thôi.

Mất mặt.

Thật là mất mặt quá đi.

Có đánh chết cô cũng không thể nào ngờ mẹ của mình lại nói ra những lời đó trước mặt bao nhiêu người như thế Nhưng bản thân Thanh Linh thì không có cảm giác gì, bà ta vòng hai tay trước ngực, dáng vẻ vô cùng đắc ý. lúc này vốn dĩ không có ai dám phản bác lại. “Cô gái trẻ, tính cách của cô khá đấy, sau này nhất định sẽ có thành tựu lớn. Nhưng mà trước giờ Chung Nam Sơn tôi đây không quảng cáo hoặc phát ngôn thay cho bất cứ thứ gì, vì vậy chỉ có thể nói xin lỗi thôi."

Mặt Trịnh Tuyết Dương tái nhợt, cô khom người nói: “Là tôi đã đường đột rồi."

Cô vừa nói vừa né sang một bên để nhường đường. Chung Nam Sơn mỉm cười, định rời khỏi.

Lúc này bên cạnh có người bước nhanh đến, chặn đường Chung Nam Sơn lại.

Mọi người nhìn thấy người đó thì lập tức không biết nên nói gì.

Bùi Nguyên Minh?

Vào lúc quan trọng như thế này mà cái tên ở rể này lại chạy đến đây để làm gì?

- -----------------

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí